Dược Sư 0 Cấp

Chương 14

Bang chúng của Lam Kiều vốn là một ngàn người, bỏ đi một số người không online và cấp bậc không phù hợp thì hiện tại cũng có hơn tám trăm. Tiều phu cùng thợ xây trung cấp cũng có chừng một trăm người, cho nên tốc độ xây thành cùng đóng thuyền cực nhanh. Đi vòng vòng một chút đều có thể nghe thấy tiếng leng keng thùng thùng khắp hòn đảo.

Thật ra nếu như... bỏ qua mối quan hệ giữa Diệp Ly Ly với cậu em họ Diệp thì Thiết Huyết Quân Đoàn liên minh cùng Lam Kiều cũng không khó lý giải như vậy. Do bởi vì bây giờ bang chủ phu nhân Tuyết Nguyệt Lưu Ly của Lam Kiều vốn là thành viên của Thiết Huyết Quân Đoàn.

Tuyết Nguyệt Lưu Ly đi vào nơi đóng quân của Thiết Huyết Quân Đoàn, bang chúng Thiết Huyết Quân Đoàn lúc này đều có chút bất mãn. Vốn là nên liên minh cùng Thiên Lý Sơn Trang, người bọn họ nên quyết đấu là Lam Kiều mới đúng. Thế nhưng lại bị Chúng Nhân Bang ở đâu chui ra đoạt mất cơ hội. Liễu Nhược Ngu bình thường chỉ nói chuyện với Nhất Kiếm Hoành Thiên, bây giờ Nhất Kiếm Hoành Thiên không online, người thật lòng tin phục cũng không có bao nhiêu.

Một người đứng đầu trong Thiết Huyết Quân Đoàn tầm 27 tuổi, nhìn thấy Tuyết Nguyệt Lưu Ly đến liền vội vàng chào hỏi:

[Mật âm] Nhất Diệp Tri Thu: Tuyết Nguyệt, Lam bang chủ có đồng ý hay không?

Thiết Huyết Quân Đoàn yêu cầu Lam Kiều chia một phần tư đảo Phương Trượng cho bọn họ quản lý, nhưng hiển nhiên yêu cầu này Lam Kiều không thể nào chấp nhận.

[Mật âm] Tuyết Nguyệt Lưu Ly: Tôi cũng coi như là một thành viên của Thiết Huyết Quân Đoàn, đương nhiên sẽ hết sức vì bang hội. Thế nhưng yêu cầu lần này Lam Kiều thật sự không đồng ý.

Bang hội bị chiếm cùng bang hội đi chiếm là hai khai niệm thắng thua hoàn toàn khác biệt. Tuy Lam Kiều thường không tranh giành nhưng chuyện trong bang hội đều được giải quyết rất nghiêm túc, đương nhiên sẽ không vì khiến cho mỹ nhân vui vẻ mà đưa cả bang hội vào chỗ hiểm.

Bờ biển Doanh Châu.

NPC hệ thống bang chiến làm hết phận sự ngăn cản Diệp Ly Ly.

[Hệ thống] NPC lâm thời: Thật xin lỗi, người chơi vừa đạt cấp 30 không thể tiến vào.

[Phụ cận] Không Phải Dược Sư: Thế 0 cấp thì sao?

[Hệ thống] NPC Lâm thời:...

Diệp Ly Ly cùng đám bang chúng không biết sợ sau lưng công khai mà đi vào Doanh Châu. Đáng thương cô cả ngày đi qua đi lại trong khu luyện cấp cao cấp, cấp độ lại chẳng thăng được bao nhiêu. Cấp độ của bang chủ Chúng Nhân Bang lúc này vẫn đứng ở con số 0 tròn trinh. May mắn cái hệ thống được xưng tụng càng ngày càng hoàn thiện này vẫn còn lưu lại một lỗ trống cho cô chui vào, nếu không thân là bang chủ mà lại không thể tiến vào khu vực bang chiến, thật sự là vô cùng mất thể diện.

Diệp Ly Ly không chút nào thấy xấu hổ với cấp bậc của mình, đến một đám bang chúng cũng cảm thấy quen với vị bang chủ yếu ớt chỉ một nhát kiếm gỗ lỡ tay cũng tử vong. Bởi vậy trong lúc mọi người bận rộn xây thành, chuẩn bị phòng ngự, thỉnh thoảng cũng PK đùa giỡn với nhau, Diệp Ly Ly chỉ có thể một mình lúc ẩn lúc hiện trong Doanh Châu thu thập thảo dược. Tuy nhiên đáng mừng chính là trong Doanh Châu có rất nhiều loại thảo dược không mọc ở những nơi bình thường khác. Diệp Ly Ly mở {Thần Nông y tịch} ra thì thấy có vài vị thuốc quý ở đây, khiến cho cô ngứa ngáy muốn đi dạo một vòng ở Phương Trượng cùng Bồng Lai.

Đang nghĩ ngợi, kênh bạn hữu bỗng nhiên sáng lên.

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đến Bồng Lai một chuyến.

Diệp Ly Ly lẩm nhẩm phàn nàn trong miệng nhưng tinh thần lại vô cùng hứng khởi. Cô điểm nhẹ mũi chân, rất nhanh đã đến bến tàu.

Thợ đóng thuyền của Tài Lang quả nhiên không phải để trưng cho đẹp. Tuy không thể tạo chiến thuyền cao lớn uy mãnh như của Minh Nguyệt Thiên Lý, nhưng vẫn có thể để cho Chúng Nhân Bang cùng đồng minh lên thuyền lắc qua lắc lại. Khi chiến thuyền này được đóng xong, vài thành viên thích thú đã trèo lên làm loạn.

Tài Lang đang đứng bên bờ biển quan sát tiến độ xây thành phòng thủ, Liễu Nhứ Phi Phi cũng đứng hóng gió bên cạnh, lung tung hỏi cái này cái kia. Hai người nhìn thấy Diệp Ly Ly đi tới đều dừng lại hỏi:

[Bang hội] Tài Lang: Muốn ra biển à?

[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Đến Bồng Lai một chuyến.

[Bang hội] Tài Lang: Trúc Hải Thính Tùng không online à?

Mỗi lần Diệp Ly Ly muốn đến những khu vực nguy hiểm, hắn đều kêu Trúc Hải Thính Tùng đi theo. Tuy Trúc Hải Thính Tùng là kiểu người thấy chết không cứu điển hình, nhưng cái này cũng chỉ có thể trách tốc độ bị sát thương của Diệp Ly Ly quá nhanh, cho dù có là tuyệt đỉnh cao thủ cũng rất khó cứu sống được.

[Bang hội] Không Phải Dược Sư: Hình như không có online. Nhưng Bồng Lai đảo cũng không phải núi đao biển lửa, không cần phải kêu hắn theo hộ tống tôi đâu.

Nói cứ như cô tùy tiện đi dạo ở đâu cũng sẽ gặp chuyện.

[Bang hội] Tài Lang: Có vài người tâm tư so núi đao biển lửa còn hiểm ác hơn.

Diệp Ly Ly ngồi trên thuyền đi vào bờ biển Bồng Lai, lại nhịn không được mà cảm thán hệ thống bất công. Bồng Lai rõ ràng so với Doanh Châu còn rộng hơn, hơn nữa từ núi tới bờ đều là địa hình nguy hiểm mà phong cảnh lại động lòng người. Vừa nhìn cũng biết là nơi bồng lai tiên đảo có vô số tiên hoa cùng tiên thảo.

Diệp Ly Ly lục lọi cuốn {Thần Nông y tịch}, suy nghĩ xem có nên tìm một lý do nào đó để gom hết dược thảo trên Bồng Lai đảo hay không.

Diệp Ly Ly vừa rời thuyền đã nhìn thấy Minh Nguyệt Thiên Lý.

Thân ảnh màu đen đứng ở mũi thuyền, đàn bướm hồng lại tung cánh bay múa xung quanh. Không biết những con bướm hồng này ở đâu mà có, hễ Minh Nguyệt Thiên Lý xuất hiện nơi nào là nơi đó đều có bướm hồng bay tán loạn.

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đến rồi?

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Nhận được tin liền đến.

Minh Nguyệt Thiên Lý quay đầu lại, liền nhìn thấy Diệp Ly Ly đem độc vật trong tay thu về. Rõ ràng cho thấy cô đánh lén không thành.

Diệp Ly Ly cười tươi như hoa dò xét hắn.

Minh Nguyệt Thiên Lý không để ý đến chiêu đanh lén của cô, ngược lại còn đưa tay ra.

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Lên đây đi, chúng ta cùng ra khơi.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: A?

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Hôm nay là kỷ niệm ngày thành hôn của chúng ta.

Thời gian trong trò chơi khác với thế giới hiện thực bên ngoài. Thế nhưng Minh Nguyệt Thiên Lý nhớ rõ ngày ngược lại có chút lạ thường.

Hắn mà cũng lãng mạn như vậy sao? Diệp Ly Ly cũng có chút cảm động.

Minh Nguyệt Thiên Lý thản nhiên liếc mắt đến cô một cái.

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Ngày kỷ niệm cùng nhau đánh quái sẽ tăng gấp đôi kinh nghiệm và vật phẩm ban thưởng.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …

Tuy dự tính lúc nãy của Minh Nguyệt Thiên Lý đả kích Diệp Ly Ly một cách sâu sắc, nhưng cảm giác đặt chân lên chiến thuyền cao cấp đầu tiên trong Thế Giới Giang Hồ cũng khiến cho cô có chút hưng phấn. Toàn thân chiến thuyền đen nhánh ước chừng cao bằng năm tầng lầu, vào xem nội thất bên trong càng làm cho Diệp Ly Ly giật mình không thôi. Thế Giới Giang Hồ quả nhiên có dụng tâm phi thường, cho dù giả lập chiến thuyền cũng không mất đi nhiều chi tiết tỉ mỉ, hơn nữa lại phục hồi toan bộ trang bị quân dụng cổ đại. Khó trách nhiều người đối với Thế Giới Giang Hồ yêu thích không rời như vậy, chỉ với chút nghị lực giả lập trang bị cùng phục cảnh cũng khiến cho người ta khâm phục rồi.

Diệp Ly Ly nhìn thấy chiến thuyền ra khơi khoảng mười dặm, Bồng Lai đảo đã có chút mơ hồ. Cô quay đầu nhìn về Minh Nguyệt Thiên Lý đang đứng phía đầu thuyền, âm thầm ném chút bột phấn xuống biển, sau đó cười tủm tỉm mà nhấn nút khởi động quay video.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Chúng ta đi đâu đánh quái vậy?

Minh Nguyệt Thiên Lý nhếch mi, không chút ý định đáp lời.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Ta cảm thấy bốn phía có chút kỳ quái...

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Kỳ quái?

Minh Nguyệt Thiên Lý nhìn mặt biển yên ả, nheo mắt.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Ừ!

Diệp Ly Ly cười đến vô hại, chỉ một ngón tay.

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Huynh nhìn bên kia kìa…

Rầm rầm…

Bốn phía xuất hiện rất nhiều quái biến dị kỳ lạ, nếu không phải chiến thuyền có thuộc tính phòng thủ cao thì đã sớm bị chúng nuốt sống. Người bình thường gặp một hai con đã đủ khổ rồi, lần này là cả một đàn. Ngay cả Minh Nguyệt Thiên Lý cũng có chút kinh hãi, đừng nói chi là những thành viên khác bên trong chiến thuyền.

[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: KHÔNG… PHẢI… DƯỢC… SƯ!!!

[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Ta không làm cái gì cả.

Diệp Ly Ly khoát tay tỏ vẻ vô tội, nụ cười nén nhịn bên môi lại tố cáo hành vi của cô.

Cơ hội hiếm có, nếu không thừa cơ ám toán hắn một lần thì thật là có lỗi với chính mình!
Bình Luận (0)
Comment