Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng (Dịch Full)

Chương 740 - Chương 742

Dùng kỹ năng sinh tồn thời mạt thế ta huấn luyện đỉnh lưu hot toàn mạng Chương 742
 

Sao vừa quay mặt đi, đã đem đứa trẻ ra làm cây hái ra tiền?
 

 
 

Cho dù là lừa kéo xe cũng không làm việc nặng như thế.
 

 
 

"Tình cảm mà tốt thì sẽ không biến thành như bây giờ rồi."
 

 
 

Nghe vậy, anh Kiếm thở dài, nhìn Hạ Tri Nam trên màn hình nói: "Nhưng đứa trẻ này đúng là ngoan thật, mỗi lần lên chương trình đều rất cố gắng, dạo này còn thu hút được không ít người hâm mộ."
 

 
 

Tiêu Hòa đã sớm phát hiện ra.
 

 
 

Rõ ràng là ngày hôm trước, đạo diễn Món Quà Của Thượng Đế còn nói với cô là Thi Ánh Đan và Hạ Tri Nam lúc ghi hình đã cãi nhau một trận, không ngờ lại nhanh chóng làm lành.
 

 
 

Chẳng lẽ Thi Ánh Đan đã đạt được thỏa thuận gì với cậu bé?
 

 
 

Đứa trẻ chín tuổi mặc dù giả vờ rất già dặn nhưng dù sao cũng chỉ là trẻ con, kinh nghiệm không đủ, làm sao đấu lại được người lớn tâm cơ thâm sâu?
 

 
 

Thi Ánh Đan tùy tiện dỗ dành vài câu, chẳng lẽ cậu bé đã tin là thật?
 

 
 

Tiêu Hòa càng nghĩ càng thấy có khả năng.
 

Lúc này, anh Kiếm cảm thán: "Mỗi ngày chạy nhiều chương trình như vậy, người lớn còn không chịu nổi, một đứa trẻ, hy vọng nó không xảy ra chuyện gì."
 

 
 

Anh Kiếm nói trúng rồi.
 

 
 

Tối hôm đó, một tin tức lan truyền khắp mạng internet.
 

 
 

Hạ Tri Nam trong quá trình ghi hình chương trình đã ngất xỉu, được đưa vào bệnh viện cấp cứu.
 

 
 

Vì dạo này Hạ Tri Nam thường xuyên xuất hiện trên các chương trình lớn nhỏ, danh tiếng ngày càng cao, chuyện này lập tức được các báo giải trí lớn nhỏ đưa tin rầm rộ.
 

 
 

Lúc Tiêu Hòa nhìn thấy tin tức, đã không thể chờ đợi thêm được nữa.
 

 
 

Cô lập tức lên đường, cầm theo vở bài tập trước đây của Hạ Tri Bắc, dẫn William đến dưới nhà Thi Ánh Đan.
 

 
 

"Có thể tìm thấy không?"
 

 
 

William cẩn thận ngửi ngửi, đột nhiên bắt được một luồng hơi trong không khí, lỗ tai dựng đứng, chạy thẳng vào màn đêm.
 

 
 

Tiêu Hòa bám sát theo sau.
 

 
 

Đi qua mấy con phố, đến trước cửa một căn biệt thự nhỏ.
 

 
 

Cổng lớn khóa chặt, căn phòng ở tầng ba sáng đèn.
 

 
 

Theo như cô biết, Thi Ánh Đan chỉ có một bất động sản, Hạ Tri Bắc sao lại xuất hiện ở đây?
 

 
 

Chẳng lẽ bí mật của hai anh em đã bị phát hiện?
 

 
 

"Ở bên trong sao?"
 

 
 

William vẫy đuôi, sốt ruột đi đi lại lại trước cửa.
 

 
 

Tiêu Hòa vội đi tới, ngẩng đầu nhìn cánh cổng sắt cao ngất, trên đó có gai nhọn chống trộm, dưới ánh đèn đêm lấp lánh ánh sáng lạnh.
 

 
 

Lớp bảo vệ kiểu này, cô chỉ cần nhẹ nhàng nhảy lên là có thể nhảy qua, lặng lẽ bước lên bãi cỏ trong sân, sau đó nhảy lên ban công tầng hai, tiếp tục đi lên trên.
 

 
 

Đang đi lên thì nghe thấy giọng nói của một người đàn ông.
 

 
 

"Yên tâm đi, chỉ là một thằng nhóc nửa sống nửa chết thôi, chẳng lẽ còn có thể chạy khỏi tay tôi sao?"
 

 
 

"Vừa rồi nó xem tin tức, còn muốn chạy ra ngoài, bị tôi lôi về ngay."
 

 
 

Người bên kia điện thoại không biết nói gì, người đàn ông bật cười.
 

 
 

"Tiền mua rượu còn không đủ, ai lại đi khám bệnh cho nó? Cứ tùy tiện chụp hai tấm ảnh lừa gạt là được rồi, đợi kiếm đủ tiền thì vứt cả hai đứa vào cô nhi viện, đến từ đâu thì về lại đó."
 

 
 

......
 

 
 

Tiêu Hòa nghe vậy, biết mình đã đoán đúng tám chín phần.
 

 
 

Cô lặng lẽ lướt qua chỗ người đàn ông, tìm thấy căn phòng bị khóa chặt.
 

 
 

Đẩy cửa vào, người bên trong sợ hãi run rẩy.
 

 
 

Tiêu Hòa nhẹ nhàng đóng cửa, nhanh chân đi tới, vừa định lên tiếng thì đối phương đã hoảng sợ vội vàng co rúm vào trong góc.
 

 
 

Vừa run vừa nhỏ giọng cầu xin.
 

 
 

 
 

 
 

 
 

Bình Luận (0)
Comment