Đường Mật Hôn Nhân (Quyển 2)

Chương 67



Chap 66 : giấm chua họ Đoan Mộc

Một lần nữa kế hoạch của Trần Tuệ Nhiên lại thất bại bởi Đoan Mộc Khải nhưng lần này cô ta không những thua trận mà thua luôn cả sự trinh trắng và thể diện của Trần gia.

\- A.Khải ơi A.Khải cậu quả nhiên là thâm tàn bất lộ, có thể thoát một đại nạn lớn như vậy, lại còn được một phần đại lễ từ cô ta, làm ăn như cậu thật sự quá hời rồi.

Đoan Mộc Khải đưa mắt liếc xéo nhìn Đình Phong.

“ RENG ” lúc này điện thoại của Đoan Mộc Khải đột nhiên vang lên là điện thoại ở bệnh viện gọi đến.

“đây là số điện thoại của Đoan Mộc tiên sinh đúng không ạ ? ”

“ là tôi, vợ tôi tỉnh lại rồi sao ? ”


Vừa mở miệng ra thì Đoan Mộc Khải vẫn không quên nhắc đến Đường Muội.

“ bệnh nhân đã tỉnh lại rồi ạ, tôi chỉ theo lời căn dặn của bác sĩ báo lại với anh một tiếng để anh có thể yên tâm ”

~

Đoan Mộc Khải cùng với Đình Phong và bà Từ đến bệnh viện thăm Đường Muội.

Cánh cửa phòng bệnh vừa mở ra thì Đoan Mộc Khải đã lao đến bên giường bệnh ôm chầm lấy Đường Muội.

\- em tỉnh lại là tốt rồi. Có thấy chỗ nào không khỏe không ?

Đoan Mộc Khải ôm Đường Muội rất chặt khiến cô không thể nào thở nổi, đến khi Ddình Phong lại kéo anh ra thì Đường Muội mới có thể hô hấp trở lại bình thường.

\- A.Khải tôi biết cậu rất nhớ vợ nhưng cũng không thể vừa gặp đã ôm lấy con bé khiến hô hấp con bé trở nên khó khăn như vậy.

\- anh hai…

Vừa nhìn Đình Phong thì Đường Muội liền không quan tâm Đoan Mộc Khải mà nhào đến ôm chầm lấy Đình Phong. Đình Phong tuy là anh nuôi của cô nhưng cô xem anh như anh ruột của mình, trên đời này ngoài Đệ Thập Tỷ ra thì người thứ hai thương yêu, chiều chuộng cô nhất chính là Đình Phong, vì thời gian đã mấy tháng không gặp Đình Phong nên cô vừa nhìn thấy anh liền không kìm được cảm xúc vui mừng mà ôm lấy anh.

Đoan Mộc Khải đứng bên cạnh bị xem như không khí, mặt liền trở nên đen thui như đít nồi. Anh chính là đang ghen với Đình Phong, đúng là Đình Phong là anh trai nuôi của cô không thể nào có quan hệ nào thân mật hơn được nữa với em gái mình. Nhưng dù thế nào thì Đình Phong vẫn là đàn ông mà hễ là đàn ông thì anh sẽ ghen.

\- ừm..hưm…hai người xem tôi là không khí sao ?

Đường Muội buông Đình Phong ra nhìn Đoan Mộc Khải cười cười, cô không ngờ cũng có ngày mình sẽ được nhìn thấy được Đoan Mộc Khải đen mặt.

\- không phải anh ghen đấy chứ ? Anh ấy là anh trai em mà anh cũng có thể ghen sao ?

Mặt của Đoan Mộc Khải ngày một đen hơn khi biết Đường Muội đang cố ý trêu mình.


\- anh quả thật đang ghen, cho dù anh ta là anh trai của em thì sao chứ ? Chẳng phải vẫn là giống đực sao, mà là giống đực thì anh đều không thích và sẽ ghen. Bà xã à, sau này anh không muốn em tươi cười với người đàn ông khác ngoại trừ anh, em biết chưa ? Nếu không anh nhất định sẽ phạt nặng em.

Đoan Mộc Khải vừa nói bàn tay xấu xa của anh liền không tự chủ mà choàng qua eo cô kéo cô sát vào người mình, gương mặt yêu nghiệt dán sát vào mặt cô khiến cô ở khoảng cách gần như vậy có thể nghe cả hơi thở đàn ông của anh.

Đường Muội cả mặt đều đỏ ửng lên, né tránh cái nhìn và nụ cười chết người của Đoan Mộc Khải.

\- tôi tới thăm em gái không phải đến xem cậu phát cẩu lương, nhìn muốn buồn nôn. Cậu yên tâm tôi sẽ không giành em gái với cậu, nhưng cậu mà dám để em ấy buồn phiền tôi nhất định sẽ giành lại em ấy đưa về Thục Viên. Được rồi, tôi còn có việc về trước nhé !

~

Cục cảnh sát

Trong phòng thẩm vấn không một chút ánh sáng, trong phòng có một cái bàn hình tam gicas và camera để thẩm vấn phạm nhân, Giang Nhật ngồi đối diện với Chu Lâm ánh mắt tràn đầy giận dữ lớn tiếng nói.

\- anh là người không phải cầm thú sao có thể làm ra loại chuyện trời không dung đất không tha này, Quách Khiết dù thế nào cũng là em gái của anh mà anh dám cưỡng bức cô ta không những vậy còn tàn độc rat ay giết chết người cha dượng nuôi anh bao năm qua. Anh có nhận tội hay không ?

Chu Lâm ngồi đối diện vẫn bình tĩnh đáp lại.

\- sếp, sếp nói thì phải có chứng cứ, sếp như vậy bắt tôi nhận tội có phải là không đúng luật pháp hay không ? Sếp có biết tội cưỡng bức và tội giết người lớn thế nào không phải xử bắn đó, sếp đừng có gắn ghép tội bừa bãi cho tôi, nếu không tôi nhất định sẽ kiện sếp.

Giang Nhật bị Chu Lâm phản bác lại kiên quyết không nhận tội liền tức giận đứng dậy đập mạnh bàn, tiến về phía Chu Lâm đẩy ghế hắn ta ra đưa mặt mình áp sát mặt Chu Lâm, uy hiếp.

\- anh không nhận tội cũng không sao, tôi đành dùng hình ép cung vậy.

Chu Lâm gương mặt vẫn luôn rất bình tĩnh mặc cho Giang Nhật đã lên tiếng uy hiếp nhưng sắc mặt của hắn ta không đổi chính là không đổi.

\- sếp có biết tội uy hiếp lớn thế nào không ? Đủ để sếp ngồi vài năm tù đấy.

Giang Nhật giơ tay tắt camera trong phòng, sau đó lấy ly cà phê nóng trên bàn anh ta đã mang đến, nắm lấy tóc của Chu Lâm đổ ly cà phê từ trên đầu hắn xuống.


\- anh muốn kiện tôi sao ? Vậy tôi để anh kiện, tôi muốn xem anh hầu tòa trước hay là Giang Nhật này hầu tòa trước.

Giang Nhật trước nay đối với các phạm nhân không chịu phối hợp lại vênh váo như Chu Lâm đều làm những hành động như vậy, nhưng có lần nào tên phạm nhân đó kiện được anh ta đâu.

“ CẠCH ” cánh cửa phòng thẩm vấn mở ra, Trần Thiên Duệ bước vào với tập hồ sơ màu vàng trên tay.

Kéo ghế ngồi xuống, Trần Thiên Duệ lấy trong tập hồ sơ màu vàng ra một tờ giấy xét nghiệm.

\- đây là chứng cứ có thể khởi tố anh tội cưỡng bức Quách Khiết, chúng tôi đã nhờ bên pháp y làm xét nghiệm toàn bộ cơ thể của Quách Khiết một lần nữa phát hiện ra trước khi cô ấy chết đã từng quan hệ với người khác, anh có biết người đó là ai không ?

Nói đến đây Chu Lâm cả gương mặt liền hiện lên vẻ sợ sệt, cúi gầm mặt xuống lung tựa vào ghế để che đi sự sợ hãi của hắn ta.

\- tôi làm sao biết, nó có bạn trai bên ngoài quan hệ cũng là chuyện bình thường thôi, chẳng lẽ anh không có ?

\- mày còn dám ngông cuồng, thứ vô sỉ đê tiện như mày mà dám so với người khác hả ?

Giang Nhật nắm lấy tóc của Chu Lâm một lần nữa đập mạnh xuống bàn rồi kéo lên.

\- tinh trùng trên được người của Quách Khiết khi chết chứng thực là của anh, anh đừng nói với tôi cái này cũng có thể làm giả, nếu có trách thì trách anh tự cho mình thông minh. Trên người Quách Khiết chúng tôi còn tìm ra được vết trày xước trên da của cô ấy có dính lớp biểu bì AND của anh, anh không những cưỡng bức nạn nhân mà còn bạo hành nạn nhân. Anh đúng là cầm thú !

Hết chap 66




Bình Luận (0)
Comment