Dương Gian Phán Quan

Chương 167

Đúng 7 giờ sáng, Cao Cường có mặt tại Nhàn Vân Các.

Chỉ có điều tâm trạng của hắn đang đặc biệt không được tốt. Thành ra bữa ăn sáng kết thúc bằng việc có hai bát cháo gà, năm quả trứng trần, với hai mươi chiếc quẩy bị nuốt trôi.

Đáng tiếc rằng ăn nhiều hơn một chút cũng không hoá giải nổi cảm xúc buồn bực trong lòng. Để rồi khi tiến vào hậu viện ngồi pha trà, hắn khuôn mặt có thể nói là vô cùng khó ở.

Quỷ dị hiện thân bên bàn đá, chứng kiến hắn dáng vẻ, Nhàn Vân Lão Nhân nhíu mày khẽ hỏi:

“Tiểu tử ngươi lại làm sao? Mới sáng sớm ra đã cau có cái gì?”

Nhấc ấm rót trà ra làm hai chén, Cao Cường cười khổ hướng sư phụ nói:

“Lão đầu kia với nhi tử bị giết trước khi ta tìm đến. Cái này sư phụ cũng biết rồi còn gì nữa?”

Ngồi phịch xuống ghế, Nhàn Vân Lão Nhân đầy khó hiểu nhìn hắn mà hỏi:

“Không phải hiện trường âm khí nồng nặc đó sao? Tiếp theo thế nào chả lẽ ta còn phải nói?”

Ngập tràn vẻ bất đắc dĩ, Cao Cường từ trữ vật giới lấy ra một tấm giấy vàng:

“Săn tìm đầu quỷ hồn gây án là không có gì đáng nói. Nhưng khi ta trở về kiểm tra lại bảng danh sách, phát hiện tên của bảy đầu quỷ hồn bị gạch ngang, đồng nghĩa chúng đã bị tiêu diệt. Vấn đề là tu sĩ nhân loại ra tay thì cũng thôi, nhưng nếu là quỷ hồn cắn nuốt lẫn nhau vậy phiền toái”

Nhàn Vân Lão Nhân vừa nhấp một ngụm trà, vừa phất tay ra hiệu để hắn tiếp tục.

“Ta cho rằng là do một đầu quỷ hồn đi săn những quỷ hồn khác” – Cao Cường ngay lập tức nói ra suy nghĩ của mình, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng: “Đã như vậy thì tu vi của nó sẽ tăng trưởng cực kỳ nhanh. Chỉ e hiện tại đã đúc thành nhục thân, có thể hoà mình trộn lẫn trong xã hội”

Khe khẽ gật đầu, Nhàn Vân Lão Nhân thả chén trà xuống bàn và hỏi:

“Đã dám chạy đi săn giết cắn nuốt thì chắc hẳn phải là loài rất mạnh?”

Lật mở bảng danh sách, Cao Cường chỉ tay vào một cái tên và giải thích:

“Tối qua trở về ta liền lên mạng tìm hiểu, thông qua mấy trang diễn đàn lần mò ra gần đây có hơn chục vụ án mạng bị che đậy. Nạn nhân gồm hai loại người, là tội phạm nguy hiểm và quan chức danh tiếng không tốt. Nguyên nhân cái chết đều là do bị vật sắc nhọn xuyên thấu tim”

“Phương thức gây án kiểu đặc thù này để ta nghĩ ngay tới Vấn Tâm Quỷ. Bản thân loài này lúc còn sống vốn là một vị quan thanh liêm, khi chết trong lòng có khúc mắc mới hoá thành Vấn Tâm Quỷ. Một khi có cơ hội trở lại dương gian, liền chuyên săn giết những kẻ tội ác đầy mình”

“Quan thanh liêm hoá quỷ? Vấn Tâm Quỷ mặt hàng này có chút ý tứ” - Nhàn Vân Lão Nhân mỉm cười ra điều hứng thú: “Nói chung án mạng liên hoàn rất dễ có kẻ đem xâu chuỗi lại rồi khiến xôn xao dư luận. Đám quan phủ phải ra sức che đậy cũng là điều dễ hiểu thôi. Tiếp tục đi”

Một đám quan chức đầy tai tiếng bị đâm xuyên thấu tim mà chết, kiểu gì cũng khiến dân tình ngay lập tức liên tưởng tới nhân vật “anh hùng trừ gian diệt bạo” trong những bộ phim.

Không bưng bít cho nhanh thì quan phủ có mà thành trò cười cho thiên hạ. Nhất là để đến tai ban ngành cao cấp thì xác định sau vài trát lệnh, ối kẻ dắt nhau về quê thả diều đi.

Đợi cho sư phụ nói dứt lời, Cao Cường liền tiếp tục trình bày:

“Vấn Tâm Quỷ khá đặc thù với bản tính không sai biệt với lúc còn là con người. Theo cẩm nang ghi chép thì khả năng chiến đấu của nó thuộc hàng ngũ mạnh mẽ. Kết hợp với biết vận dụng trí tuệ một cách đầy thủ đoạn, thành ra nó là một loài quỷ hồn đặc biệt khó chơi”

“Không phải đệ tử e ngại gì, chỉ là khi đã đúc thành nhục thân thì bản tính của Vấn Tâm Quỷ sẽ trải qua một lần thuế biến. Chẳng những hung tàn hơn mà còn vô cùng khát máu. Dần dà nó không chỉ nhắm tới tội phạm nữa, mà đối tượng sẽ là bất kỳ ai nó gặp khi đói”

Không khó để hiểu, Nhàn Vân Lão Nhân mỉm cười hỏi cho rõ ràng:

“Ngươi là muốn sư phụ ra tay sớm giải quyết nó phải không?”

Đưa tay xoa xoa tóc gáy, Cao Cường ngại ngùng cẩn thận giải thích:

“Nếu quả thật Vấn Tâm Quỷ đã đúc thành nhục thân, sư phụ đem nó tiêu diệt luôn sẽ tốt hơn. Còn nếu không phải thì khỏi cần để tâm, ta chạy đi truy lùng là được”

Không nói không rằng, Nhàn Vân Lão Nhân chậm rãi khép lại hai mắt.

Tất nhiên không có chuyện Nhàn Vân Lão Nhân tuổi cao ngủ ngật. Cao Cường đoán hiểu rằng sư phụ đây là đang dùng thần thức tìm kiếm hành tung của Vấn Tâm Quỷ.

Thành phố Tân Long rộng lớn như vậy mà có thể dùng thần thức bao phủ mọi ngóc ngách? Ví sư phụ thần thức với vệ tinh cũng không sai đi, nhìn chung quá khủng bố.

Có điều sư phụ ngài quá manh động, ta vẫn chưa miêu tả đặc điểm nhận dạng Vấn Tâm Quỷ đâu này.

Cơ mà không vấn đề, dựa vào đặc điểm đã đúc thành nhục thân thì sư phụ hẳn là sẽ lùng ra thôi. Có khi còn phát hiện thấy một nồi quỷ hồn đúc thành nhục thân luôn ấy chứ.

Đến lúc đó lão nhân gia xuất thủ tiêu diệt toàn bộ, thành phố Tân Long liền bớt đi một hồi tai hoạ to lớn. Nghĩ đến đây lo lắng trong lòng hắn liền phần nào buông lỏng rất nhiều.

Nói chung hắn không thể không lo lắng, bởi tính nguy hại của nhục thân quỷ hồn là quá lớn. Đơn cử như việc chúng khát máu hung tàn không hề thua kém cương thi loại hình. Đã thế còn có tư duy trí tuệ nên thường gây án xong rồi lẩn trốn một cách hết sức là tinh quái.

Thử hỏi tại địa bàn rộng lớn đông đúc dân cư như thành phố Tân Long này, nhục thân quỷ hồn chơi kiểu nay ăn một người chỗ này, mai ăn một người ở chỗ khác. Đến lúc đó truy lùng nó thì khác quái gì mò kim dưới đáy bể? Khẳng định là sẽ gian nan vất vả vô cùng cực.

Hơn nữa trong cẩm nang có chú thích rõ ràng, một khi đã đúc thành nhục thân, Vấn Tâm Quỷ có được sức chiến đấu so ra vượt trội hơn hẳn một Trúc Cơ kỳ tu sĩ thông thường. Tuy còn chưa thấm vào đâu, nhưng thừa đủ để nó thong thả làm gỏi cư dân thành phố rồi.

Tóm lại Cao Cường đối mặt Vấn Tâm Quỷ mà không cẩn thận, có khi bị nó nuốt cả xương. Cho nên có cử ra đại lượng nhân mã săn lùng cũng chưa hẳn là việc đứng đắn. Trừ khi những kẻ tham gia tác chiến có được thực lực tầm cỡ Hoàng Đại Hùng trở lên thì mới ổn.

Đúng lúc này vẫn đang nhắm mắt, Nhàn Vân Lão Nhân bỗng mở miệng nói:

“Ta phát hiện một kẻ quanh thân nồng nặc tà khí. Bởi khí huyết khá hưng thịnh nên ban đầu ta lầm tưởng là một gã tà tu nào đó. Nhưng kiểm tra lại thì thấy kẻ này cơ thể có kết cấu quỷ dị không thể quỷ hơn. Không tim không phổi, không mạch lạc không đan điền, chỉ có xương và máu”

Nghe đến đây Cao Cường liền lên tiếng góp nhặt:

“Cái này là bởi nhục thân da thịt từ âm khí cô đọng ngưng tụ thành. Tu vi tăng trưởng lên tầng thứ cao hơn mới dần có thêm những thứ khác như trái tim hay kinh mạch. Đoán chắc thức hải của hắn đã mở ra, nơi này được gọi với cái tên quỷ phủ, tương tự đan điền của tu sĩ nhân loại”

Nhàn Vân Lão Nhân mở mắt khẽ cười:

“Đúng là đã mở ra quỷ phủ gì đó như ngươi nói. Là một mảnh không gian đen kịt, tồn chứa một hạt châu có khí tức bạo ngược tà ác hung tàn. Như vậy thì kẻ này đích thị là nhục thân quỷ hồn rồi đi? Không chắc là Vấn Tâm Quỷ nhưng ý ngươi thế nào? đánh với nó hay là ta dọn dẹp luôn?” 

Cao Cường không chút nghĩ ngợi liền đứng dậy, nhếch miệng đầy tự tin nói:

“Hắc hắc, sư phụ cho ta vị trí của nó đi”

Nhàn Vân Lão Nhân nhấp một ngụm trà rồi cũng đứng dậy, sau đó đặt tay lên vai hắn và nói:

“Để ta đưa tiểu tử ngươi đi cho nhanh, vả lại không thể chiến đấu nơi đông người a”

Sư phụ tính quăng hắn với quỷ hồn tới chỗ hoang vắng để đánh đấm được thoải mái hơn sao? Có điều Cao Cường còn chưa kịp hỏi thăm rõ ràng, tai mắt công năng liền ra vấn đề.

Hay nói đúng hơn là sư phụ mang hắn đi với tốc độ quá nhanh, thị giác thính giác không theo kịp nổi. Trước mắt cảnh vật trắng xoá một mảnh, hai tai thì bị phong bế luôn mất rồi.

Cái này là sư phụ mang theo hắn xuyên toa không gian sao?

Thành thực để mà nói thì trong hắn khái niệm xuyên toa không gian là chưa mấy rõ ràng. Chỉ máy móc biết rằng cần đạt tới tầng thứ tu vi khủng bố lắm thì mới đụng chạm tới được.

Trong khi hắn ngự kiếm phi hành tốc độ còn chậm hơn so với chiếc Harley, thì sư phụ thích đi đâu chỉ cần xuyên toa một cái là xong. Ài, sư phụ thật biết cách chọc người phải ghen tị.

May mà sư phụ còn nhớ dựng cho hắn một tầng năng lượng bảo hộ. Chứ không thì với lực cản của không gian, giờ này hắn đã bị nghiền thành vô số mảnh nhỏ rồi cũng nên a.

“Kịch..”

Sau một phút xuyên toa, sư phụ mang hắn đáp xuống mặt đất.

Theo đó tầm nhìn của hắn chậm rãi khôi phục bình thường. Đến khi cảnh vật hiện ra rõ nét, hắn mới biết đang đứng tại vườn cỏ trong một căn biệt thự có thể nói là vô cùng rộng lớn.

Đáng tiếc rằng hắn không có tâm tư ngắm cảnh mở mang đầu óc. Vì khung cảnh nơi đây đã bị phá hư bởi mùi máu tanh nồng nặc, và với kinh nghiệm của hắn thì đây là mùi máu tươi.

Đưa tay vỗ nhẹ lên bả vai hắn, Nhàn Vân Lão Nhân thờ dài nói:

“Tiến vào đi, không cần bận tâm gì cả, cứ thoải mái mà ra sức hung hăng đánh”

“Không chuyển tới nơi vắng vẻ sao sư phụ?” – Cao Cường cảm thấy khó hiểu liền hỏi: “Bên trong còn có rất nhiều người khác, chiến đấu nổ ra khiến căn biệt thự sập xuống thì toi”

Dáng vẻ vô trách nhiệm, Nhàn Vân Lão Nhân phất phất tay nói:

“Bớt nói lời dông dài, bảo ngươi vào thì cứ vào đi”

Sư phụ đã nói như thế mà Cao Cường còn ý kiến thì kiểu gì cũng bị đánh cho ươn người. Vả lại không cần phải hoài nghi, sư phụ chắc hẳn sẽ thi triển ra thủ thuật gì ghê gớm lắm.

Nghĩ tới đây Cao Cường liền nhìn hướng căn biệt thự, rồi chậm rãi từng bước tiến tới. Hi vọng đối thủ bên trong đừng có chưa đánh đã nằm sấp, như vậy liền mất hứng lắm đấy.
Bình Luận (0)
Comment