Anh ta làm người đại diện hơn mười năm, chưa từng tham gia bất kỳ khoản đầu tư nào, trong lòng có chút do dự.
Chưa nói đến việc kịch bản Đao Khách này hiện tại đang có tiếng xấu, chỉ nói đến danh sách diễn viên mà Tiêu Hòa đưa ra, nhìn qua thì Từ Nhất Chu là người nổi tiếng nhất trong số đó, những người khác không phải là diễn viên đóng thế thì cũng là những người mờ nhạt trong giới giải trí nhiều năm, không ai biết đến.
Bộ phim Vùng Đất Zombie trước đó có thể thành công, là do thời thế thuận lợi.
Phép màu chỉ có thể có một, sao có thể dễ dàng sao chép như vậy?
Anh Kiếm tính toán trong lòng, bộ phim này nhiều khả năng sẽ lỗ, những người chọn đầu tư có lẽ chỉ muốn thực hiện ước mơ võ hiệp của mình.
Anh ta không có ước mơ võ hiệp gì cả.
Nhưng Tiêu Hòa khó khăn lắm mới mở lời, lại còn nhìn mình với vẻ mặt mong đợi, anh ta thực sự không tiện từ chối.
"Vậy... Anh cũng đầu tư hai trăm ngàn?"
Con số này đối với việc quay phim thì không nhiều, nhưng anh Kiếm hoàn toàn là nể mặt Tiêu Hòa, coi như là tiền có đi mà không có về.
Tiêu Hòa cũng không chê, có một phần là một phần.
"Được."
Sau đó trực tiếp lấy ra từ trong túi một bản hợp đồng đầu tư, để anh Kiếm ký tên.
Anh Kiếm mơ hồ ký xong, có chút ngây người.
Tiêu Hòa rõ ràng là có chuẩn bị từ trước.
"Trước đây khi Chử Thiên Minh lừa người khác đầu tư, có phải cũng giống hệt em bây giờ không?"
Tiêu Hòa liếc anh ta một cái.
"Không, anh ta còn phải mời khách ăn cơm, còn phải nói lời ngon tiếng ngọt, cười nịnh nọt diễn trò, em thì không cần, em trực tiếp bắt người ta ký tên."
Anh Kiếm: "...."
Sao anh ta lại cảm thấy cô còn hung dữ hơn Chử Thiên Minh nhỉ?
Ký xong hợp đồng, Tiêu Hòa lại đi mời gọi mấy đồng nghiệp, đối phương vừa nghe cô nói xong, lập tức lùi lại ba bốn bước, trong mắt tràn đầy nghi ngờ, vẻ mặt "Cô là kẻ lừa đảo".
Nếu Từ Nhất Chu có được sự tỉnh táo này như mấy người họ, có lẽ lúc trước cũng sẽ không bị lừa.
Tiêu Hòa cầm kịch bản, chuẩn bị ăn cơm xong rồi đến công ty lùa gà, kéo được một người tính một người.
Ăn xong, Giang Diệp ngồi đối diện, do dự một lúc lâu: "Anh Kiếm nói cô đang tìm người đầu tư?"
Tiêu Hòa thẳng thắn gật đầu: "Tôi đã mua được kịch bản Đao Khách, đang chuẩn bị chuyển thể thành phim."
Nói xong, thấy Giang Diệp muốn nói lại thôi, có vẻ hơi khó xử, Tiêu Hòa còn tưởng anh cũng giống như những người khác trong công ty, lo lắng cô sẽ đi vào vết xe đổ của Chử Thiên Minh.
"Anh yên tâm, tôi không lừa đảo."
Không ngờ Giang Diệp lại nói: "Tại sao không tìm tôi?"
Anh hỏi câu này, mái tóc bồng bềnh rũ xuống, nhìn thoáng có hơi buồn.
Tiêu Hòa ngẩn người.
Giang Diệp lại nói: "Tôi nghe họ nói cô đã hỏi 80% nhân viên trong công ty, nhưng vẫn không tìm tôi."
Anh Kiếm vừa ký xong hợp đồng đã gọi điện cho anh.
Trong điện thoại khóc lóc thảm thiết, nói rằng hai trăm ngàn của mình có thể sẽ đổ sông đổ bể, còn nhắc nhở anh, nếu Tiêu Hòa đến tìm anh đầu tư, nhất định không được để tình cảm làm mờ mắt, phải nghiêm khắc từ chối.
Vì vậy, Giang Diệp đã gấp rút kiểm tra tiền tiết kiệm của mình, sau đó háo hức chờ Tiêu Hòa đến tìm anh.
Chờ cả buổi sáng, cô vẫn không đến.
Ra ngoài hỏi thăm, hơn 80% nhân viên đều đã được Tiêu Hòa tìm đến, chỉ có anh là không.