Tần Thắng Phong là đạo diễn lớn trong ngành, nắm trong tay vô số giải thưởng, trong giới điện ảnh cũng có địa vị rất quan trọng, từ trước đến nay luôn là người khác kính trọng ông ta, làm gì có chuyện ông ta sợ người khác?
Nhưng mỗi lần nhắc đến chủ của Hôi Hôi, ông ta đều rất căng thẳng, dường như rất sợ đối phương tức giận.
Đợi Nghiêm Tu Quần rời đi, Tiêu Hòa hỏi Tần Thắng Phong: "Đạo diễn, chủ của Hôi Hôi là ai vậy?"
Rốt cuộc là ai lại có thể khiến ông ta để tâm như vậy?
"Người này cô cũng quen."
Tần Thắng Phong nói xong, suy nghĩ một chút, lại bổ sung: "Ngày mai cô cũng đến phòng họp với chúng tôi đi."
"Sao vậy? Ông sợ Nghiêm Tu Quần uy hiếp chủ của Hôi Hôi sao?"
Tần Thắng Phong lắc đầu.
"Ai uy hiếp ai còn chưa biết, tôi sợ chủ của Hôi Hôi đánh chết Nghiêm Tu Quần, cô đi cùng tôi cản anh ta lại."
Tiêu Hòa:?
Ngày hôm sau, Tiêu Hòa đúng giờ đến phòng họp của Giải Trí Lam Tinh.
Mới vừa đi xuống thang máy đã thấy trợ lý của tổng giám đốc đứng cách đó không xa, khom lưng sắp xếp tài liệu trên ghế, vẻ mặt lo lắng và hoảng loạn, mấy tập tài liệu đều bị cô ấy không cẩn thận làm rơi xuống đất.
Tiêu Hòa đi tới giúp đỡ.
"Có chuyện gì vậy? Sao lại vội vàng thế?"
Trợ lý thấy là Tiêu Hòa, bất lực nói: "Hôm trước tổng giám đốc đi công tác, vốn định là tuần sau mới về, vừa nãy đột nhiên gọi điện cho tôi nói là muốn về sớm, bảo tôi chuẩn bị sẵn tài liệu công việc trong thời gian này, tôi bận tối mắt tối mũi."
"Tổng giám đốc đi công tác rồi sao?" Tiêu Hòa kinh ngạc hỏi.
Thảo nào mấy hôm nay không thấy bóng dáng ông ta.
Trợ lý gật đầu, sắp xếp lại tài liệu trên ghế:
"Nếu cô không vội thì đổi ngày khác tìm tổng giám đốc đi, tôi nghe giọng điệu trong điện thoại của ông ấy không được tốt lắm, không biết vì sao lại tức giận."
Rõ ràng là trước khi đi công tác, tổng giám đốc không biết có chuyện gì vui mà tâm trạng rất tốt, kết quả đi công tác chưa được mấy ngày đã nổi giận đùng đùng, còn đòi về sớm nữa.
Tiêu Hòa: "Tôi đến không phải tìm ông ấy, Nghiêm Tu Quần và đạo diễn Tần Thắng Phong đã đến chưa?"
"Vừa mới vào rồi."
Nhắc đến hai người đó, trợ lý nhíu mày, biểu cảm trở nên có chút kỳ quái, nhỏ giọng nói: "Nghiêm Tu Quần còn muốn tiếp tục đóng “William” sao?"
William là bảo bối của Giải Trí Lam Tinh, từ khi vụ việc cắn người bùng nổ, gần như toàn bộ nhân viên công ty đều đứng về phía William.
Sau này sự thật được phơi bày, độ nổi tiếng của Nghiêm Tu Quần càng giảm mạnh.
Nhưng không ngờ, cậu ta lại xuất hiện ở đây cùng đạo diễn.
Hôi Hôi bị cậu ta đá đến gãy xương, đừng nói là cậu ta vẫn muốn tiếp tục diễn nha?
Tiêu Hòa nói: "Hôm nay tôi đến là vì chuyện của Hôi Hôi, lát nữa chúng tôi sẽ ở đây gặp chủ của Hôi Hôi, bàn bạc cách giải quyết chuyện này."
Trợ lý ngạc nhiên.
"Còn có người ngoài đến à? Tôi không nhận được tin tức gì cả."
Đây là phòng họp nội bộ của công ty Giải Trí Lam Tinh, nếu người ngoài muốn đến thì phải đặt lịch hẹn trước.
Mấy ngày nay, cô ấy vẫn luôn túc trực ở vị trí của mình, chưa từng tiếp nhận lịch hẹn nào của người ngoài.
"Vậy thì tôi càng tò mò chủ của Hôi Hôi là ai."
Tiêu Hòa nhanh chân đi vào.
Trong phòng họp, Nghiêm Tu Quần và Tần Thắng Phong ngồi cách xa, không nói chuyện với nhau, bầu không khí có phần căng thẳng.