Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng (Dịch Full)

Chương 999 - Chương 1001

Dùng kỹ năng sinh tồn thời mạt thế ta huấn luyện đỉnh lưu hot toàn mạng Chương 1001
 

Nhưng nỗi ưu phiền trong mắt Giang Diệp vẫn không tan, lo lắng nhìn Tiêu Hòa.
 

 
 

"Anh không sợ ở nhà, ngày thường anh cũng chẳng ra ngoài bao nhiêu, anh sợ sáng mai thức dậy, em đã đi mất."
 

 
 

Nói xong còn thở dài.
 

 
 

Đợi một lúc, thấy Tiêu Hòa không phản ứng, anh lại thở dài khoa trương hơn.
 

 
 

Tiêu Hòa nhìn anh, suy nghĩ lượn 980 vòng mới hiểu được ý của Giang Diệp.
 

 
 

"Hôn một cái?"
 

 
 

Vừa rồi còn ủ rũ buồn bã, thế mà ngay lập tức mắt của đỉnh lưu nhạc đàn đã sáng lên, lời của Tiêu Hòa rất đúng ý anh, Giang Diệp tâm trạng vui sướng.
 

 
 

Đồ bắp cải tâm cơ.
 

 
 

Ngày hôm sau, Tiêu Hòa lại đến công ty, tất cả mọi người đã bận rộn ở đây cả đêm.
 

 
 

Anh Kiếm và tổng giám đốc đều có quầng thâm dưới mắt, thấy Tiêu Hòa tinh thần hăng hái bước vào, vẻ mặt không tin được.
 

 
 

Họ ở đây bận đến thở không nổi, Tiêu Hòa lại về nhà ngủ một giấc ngon lành sao?
 

Không biết đang nghĩ gì nữa.
 

 
 

"Chiều hôm qua em vừa về thì bọn bắt cóc gọi điện đến, tăng tiền chuộc lên hai trăm triệu." Anh Kiếm buồn rầu nói.
 

 
 

Loại án bắt cóc này rất khó phá, những tên bắt cóc có kinh nghiệm thường yêu cầu chuyển khoản tiền chuộc vào tài khoản nước ngoài, tránh sự điều tra của cảnh sát, sau đó rửa tiền qua công ty nước ngoài, biến thành thu nhập bình thường rồi lại thông qua nhiều kênh khác nhau chuyển vào lại tài khoản riêng, không ai dò ra được.
 

 
 

Vì vậy hy vọng duy nhất của bọn họ là sau khi con tin được thả, căn cứ vào thông tin miệng của Giang Diệp để truy tìm.
 

 
 

Cho nên tất cả mọi người đều rất lo lắng.
 

 
 

Tiêu Hòa lại bình tĩnh hỏi thăm cảnh sát: "Có thể đợi bọn chúng gọi điện thoại tới lần nữa, yêu cầu nghe giọng của Giang Diệp không?"
 

 
 

Mọi người đều có chút kinh ngạc. "Trước đây cô không phải đã nói là chắc chắn Giang Diệp ở trong tay bọn chúng, không cần xem ảnh sao?"
 

 
 

Đó là lúc Tiêu Hòa vẫn chưa chuẩn bị xong, sợ Nghiêm Tu Quần phát hiện ra manh mối, bây giờ cô đã chuẩn bị xong cách đối phó rồi.
 

 
 

Hôm qua về nhà, cô không chỉ ngủ một giấc đơn giản thôi đâu.
 

 
 

"Ít nhất cũng phải xác định anh ấy an toàn chứ, lỡ như Giang Diệp bị giết chết rồi thì sao?"
 

 
 

Nghe thấy lời này, sắc mặt của anh Kiếm và tổng giám đốc lập tức trắng bệch ra.
 

"Đúng rồi, nhất định phải nghe thấy giọng cậu ấy!"
 

 
 

Nói xong, anh ta hoảng loạn thương lượng với cảnh sát.
 

 
 

Đợi đến trưa, bọn bắt cóc lại gọi điện đến, tổng giám đốc nhân cơ hội này đề nghị muốn được nói chuyện với Giang Diệp, xác định đối phương vẫn bình an rồi mới chuyển tiền.
 

 
 

Đối phương do dự một lúc rồi đồng ý.
 

 
 

Từ hôm qua Nghiêm Tu Quần đã mất liên lạc với mấy tên bắt cóc đó, gọi điện mấy lần đều không thông.
 

 
 

Trước đó mỗi lần tổng giám đốc hỏi thăm tình hình Giang Diệp, cậu ta đều tìm cách thoái thác, không ngờ sáng nay bọn bắt cóc lại gọi điện cho cậu ta.
 

 
 

Kế hoạch bắt cóc diễn ra vô cùng thuận lợi, Giang Diệp đang ở trong tay bọn chúng.
 

 
 

Nghiêm Tu Quần lập tức yên tâm, vì vậy khi tổng giám đốc một lần nữa đề nghị được nói chuyện với Giang Diệp, cậu ta nhanh chóng đồng ý.
 

 
 

Thả mồi đúng chỗ mới nhanh chóng lấy được tiền.
 

 
 

Cúp máy với tổng giám đốc xong, cậu ta tắt bộ biến đổi giọng nói đi, lập tức gọi báo cho bọn bắt cóc, yêu cầu gặp mặt. Ngoài việc đảm bảo hai trăm triệu sẽ đến tay, cậu ta còn muốn tận mắt xem bộ dạng thê thảm của Giang Diệp bây giờ.
 

 
 

Chụp ngay một bức ảnh, sau này gửi ẩn danh cho Tiêu Hòa, bêu xấu cô cho hả giận.
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

Bình Luận (0)
Comment