Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 240

Thế!

Đây là khi tu luyện một loại kỹ thuật đánh nhau nào đó của võ đạo tới một trình độ nhất định, sẽ sinh ra.

Ví dụ như kiếm pháp, đao pháp hay quyền pháp... Chỉ cần tu luyện tới Tông Sư cảnh, cũng sẽ sinh ra một loại “thế“.

Thế, là một thứ khó có thể hình dung, nó không phải là năng lượng, cũng không phải là công kích thực chất, nó chỉ là một loại đại thế, giống như khí vận thiên địa tụ tập tới, có thể giúp cường giả áp chế địch nhân.

Mà loại năng lực này, những cường giả tu tiên khó có thể có được, bởi vì tiên đạo và võ đạo có bản chất khác nhau.

Tiên đạo chủ yếu tu pháp lực làm chủ, pháp thuật là phụ, cảm ngộ thiên địa thuận theo trời đất.

Võ đạo thì lấy kỹ thuật đánh nhau làm chủ, thân xác làm phụ, cường hóa bản thân, dùng bản thân đi tranh đoạt khí vận của thiên địa, nghịch thiên mà đi.

Có thể nói, đây là hai con đường hoàn toàn khác nhau.

Nhưng tam giới hiện giờ, có rất ít người chỉ đơn thuần đi tu võ đạo hoặc chỉ tu tiên đạo, đều là dung hợp hai con đường cùng một chỗ tự mình nghĩ cách đi cho dễ dàng, nên không thể nào phân biệt quá cụ thể.

Loại trạng thái này của Đường Tăng kéo dài ước chừng năm phút, sau khi hắn mở mắt, thì cảm giác bản thân dường như khác hẳn.

Thiên địa này hình như trở nên “yếu ớt” hơn rất nhiều.

Đây là một loại ảo giác, ảo giác sinh ra sau khi bản thân đột nhiên trở nên mạnh mẽ một khoảng lớn.

Sau khi có chút thích ứng với loại cảm giác này, Đường Tăng giơ Cửu Hoàn Tích Trượng lên, cái loại “thế” thần kỳ đó cũng chuyển động theo Cửu Hoàn Tích Trượng.

Lúc này Cửu Hoàn Tích Trượng nhìn qua thì chất phác không màu mè, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác kinh hãi run sợ.

Đường Tăng nhìn về phía Trư Bát Giới, khóe miệng cong lên một cái, đập một trượng tới.

Trư Bát Giới vội vàng né tránh, nhưng hắn khiếp sợ phát hiện bản thân giống như không cách nào né tránh. Trong cảm giác của hắn chính là dù bản thân tránh tới chỗ nào thì cũng bị đập trúng, Cửu Hoàn Tích Trượng trong lòng hắn giống như mang theo một mảnh thiên địa nghiền ép tới.

- Tha mạng... Sư phụ tha mạng...

Trư Bát Giới vội vàng kêu to, suýt chút nữa không nhịn được đánh trả, nhưng lại sợ làm sư phụ bị thương.

Đường Tăng kịp thời thu tay lại, hài lòng gật đầu.

- Không tồi.

Đường Tăng cảm thấy hắn hiện giờ, cho dù đối mặt với Hoàng Phong Quái lúc trước, cũng có thể đánh một trận.

Cho dù tu vi của hắn mới chỉ cấp 36, nhưng có thần thông Thuấn Di và cái “thế” thần kỳ này, đối chiến với cường giả Huyền Tiên chắc chắn có hy vọng thắng lợi.

Lúc này lĩnh ngộ đối với Trượng Pháp của Đường Tăng đã đạt tới cấp bậc Tông Sư, cho dù không dùng Cửu Hoàn Tích Trượng cũng có thể tản mát ra thế nhất định. Còn nếu dùng thêm Cửu Hoàn Tích Trượng, thì thực lực của hắn còn có thể tăng lên khoảng năm thành.

Lúc này, số liệu của Đường Tăng cũng xảy ra biến hóa:

Ký chủ: Đường Tăng

Siêu cấp Đường Tăng: cấp 36 (0/10)

Điểm kinh nghiệm: 102.800

Tiên Giới tùy thân: Đường kính 800.000 thước

Thuộc tính (phản ứng: 36; nhạy bén: 36; cảm giác: 40; thể chất: 36; sức mạnh: 36; tốc độ: 36; ý chí: 18; tâm lực: 15)

Kỹ năng: ( Bạo Liệt Hỏa Cầu: 34; Lôi Thần Chi Cầu: 43; thần thông Thuấn Di: 45; Hạo Nhiên Thuật: 45; Trượng Pháp: 47)

Nghề: Danh Sư bốn sao (110.000/100.000.000)

Điểm thuộc tính chưa phân phối: 0

Điểm kỹ năng chưa phân phối: 0

Chú thích:

1. Mỗi lần đánh chết mười cường giả cùng cấp hoặc là cường giả cấp bậc cao hơn thăng một cấp. Đánh chết địch nhân có tu vi thấp hơn bản thân chỉ có thể hóa thành điểm kinh nghiệm, đánh chết địch nhân cùng cấp hoặc cấp bậc cao hơn có thể lựa chọn dùng để thăng cấp hoặc lưu thành điểm kinh nghiệm.

2. Điểm kinh nghiệm chỉ có thể dùng đổi kỹ năng hoặc đạo cụ, phương tiện...

3. Điểm thuộc tính chỉ có thể dùng tăng giá trị thuộc tính, điểm kỹ năng chỉ có thể dùng tăng giá trị kỹ năng!

Lúc này, giá trị thuộc tính của ý chí đã khôi phục lại mười tám điểm, bởi vì có “thế” nên cảm giác của hắn cũng được tăng phúc lớn, đạt tới 40, mức độ này đã tương đương với một cường giả vừa mới bước vào Huyền Tiên rồi.

Ngoài ra, kinh người nhất vẫn là Trượng Pháp, đã đạt tới 47.
Bình Luận (0)
Comment