Phan Hồng thấy vậy thở dài, bắt đầu nói: "Tiêu Hòa, cô phải quản lý cấp dưới của mình cho tốt, bây giờ không giống như trước nữa rồi, sau khi nổi tiếng sẽ có nhiều người để mắt đến, phải chú ý lễ phép, đừng để người ta bắt được nhược điểm."
Tiêu Hòa cười gật đầu, giọng điệu khiêm tốn.
"Hoắc An chỉ dị ứng với trà xanh thôi, những lúc khác vẫn rất tốt."
Nói xong nhìn hai người trước mặt, quay người rời đi.
Phan Hồng:???
Cô ta trợn tròn mắt, lửa giận bùng lên trong ngực.
Một lúc lâu mới dặn dò người mới dưới trướng:
"Tôi vất vả lắm mới dò la được tin Hoắc An hôm nay lên chương trình, cố ý đưa cô đến đây, lát nữa lên sân khấu, cô phải thể hiện cho tốt."
"Chị Hồng, không phải mới ra mắt thì tốt nhất là không nên có tin đồn sao?"
Phan Hồng liếc cô ta, hận không rèn sắt thành thép: "Hoắc An hiện đang trong thời kỳ phát triển, rất nhiều phương tiện truyền thông đang chú ý, lúc này nếu lộ tin đồn tình cảm với một người mới, cô nói xem, sẽ xảy ra chuyện gì?"
"Tất cả khán giả và phương tiện truyền thông sẽ đưa tin ạ?"
Phan Hồng cười nói: "Đúng vậy, đến lúc đó, ngọn lửa đầu tiên của cô sẽ bùng cháy, cô phải nắm bắt cho tốt."
Nghe vậy, mắt Lư Sa Sa sáng lên, vội vàng gật đầu.
"Được, em nhất định sẽ thể hiện tốt."
Trong phòng nghỉ.
Tiêu Hòa vừa bước vào, thấy Hoắc An đang tức giận.
"Sao chị ta lại đến đây?"
"Trước đây công ty định để cậu dẫn Lư Sa Sa lên chương trình này, nhưng tôi đã từ chối, Phan Hồng có lẽ vẫn luôn theo dõi động tĩnh của cậu, biết cậu sắp lên chương trình mới cố ý dẫn người đến. Cô ta tốn nhiều công sức như vậy để đưa Lư Sa Sa lên sân khấu cùng cậu, chắc chắn không chỉ đơn giản là muốn ké độ nổi tiếng."
Cách Phan Hồng lăng xê người mới rất thống nhất, phần lớn đều dùng cách đưa tin giật gân để thu hút sự chú ý.
Dù là nghệ sĩ nam hay nữ, đều có thể dùng chiêu tin đồn tình cảm.
Giới giải trí rất giỏi thêu dệt, dù giữa hai người không có tình cảm, nhưng chỉ cần vài bức ảnh, một đoạn video, là có thể thổi phồng lên mấy ngày mấy đêm.
Những nghệ sĩ vô duyên vô cớ bị cô ta lợi dụng đã không chỉ một hai người.
Hoắc An nghe Tiêu Hòa phân tích, tức giận không thôi.
"Nếu là em, em cũng không đồng ý, em không thể chịu được khi thấy người khác bắt nạt chị. Lát nữa lên sân khấu, em là em, Lư Sa Sa là Lư Sa Sa, em sẽ không quan tâm đến cô ta."
Tiêu Hòa khẽ gật đầu.
"Cậu chú ý là được."
Rất nhanh, Chủ Nhật Vui Vẻ bắt đầu ghi hình phần chơi trò chơi.
Vì khách mời chính thức chỉ có một mình Hoắc An, phần chơi trò chơi thiếu người mới tạm thời thêm vào hai cô gái, đều là người mới ký hợp đồng gần đây.
Tiêu Hòa đứng ở ngoài nhìn trò chơi diễn ra, lấy điện thoại nhắn tin cho anh Kiếm:
[Phan Hồng dẫn Lư Sa Sa đến rồi.]
Anh Kiếm: [Sao bọn họ vào được? Công ty không phải đã từ chối để Hoắc An dẫn người mới sao?]
Tiêu Hòa: [Cô ta tham gia với tư cách khách mời chơi trò chơi, xuất hiện khoảng mười phút.]
Anh Kiếm: [Anh thấy Phan Hồng muốn dựa hơi Hoắc An, em bảo cậu ta cẩn thận, Lư Sa Sa này không đơn giản.]
Nhận được tin nhắn, Tiêu Hòa quay đầu nhìn lên sân khấu, trò chơi vừa xảy ra một sự cố.
Ê-kíp chương trình sắp xếp trò chơi rất đơn giản, mô phỏng vượt chướng ngại vật địa hình, độ khó gần như bằng 0, với Hoắc An thì chẳng là gì.