Đường Thành Thần

Chương 14 - Chìa Khóa

Đúng là không để Tiếu Thiên thất vọng, trong căn nhà bọc kim loại chửa đầy rẩy đồ khiến hắn hoa cả mắt. Từ binh khí bình thường đến những mặt hàng xa xỉ phẩm như châu báu, trang sức đều có. Hắn tự biết mình không thể mang đi nhiều như vậy nên lục tìm khắp nơi, hắn cần thứ gọn nhẹ, có thể mang đi.

Trong một gian phòng bị khóa trái từ bên ngoài, sau khi Tiếu Thiên dùng chìa khóa mở ra. Đập vào mắt hắn là hàng dài những chiếc rương, hắn tiến vào mở ra từng chiếc kiểm tra, rồi thô sơ tính toán:

"Bạc gần mười rương, vàng hai rương, một rương Linh Thảo đã được sơ chế, một rương nhỏ chứa đầy ngân phiếu nhiều mệnh giá và đặc biệt là một rương nhỏ Linh Thạch "

Linh Thạch chúng là quặng chứa rất nhiều Linh Khí, là tài nguyên tu luyện củng như tiền tệ của tu sĩ. Tiếu Thiên không xa lạ gì, hắn chư từng sở hữu, nhưng tại Trần Gia hắn củng đã thấy nhiều.

Tiếu Thiên bắt đầu tính những thứ có thể mang đi:

"Phong Lang Thú vốn là Yêu Thú được thuần hóa để di chuyển, không phải Yêu Thú vận tải. Nhiều nhất ta chỉ có thể mang đi hai chiếc rương nhỏ kia cùng một ít Linh Thảo. Thật tiếc, phải để lại những thứ còn lại thôi. Ta củng có thể lựa chọn mang chúng dấu ở một nơi kín đáo, xung quanh đây. Có lẽ bọn thổ phỉ sẽ cho rằng ta đã mang hết đi mà không tìm kiếm, nhưng đồng nghĩa củng tốn rất nhiều thời gian. Ta không nên mạo hiểm như vậy"

Tiếu Thiên chân không dừng bước, vừa quay lại chổ Phong Lang Thú vừa tự an ủi mình :

" Không nên, không nên ... Nếu không kiểm soát được lòng tham thì ta cách cái chết đã không xa"

Tiếu Thiên cưỡi Phong Lang Thú trở lại nhà kho. Sau khi hắn cố định hai chiếc rương nhỏ kia vào phần lưng phía sau Phong Lang Thú, rồi mới quay vào lấy thêm một số khá khá Linh Thảo.

Hắn để chổ Linh Thảo này vào hai chiếc tay nãi, thay thế cho chút dược thảo củ trong đó. Tuy hiện tại hắn không thể sử dụng chổ Linh Thảo này nhưng có thể bán nha, củng có thể dùng để thử nghiệm một số thứ mà hắn đã lên ý tưởng.

Xong hắn ngẫm nghĩ xem còn bỏ sót thứ gì không:

"À đúng rồi còn chiếc rương ở chính đường , ta củng đoán được phần nào trong đó có gì. Bên trong hẳn là có một ít giấy tờ buôn bán, dù sao sơn trại củng cần nhu yếu phẩm, vũ khí, các loại, đặc biệt cần có nơi tiêu thụ tang vật cướp được."

"À ..Hẳn còn có công pháp tu luyện của tên thủ lĩnh kia, nhưng với ta nó không có giá trị gì đáng nói "

Nghĩ ngợi một lát Tiếu Thiên tiếu thiên vẫn là đi lấy nó. Dù sao một bản công pháp giá trị rất cao, quan trọng là nó không nặng thêm bao nhiêu .

Sau một lát, không có chiếc chìa khóa nào mở được chiếc rương, Tiếu Thiên nhăn mày bắt đầu suy tư:

" Chẳng lẽ hắn mang theo rồi, không thể nào. Nếu tên thủ lĩnh dùng chia khóa riêng cho chiếc rương này, hẳn trong rương đều là thứ rất quan trọng mới đúng, hắn không thể nào mang nó đi đánh nhau . Vậy nếu hắn chọn mang giấu, thì có lẽ hắn sẽ chọn nhà kho hoặc nhà Áp Trại Phu Nhân vì trong sơn trại chỉ có nơi đó ít người qua lại, lại không xa tầm mắt hắn.

Nhà kho khả năng không lớn, chổ đó rất thu hút chú ý ánh nhìn, nếu địch mà lẻn vào củng sẽ dọn dẹp sạch sẽ chổ đó"

Tiếu Thiên trầm ngâm đi qua đi lại, nghĩ tới căn nhà người Phụ Nữ kia:

"Tên thủ lĩnh tin tưởng giao phó chia khóa nhà kho cho người phụ nữ kìa, mà không giao chiếc chìa khóa này. Vậy hắn củng không phải hoàn toàn yên tâm với người phụ nữ đó, căn nhà đó chưa chắc đã có. Vậy nơi nào hắn có thể giấu ..."

Tiếu Thiên bổng giật mình nghĩ tới điều gì, hắn quay lại nhìn chiếc rương, rồi hắn tiến tới gõ gõ vào nền gạch kiểm tra một vòng xung quanh rương. Nghe được âm thanh, hắn nở một nụ cười nói:

"Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất sao! Thật ngây thơ. Khi mà quá nhiều người biết tới nó, thì nó đã không còn là sự lựa chọn tốt"

Tiếu thiên cậy lên một viên gạch, bên dưới là một khoảng trống được gia cố khá chắc chắn. Hắn đưa tay lấy bên trong ra một chiếc hộp nhỏ, mở chiếc hộp ra bên trong một chiếc chìa khóa thình lình nằm đó.

Bình Luận (0)
Comment