Anh Kiếm nhìn thấy thì trợn ngược mắt.
"Em nuôi lợn ở đây à?"
Nuôi lợn cũng chưa từng thấy ai nuôi kiểu này.
Còn tưởng Tiêu Hòa biết được tình trạng của Giang Diệp thì sẽ xót xa, sẽ chăm sóc cậu ấy nhiều hơn, nào ngờ lại chăm sóc quá đà, người ta dưỡng sinh còn cô thì nuôi lợn, người ta cho ăn nhỏ giọt còn cô thì nhồi vịt.
Nuôi béo xong còn cầm ảnh Giang Diệp mài đao.
"Anh nhìn xem bắp cải tươi chưa?."
Bắp cải cái quái gì.
Người ta trước kia dù gì cũng là đại minh tinh khuynh đảo hàng vạn thiếu nữ, đến tay cô lại thành bắp cải.
Anh ta và cấp cao công ty còn trông mong Giang Diệp sẽ có ngày gỡ bỏ nút thắt, trở lại làng giải trí, nhưng với cách nuôi heo của Tiêu Hòa, chỉ thấy cách xa làng giải trí ngày một xa.
Uổng công hôm qua gặp mặt, Giang Diệp còn vui vẻ nói: "Dạo này Tiêu Hòa đối xử với em tốt lắm."
Anh Kiếm nhìn mà sốt ruột.
Cưng ơi!
Rõ ràng là cô ấy có ý đồ khác!
Chỉ thiếu cắm trên người cậu một tấm bảng "có thể ăn" nữa thôi!
Tiêu Hòa chẳng buồn nghe lời Anh Kiếm, chỉ chuyên tâm nuôi rau của mình, mặc người ta nói gì cũng kệ.
Nhưng như vậy cũng chỉ là chữa ngọn chứ không chữa gốc.
Vấn đề của Giang Diệp căn bản không phải nằm ở đây.
Chiều hôm đó, khi Tiêu Hòa đến trường đón Hạ Tri Bắc và Hạ Tri Nam, cô đã cố ý đến văn phòng giáo viên một chuyến, lấy được thông tin liên lạc của Tiết Như Tâm.
"Hội chợ lần trước vừa kết thúc, cô ấy đã đặc biệt để lại số điện thoại, nói rằng năm sau sẽ đưa con mình đến đây tham gia kỳ thi tuyển sinh đầu vào, nếu có thông tin tuyển sinh sẽ liên lạc với cô ấy ngay."
Cô giáo cười hỏi: "Tôi tưởng hai người đã quen biết nhau rồi chứ, có chuyện gì sao?"
Lần trước đến trường, Tiêu Hòa đưa hai anh em đi cùng, Tiết Như Tâm đưa con gái Đóa Đóa, hai bên cùng nhau tham gia hội chợ, trò chuyện rất hợp rơ.
Tiêu Hòa nhanh chóng nhập số điện thoại.
"Không có, tôi chỉ định tìm cô ấy hỏi mấy chuyện thôi."
Nhà Tiết Như Tâm ở gần trường, là một khu chung cư sang trọng mới xây không lâu, cây cối um tùm.
Tiêu Hòa trước khi đến đã liên lạc với cô ta, được đồng ý mới tìm tới.
Những người sống ở đây chủ yếu là những gia đình ba người, chỉ đi một đoạn từ cổng vào, Tiêu Hòa đã thấy không ít cặp vợ chồng cùng đưa con đi chơi, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.
Giống như gia đình Tiết Như Tâm trong hội chợ trước đó.
Vợ chồng yêu thương nhau, con cái hiểu chuyện, cuộc sống sung túc, đó chính là cuộc sống mà hầu hết mọi người đều mơ ước.
Tiêu Hòa xách đồ lưu niệm của Hạ Tri Bắc và Hạ Tri Nam, vừa ấn chuông, cánh cửa đã lập tức mở ra, Đóa Đóa tết tóc hai bên đứng bên trong.
"Chị!"
Cô bé nhào thẳng ra ôm lấy Tiêu Hòa, khuôn mặt tròn vo nở nụ cười.
"Mẹ nói là chị qua, Đóa Đóa đợi chị lâu lắm rồi!"
Tiêu Hòa cười, đưa đồ lưu niệm trong tay cho cô bé.
"Chị mang quà đến cho em."
Vừa nhìn thấy ảnh Hạ Tri Bắc và Hạ Tri Nam, đôi mắt cô bé sáng rực lên.
Cô bé là fan cứng của hai anh em.
"Chị tốt quá!"
Đóa Đóa reo lên, vội kéo Tiêu Hòa vào nhà.
Tiết Như Tâm nghe tiếng cũng đi ra, thấy đồ trong tay con gái thì cũng bất lực.
"Cô đến thăm Đóa Đóa là chúng tôi vui rồi, không cần phải đặc biệt mang quà đến đâu."
Tiêu Hòa quan sát kĩ người trước mắt, một lần nữa xác định Tiết Như Tâm chính là người hâm mộ đã tự sát vì Giang Diệp trong hồ sơ, lên tiếng: "Hôm nay tôi đến đây là để tìm cô."