Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 40

Tốc độ của những con tiểu yêu kia cũng rất nhanh, vượt xa mấy đứa bình thường.

Nhưng Đường Tăng đã là Siêu cấp Đường Tăng cấp 8, tốc đố còn nhanh hơn mấy con yêu quái kia một nước.

Rất nhanh có một con tiểu yêu bị đuổi kịp, Đường Tăng vung một trượng đập bay nó, sau đó bồi thêm một trượng, đập chết nó.

- Điểm kinh nghiệm +100.

Nghe âm thanh nhắc nhở của hệ thống trong đầu, Đường Tăng giống như uống thuốc kích thích.

- Yêu quái, đi ra!

Đường Tăng hét lớn, tiếp tục đuổi giết những con tiểu yêu khác.

Chỉ là sơn động nơi này quá nhiều, tất cả tiểu yêu lại đều núp kỹ, trong nhất thời Đường Tăng khó mà tìm được.

Vừa tìm tiểu yêu, Đường Tăng cũng vừa suy nghĩ. Theo truyện Tây Du Ký, con Hắc Hùng Tinh này cuối cùng được Quan Âm Bồ Tát thu làm lính gác cửa.

Nhưng nguyên nhân thì là do Tôn Ngộ Không đi cầu cứu, nên Quan Âm Bồ Tát mới xuất hiện.

Nếu như Tôn Ngộ Không không cầu cứu, vậy thì Quan Âm Bồ Tát có lẽ sẽ không xuất hiện.

Nghĩ vậy, Đường Tăng vội vàng quát to:

- Ngộ Không, nhất định phải tự tay bắt con Hắc Hùng Tinh đó, không thể nhờ những thần tiên khác giúp đỡ, nếu không con sẽ bị chúng thần tiên xem thường!

Đây chính là điểm kinh nghiệm đó, vạn nhất bị cứu mất, thì thua lỗ lớn rồi!

- Dạ, sư phụ!

Âm thanh của Tôn Ngộ Không truyền ra từ lòng đất.

Ùng ùng...

Ngay sau đó, mặt đất chấn động, một khắc sau, ánh sáng chợt lóe, Tôn Ngộ Không xách Hắc Hùng Tinh nửa tàn xuất hiện trước mặt Đường Tăng.

Đường Tăng thực sự kinh hãi, không ngờ Tôn Ngộ Không lại bắt được Hắc Hùng Tinh.

- Sư phụ, con đã bắt được con yêu quái gấu đen này, mời sư phụ xử trí!

Tôn Ngộ Không giành công nói:

- Con yêu quái này rất biết lẩn trốn, nhưng vẫn bị con bắt được.

- Được, không tệ!

Đường Tăng buông tha việc đuổi giết mấy con tiểu yêu, nhìn về phía Hắc Hùng Tinh.

Lúc này, tình trạng của Hắc Hùng Tinh vô cùng thê thảm, một bên vai đã nát, máu me chảy đầm đìa khiến cho cả người nó đều bị nhuộm đỏ.

- Graooooo....

Ánh mắt Hắc Hùng Tinh đỏ như máu, ánh lên vẻ hung tàn, muốn giãy dụa.

Rầm!

Tôn Ngộ Không tát một cái lên đầu nó:

- Yêu quái, đàng hoàng một chút!

- Bật Mã Ôn, bổn vương không tha cho ngươi!

Hắc Hùng Tinh gầm thét.

- Im miệng!

Bỗng nhiên Đường Tăng hét lớn:

- Chỉ là yêu quái nho nhỏ cũng dám càn rỡ! Ngộ Không, giam cầm nó, để sư phụ tự mình thu thập nó!

- Dạ, sư phụ!

Tôn Ngộ Không ném Hắc Hùng Tinh xuống đất, sau đó chạy qua một bên xem cuộc vui.

Hắc Hùng Tinh hình như bị giam lại, khó có thể nhúc nhích, lại vẫn hung tàn nói:

- Hòa thượng, bổn vương phải ăn ngươi...

Bụp!

Đường Tăng lập tức quăng Cửu Hoàn Tích Trượng đập lên đầu nó, khiến đầu nó lượn toàn sao.

- Thế mà không đập bể?

Đường Tăng kinh ngạc.

Đây mới thật sự là yêu quái chứ, mấy con tiểu yêu kia hoàn toàn không có sức đánh trả trong tay hắn, nhưng con Hắc Hùng Tinh này đã bị giam giữ, bị một trượng toàn lực đánh xuống, cũng chưa chết!

- Hòa thượng thối...

Hắc Hùng Tinh gầm thét.

- Móa nó, gào cái gì mà gào, xem bần tăng thu thập ngươi đây!

Đường Tăng lui về phía sau mười thước, sau đó vỗ ra một chưởng.

- Két két...

Chưởng Tâm Lôi thi triển, một tia chớp bổ trúng Hắc Hùng Tinh.

- Ngao...

Hắc Hùng Tinh kêu thảm thiết, trong mắt hiện lên sợ hãi. Dù sao nó cũng là yêu quái, đối với loại lôi đình thuần dương này có loại sợ hãi trời sinh.

Chỉ là uy lực của Chưởng Tâm Lôi cũng chỉ có thể khiến toàn thân nó nám đen, chứ không bị thương hay ảnh hưởng tính mạng.

- Tới tiếp!

Đường Tăng hét lớn, liên tiếp phát ra Chưởng Tâm Lôi.

- Ken két!

- Két...

Từng tia chớp bổ trúng Hắc Hùng Tinh hoặc là bổ trúng mặt đất bên cạnh nó, khiến nơi đó toàn là hố to.

Lúc đầu Hắc Hùng Tinh còn gầm thét hung tàn, dần dần, âm thanh càng ngày càng yếu.
Bình Luận (0)
Comment