Khung cảnh bên trong sơn trại hiện ra, đa số đểu ẩn khuất trong màn đêm, chỉ có vài nơi có ánh sáng là Tiếu Thiên có thể nhìn thấy.
Ngay phía sau cảnh cổng, bốn tên thổ phỉ đang ngồi bên cạnh một đống lửa lớn vừa ăn thịt nướng vừa uống rượu. Ánh lửa chiếu sáng xung quanh là một khoảng đất tương đối trống trãi, phía cuối nơi ánh lửa có thể chiếu tới hiên ra bóng dáng vài căn nhà tranh đơn sơ.
Sâu trong hẻm núi có một vài đốm sáng gần nhau, dưới ánh sáng yếu ớt Tiếu Thiên lờ mờ có thể thấy hình dáng của một dẫy nhà cửa khá lớn. Hắn đoán đấy là khu vực trung tâm của sơn trại.
Tiếu Thiên yên lặng ngồi quan sát, hắn muốn chắc chắn rằng khi hành động không có một tên thổ phỉ nào khác bất ngờ lao ra. Nửa giờ sau, không có phát hiện gì thêm, hắn quyết định hành động.
Vốn có thể lẻn vào nhưng biến cố khá nhiều. Tiếu Thiên hắn vẫn là chọn phương án trực tiếp cho nhanh gọn.
Tiếu Thiên trượt từ trên cây xuống đất, hắn vội vàng quay lại, dắt theo Phong Lang Thú lại đây. Cột Phong Lang Thú xong, hắn lại tiếp tục lần mò trong màn đêm tiến vào mảnh rừng phía nhỏ trước sơn trại.
Một lát sau Tiếu Thiên đi ra, trên tay đã ôm theo rất nhiều cỏ, lá cây khô. Hắn bỏ tất cả chúng xuống đất.
Tiếu Thiên lại tiếp tục tháo xuống bọc tay nãi đeo phía sau lưng, từ trong đó hắn lấy ra bốn cây thảo được đã được hắn phơi khô. Hắn vò nát ba cây thảo dược này rồi thả vào đống cỏ khô kia rồi trộn lẫn chúng lên.
Tiếu Thiên ăn vào cây thảo dược còn lại rồi hắn ngước nhìn tháp canh, vẫn không có ai. Hắn cất một ít mớ hổn hợp kia vào tay nãi rồi mới ôm theo tất cả đống còn lại vội vàng tiến về phía cổng sơn trại.
Tới nơi Tiếu Thiên thả chúng xuống, hắn lại đưa tay vào trong áo lấy ra hai hòn đá đánh lửa. Đây là công cụ làm ra lửa ở thế giới này, chỉ cần chà sát chúng lại với nhau là được.
Tiếu Thiên đốt đống lá kia, rồi quay người chạy về phía có bóng tối. Khi đã ẩn mình kín đáo, hắn hít một hơi dài lấy sức hét một tiếng rất lớn.
Đứng như hắn dự đoán, bốn tên thổ phỉ kia giật mình mở cửa lao ra kiểm tra. Chúng nhìn ngang, ngó dọc rồi bị thu hút bởi đám lửa trước mặt. Bọn chúng tiến lại bên đống lửa xem xét, xong quay ra bàn bạc thứ gì đó, rồi cắt cử một tên quay lại lấy đuốc. Sau khi tên lấy đuốc quay lại, chúng chia nhau đi tứ phía kiểm tra, nhưng chưa đi được bao xa, chúng đã lăn ra ngủ thiếp đi.
Tiếu Thiên thở ra một hơi, thuốc mê tác dụng nhanh hơn hắn nghĩ. Có lẻ do ba tên này uông rượu, đã ngà ngà say nên ý chí tương đổi yếu.
Cái thứ mà tiếu thiên đã bỏ vào là thuốc cùng tác dụng với cây thuốc Mê Thảo mà đại phu hay dùng để làm người bệnh hôn mê, giúp họ giảm đau đớn. Nhưng đã được hắn cải tiến thêm vào hai loại thảo dược nữa, giúp nó hiệu quả gấp đôi. Khuyết điểm là loại thuốc này sau khi hít vào thì một lát mới có tác dụng.
Tiếu Thiên im lặng chờ thêm năm phút, xác định vẫn không có gì xuất hiện, hắn mới từ từ tiến lại kiểm tra tình trạng bốn tên kia. Kiểm tra xong , hắn đứng dậy miệng thì thào:
"Thời gian chúng hôn mê khoản gần hai giờ, thật tiếc ta không có dây trói chúng lại. Ta củng không biết tiếp theo gặp phải biến cố gì, phải hành động thật nhanh"
Tiếu Thiên kéo bốn tên thổ phĩ đã hôn mê giấu vào sau mấy cái cây lớn rồi cưỡi lên Phong Lang Thú, lao thẳng vào sơn trại.