Chung Tử Xuyên bây giờ trông đã khác hẳn so với lần đầu tiên gặp mặt.
Cậu ta nói: "Em phát hiện ra, không phải tất cả mọi người đều là kẻ xấu. Trong chương trình này, em đã kết bạn mới, hơn nữa còn sống rất vui vẻ."
"Sẽ có mà, thêm..."
Tiêu Hòa dừng giọng một chút, nhìn lịch, lại nói: "Hai ngày nữa. Hai ngày nữa, sẽ có chương trình mới mời cậu."
"Tại sao lại là hai ngày nữa?"
"Hai ngày nữa, tập đầu tiên của Cầu Sinh sẽ phát sóng, đến lúc đó sẽ có vô số lời mời bay vào hộp thư của tôi . Tôi sẽ giúp cậu chọn ra chương trình phù hợp nhất với cậu, cho cậu vui vẻ tham gia."
Giống như Vệ Thông đã nói, với biểu hiện lần này của Chung Tử Xuyên, muốn không nổi tiếng cũng khó.
Nghe vậy, Chung Tử Xuyên tràn đầy mong đợi nhìn Tiêu Hòa: "Thực ra mấy năm trước, sau khi ký hợp đồng với chị, em vẫn luôn có chút hối hận, cứ cảm thấy bị chị lừa. Nhưng bây giờ, em phát hiện ký hợp đồng với chị cũng không tệ."
Tiêu Hòa sửng sốt: "Đây là sự công nhận của cậu đối với công việc của tôi sao?"
"Đúng vậy." Chung Tử Xuyên trả lời chắc chắn: "Đội trưởng, thật tốt vì có chị làm người đại diện của em."
Nghe vậy, trong lòng Tiêu Hòa bỗng dâng lên một cảm giác mãn nguyện mãnh liệt, tràn ngập lồng ngực cô.
Sau khi đến thế giới này, tất cả nội dung công việc của cô đều được thực hiện theo quy tắc của người đại diện, hoàn thành từng yêu cầu trên một cách có nguyên tắc.
Cô vẫn luôn cho rằng đây chỉ là một công việc đơn giản, là công việc kiếm tiền để mua vật tư.
Nhưng không ngờ, lại có người vì công việc của mình mà thay đổi, từ đó thay đổi quỹ đạo cuộc đời, từng bước thoát khỏi vũng lầy, phát triển ngày một tốt hơn.
Tiêu Hòa kinh ngạc phát hiện ra điều này, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trên người Chung Tử Xuyên.
Không chỉ Chung Tử Xuyên.
Hoắc An, Từ Nhất Chu và Ôn Khả Khả, lúc này cũng không còn thấy được dáng vẻ ban đầu của họ nữa.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác mãn nguyện kỳ lạ.
Đây chính là niềm vui khi làm người đại diện sao?
Tâm trạng Tiêu Hòa đang nhảy nhót, khóe miệng không nhịn được nở nụ cười.
Cô như thể đã phát hiện ra niềm vui lớn hơn cả việc giết zombie.
Trong sách, Tiêu Hòa đã ký hợp đồng với bao nhiêu người nữa nhỉ?
Đã đến lúc tìm ra tất cả bọn họ rồi!
Hôm đó, Tiêu Hòa đưa Chung Tử Xuyên về trước, sau đó đến Giải Trí Lam Tinh báo cáo.
Đi vào văn phòng của anh Kiếm, ném một xâu cá muối lên bàn.
Anh Kiếm trợn tròn mắt, nhìn mấy con cá muối giản dị, mang đậm hơi thở quê mùa trên bàn, đôi mắt xám trắng vô hồn nhìn cô.
"Cái này ở đâu ra?"
"Đặc sản Chung Tử Xuyên tặng mọi người."
"Cậu ta không phải đi sinh tồn trên đảo sao?"
Trong ấn tượng của anh ta, sinh tồn nơi hoang dã đều là ăn rau dại lá cây, chưa từng nghe nói còn có thể mang đặc sản ra ngoài.
"Rốt cuộc cậu ta đến đó để làm gì?"
Tiêu Hòa: "Quay chương trình."
Nghe vậy, anh Kiếm lập tức lo lắng.
Mùa trước của Cầu Sinh, chính là vì khách mời không muốn chịu khổ, căn bản không thực hiện được sinh tồn trên đảo hoang cho nên mới bị khán giả mắng chửi.
Mùa này, sẽ không lại đi vào vết xe đổ chứ?
Dù sao, có thể xuất hiện xâu cá muối trước mắt cũng rất kỳ lạ.
Nghĩ đến đây, anh Kiếm cảm thấy mùa thứ hai chắc có lẽ cũng tàn rồi: "Chương trình phát sóng khi nào?"