Đường Thành Thần

Chương 29 - Sóng Gió Trần Gia 2

La Bá Long nhìn một vòng những kẻ trước mặt rồi mới mở miệng nói với lão giả kia:

"Gia tộc các ngươi có thói quen tiếp khách ở trên này sao?"

Củng không đợi lão giả trước mặt mở miệng, một bàn tay khổng lồ cấp tốc hình thành trên đỉnh đầu La Bá Long rồi đập thẳng xuống lão giả trước mặt. Lão giả kia không kịp làm điều gì, đã bị đánh từ trên bầu trời rơi thẳng xuông mặt đất như một ngôi sao băng, bể nát một số kiến trúc dưới mặt đất.

La Bá Long củng không thèm nhìn lão giả bị đánh kia mà đưa mắt nhìn về sáu người còn lại, tiếp đó ông ta đưa tay chỉ về một bà lão trong đó nói:

"Ngươi qua đây"

La Bá Long đây là đang đánh đòn phủ đầu. Ông ta làm thế để những kẻ này bớt làm chuyện thừa thải, thành thật một chút.

Một luông khí lạnh chạy dọc từ đầu đến chân sáu kẻ còn lại. Bà lão kia run rẩy tiến lại gần La Bá Long cúi đầu lắp bắp:

"Mời..mời Đại Đế tới Chính Đường"

Ít phút sau, Chính Đường Trần Gia. Lúc này, La Bá Long đang nghêng ngang ngồi trên ghế chủ vị, xung quanh là bảy người tu sĩ ban nãy.

Lão giả bị đánh ban nãy củng đã trở lại, bộ dạng lão cực kì chật vật, rách nát và bị thương nhiều nơi. May mắn cho lão, La Bá Long củng không muốn hạ sát thủ.

La Bá Long mở lời, phá tan sự im lặng nơi này:

"Gia tộc các ngươi có một đứa trẻ tên Trần Ngọc Anh không?"

Bảy người còn lại đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều là ánh mắt hoang mang. Bọn họ là thái thượng của gia tộc, quanh năm bế quan trong mật thất cho nên rất lâu rồi không để ý sự vụ gia tộc, nào biết gì cái tiểu nhân vật như thế.

La Bá Long nhìn tất cả vào mắt, không đợi những kẻ này phản ứng, mở miệng phân phó:

"Đi gọi gia chủ đương nhiệm vào đây"

Một trong bảy người kia, nhanh chóng rời đi chính đường. Không đến vài phút sau ông ta trở lại, đi bên cạnh ông ta còn có một người đàn ông trung niên cao lớn.

Người đàn ông trung niên cao lớn này là Trần Cảnh, gia chủ hiện tại của Trần Gia đồng thời củng là "người cha rác rưởi" trong lời Tiếu Thiên.

Sau khi vào trong, Trần Cảnh bước nhanh tới trước mặt La Bá Long quỳ xuống, ông ta cất lên giọng nói trầm ấm:

"Hạ thần Trần Cảnh, gia chủ đương nhiệm của Trần Gia, ra mắt Đại Đế"

La Bá Long nhìn người đàn ông trước mặt, lên tiếng hỏi:

"Ngươi có một đứa con tên Trần Ngọc Anh phải không"

Trần Cảnh trả lời "vâng" rồi nhanh đứng lên, tiến tới chổ La Bá Long trình ra một cuốn sổ.

"Đây la tất cả ghi chép về nhưng đứa con của hạ thần"

Thực tế Trần Cảnh củng chẳng nhớ được hắn có đứa con này. Ban nãy, khi ông lão thái thượng ra tìm hắn đề cập tới, hắn mới gấp rút sai người tìm kiếm. Sau khi biết kết quả, hắn rất bất ngờ.

Biết được kết quả là một đứa con không nên hồn của mình, Trần Cảnh củng rất hoang mang, hắn không biết Chân La Đại Đế tìm đứa trẻ vô dụng kia làm gì. Quá khó đoán, hắn đành mang luôn gia phả ghi chép chi nhánh(*)của mình tới.

(*) chi nhánh là từ ngử diễn tả một nhánh nhỏ trong dòng họ.

La Bá Long lật ra trang giấy đã được đánh dấu sẳn. Ông ta liêc mắt đọc qua rất nhanh vì nó chỉ có vài dòng chữ:

-Trần Ngọc Anh sinh năm 753 lịch Vĩnh Hằng, quyển tám. Là con trai thứ mười tám của gia chủ đời thứ mười Trần Cảnh, bẩm sinh không có linh căn, sống cuộc đời bình thường tới năm mười bốn tuổi thì bị anh trai Trần Ngọc Thạch sai người sát hại. Đánh giá công hiến cho gia tộc, loại F.

Đọc xong, La Bá Long ngước mặt lên phán:

"Mang tới hình vẽ Trần Ngọc Anh cùng người điều tra cái chết của nó"

Đến tận đây, tất cả mọi người có mặt tại chính đường đã đoán ra sự việc, Trần Ngọc Anh không những chưa chết mà còn làm việc gì đắc tội với Chân La Đại Đế. Dẫn đến ông ta tới đây, trút thịnh nộ xuống Gia Tộc.

Tất cả mọi người bên trong, đã hận chết Tiếu Thiên. Tuy chưa thống kê chính thức nhưng thiệt hại của Trần Gia là không hề nhỏ.

Vô số người phàm bị ép chết trên mặt đất, kiến trúc và tài sản bị phá hủy vô số. Các đại lão thì kẻ bị đánh, người bị sai như tên chạy vặt lại phải vừa khúm núm vừa sợ hãi.

Hai mươi phút sau, La Ba Long đã có được thứ mình muốn. Trước thủ đoạn và sức ép của ông ta thì "thiết diện vô tư" Truong Quân Nhu củng phải thành thật khai tất cả nhưng gì mình biết về Tiếu Thiên.

Trước khi rời đi Trần Gia, La Bá Long bỏ lại một câu:

"Trần Ngọc Anh đã chết và ta củng chưa từng tới nơi này hiểu chứ"

Ý tứ của La Bá Long rất rõ ràng, không muốn chết thì xem chuyện này chưa phát sinh và củng quên luôn Trần Ngọc Anh đi.

Sau khi La Bá Long rời đi, tất cả nhưng người trong chính đường mới thở ra một hơi. Sức ép của lão ta lên bọn họ quá lớn, một kẻ vừa thông minh tuyệt đỉnh, hành sử thì thô bạo lại không nói lí làm cho bọn họ không có giải pháp nào cả.

Buông lỏng xong, tất cả Thái Thượng mới đưa mắt hình viên đạn nhìn tới Trần Cảnh và Trương Quân Nhu, Bọn hắn không đánh lại La Bá Long chả lẻ còn không đánh được hai đứa mà bọn hắn xem là gây họa này.

Kết quả, hai kẻ người trên vạn người kia bị đánh thừa sống thiếu chết.

Bình Luận (0)
Comment