Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền

Chương 7



Gần tối Lâm Táo nhận được điện thoại của Đặng đạo, nói ông ngày mai đến bên này, hỏi Lâm Táo có thể đến khách sạn thử kính hay không, vì tránh hiểu lầm, Đặng đạo lập tức giả thích còn nói có 3 người diễn viên nữa cũng tham gia.

Lâm Táo kích động hỏng rồi: "Có thể, ngày mai gặp."
Đặng đạo vốn định nói thêm 2 câu, nghe được câu kết thúc của cô gái nhỏ, ông cũng đành nói ngày mai gặp.

Trò chuyện kết thúc, Lâm Táo buông di động, hưng phấn ở trên giường lăn qua lăn lại.

Tần lộ từ phòng vệ sinh đi ra, hỏi cô ai gọi điện thoại.

Lâm Táo mắt sáng lấp lánh mà nhìn cô: "Đặng đạo, chiều mai 3h đi thử kính."
Xác thật thử kính thành công chính là bước đầu tiên, Tần Lộ tiếp tục bảo Lâm Táo nhiền ngẫm nhân vật nữ chính, cô cũng đi sưu tập tư liệu của Đặng đạo cùng đoàn phim "Thủy tiên"
Buổi chiều ngày hôm sau, 2 chị em trước một giờ đã tới khách sạn mà Đặng đạo đang ở.

Khu chờ có sô pha đặc biệt thoải mái, xung quanh cũng không nhiều người lắm, phi thường thích hợp cho việc lấy cảm xúc.

Lâm Táo chuyên tâm chuẩn bị lần cuối cùng, Tần Lộ không chút để ý đánh giá nhóm người đi qua khu nghỉ ngơi.

Có 3 nữ nhân tre tuối hấp dẫn sự chú ý của cô.

ở phim trường lăn lộn nhiều năm như vậy, Tần Lộ hiện tại liếc mắt một cái có thể phát hiện điểm khác thường trong đám đông.

Cô hoài nghi ba nữ nhân này là người hôm nay sẽ thử kính đi, cẩn thận quan sát, Tần Lộ đem sự chú ý đặt trên người một nữ nhân thỉnh thoảng lấy ra gương xem xét trang điểm của mình.

Đối phương một đầu tóc quăn hơi dài, khuôn mặt thanh thuần, tuy rằng nhan sắc không bằng em họ, nhưng sự tự tin toát ra chính là người đã từng được đào tạo qua.

.


Bạn đang đọc truyện tại [ TRÙMTR UYỆN.ne t ]
Chu Tiểu Nhã phát hiện Tần Lộ nhìn trộm.

Cô ta nhìn về phía Lâm Táo bên người Tần Lộ.

Chu Tiểu Nhã thật không nghĩ tới, một nhân vật nhỏ như vậy, cư nhiên cũng có người vô cùng xinh đẹp đến tranh đoạt với cô ta.

Chu Tiểu Nhã đã kí với công ty gần 3 năm, nhan sắc kĩ thuật diễn cùng bối cảnh cũng không có gì đặc biệt suất sắc, từ khi tham gia một show tuyển tú lại không tạo nên bọt sóng gì, người đại diện cũng không quan tâm cô ta, chỉ cấp cho cô ta mấy hoạt động nhỏ.

Lần này "Thủy tiên" thông báo tuyển vai nữ chính, cũng là nghệ sĩ khác không muốn đi nên người đại diện mới đưa cho cô ta.

Chu Tiểu Nhã năm nay 24 tuổi, ở giới giải trí, tuổi tác như vậy nếu còn không tìm được cơ hội, rất nhanh sẽ bị đào thải.

"mọi người là tới gặp Đặng đạo đi?" Chu Tiểu Nhã chủ động đến cạnh Tần Lộ cùng Lâm Táo.

Lâm Táo ngạc nhiên nhìn cô ta: "Cô cũng vậy?"
Chu Tiểu Nhã gật đầu, cười đến vô cùng ngây thơ: "Tôi là Chu Tiểu Nhã, thuộc Thượng Cường giải trí, 2 người là?"
"giải trí Thượng Cường!" Tần Lộ lập tức dâng lên phòng bị, hâm mộ nói: "Cô thật là lợi hại, nhanh như vậy có thể vào công ty lớn, cô như thế nào có thể vào đó, có thể chỉ cho em họ của tôi không?" Nói xong cô bắt đầu nhiệt tình lôi kéo Chu Tiểu Nhã, hết sức nịnh nọt.

Kỹ thuật diễn của cô trước hết lừa gạt được Lâm Táo.

Cho răng bản thân thật sự có hy vọng tiến vào công ty lớn, Lâm Táo cũng chờ mong mà nhìn chằm chằm Chu Tiêu Nhã.

Chu Tiểu Nhã biết Lâm Táo là người không có công ty, lập tức buông lỏng phòng bị với Lâm Táo.

Nói có lệ 2 câu, Chu Tiểu Nhã nhanh chóng quay về chỗ, ngại Tần Lộ quá phiền.

"Chị họ, công ty Thượng Cường rất lớn sao?" Cô ta vừa đi, Lâm Táo bắt đầu hỏi thăm tình huống.

Tần Lộ vẫn như cũ tha thiết mà nhìn chằm chằm Chu Tiểu Nhã, nhỏ giọng nói: uh, Từ Tinh Tinh chính là người của Thượng Cường..."
Nhắc tới Từ Tinh Tinh, Tần Lộ bỗng nhiên nhíu mày.

Đằng trước Tôn lão sư vừa mới tặng một cơ hội cho Lâm Táo, sau lưng công ty của Từ Tinh Tinh liền phái tới một đối thủ cạnh tranh, thật đúng là trùng hợp sao?
Tần Lộ đã nghe rất nhiều bát quái của giới giải trí, nhưng bản thân chỉ diễn nữ phụ là nhiều, cô cũng chưa từng trải qua đấu đá với người khác.

Nếu chuyện lần này là do Từ Tinh Tinh cố ý, vậy cô ta quả thật quá độc ác.

Một lúc sau, trợ lý của Đặng đạo tới, xác nhận thân phận của từng người rồi dẫn các cô đi gặp Đặng đạo.

Đặng đạo cùng Tôn Khánh Văn là người cùng một thế hệ, ngay từ đầu chính là quay những đề tài ít thu hút, đến nay cũng không có tác phẩm nào đặc biệt nổi tiếng, thuộc về đạo diễn không nổi.

Hiện giờ ông đã 58 tuổi, sức khỏe cũng yếu dần, quay xong bộ phim này hẳn sẽ về hưu, Tôn Khánh Văn nói giỡn " Thủy tiên" chính là tác phẩm cuối cùng của cuộc đời hắn, Đặng đạo tràn đầy niềm tin với tác phẩm này, đáng tiếc sau khi lấy kịch bản ra, lại bị nhà đầu tư lấy lý do không đủ tài chính mà cự tuyệt.

Không có biện pháp, Đặng đạo đành phải sửa lại kịch bản, cố gắng xây dựng lại hình tượng nhân vật.

Thật vất vả sửa xong thì nữ chính đã chọn lại chạy mất!
Nữ chính đi, sự nhiệt tình của Đặng đạo cũng rơi mất phân nửa, đối với lần thử kính này, ông cũng không mong chờ nhiều lắm.

Thử kính bắt đầu.

Chu Tiểu Nhã là người đầu tiên diễn suất, nhiệm vụ của cô ta là diễn phản ứng của một thiếu nữ đanh đá phát hiện có tên côn đồ nhìn trộm mình tắm.

Xem xem, Tần Lộ nhìn về phía em họ.


Vẻ mặt Lâm Táo: " Đề này thật khó!!!"
Tần Lộ vỗ trán, cảm giác không xong rồi.

May mắn, kỹ thuật diễn của Chu Tiểu Nhã bình thường, Tần Lộ xem đến suýt cười ra tiếng.

2 người diễn viên khác biểu hiện đúng như Tần Lộ đoán trước không cần lo lắng, mấu chốt là không phù hợp với hình tượng mỹ nhân vùng sông nước của nhân vật.

Rốt cuộc đến lượt Lâm Táo.

Đặng đạo phi thường hài lòng với vẻ ngoài của Lâm Táo, không khỏi chờ mong đối với kỹ thuật diễn của cô, nghĩ nghĩ, hắn cho Lâm Táo đề bài giống với Chu Tiểu Nhã.

Lâm Táo kinh ngạc đến ngây người, bởi vì 3 người phía trước đề bài mỗi người đều khác nhau, cô còn tưởng mình cũng sẽ là đề mới.

Thời điểm diễn Lâm Táo một bên chạy nhanh một bên hùng hổ đuổi theo tên lưu manh, Tần Lộ đen mặt.

Chu Tiểu Nhã diễn kém, tốt xấu gì cũng phản ứng rất nhanh, đối với nhân vật cũng có hiểu biết nhất đinh, Lâm Táo đâu, cô còn không suy nghĩ kĩ, tiếp theo liền diễn quá ngây thơ " Đừng chạy, tôi phải đánh anh!!!" lời kịch kêu đến thanh thúy ngọt ngào, đâu giống như đuổi theo lưu manh kêu đánh kêu giết, rõ ràng là dụ hoặc hắn nhanh chóng quay lại khinh dễ cô!
Cả Chu Tiểu Nhã cùng 2 người khác đều cười ra tiếng.

Tần Lộ lặng lẽ nhìn về phía Đặng đạo.

Đặng đạo thở dài.

Lâm Táo thấy được, tức khắc gấp đến dậm chân, kia là 20 vạn thù lao đóng phim đó!
" Đạo diễn, tôi có thể thử lại lần nữa hay không?" Lâm Táo đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn Đặng đạo.

" Tôi, tôi trước kia toàn diễn nhân vật phụ, không cần thử kính, đều là đạo diễn nói cho tôi diễn như thế nào."
Lời vừa nói ra, Tần Lộ hoàn toàn hết hi vọng.

Chu Tiểu Nhã ánh vắt vui sướng nhìn Lâm Táo.

Đây là đồ ngốc ở đâu ra? Một diễn viên ngay lúc thử kính nói cho đạo diễn bản thân chỉ diễn qua vai phụ, quả thực chính là tự tìm đường chết.

Khinh thường qua đi, Chu Tiểu Nhã bắt đầu ảo tưởng người đại diện sẽ nhanh chóng đem hợp đồng phim đến cho mình.

Đặn đạo đem sắc mặt của mọi người thu vào mắt, chỉ có cô gái nhỏ phía đối diện còn thấp thỏm chờ ông trả lời.

Đặng đạo cảm thấy bốn cô gái kỹ thuật diễn người tám lạng kẻ nửa cân, đều thuộc cấp thấp, nhưng tinh thần của Lâm Táo có chút đả động ông.

Hơn nữa, lão Tôn cũng khen cô có thiên phú, hẳn không phải lừa gạt ông.

"Cô từng diễn những vai gì?" Đặng đạo cảm thấy hứng thú hỏi.

Tần Lộ đột nhiên ngẩng đầu.

Chu Tiểu Nhã âm thầm nhíu mày.

Lâm Táo lập tức kể: "tôi từng diễn nha hoàn cổ đại, đệ nhất hoa khôi thnah lấu, nữ sinh cao trung hiện đại, tiểu minh tinh..."
Đặng đạo: "Nhìn cô tuổi không lớn, kinh nghiệm đóng phim cũng rất phong phú."
Lâm Táo ngây thơ khiêm tốn: "Cũng chưa nói nhiều lời thoại."
Đặng đạo bỗng nhên minh bạch lão Tôn vì cái gì yêu thích Lâm Táo: "Được, cho cô 3 phút chuẩn bị, diễn lại một lần."
Lâm Táo vui mừng: "Cảm ơn Đặng đạo!"
Không có thời gian chú ý biểu tình của những người khác, Lâm Táo đi đến góc tường, đưa lưng về phía mọi người bắt đầu tưởng tượng cốt truyện.

Nếu có người nhìn trộm cô tắm rửa, Lâm Táo khẳng định sẽ hét chói tai, sau đó nhanh chóng mặt quần áo.


Nhưng Thủy tiên là một cô gái đanh đá, đanh đá....!
Lâm Táo linh cơ vừa động, quay đầu nhìn về phía chị họ.

Chị họ còn tốt, mợ liền không giống.

Lâm Táo nhớ rõ một lần bà ngoại mang cô đến nhà cậu ăn cơm, vừa đúng ngày đó cậu mợ cãi nhau, mợ cầm lấy nồi muốn đánh cậu, từ tầng 5 đuổi xuống tận tầng 1, thấy bà ngoại đến 2 người mới ngừng chiến.

Qua 3 phút, Lâm Táo liền bắt đầu lần thứ hai thử kính.

Cô tưởng tượng thủy tiên đang ở một tiểu viện nông gia, phát hiện tên lưu mạnh đang nhìn qua cửa sổ rình coi mình, thủy tiên lao ra đuổi theo thuận thế túm lên cây chổi gần đó.

Một thủy tiên linh động lại đanh đá mười phần lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.

"Tốt, chính là cô!!!"
Đặng đạo kích động đứng lên, ngay tại đó tuyên bố.

Rời khỏi khách sạn, Lâm Táo trên tay nhiều thêm một phần hợp đồng.

Nhớ tới trên hợp đồng còn nhiều thêm 5 vạn tiền thù lao, Lâm Táo ôm lấy Tần Lộ cười: "Đủ mua một ngôi nhà ở quê rồi!"
Tần Lộ vô tình mà nhắc nhở cô: "Trước kia diễn vai quần chúng liền thôi, hiện tại phải nộp thuế."
Lâm Táo: "...Nộp bao nhiêu?"
Tần Lộ tâm đau: "Một nửa!"
Lâm Táo trừng mắt, một nửa của 25 vạn cũng rất nhiều!
Ngay khi cô đang ảo tưởng sinh hoạt tốt đẹp, wechat vang lên âm thanh.

Ông chủ Mạnh: Đưa tôi số di động.

Phảng phất như có một thùng nước lạnh dội lên người Lâm Táo, cô rốt cuộc cũng không cười nổi.

Cô cứng đờ hỏi: Anh muốn gọi điện thoại sao?
Lâm Táo như lâm đại dịch, trong mắt Mạnh Hoài An táo nhỏ ngoan ngoãn đến câu hỏi cũng rất đáng yêu.

Nếu không phải lập tức có cuộc họp, Mạnh Hoài An bồi Lâm Táo một lúc cũng không phải không thể.

Mạnh lão bản: Hàn Luật sẽ liên hệ với cô.

Lâm Táo chần chờ mà đưa số điện thoại.

Hai phút sau, Hàn Luật quả nhiên gọi tới.

Lâm Táo nhấn nghe.

Bên tai truyền đếnthanh âm ôn hòa của Hàn Luật: "Lâm tiểu thư, Mạnh tiên sinh mời ngài bữa tốinay, 6 giờ tối tôi sẽ đón ngài, ngài có tiện không?".


Bình Luận (0)
Comment