Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 147

Trường đao và chiến thương của A - Long chạm vào nhau, bắn ra từng tia lửa, hai người giao phong mấy chục chiêu, càng đánh lòng Lã Bưu càng lạnh thêm, giờ hắn mới biết kỹ năng chiến đấu của A - Long như thế nào kinh khủng, hắn không hề tìm ra một điểm sơ hở nào của A - Long khiến hắn có thể đột phá mà thoải mái xuống tay với A - Long cả, hắn biết hôm nay hắn lành ít đữ nhiều là cái chắc rồi, hắn bây giờ chỉ muốn kéo thêm vài cái đêm lưng mà thôi, hắn muốn ra sát chiêu ép A - Long lộ ra sơ hở hét to!

" Tiểu tử ngươi khá lắm, tiếp đao của ta! Trảm Nguyệt Thất Thức!/ Thức Thứ Nhất, Trảm vô hình! Đao khí từ chiến đao của Lã Bưu chém xuống, nhưng đao khí lại từ một nơi khác hình thành bổ xuống nơi khác sau lưng A - Long!

A - Long cười lạnh! " Hàn Băng Thuẫn, sau lưng A - Long nhanh chóng ngưng kết thành một cái khiên giống như mai rùa, đỡ một nhát đao chí mạng vào sau lưng A - Long, Lã Bưu thấy A. - Long Sơ hở liền chém ngang một đao, muốn một đao chém bay đầu A - Long!

Vù!!! Tiếng cắt xé gió đầy chết chóc từ chiến đao của Lã Bưu chém tới, thay vì né một nhát đao này của Lã Bưu, bình thường nếu rơi vào tình cảnh của A - Long thì người ta sẽ nhảy sang một bên hoặc là dùng vũ khí sinh sinh cứng đối cứng đỡ một đao này, nhưng A - Long thì không, nếu cận chiến tay đôi, không mấy ai là đối thủ của hắn cả, hắn không né một đao của Lã Bưu mà lao thẳng tới trước mặt Lã Bưu!

Lao tới như quỷ mị đứng trước mặt Lã Bưu, mặt hai người cách nhau chỉ một gang tay, A - Long ném bán nguyệt chiến thương sang một bên, vì nó quá dài không có tác dụng gì trong cận chiến cả, A - Long đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, khiến Lã Bưu không ngờ tới mà kịp đưa ra biện pháp ứng phó, không chờ Lã Bưu kịp ứng phó, bàn tay cầm chiến đao của Lã Bưu đã bị A - Long nắm lấy, A - Long truyền Hàn Băng Chi Khí vào năm đầu ngón tay, A - Long sử dụng ngón tay cái,bóp vào một huyệt trên mu bàn tay của Lã Bưu, Lã Bưu kêu A! Một tiếng, bàn tay không chịu đau đớn mà thả lỏng tay buông chiến đao đang cầm trên tay xuống!

A - Long thấy thế nhân cơ hội không sử dụng được đấu khí trong nhất thời, liền vận sức thật mạnh, xiết chặt lấy cổ tay Lã Bưu truyền Hàn Băng Chi Khí vào từng kinh mạch trên cổ tay, đóng băng máu và khớp xương cổ tay của Lã Bưu lại, Lã Bưu đau đớn,Tay trái A - Long ngưng kết lại thành một con dao găm đâm về phía tim của Lã Bưu, Keeng,..!! Một tiếng tâm của Lã Bưu.đâm trúng một thứ gì đó vô cùng cứng rắn,Khiến cổ tay của A - Long tê buốt, mặt Lã Bưu nhăn lại, định dùng chiêu thiết đầu công, sử dụng đầu của mình va chạm vào người A - Long mục đích khiến A - Long buông hắn ra, A - Long nào để Lã Bưu có cơ hội trở mình kia chứ!

Hắn lách sang bên cánh tay còn lại của Lã Bưu lúc này đang bị A - Long khống chế, khiến một kích toàn lực bằng đầu của Lã Bưu đánh vào khoảng không, A - Long, sử dụng chân nhanh chóng đá vào khửu chân của Lã Bưu khiến hắn quỳ một chân xuống đất đánh Rầm một cái, A - Long tiện thế Lã Bưu quỳ một chân dưới đất, hắn di chuyển thật nhanh ra phía sau Lã Bưu lên gối thật mạnh vào xương cột sống của Lã Bưu!

Rắc...! Một tiếng, xương cột sống của Lã Bưu bị A - Long lên gối toàn lực đánh gãy, khiến xương cột sống của Lã Bưu lệch khỏi vị trí mà nó nên ở! Nếu là ở trái đất người bình thường bị A - Long làm thế thì sẽ bị đau đớn,tim đập quá nhanh, gây áp lực lên đại não, khiến não quá tải đứt dây thần kinh mà chết, nhưng ở thế giới này thì không dễ chết như thế, tuy võ giả ở thế giới này sức sống rất mạnh, nhưng vẫn là con người, cũng có điểm yếu như một con người bình thường, Lã Bưu nếu lần này thoát được một kiếp không chết thì cũng trở thành phế nhân, cả đời này nằm trên dường không thể làm gì được!

A - Long làm sao có thể thả hổ về rừng được, dù cho đó là một con hổ bị bệnh đi chăng nữa, hắn từ lâu được học rằng, trên chiến trường chỉ có người sống hoặc ta chết, hoặc người chết thì ta mới có quyền được sống, chiến trường không phải trò chơi trẻ con đánh nhau tí rồi làm hoà,ở trên chiến trường, ngươi nhân từ thì thứ đáp lại ngươi chỉ là một phát đạn vào lưng, nếu không muốn chết thì phải nhân lúc ngươi bệnh, ta liền lấy mạng ngươi!

A - Long thấy cột sống của Lã Bưu bị hắn lên gối đá trật khớp, theo bản năng quán tính, khi đau ở chỗ nào thì, bản năng của con người sẽ làm ra quyết định bảo vệ chỗ đó, bị A - Long đánh vào lưng, một cảm giác đau đớn truyền tới não của Lã Bưu, Hắn vô thức ngã về phía sau, để bảo vệ cái lưng, A - Long thấy thế nhưng hắn cũng không hề buông lỏng, tay trái A - Long biến thành từ Hàn Băng Chi Khí kết thành áo giáp, mấy đầu ngón tay vô cùng sắc nhọn, tay trái thật mạnh như cái vồ cào chụp lên đầu Lã Bưu!

2 ngón tay chụm thành một ngón, 4 ngón tay chia ra làm hai ngón lớn dính chặt lấy nhau, mà sinh sinh bấu vào hai hốc mắt của Lã Bưu, Phụt!!! " một tiếng hai mắt của Lã Bưu bị A - Long dùng tay chọc mù, hắn hét thảm AAAAAA!!!! Một tiếng!

A - Long tay phải nhanh chóng kết thành một con băng đao vô cùng sắc nhọn, hai mặt lưỡi dao bằng băng vô cùng sắc bén,ở giữa thân dao tạo thành một đường rãnh dài, có thể nhìn xuyên qua được, hắn truyền đấu khí, và nội lực gia truyền của hắn toàn lực bơm đầy vào từng thớ gân thớ thịt trên cánh tay phải, một kích toàn lực đâm xuống cổ họng của Lã Bưu " Phập!!!!! A - Long đâm một đao toàn lực vào cổ họng của Lã Bưu, một kích này khiến con dao A - Long cầm đâm vô gần một nửa con dao!

Máu từ vết thương chảy ra liên tục từ khe rãnh của con giao,miệng, Lã Bưu chỉ có thể phát ra những tiếng Ọc ọc., hắn bây giờ không thể phát ra bất cứ thanh âm nào nữa, hắn bây giờ chỉ có thể nghe thấy tiếng chém giết ở bên cạnh, từng tiếng đao kiếm va chạm từng tiếng la hét chói tai khi bị người dâm vết thương chí mạng, mắt hắn đã bị A - Long chọc thủng, nên không thể nhìn thấy gì nữa, Lã Bưu không cam tâm còn cố chống cự, cánh tay còn lại muốn giơ lên sử dụng sức lực cuối cùng, giơ lên năm lấy cánh tay của A - Long một kích xé nát!

Nhưng điều này là suy nghĩ vô cùng viển vông và hão Huyền, A - Long kiếp trước giết vô số người, có chiêu trò nào mà hắn chưa thấy qua, hắn làm sao không biết mục đích của Lã Bưu kia chứ, tay phải buông lưỡi dao kia ra,A - Long hắn xiết chặt, nắm tay, làm như một cái búa ở đằng sau vòng ra trước Lã Bưu, tay hắn làm nhu một cái búa đập thật mạnh vào lưỡi dao đang cắm trên cổ Lã Bưu. " Phâp!!!! Tiếng da thịt bị vật gì đó đâm vào, lần này lưỡi dao của hắn đã đâm lút cán, sinh sinh lưỡi cắt đứt nủa xương gáy cổ, ngay phần kết nối giữa đốt xương cổ của Lã Bưu!

Tay Lã Bưu nhanh chóng chụp vào cổ tay của A - Long bấu thật mạnh, cũng may cổ tay của A - Long, đã được Hàn Băng Khải Giáp che chở khiến một bấu toàn lực của Lã Bưu trở nên vô dụng, cũng may có Hàn Băng Khải, ngưng tụ từ Hàn Băng Huyết Dịch trong cơ thể cứu cánh tay của A. -Long, A - Long thấy Lã Bưu sinh mệnh lực quá dai, A - Long làm ra quyết định ra tay vô cùng giứt khoát!

Tay trái bám lấy hai hốc mắt của Lã Bưu, tay Phải như một cái móc câu làm bằng băng, chộp vào dưới cằm của Lã Bưu, một chân co lên đạp vào vai của Lã Bưu, A - Long không tin đầu bị cắt ra khỏi cơ thể còn có thể điều khiển thân thể nữa, A -Long hai tay gồng sức thật mạnh, một chân giữ tư thế đứng, một chân đạp vào sau lưng một bên vai của Lã Bưu!

Xoạch...!!!!!! Đầu lần xương sống của Lã Bưu bị A - Long một hơi xé ra khỏi cơ thể, tiếng xương sườn bị tách rời ra khỏi xương sống kêu Rắc!!! Rắc..!!! Xoạch...!!!!! Một thanh âm vô cùng kinh dị, pha lẫn tiếng thét chói tai của những người đứng xem, dù là những người Man Tộc như Hoả Lang tộc, nhưng nữ nhân có ánh mắt tinh minh từ xa quan sát tình hình, nhưng nam nhân đang cầm kiếm giao chiến trên chiến trường đều bị cảnh này làm cho khiếp sợ đứng chết lặng tại chỗ, tất cả không hẹn mà cùng nghĩ!

“ Hắc Ma, tên này quá tàn nhẫn!

Xoạch...!!!! Một tiếng đầu của Lã Bưu bị kéo ra khỏi cơ thể, lực chân A - Long mạnh còn dư lực không thu lại được,đẩy mạnh thân thể không đầu cùng vô số nội tạng và máu huyết đang không ngừng chảy ta từ người Lã Bưu mà văng ra xa vài mét!

A - Long ngẩng mặt lên trời hống to một tiếng như dã thú giết được con mồi của mình vậy, như thể chứng minh cho sức mạnh của nó vậy, hắn hét to!

“ Giết!! """ Giết...!!!! Giết!! tất cả những người còn sống của Lã Gia, một tên cũng không buông!

- Nói Xong A - Long dẫn đầu mở đường xông thẳng vào đám người còn lại của Lã Gia, như hổ đói rơi vào bầy cựu, liên tục gặt hái sinh mạng của người của Lã Gia

Thấy khí thế, lẫn chiến ý của A - Long cao ngút trời, đám người xung quanh A - Long không thấy A - Long tàn nhẫn nữa, máu huyết nam nhân trong người sôi trào hai mắt đỏ lên vì say máu, bản tính hoang dã nhất của mọi thằng đàn ông nổi lên, bọn họ tay cầm chắc chiến đao cự kiếm lao tới những người còn lại còn sót trên chiến trường!

Bốn 5 ám vệ của A - Long vây công một người, keng keng keng! Từng tiếng kiếm va chạm với nhau, rồi một thanh cự kiếm chém đôi một người ra làm hai, máu và nội tạng văng tung toé khắp nơi, rồi một tên khác của Lã Gia, sợ hãi muốn chạy trốn thì lại bị dong binh của Long Phàm chặn lại, rồi bị Ám vệ của A - Long cùng phối hợp chém tên kia ra thành nhiều mảnh!

Nhiều tên vì quá sợ hãi mà nằm xuống giả chết, hy vọng sẽ thoát được một kiếp, lòng thầm thề với Lòng mình rằng, nếu sau này có gặp Hắc Ma thì phải đi đường vòng, tránh cho xa,chứ đừng nói là có ý định báo thù A - Long,nhưng không may cho những tên ôm hy vọng cầu may thoát chết,Ám Vệ lẫn Long Phàm đã nghe A - Long đã hạ tử lệnh, nhưng tên giả chết đó và những cái xác bên cạnh,từng cái, từng cái một đều bị Ám Vệ dùng cự kiêm đâm xuyên qua, có tên giả chết bị đâm trúng thét lên một tiếng, thì chờ đón hắn không phải là sự giúp đỡ mà là được bồi thêm một kiếm vào cổ họng, đầu lập tức lìa khỏi cổ,từng tiếng thét, từng thanh âm kiếm va chạm với nhau, dần dần ít dần đi, mọi thứ trở nên yên tĩnh!

Không khí trở nên tràn ngập mùi máu tanh,nơi cao nhất của đống xác, có một thiếu niên tren người khải giáp ngưng kết từ băng khí đã nhuộm đỏ một màu của máu tươi, pha lẫn thịt nát và nội tạng, tay trái hắn cầm một cái đầu, 4 ngón tay hắn, đang bám chắc vào hốc mắt, thay phải đang cầm chiến thương, đâm xuyên qua một người của Lã Gia

Tình cảnh vô cùng hoành tráng, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn như một chiến thần, một chiến binh hùng mạnh đi ra từ biển thây, sông máu, hắn tay cầm chiếc đầu của Lã Bưu giơ lên, chân đá một cước cái xác tên xấu số nào đó văng ra khỏi đầu thường của hắn, hắn vung một cái máu từ đầu bán nguyệt chiến thương bằng băng của hắn văng ra vô số máu tươi,đầu chiến thương bằng băng phản chiếu ánh sáng mặt trời đang dần ló rạng khỏi áng mây chiếu lên người hắn, nhu hắn là một vị thần xuất thế, bóng ánh trường thương phản chiếu ánh sáng khiến khung cảnh trở nên huyền ảo và trang nghiêm!

Đây không ai khác chính là A - Long, trên tay hắn cầm cái đầu của Lã Bưu hắn hét to, giọng hắn trầm ấm vang vọng khắp bầu trời tinh không!

" Chiến Thắng!!!!!

Mọi người im lặng một hồi lâu, rồi như vỡ oà trong niềm vui chiến thắng hô to!

" Chiến Thắng!!!!!

" Chiến Thắng!!!!!

" Chiến Thắng!!!!!

Không biết ai là người kêu lên!

Hắc Ma, Hắc Ma...!! Hắc Ma!!!!

Mọi người, dù là người không tham gia chiến đấu, dù là người không quen biết gì nhau, nhưng họ đều bị khí thế sát phạt như sôi trào, bọn họ ánh mắt nhìn thiếu niên đứng trên núi thây nho nhỏ kia, người mà vì bọn họ mà không ngần ngại đắc tội thế lực lớn, không quản thân phận họ thấp hèn mà cứu rỗi họ, cho họ cơm ăn áo mặc, chăm sóc người thân của họ khi bị ốm,cho họ nông cụ để khai hoang đất đai cho họ nơi ăn chốn ở!

A - Long không dùng đòn roi để thúc dục bon họ, không ép bọn họ liều mạng chiến đấu vì họ là nông dân, với hơn 700 người, tuy dùng thủ đoạn nhưng vẫn can đảm vì bọn họ mà liều mình với hơn 1500 quan địch tính cả quân phục kích nữa, đối với họ A - Long như vị thần cứu thế, trong lòng họ bây giờ lưu giữ mãi một bóng lưng vững trãi có thể chống một phương thiên địa dưới bộ áo giáp bằng băng,về sau chuyện về nơi này vẫn còn lưu mãi trong ký ức mấy ngàn người chứng kiến ở đây, về sau truyền tụng câu chuyện vô cùng thần thoại sau này bị nhiều người hư cấu lên rằng, 700 người chiến đấu với 1500 người, rồi bị thần hoá lên 15 vạn,rồi 150 vạn, nhưng đó là sau này, nhưng hư cấu cỡ nào đi chăng nữa thì một thứ không hề thay đổi, có một người Anh Hùng, vì dân chúng đi theo hắn, mà liều mình chiến đấu bảo vệ mọi người, người đó tên là Hắc Ma!!!

Hắc Ma, Hắc Ma...!! Hắc Ma!!!!

Từng tiếng tung hô vang lên, khiến một mảnh đất trời này như rung chuyển,thanh âm hành tráng tới mức khiến ma thú xung quanh khiếp hãi chạy trốn đi mất, nhưng vẫn không ngớt tiếng kêu gọi tên hắn!

Hắc Ma, Hắc Ma Hắc Ma!! "

Kết Chương
Bình Luận (0)
Comment