Đừng Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 14

Tả Đào ngẩn người, sau đó theo bản năng ngẩng đầu lên, liền thấy Tống Thời Hàn đã đi ra khỏi phòng huấn luyện.

Toàn bộ phòng huấn luyện rơi vào im lặng.

Sau khi Tống Thời Hàn tắt phát sóng trực tiếp, Khương Minh ở phía sau ra hiệu, những người còn lại trong đội cũng lần lượt chào hỏi fans, rồi cùng tắt phát sóng trực tiếp.

Khương Minh vẫn còn có chút khiếp sợ. Vừa rồi hắn ngồi xổm trong phòng phát sóng trực tiếp của Tống Thời Hàn, mới đầu còn tốt, mãi đến khi Wind xuất hiện, tâm tình hắn không tốt, sau đó lại nhìn thấy cảnh tượng trong phòng trực tiếp vô cùng hỗn loạn, liền muốn cầm con dao dài 40m xông lên đâm GGF mấy đao.

Vốn dĩ chỉ là một trận thi đấu huấn luyện mà thôi, cứ một hai mở phát sóng trực tiếp làm gì.

Vừa lúc huấn luyện viên bên phía GGF gọi tới, nói hiện tại lượng truy cập đang cao, có muốn đánh thêm mấy trận nữa hay không. Khương Minh không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, cũng đứng dậy nói với những người khác: "Tôi đi ra ngoài nhìn xem, các cậu tiếp tục huấn luyện."

"Mẹ ơi, trường hợp vừa rồi thật là đáng sợ."

Vương Thu yếu ớt thở ra một hơi, hắn nhìn ra phía ngoài cửa, lại nói: "Nhưng mà nói này, hình như tôi thấy mỗi quan hệ giữa đội trưởng và Wind hình như cũng không tốt như trên mạng đã nói."

Tư Tranh: "Hình như có chút." Tuy rằng tính tình của Tống Thời Hàn cũng không tốt lắm, nhưng lễ nghĩa cơ bản vẫn phải có, ít nhất sẽ không dễ dàng mặt lạnh, nhưng vừa rồi rõ ràng anh có chút tức giận. 

Cả hai người họ đều là do Tống Thời Hàn kéo vào giới E-sport, chuyện lúc trước thế nào cũng không rõ ràng lắm. Vương Thu nhất thời nghĩ ra điều gì đó, nhịn không được buôn thêm một câu: "Chẳng lẽ thật giống như trên mạng nói, năm đó FTU đột nhiên giải tán, là có nguyên nhân khác?"

"Cat, ngươi biết không?" Tư Tranh liền nhìn về phía Cat nhập vòng sớm hơn bọn họ, hắn nhớ rõ Cat đã từng tham gia trại huấn luyện thanh niên của FTU một thời gian.

"Cũng không rõ lắm, nhưng không phải giải tán trong hòa bình." Cat vẫn luôn trầm mặc ít nói bỗng nói một câu thật dài, vừa nhìn số liệu của trận đấu huấn luyện, vừa nói: "Nhưng theo cách nghĩ chủ quan của tôi thì Wind cũng không phải thứ tốt đẹp gì."

Tả Đào ở bên cạnh nghe vậy, yên lặng lấy di động ra nhắn cho Tô Nguyệt Yểu một tin tức, nhưng có lẽ bên phía đối phương đang bận chưa thấy trả lời lại. 

Từ lần nói chuyện ngắn ngủi với Tống Thời Hàn lúc trước về chuyện Wind về nước, cho tới hôm nay, Tả Đào cũng phát hiện ra một số chỗ không thích hợp. 

Trực giác của cậu mách bảo Tống Thời Hàn rất chán ghét Wind Tiêu Sính.

Lý do Tả Đào đi đến kết luận này vô cùng đơn giản và thô bạo. 

Dù sao trước kia cậu từng tặng 5 vườn hoa hồng cho phòng phát sóng trực tiếp của Tống Thời Hàn, Tống Thời Hàn liền trực tiếp nói cảm ơn cậu. Nhưng hiện tại Wind tặng cho Tống Thời Hàn 10 xe lửa thiên hà, Tống Thời Hàn liền coi như không thấy. 

Bên nào nặng bên nào nhẹ, vừa thấy liền biết. 

Tả Đào thoải mái.

Có vẻ như Tống Thời Hàn chỉ vừa ra ngoài hút một điếu thuốc, rất nhanh đã trở lại, tiện tay đặt một lon sửa bò Vượng Tử lên bàn Tả Đào. Khi đặt xuống trên người còn mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt.

"Cảm ơn ạ."

Tả Đào nhỏ giọng nói cảm ơn, vừa định duỗi tay cầm lấy. Tống Thời Hàn lại như nhớ tới cái gì, tay vừa mới thu hồi lại duỗi ra, đầu tiên anh ta dùng một tay nắm chặt lấy nắp hộp, hơi dùng sức, một tiếng tách nhỏ vang lên, chốt được kéo ra, rồi mói đưa đến trước mặt Tả Đào.

Do rung lắc nhẹ, một vài giọt sữa bắn ra dừng ở khớp ngón tay của Tống Thời Hàn.

Tả Đào: "......"

Nhìn ngón trỏ của nam nhân bị bắn lên một giọt sữa bò, lỗ tai Tả Đào có chút nóng lên, không thể nói rõ vì cái gì, có lẽ là do trực giác quấy phá, cậu luôn cảm thấy hành động này của Tống Thời Hàn, hẳn là ám chỉ cái kẹo bông gòn lần trước cậu không nỡ ăn. 

Huấn luyện buổi chiều tiếp tục như thường lệ cho đến 10 giờ tối.

Tả Đào xoa xoa bờ vai hơi đau, mưa ngoài cửa sổ vẫn rơi, trong đêm thỉnh thoảng có vài tia chớp xẹt qua, lúc này những giọt nước mưa được kết hợp với ánh đèn giao thông tạo ra ánh sáng lấp lánh, sau đó liền rơi xuống đất, tiếp xúc với cây cỏ, phát ra tiếng sàn sạt.

Sau khi kết thúc huấn luyện, mọi người gần như đã rời đi, chỉ còn lại hai người là Tả Đào và Cat.

Lười biếng ngáp một cái, Tả Đào bắt đầu thu dọn mặt bàn, cậu cầm lon nước ngọt màu bạc nằm cạnh bàn phím lên, vừa định ném vào thùng rác thì lông mi khẽ động, lại ma xui quỷ khiến mà nắm chặt trong lòng bàn tay rồi sau đó lặng lẽ cất vào túi áo khoác của mình.

"Tả Đào."

Bên cạnh cách đó không xa truyền đến thanh âm của Cat

Tả Đào đột nhiên không kịp phòng ngừa bị giật mình, còn tưởng rằng đối phương đã chú ý tới hành động của mình, mà theo bản năng ngẩng đầu lên: "Sao vậy Cat tỷ, em đang định đi vứt rác, có muốn đi cùng nhau không?"

Vừa nói, vừa đem rác định đem đi vứt cầm lên, hướng về phía thùng rác đi tới. 

"Không cần." Chú ý tới hành động kỳ quái của Tả Đào, nhưng Cat cũng không nói gì: "Chị có một việc muốn nhờ em hỗ trợ."

Tả Đào: "Chuyện gì vậy ạ?"

Cat từ trong ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh, Tả Đào thò đầu nhìn thoáng qua, phát hiện là ảnh chụp riêng dì nhỏ Tô Nguyệt Yểu cái lần lên thi đấu đơn. 

"Lần sau khi em gặp Tô bá, có thể xin ký tên giúp chị cái được không?" Có thể là do có chút ngượng ngùng, tốc độ nói của Cat có chút chậm: "Đã rất lâu rồi Tô bá không còn thi đấu nữa, chị cũng không còn cơ hội để nhìn thấy nàng."

Tả Đào không có gì do dự mà nhận ảnh chụp: "Chị cứ yên tâm giao chuyện này cho em, khi nào em về sẽ kêu dì ký tên cho chị, chị có cần gấp không?"

Cat thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Không cần vội, cảm ơn em."

"Chút lòng thành mà thôi." Tả Đào xua tay, cùng Cat rời khỏi phòng huấn luyện.

Sau khi trở lại phòng ngủ và tắm rửa, Tả Đào ngồi xuống trước bàn làm việc.

Đầu tiên, cậu ngựa quen đường cũ mà dùng phần mềm cắt nối biên tập cắt ghép buổi phát sóng trực tiếp hôm nay của Tống Thời Hàn, trong lúc truy cập Weibo thì nhìn thoáng qua.

Wildfire chính thức công bố đội hình xuất phát cho trận đấu khởi động chiều nay, đúng như dự đoán, nó đã tạo một làn sóng mới trên Internet——

【 Câu lạc bộ thể thao điện tử Wildfire: Hẹn gặp lại các bạn vào thứ Ba tới trong trận khởi động mùa hè《 Wind up 》, chúng ta không gặp không về. @ Wildfire-File, @ Wildfire-Cat, @ Wildfire-QIU, @ Wildfire-SZ, và thành viên mới của cúng ta @ Wildfire-Pink sẽ lấy thân phận tuyển thủ thay thế bổ sung để lên thi đấu, hãy cùng nhau chờ đợi nhé / mỉm cười.jpg】

Tả Đào tiện tay nhấp vào phần bình luận.

【 a a a, các anh chị em gái ơi mau mau đến báo danh, Hàn thần đã trở lại! 】

【 tôi khóc, tôi thật sự đã khóc, ai có thể nói cho tôi biết tại sao bây giờ vé đã bán hết được không!! 】

【 Nếu cần vé, thì ib riêng cho tôi. 】

【 Thật không thể hiểu được hành vi của nhóm fan ngu ngốc này, cảm giác nếu Fire cứ như vậy tiến tới, sẽ bị thần thánh hoá luôn mất. 】

【 à không, bạn không xem phát sóng trực tiếp trận đấu tập của Wildfire và GGF hôm nay sao? Phong cách thi đấu của Hàn thần vẫn khốc liệt như ngày nào. 】

【 Ngốc nghếch vừa thôi, hắn với hỗ trợ rác rưởi kia không hề có tí phối hợp nào, tôi xem đến bật cười luôn á. 】

Click vào tầng này gần như toàn chửi.

【 xem đến bật cười +1, Tống Thời Hàn là thật sự đồ ăn, cũng không biết từ đâu ra lắm fans như vậy. 】

【 đều là fans CP đó, thật không thú vị. 】

【 Tôi phải nói, Fire rất S! Người đàn ông này căn bản không có trái tim, Wind yêu hắn nhiều như vậy. Hiện tại hay rồi, đội ngũ vừa giải tán, liền trực tiếp trở mặt không quen, đồ ăn ép người! Ôm Wind nhà tôi đi. 】

【 hôm nay chính là ngày tang của fans CP. 】

Tả Đào có chút nhịn không được, anh khoanh chân dựa vào ghế, dùng tài khoản bồi chơi trả lời ——

【ZZ: Muốn chết thì đi chết đi, không ai cản, tốt nhất là mang Wind của mấy người đi chết chung đi. 】

Cái tài khoản này của hắn phần lớn đều là chia sẻ tin tức về Tống Thời Hàn, phần lớn fans đều biết cậu là fans của Tống Thời Hàn. Tin nhắn này mới lên vài giây, phía đối diện liền trực tiếp trả lời.

【Wind thiên hạ đệ nhất: Sao nào, nói chủ của ngươi là đồ ăn liền không vui? Hắc hắc, tôi nói Fire là đồ ăn liền chính là đồ ăn, Fire đồ ăn Fire đồ ăn Fire đồ ăn, cho dù đặt một nắm cơm lên bàn phím thì gà so với hắn cũng đánh tốt hơn. 】

【Wind thiên hạ đệ nhất: Năm đó nếu không phải Wind nhà tôi nhường hắn, thì hắn có thể lấy được cái danh quán quân cá nhân chắc. 】

【Wind thiên hạ đệ nhất: Tống Thời Hàn chỉ là một thằng nam nhân không biết xấu hổ mà thôi. 】

【ZZ: Ngươi điên à, hay mắc chứng vọng tưởng? Chỉ thằng Wind kia mà dám ảo, quỷ thấy một lần cười một lần, đám fans CP cắn như cắn thuốc phiện thế kia chắc đầu óc cũng hỏng từ sớm rồi đúng không? Không nghe thấy Fire đã nói à, cái chuyện ma quỷ kia từ đầu đến cuối đều do Wind nhà mấy người tự ảo tưởng, căn bản không liên quan tí tị nào đến anh ấy, OK? 】

【ZZ: Thật chẳng hiểu là cái đám gì nữa, ít chạy tới cọ nhiệt đê, không thấy rẻ rúng à? 】

Nghẹn mấy ngày không hiện ra nguyên hình, vừa mắng vài câu, Tả Đào liền thấy thể xác và tinh thần thoải mái lên không ít, ngón tay cậu lạch cạch trên bàn phím, vừa định tiếp tục biên tập, đột nhiên có một cuộc gọi đánh gãy cảm xúc sáng tác mãnh liệt của cậu.

"Chuyện gì?" Dùng cổ giữ điện thoại lại, đổi Weibo trên máy tính ngày hôm qua: "Cha ngươi đang vội."

Đinh Lỗi: "Oa oa, sao cách nói này không thấy giống bé nam ngoan ngoãn gì hết thế nhỉ."

Tả Đào: "Muốn chết thì nói thẳng, hiện tại tao có thể xin nghỉ ra tới tiễn mày một đoạn đường."

Đinh Lỗi ở bên kia điện thoại cười hắc hắc: "Đừng mà, muộn như vậy rồi cậu còn vội dì vậy, lên trò chơi kéo tao lên cấp đi? Không phải trước khi thi đại học nói kéo tao à, để mãi đến bây giờ rồi không thể thất hứa chứ?"

Tả Đào: "......" Cậu nhìn thời gian: "Được rồi, mày online đi."

Đinh Lỗi: "Đã online rồi!"

Tả Đào: "Mở trò chuyện đi." Nói rồi, cậu tạm thời lựa chọn buông tha cho cái nick "Wind thiên hạ đệ nhất ", click mở bản cài đặt trò chơi, đăng nhập vào tài khoản. 

Đinh Lỗi chọn pháp sư chuyện đi đường giữa, ở giọng nói trò chơi hỏi Tả Đào: "Mày đánh vị trí nào?"

Tả Đào vẫn chọn Tinh Linh Chi Ca: "Hỗ trợ."

Nói thật, cậu đã lâu không chơi tiểu Tinh Linh, hôm nay cùng bên GGF đánh một phen, liền cảm thấy cách đấu còn có có thể cải tiến thêm.

Đinh Lỗi: "Đừng mà? Hay là mày chọn đi rừng đi, chúng ta vừa hay tạo thành nhóm?"

Ngoài trừ vị trí hỗ trợ ra, mấy vị trí khác Tả Đào cũng đánh được. Chủ yếu là ngày thường muốn mang theo ông chủ chơi, cho nên trừ những lúc ngẫu nhiên bồi luyện cho một ít chiến đội ra, phần lớn thời gian đều dùng những nhân vật có thương tổn cao. 

Tả Đào hừ hừ hai tiếng, ngữ khí có chút khoe khoang: "Tao chơi tiểu tinh linh cũng có thể đơn giết đối phương."

"Cái này cũng đúng, lúc chiều tao cũng xem phát sóng trực tiếp." Đinh Lỗi cảm thán một tiếng: "Ông chủ Tả, ngài thật dũng mãnh nha, muốn tao nói...... Ai?"

Ngữ khí bỗng nhiên trở nên kinh ngạc: "Tao mẹ nó, tao không nhìn lầm chứ, đối diện là......Reborn-Wind?"

Nghe vậy, Tả Đào lông mày hơi nhướng lên, bàn tay đang chuẩn bị mua thiết bị phụ trợ hơi khựng lại, dứt khoát trực tiếp lắp vào, hướng Đinh Lôi nói: "Mày đi đường dưới."

Đinh Lỗi: "?"

Tả Đào lời ít mà ý nhiều: "Mày đánh hỗ trợ."

Đinh Lỗi nứt ra rồi: "...... Đổi đường tao không ý kiến, nhưng...... Đại ca à, có nhớ tới một chuyện, mày biết chính mình hiện tại là một tiểu tinh linh không?"

Tả Đào bắt đầu xắn tay áo: "Đừng bíp bíp nữa, tiểu tinh linh của cha mày làm bằng sắt đó, mang mày lên điểm liền xong việc thôi."

Đinh Lỗi trực tiếp đi đường dưới: "Được, cha."

Nhìn cái ID vô cùng chán ghét phía đối diện, Tả Đào một thân oán khí cuối cùng tìm được chỗ trút giận. 

Cậu cười dữ tợn,

Kỳ diệu thật, hay cho một cái oan gia ngõ hẹp.
Bình Luận (0)
Comment