Đường Thành Thần

Chương 28 - Sóng Gió Trần Gia

Hơn 8 giờ sáng ngày hôm sau. Tiếu Thiên lúc này mới tỉnh giấc. Chậm rãi mở mắt ra, hắn chống hai tay ngồi dậy cảm giác mệt mỏi lan tỏa khắp toàn thân khiến hắn nhăn mày lại.

Ngày hôm qua, là một ngày rất gian nan với Tiếu Thiên. Lần đầu tiên sau vài năm, không phải là ốm, đau gì mà khiến hắn dậy muộn đến vậy.

Tiếu Thiên đang muốn đứng lên, thì phía xa có tiếng nói mang theo giọng điệu châm chọc vọng tới:

"ồ thầy của ta dậy rồi sao? Hóa ra thầy ta siêng năng như vậy"

Nghe giọng nói quen thuộc, Tiếu Thiên thấy nhức cả đầu. Hắn đưa ánh mắt về hướng phát ra âm thanh.

Đập vào mắt Tiếu Thiên, là thân ảnh La Thiên Tuyết trong hình dáng ăn mày ngày hôm qua. Cô ta đứng tựa vào con sư tử đá của căn nhà bỏ hoang phía xa, đưa ánh mắt rất khiêu khích nhìn về phía hắn.

Tiếu Thiên nở một nụ cười rồi mở miệng đáp lại La Thiên Tuyết:

"Hôm nay ta không được khỏe. Làm phiền La Tiểu Thư đi ra ngoài, xin ít tiền rồi mua đồ ăn mang về đây. Nhớ là không được dùng tiền của bản thân tiểu thư"

Còn lời châm chọc và ánh mắt khiêu khích của La Thiên Tuyết, Tiếu Thiên xem như không nghe thấy.

Để đối phó với nhưng hành vi như vậy. Giải pháp tốt nhất là xem nó như không khí, sau một thời gian những kẻ khiêu khích kia tự cảm thấy không vui chúng sẻ tự mình bỏ qua hành vi này. Những chuyện như thế, Tiếu Thiên rất có kinh nghiệm.

La Thiên Tuyết nghe Tiêu Thiên nói vậy thì nhảy dựng lên, cô ta chỉ tay vào Tiếu Thiên lắp bắp:

"Ngươi..ngươi. Đây là đang trả thù ta, không phải là hướng dẫn cho ta"

Tiếu Thiên không nhanh không chậm trả lời:

"Tiểu thư không muốn thì có thể trở về. Ta tin tổ phụ tiểu thư không trách tiểu thư đâu"

Nói xong, Tiếu Thiên củng không thèm nhìn phản ứng của La Thiên Tuyết. Hắn hạ người xuống nhắm mắt tiếp tục ngủ, cơ thể hắn rất mệt mỏi cần gấp nghĩ ngơi.

Nhìn chuổi hành động của Tiếu Thiên, La Thiên Tuyết tức muốn nổ tung nhưng chẳng thể làm gì. Cô ta bỏ lại một câu rồi quay người rời đi:

"Hừm, bản cô nương không thèm chấp nhặt với một kẻ đáng thương như ngươi"

Tiếu Thiên nghe đươc, hắn hiểu chuyện gì xẩy ra nhưng hắn củng không để tâm mà tiếp tục ngủ"

Trở lại nữa đêm ngày hôm qua, sau khi từ con hẻm rời đi thì La Bá Long đưa La Thiên Tuyết trở về biệt viện Hoàng Gia tại La Cảnh Trấn. Ông ta dặn dò chất nữ vài câu rồi lập tức lên đường đến Trần Gia. Dù sao với một kẻ sắp chết như ông ta, chuyện của cháu gái chính là điều duy nhất lão quan tâm.

Gần mười phút di chuyển, La Bá Long đã đặt chân tới Trần Gia. Quảng đường mà Tiếu Thiên mất gần cả một tháng để di chuyển với cường giả siêu cấp như La Bá Long chỉ là chút lòng thành.

Sau khi tới Trần Gia. Là một kẻ có tính cách bá đạo, La Bá Long không nói hai lời trực tiếp bộc phát hết mức khí tức của mình.

Quá nửa đêm, Trung tâm Trần Gia đã mất đi vẽ nhộn nhịp. Vào thời điểm này bổng dưng rung lắc dữ dội, hàng loạt kiến trúc nhỏ đổ ngã, khung cảnh hỗn loạn khắp nơi.

Tất cả thành viên trần gia, dù là đang nghĩ ngơi hay tĩnh tọa đều cảm thấy thái sơn áp đỉnh. Cơ thể như có vạn cân đè lên, kẻ yêu trực tiếp nằm rạp xuống đất, kẻ mạnh thì quỳ gối xuống sàn.

Ít lâu sau, cảm giác áp bách kia mới thu lại. Những kẻ bình thường cao cao tại thượng kia, giờ mới đứng dậy được. Trên người bọn chúng mồ hôi lớn, mồ hôi nhỏ thi nhau rơi xuống, ánh mắt hoang mang nhìn ngó tứ phía không biết chuyện gì xẩy ra.

Bảy tên tu sĩ Dẫn Khí Cảnh vội vàng chạy ra bên ngoài, bay thẳng lên bầu trời. Bọn họ củng đang hoang mang không biết kẻ nào trong gia tộc, ra ngoài gây chuyện dẩn đến siêu cấp cường giả giáng lâm, trút xuống thịnh nộ.

Sau khi nhìn thấy La Bá Long đang trôi nổi giữa bầu trời. Bảy tên cường giả vội vàng bay đến trước mặt La Bá Long, cúi đầu xuống chào.

Một lão giả là một trong số bảy người kia. Khi thấy mặt La Bá Long thì nhận ra đây là ai, ông ta vôi vàng mở miệng nói:

"Kính chào Chân La Đại Đế"

Sáu kẻ còn lại củng giật mình cúi đầu càng thấp hơn. Theo luật quân thần La Quốc, bọn họ vốn phải quỳ nhưng đây là trên bầu trời chỉ có thể làm vậy.

Xác định đồng bọn đã làm xong. Lão giả ban nãy mới tiến lại gần hơn, mở miệng nói:

"Không biết Trần gia có thể làm gì ra sức Đại Đế"

Lão giả Trần Gia này nhận ra La Bá Long, tất nhiên lão củng biết tính cách vị "ôn thần" này. Lão không dám hỏi La Ba Long đến đây làm gì, lão sợ "ôn thần" lại nghĩ quản ông ta thì chỉ có chết.

Bình Luận (0)
Comment