Thời điểm scandal kia bị phanh phui, Từ Nhất Chu rất thất vọng, bắt đầu tuyên truyền khắp nơi trên toàn quốc, một lòng dốc sức cứu chữa bộ phim, không còn quan tâm đến chuyện trên báo nữa.
Nhưng các phóng viên lại không vì thế mà dừng tay.
Scandal này liên quan đến Hà Vân Thư - tượng đài của làng điện ảnh trong suốt mấy chục năm qua, một người nhiều năm không có tin đồn nào, đột nhiên lại nổ ra chuyện như vậy, giống như quả trứng bị nứt, lập tức thu hút một đàn ruồi vo ve bay đến.
Mặc dù Hà Vân Thư đã lường trước được tình huống này, ngầm gây sức ép nhưng vẫn không ngăn cản được hành động của mọi người.
Rất nhanh, có người phát hiện ra hồ sơ ghi chép từ khi mang thai đến khi sinh con của Hà Vân Thư tại một bệnh viện ở nước ngoài cách đây hai mươi năm.
Nhân thiết của Hà Vân Thư từ trước đến nay là không kết hôn không sinh con, cống hiến cả cuộc đời cho điện ảnh, cộng thêm khí chất như tiên nữ của cô ấy, được khán giả vô cùng yêu thích.
Mà hồ sơ sinh nở này lại trở thành câu đố lớn nhất hiện tại.
Đứa trẻ này từ đâu mà có?
Cha của đứa trẻ là ai?
"Chuyện này mặc dù vẫn chưa bị phanh phui nhưng chỉ là vấn đề thời gian thôi. Nghe nói tên phóng viên đó lấy được tư liệu, việc đầu tiên là đi tìm Hà Vân Thư đòi tiền bịt miệng. Nếu có thể thương lượng thì tốt, nếu không thương lượng được, một khi bị phanh phui, bầu trời của làng điện ảnh có thể sụp đổ." Anh Kiếm nhỏ giọng nói.
Chuyện này hiện tại chỉ truyền bá trong nội bộ cấp cao của công ty, kết quả như thế nào vẫn chưa biết.
Tiêu Hòa nghe xong cũng không thấy ngạc nhiên: "Cha của đứa trẻ thì sao?"
"Đây chính là vấn đề." Anh Kiếm hạ giọng nói: "Cho đến bây giờ vẫn chưa tìm được, dù sao thì Hà Vân Thư trong suốt mấy chục năm trong giới giải trí, cũng không có quan hệ thân mật với bất kỳ người đàn ông nào."
"Chắc là che giấu rồi."
Hà Vân Thư xem trọng danh dự như vậy, tuyệt đối không cho phép loại chuyện này bị phanh phui.
Anh Kiếm gật đầu, cũng có suy nghĩ giống vậy. "Em nói xem, đứa trẻ đó là ai? Đã hai mươi năm rồi, mà phóng viên lại không chụp được một tấm ảnh nào, chẳng lẽ cô ấy không gặp đứa trẻ sao?"
"Nếu có ý định che giấu thì có rất nhiều cách."
Tiêu Hòa nói xong, quay đầu nhìn thấy Từ Nhất Chu đang cầm ly rượu đứng đằng sau, ánh mắt có chút mơ màng, không biết đang nghĩ gì.
"Từ Nhất Chu."
Cô gọi một tiếng, đối phương mới hoàn hồn, sau đó nhanh chân đi tới.
Anh Kiếm lại bị dọa sợ, căng thẳng nói: "Những gì chúng tôi vừa nói, cậu nghe thấy rồi à?"
Từ Nhất Chu thẳng thắn gật đầu, nhưng lại có vẻ không hứng thú lắm, quay đầu thúc giục Tiêu Hòa: "Đội trưởng, bọn họ sắp cắt bánh kem rồi, chúng ta mau qua đó đi, nếu không sẽ bị bọn họ cướp hết."
Tiêu Hòa nhìn sắc mặt của cậu ta trước, sau đó mới đặt ly rượu xuống.
"Đi thôi."
Nói xong, nhanh chân theo Từ Nhất Chu rời đi.
Rất nhiều người trong đoàn phim đã say khướt nhưng vẫn nhớ phải cắt bánh kem, Tiêu Hòa vừa đến, bọn họ lập tức đưa dao cho cô.
"Để Tiêu Hòa cắt, nếu không có cô ấy, bộ phim căn bản không thể thành công."
"Đúng vậy! Tiêu Hòa cắt đi!"
Trong tiếng reo hò của mọi người, Tiêu Hòa chia xong bánh kem, mọi người lại tụ tập một lúc, sau đó mới vui vẻ tươi cười rời đi.
Nhưng Anh Kiếm lại lo lắng từ đầu buổi đến giờ, liên tục nhìn bóng lưng rời đi của Từ Nhất Chu, vẻ mặt muốn nói lại thôi.