Dương Gian Phán Quan

Chương 369

Ngước nhìn năm hư ảnh Chân Long bay lòng vòng trên đỉnh đầu, hắn và nàng vô cùng choáng ngợp, thực sự không biết phải hình dung như thế nào thì mới chính xác.

Căn bản theo cảm nhận thì chúng vừa giống với linh hồn ly thể, lại vừa giống với khí linh.

Chẳng lẽ là đem linh hồn Chân Long dung nhập đồ vật dưỡng thành khí linh?

Cơ mà cần tay to cỡ nào mới giết được năm đầu bát trảo Chân Long?

Trong khi hắn và nàng không ngừng suy nghĩ miên man, năm cỗ hư ảnh Chân Long chậm rãi co rút lại, cuối cùng biến hóa thành năm vị lão giả cao lớn và rồi đáp xuống.

Nhìn chung vẫn là hư ảnh như trước, nhưng dưới hình hài nhân loại trông lại càng uy nghiêm oai vệ.

Còn khoác long bào nữa chứ, có phong phạm Hoàng Đế hơn cả một vị Hoàng Đế thực thụ.

Sau khi đáp xuống, năm vị lão giả nhanh chân đi tới trước mặt hai người.

Trong đó vị mặc long bào màu đỏ hướng Cao Cường cười nói:

“Trước tiên hãy cho chúng ta xem chuôi búa chuy năm xưa Lôi đại nhân lưu lại”

Hả? Cao Cường lập tức xuất ra Dream Come True, tò mò hỏi:

“Lão Long, nói như vậy thì năm tòa không gian bí cảnh cũng là do Lôi lưu lại ư?”

Chưa vội giải đáp câu hỏi của hắn, cả năm vị lão giả đều hướng tầm mắt quan sát Dream Come True. Sau một hồi vị lão giả long bào màu đỏ mới ngước mặt lên nói:

“Thực ra không gian bí cảnh là do chúng ta dùng nội thế giới của chính mình tạo dựng lên, Lôi đại nhân tìm tới tinh cầu này đã là chuyện của ba bốn tỷ năm sau. Khi đó ngài ấy ra tay trợ giúp cải tạo bí cảnh, đổi lại kẻ nắm giữ búa chuy sẽ được ngâm mình trong Long Trì”

Nội thế giới? Chắc là dùng không gian pháp tắc mở ra tiểu thế giới?

Ra là trao đổi đôi bên cùng có lợi, Cao Cường gật gù hỏi thêm:

“Lão Long, là sư phụ ta yêu cầu mở cửa cho môn nhân Hỏa Vân Phong ra vào tự do ư?”

“Đúng là vậy” – Lão giả long bào màu đỏ thở dài, buồn bực nói:

“Vốn dĩ chúng ta không liên hệ với bên ngoài, nhưng bởi Nhàn tiểu tử muốn đem pháp bảo chứa đựng truyền thừa rời khỏi, chúng ta đành phải câu thông dặn dò hắn đưa kẻ tiếp nhận búa chuy trở về đây. Sau này mới phát sinh thêm việc mở cửa để nhân loại tiến vào”

“Ngươi không biết vì thỏa thuận đó mà chúng ta vất vả thế nào đâu, tính sơ sơ đã có tới trăm lần xuất lực trợ giúp Hỏa Vân Phong đánh đuổi kẻ địch. Khổ nỗi năm xưa còn chưa suy xét kỹ càng đã vội nhận lời, thành ra chúng ta phải âm thầm thủ hộ môn phái này vĩnh viễn”

Lão nói dứt lời, bốn lão còn lại liền gật đầu lia lịa.

Nhìn vẻ mặt bọn họ khá là tức giận, Cao Cường hiểu rằng tốt nhất ngừng hỏi tới sư phụ.

Dù sao thì với những gì lão vừa nói ra là đã quá đủ để hắn đi tới được quyết định sau cùng.

Còn sư phụ liệu có sớm biết tới Lôi? Hay xuất thân của năm vị lão long? Và ngay cả việc bên trong năm tòa không gian bí cảnh ẩn chứa những điều gì? Đều không quan trọng.

Nghĩ tới đây Cao Cường quay sang nhìn Hồng Linh, rồi mới lại hướng tới lão long dò hỏi:

“Các vị liệu có thể cho phép nàng được cùng với ta tiến vào Long Trì?”

Đòi hỏi việc này cũng hơi quá đáng, nhưng ngâm mình Long Trì sẽ thu được lợi ích phi thường to lớn, Cao Cường đương nhiên sẽ phải tranh thủ xin cho nàng một vé.

Ngặt một nỗi năm vị lão long sau khi nhìn tới Hồng Linh liền đồng loạt khe khẽ lắc đầu.

Trong đó vị lão long mặc long bào xanh lục hướng Cao Cường tặc lưỡi nói:

“Không phải chúng ta tiếc rẻ gì, mà là bởi nàng nhục thân quá kém. Thực chất ngâm mình Long Trì đối với bất cứ chủng tộc nào cũng là một cực hình. Ngươi nhục thân tuy khá hơn chút, nhưng nếu không có chuôi búa chuy thủ hộ tinh thần thức hải, vào ngâm chỉ có chết”

Nhận thấy hắn còn định dây dưa, Hồng Linh vội níu tay hắn, cứng rắn nói:

“Chàng đừng lằng nhà lằng nhằng nữa, có cho thêm tiền ta cũng không ngâm mình Long Trì đâu nhé”

Không rõ vì sao Hồng Linh lại bài xích như vậy, chỉ biết nàng đang thi triển ánh mắt “nếu dám xin sỏ thêm một câu là sẽ liều mạng”, cực chẳng đã Cao Cường đành từ bỏ.

Khẽ thở dài một hơi đầy tiếc nuối, hắn nhìn sang năm vị lão long hỏi thêm:

“Các vị, ngoại trừ thỏa thuận cho ta tiến vào Long Trì, Lôi tiền bối có còn nhắn nhủ gì đến ta không vậy? Hơn nữa nếu ta cần phải lưu ý điều gì thì xin mời các vị nói luôn”

Lão giả mặc long bào xanh lục liền lắc đầu, rồi cười làm lành, xoa tay nói:

“Tiểu tử, có yêu cầu này hơi quá đáng, lão long ta hi vọng ngươi sẽ đáp ứng”

“Ta cần biết là việc gì rồi mới tính” – Cao Cường dứt khoát phất tay đáp lại.

“Là như thế này” – Lão giả mặc long bào xanh lục ngay tức thì cau mày nói:

“Khi trước Nhàn tiểu tử quay trở về thông báo việc búa chuy đã có người tiếp nhận, còn khoe khoang rằng ngươi nhận được truyền thừa dưới kia. Nhưng theo cảm nhận thì ngươi rõ ràng chỉ là tu sĩ thông thường, thành ra ta hiếu kỳ muốn xem qua không gian đan điền”

Lão long nhấn mạnh câu “tu sĩ thông thường”, điều này buộc Cao Cường phải nghiêm túc suy nghĩ.

Bởi mấy năm nay hắn đang gặp vướng mắc liên quan tới tầng tiếp theo của Vô Thượng Lôi Kinh.

Dù sao cho bọn họ nhìn xem cũng chẳng mất gì, Cao Cường liền ra hiệu bọn họ tùy ý dò xét.

Ngay tức thì năm cỗ tinh thần ý niệm xâm nhập vào không gian đan điền của hắn, có điều đúng theo những gì lão long xanh lục nói, chỉ sau giây lát đã rút lui toàn bộ.

“Ta tu hành có gì không đúng sao?” – Cao Cường vội lên tiếng dò hỏi.

Năm vị lão long thoáng nhìn nhau, sau cùng vẫn là vị lão long xanh lục mở miệng trả lời:

“Đầu tiên cần phải hiểu chúng ta tuy không phải nhân loại, nhưng dựa vào truyền thừa huyết mạch nên biết được những bí mật phần lớn nhân loại thậm chí chưa từng nghe tới. Để mà nói thì ngươi tu hành không có gì sai, cũng là truy cầu đại đạo thành Tiên thành Thần”

“Thế nhưng theo những gì trong truyền thừa Long Tộc truyền lưu lại, cùng với những lời đồn đại ta đã từng nghe thấy tại Thiên Giới thì kẻ nắm giữ truyền thừa như ngươi thường tu hành theo đường lối khác. Chính xác là tương tự thần thú đại tộc tu nhục thân thành Thánh”

Nhục thân thành Thánh? Tu Tiên Bí Sử có ghi chép về khái niệm này.

Khổ một nỗi không miêu tả sâu vào chi tiết rõ ràng.

“Xin hãy cho ta biết tu nhục thân thành Thánh là như thế nào?” – Cao Cường không chần chừ thêm nữa, liền dứt khoát hướng lão long xanh lục chắp hai tay kính cẩn nói.

“Ta cũng chỉ biết sơ sơ chút đỉnh thôi” – Lão long xanh lục tặc lưỡi nói:

“Tục truyền giống như Long Tộc chúng ta tại thể nội hình thành tiểu thế giới, bản chất của những biến hóa trong tiểu thế giới chỉ là đại diện cho cấp bậc tu vi. Còn về phương diện sức mạnh chiến đấu thì phải dựa hết cả vào nhục thân, cũng có phân chia tầng thứ rõ ràng cụ thể”

“Nghe có vẻ hơi lằng nhằng phức tạp” – Cao Cường không khỏi nhếch miệng cười khổ.

“Mọi thứ đều có nguyên nhân của nó” – Lão long xanh lục nhún vai nói:

“Phải phân chia trình tự thì mới có cái nhìn chính xác nhất về tu vi của bản thân, cũng như hiểu vì sao khi đạt tới tầng thứ đó lại có những biến đổi vượt bậc. Quan trọng hơn hết là để còn biết đường tính toán bước đi tiếp theo, chứ hiện nay đa số tu sĩ toàn mò mẫm mơ hồ”

Lão nói nghe cũng phi thường hợp tình hợp lý.

Ngộ đạo ngộ đủng gì đó vừa nghĩ là đã thấy trong người cực kỳ khó ở.

Lại còn “có thể ngộ, không thể cầu”, cái này không phải mơ hồ thì như nào mới là?

Cơ mà vấn đề cần bận tâm lúc này là tầng tiếp theo của Vô Thượng Lôi Kinh liệu có như lão long nói? Chẳng hiểu tại sao Cao Cường bỗng cảm thấy không được khỏe.

Nhìn hắn cau mày đăm chiêu suy nghĩ, lão long xanh lục liền nói thêm:

“Ta bởi vì thấy hiếu kỳ nên mới đả động tới vấn đề này, chưa chắc đã đúng trong trường hợp của ngươi. Với lại không có ai đứng ra chứng thực ký ức truyền thừa của Long Tộc là đúng hay sai, cho nên đừng quá bận tâm, giờ chuẩn bị tiến nhập Long Trì ngâm mình đi thôi”

“Xin cho ta hỏi thêm một câu nữa” – Cao Cường nghe vậy vội vàng nói:

“Tu vi nhục thân của nhân loại được phân chia thế nào? Nếu có thể giải thích thoáng qua càng tốt”

Lão long xanh lục không khỏi méo miệng cười khổ, khẽ thở dài rồi nói:

“Nhục thân chủng tộc nào cũng đều tính như nhau, theo tầng thứ cấp bậc lần lượt từ thấp đến cao gồm Linh Vương Hoàng Đế Tiên, tương ứng với hai mươi đại cảnh giới kể từ khi bước vào tu hành. Đáng lý ra ngươi đã đạt tới Vương Thể, nhưng mới chỉ Linh Thể hậu kỳ”

“Nàng còn tệ hơn nữa khi vẫn dậm chân tại Linh Thể sơ kỳ, có điều tinh huống của nàng cũng chính là hiện trạng chung của tu sĩ nhân loại hiện giờ. Đột phá tới tu vi Địa Tiên liền tưởng bở đã đúc ra một thân Tiên Thể, thực chất lại chỉ là vừa bước vào Vương Thể mà thôi”

Người ta Vương Thể nhưng đã có tiên khí chảy ầm ầm trong kinh mạch rồi đấy a.

Nhìn chung tu hành nhiều đường lắt léo, chỉ đánh giá dựa trên tu vi nhục thân thì quá là phiến diện.

Mặc dù đã hiểu ra được khá nhiều điều, nhưng hiện giờ còn chưa phải lúc để hắn mơ mộng tới những viễn cảnh quá xa xôi, Cao Cường liền quay sang thủ thỉ với Hồng Linh:

“Bây giờ ta tiến nhập Long Trì, nàng chịu khó đợi chút nhé”

Có linh cảm hắn sẽ phải ngâm mình trong khoảng thời gian rất dài, Hồng Linh dứt khoát vươn tay áp chặt lên má hắn, rồi cứ thế mạnh dạn dí sát mặt tới hôn một ngụm thật sâu.

Đáng tiếc hai kẻ nghiệp dư, hôn hít không có nửa xu lãng mạn, và chỉ kéo dài được ba hơi thở.

Thế nhưng dường như đã khiến cho năm vị lão long sinh lòng ghen tị.

Hai người vừa tách rời là Cao Cường liền hoa mắt.

- --

Tầm nhìn quay trở lại cũng là lúc Cao Cường thấy mình hiện đang đứng trước lối vào một hang động.

Có hơi háo hức muốn nhìn xem Long Trì trông ra làm sao, vì thế hắn sải bước tiến vào luôn.

Nhìn chung khá giống với hang động dung nham khi trước đánh giết Hắc Hỏa Độc Ngạc.

Khác biệt là thay thế hồ dung nham bằng ao máu đỏ lòm bốc lên mùi tanh nồng nặc.

Tuy nhiên đó chỉ là nhìn nhận về mặt giác quan mà thôi, chứ còn về mặt tính chất thì Cao Cường cảm thấy ao máu này “nguy hiểm” hơn hồ dung nham kia gấp nhiều lần đấy.

Có thể nói dù không phóng xuất lôi điện bao phủ cơ thể thì hắn vẫn chịu được dung nham thiêu đốt.

Nhưng dám chắc khi nhảy xuống ao máu này, liền sẽ bị hành cho sống dở chết dở. Đó là chưa kể tới trong máu còn ẩn chứa ý chí hết sức cuồng bạo của Long Tộc nữa chứ.

Thảm nào năm vị lão long từ chối để Hồng Linh tiến vào.

Thở hắt ra một hơi, Cao Cường chậm rãi khép lại mi mắt, ý niệm theo đó tiến vào thức hải.

Để rồi lật mở Vô Thượng Lôi Kinh, nhìn những trang giấy trống không, hắn thấy bất đắc dĩ vô cùng.

Rất có khả năng tu vi nhục thân tiến thêm một bước thì mới hiện lên tầng công pháp tiếp theo. Ấp ủ một niềm hi vọng to lớn, Cao Cường ý thức nhanh chóng trở về với thực tại.

Thanh niên đã dám nghĩ là phải dám làm.

Cao Cường lập tức trút bỏ y phục cất vào trữ vật giới, rồi cứ thế nhảy ùm xuống ao máu.

Không phóng xuất lôi điện bảo hộ cơ thể, kết quả có thể nghĩ, chỉ trong nháy mắt hắn liền hôn mê.
Bình Luận (0)
Comment