Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 212

Buổi trưa qua đi, buổi chiều lại tới!

- Một tiếng!

- Hai Tiếng!

- Ba tiếng trôi qua, ánh mặt trời dần dần lặn xuống núi, hai người một già một trẻ vẫn không nói với nhau một lời, vẫn tiếp tục câu cá, lão nhân đó đã bắt được vài con cá liền bỏ vào trong dỏ trúc của lão, còn A - Long hôm nay khí vận khá tốt câu được rất nhiều cá, nhưng mỗi lần câu lên hắn lại gỡ lưỡi câu ra, và lại thả nó trở về nước!

- Lão nhân vẫn im lặng, một mực quan sát A - Long vẫn muốn từ hành động của người này xem coi hắn tâm tính như thế nào, có xứng đáng để lão đứng ra bảo vệ, hay thực sự là người phi phàm như trong lời, con trai của lão Lý Hiên nói hay không, lão lần này mới thực sự quan sát dung mạo của A - Long lòng thầm đánh giá!

- Người này mắt hổ mày kiếm, ngũ quan đoan chính ánh mắt không dâm tà,tuy sắc mặt hơi trắng không phải mặt trắng, mà là trắng vì sức khỏe không được tốt, người này khí độ phi phàm, có thể ngồi bên cạnh đối thủ không nóng không giận mà ngồi chờ bên cạnh lão, người này khí chất cao quý ắt có lai lịch, ít nhất cha mẹ hắn có xuất thân tầng lớp cao,hắn có một sự uy nghiêm mà lão không thể nào miêu tả được, dù chỉ là một bóng lưng lão cũng không giám xem thường, người này ắt không phải vật ở trong ao, người này không phải là vua thì cũng sẽ là tướng, người này có khí chất của kẻ một người trên vạn người, kẻ mà đứng ở trên cao nhìn xuống chúng sinh như sâu kiến!

A - Long cũng không biết lão nhân đánh cá này nhìn hắn có mục đích gì, hắn cũng im lặng không để ý tới lão, tiếp tục hưởng thụ cuộc sống bình lặng này, hắn cùng đã rất lâu rồi không có thư thái mà ngồi câu cá thế này rồi, lúc nhỏ ở trái đất ngồi cùng với cha câu cá, hắn ngồi một lúc liền như kiến bò trên chảo nóng,khi lớn rồi mới hiểu được quãng thời gian đó đáng quý như thế nào, ngồi câu cá nó làm tâm hắn trở nên tĩnh lặng hơn, cũng làm tâm tính của người câu trở nên kiên định và tin tưởng vào bản thân hơn!

- Lão nhân ngồi bên cạnh A - Long, không ai khác chính là Đại Tướng Quân của Hắc Kim quốc, dưới tay thống lĩnh hàng chục vạn quân, một lời nói của lão cũng có thể làm Hắc Kim rung chuyển, và chức vụ cũng ngang hàng với Phượng Kinh Lôi và cũng là đối thủ của Phượng Kinh Lôi và Phượng Gia, cũng là nhạc phụ của đương kim hoàng đế Hắc Kim/Dạ Ưng cũng là cha vợ của Vương Lâm, ông ngoại của Cá Vàng, Đại Tướng Quân/ Lý Du Nhiên!

- Lão mỉm cười nụ cười vô cùng ôn hoà,lão càng nhìn A - Long càng nhìn thấy lão càng thuận mắt, chiến tích với quan hệ từ đầu tới cuối của hắn và Cá Vàng lão đều nắm rõ trong lòng bàn tay, với tâm trí của lão, lão cũng có thể suy đoán ra vài phần lai lịch của thanh niên trước mặt rồi, lão nhìn A - Long không còn địch ý nữa, ánh mắt như nhìn cháu rể tương lai của mình lão nói!

“ Tiểu Huynh Đệ! Cậu đã chờ ta lâu chưa,cậu không trách ta câu kéo nhiều thời gian của cậu đó chứ, lão nhân gia ta đây thật có lỗi a”

A - Long quay qua mỉm cười ôn hoà nói!

“ Lão bá quá lời rồi, ta cảm ơn lão còn không được, ta lấy gì mà trách lão kia chứ ”

“ Ồ..!! ” / Lý Lão vô cùng hứng thú và ngạc nhiên hỏi lại A - Long!

“ Cậu cảm ơn ta sao? Ta chưa từng giúp gì cho cậu mà, lấy gì mà cậu cảm ơn ta ”

“ Ở đời nhân sinh có được mấy cái chục, một đời tranh đấu công danh lợi lộc chốn nhân gian, khi quay đầu lại chỉ còn mình ta với sau lưng hoang tàn,người thân không còn, công danh chỉ là phù du hỏi thử một đời ta sống là vì cái gì, nếu không có lão gọi ta tới đây, ta không biết rằng, không biết năm nào tháng nào mới có thể ra đây, yên tĩnh mà ngồi câu cá nữa ”

- Lý Lão nhẩm đi nhẩm lại câu nói của A - Long!

"Ở đời nhân sinh có được mấy cái chục, một đời tranh đấu công danh lợi lộc chốn nhân gian, khi quay đầu lại chỉ còn mình ta với sau lưng hoang tàn,người thân không còn, công danh chỉ là phù du hỏi thử một đời ta sống là vì cái gì" đọc đi đọc lại, tuy là một câu nói trong lúc vô tình, cũng khiến Lý Lão nhớ lại cuộc đời mình, 5 tuổi tập võ 13 tuổi vào binh doanh cùng cha,16 tuổi tự tay giết chết địch nhân, rồi vô số năm ở chiến trường vào sinh ra tử, nhìn thấy huynh đệ từ từ ngã xuống, lúc lão từ chiến trường quay về nhà, con gái thì đã mất sớm, cha lão mộ phần đã xanh cỏ từ bao giờ, để vợ con mỏi mòn chờ đợi ở nhà nghĩ tới đây hai mắt lão đỏ lên!

“ Tiểu huynh đệ nói rất hay!nào cùng uống với ta một ly ” Nói xong lão liền mở chiếc hồ lô rượu bên cạnh ra rót cho A - Long một ly rượu, A - Long cũng không khách khí mà cùng lão cụng ly một cái, một hơi đổ hết rượu vào trong miệng, hắn không vội uống xuống cổ họng, mà ngậm trong miệng, hưởng thụ sự cay rát của rượu, Khi đã cảm nhận đủ hắn mới từ từ nuốt xuống, một màn này Lý Lão đều để ở trong mắt!

“ Rượu ngon! Rất thơm, cay nhưng không nồng, nóng nhưng không chát, đắng rồi lại ngọt, quả là mỹ tửu thật lạ đắng cay ngọt bùi của nhân gian, trong rượu này đều có cả ” / A - Long khen!

- Lý Lão rất vui vẻ khi nghe thấy người khen rượu này của lão, đây là rượu do vợ lão và con gái của lão ủ nhiều năm, hôm nay mới có dịp mở hũ khai quan, hôm nay lão mới nếm thử cảm nhận cũng y như lời A - Long nói, quả là người cùng đồng đạo mà, lão cười nói!

“ Hôm nay không nói chuyện khác chỉ nói về rượu, cậu thấy thế nào ”

A - Long cười nói!

“ Chối chi không bằng tuân mệnh, lão có rượu vậy ta liền lấy mồi, nếu lão không chê, ta xin chổ ít tài mọn cùng lão ngồi uống rượu vậy ”

- Nói xong hắn liền vung tay, một trảo hư không chụp ra, bắt một con cá chép lớn ở dưới sông bay lên trời, rơi vào tay hắn, hắn vô cùng thuần thục ngưng kết thành một băng dao, thành thục mô bụng cá, sau đo rửa sạch, rồi tẩm ướp da vị vào bên trong, hắn cũng không quên cắt vài vết trên thân cá, bôi da vị vào, sử dụng tinh thần lực dẫn da vị đi đều khắp mọi thớ thịt của con cá, một chỉ điểm ra Hắc Hoả bốc cháy, đốt thành một đống lửa, mà bắt đầu nướng cá, không bao lâu sau,hắn sử dụng tinh thần lực mà ổn thỏa khống chế nhiệt độ, không để cá cháy, mà vô cùng đều đặn chín vàng, mùi thơm ngát!

- Hắn vung tay liền mộc thuật ngưng kết thành một cái bàn bằng gỗ vô cùng đẹp đẽ, hắn lấy từ bên trong ra vô số chén bát bày một mâm cá thịt vô cùng ngon lành, một màn này khiến Lý Lão vô cùng kinh ngạc không thôi, lão đã đánh giá cao A - Long rồi, nhưng tới mức này quả thật là ngoài sức tưởng tượng của lão a!

“ Cậu là linh giả sao?? ”

“ Ồ... Lão cũng biết về linh giả sao?”

- Khi nghe thấy lời này, Lý Lão càng cảm thấy may mắn không thôi, không vì tức giận hành động lỗ mãng của A - Long lúc trước, mà không nghe lời khuyên ngăn của Lý Hiên mà ra tay với Hắc Ma, nếu không lão hối hận không kịp rồi, muốn giết một Linh Giả,một kẻ không phải Võ Giả, cũng không phải thể giả,cũng không phải Ma Pháp Sư mà là, một kẻ chi phối giả,mượn sức mạnh thiên địa nghiền ép đối phương,đã gần như tuyệt chủng ở thời đại này, chỉ có nhiều ở thời viễn cổ mà thôi, lão có trăm Võ Hoàng Cấp cũng chết không có chỗ chôn, huống hồ gì lão làm gì có nhiều Võ Hoàng Cấp như thế mà đem đi giết Hắc Ma kia chứ, mà lão cũng chẳng có lý do để làm như thế cả!

“ Cậu làm ta thật bất ngờ đó, ta không nghĩ thời đại bây giờ còn có linh giả tồn tại đó ”

A - Long cười khổ không thôi, nếu lão mà biết hắn cũng chẳng phải linh giả gì,linh giả so với hắn là cái gì kia chứ đó là phạm vi con người, mà hắn cũng chẳng còn là con người nữa rồi, mà trở thành một trong những chủng tộc mạnh nhất thời viễn cổ là Thần Tộc thì không biết lúc đó sắc mặt lão sẽ biến thành cái dạng gì nữa, hắn không nói gì, chỉ nghe Lý Lão tiếp tục nói vài câu khen ngợi linh giả mạnh mẽ như thế nào!

A - Long không muốn nói tiếp chủ đề này nữa, hắn liền hỏi lão đầu này rằng!

“ Nói chuyện nãy giờ, ta còn chưa biết tên của lão là gì? ”

- Lý Lão ngạc nhiên hỏi!

“ Cậu không biết ta là ai? Bộ Lý Hiên lúc tới đây không nói cho cậu biết ta là ai sao? ”

A - Long không nói gì, chỉ gật đầu xem như là đồng ý, Lý Lão thở dài, lão nào không biết Lý Hiên sợ nói tên của lão ra hù chết tên nào đó, hay dọa tên nào đó chết khiếp mà không giám tới kia chứ, nhưng lão nào biết Lý Hiên cũng quên mất không giới thiệu người muốn gặp hắn là ai, Lý Hiên nghĩ hai người gặp nhau rồi sẽ biết thôi mà, hắn nói chi nhiều lời, mà dù có nói A - Long chưa biết Lý Lão đầu này là ai ma sợ?

- Lý Lão âm thầm quan sát vẻ mặt của A - Long hòng thầm đắc ý không thôi," nếu tên nhóc này biết lai lịch của hắn liền không sợ hãi tè cả ra quần đi " Lý Lão trịnh trọng và vô cùng kiêu ngạo và đắc ý nói ra!

“ Ta tên là Lý Du Nhiên ”

A - Long xoa cằm nói thầm!

“ Nghe tên này quen quen nhỉ, giống như đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải ” hắn một lần nữa lại ngây ngô hỏi người đối diện rằng!

“ Lão Có biết ai tên là Lý Du Nhiên không, nghe rất quen nhưng ta lại không nhớ được a ”

Lý Lão ( "....."!)

- Mặt Lý Lão râu giật giật, đầu lão to lên như cái đấu, trán lão nổi lên mấy vạch Hắc Tuyến, lão âm thầm hỏi thăm tổ tiên 18 đời nhà tên nào đó một loạt rồi,chỉ hận không thể lôi tên nhóc trước mặt ra mà đánh vào mông cho nó một trận, lão thấy A - Long không có ý trêu chọc lão,, trong mắt vô cùng tinh khiết, ánh mắt vô cùng đơn thuần, nếu không với tính lão liền rút đao ra liều mạng với tên nào giám chế diễu lão, thấy A - Long không có ý đùa giỡn mà vô cùng mong chờ đáp án từ lão, lão ho khan nói!

“ Cậu co nhớ thử xem,ta cũng không biết ai tên là Lý Du Nhiên ngoại trừ ta ra cả ”

A - Long có chút mất mát nói!

“ Đáng tiếc a, ta nghe thấy tên này trông rất quen a mà ta lại không nhớ ta nghe ở đâu rồi ”

- Lý Lão xoa mồ hôi trên trán, nếu không phải Lý Hiên cho biết tên nhóc trước mặt đôi lúc mơ mơ hồ hồ,cảnh báo đừng vì thế mà tức giận hắn, thì lão thật sự rất tin rằng tên nhóc này đang đùa giỡn lão a, lão thật sự rất nghi ngờ câu trả lời của tên nhóc này là " Nghe thấy tên Lý Du Nhiên từ miệng Lý Du Nhiên lão nói ra a "

- Một lúc sau trầm lặng một hồi, A - Long chợt nhớ ra thứ gì đó, hai tay đập lại với nhau kêu to nói " A ta nhớ ra rồi, nhớ ra ai nói rồi "

- Lã Lão thầm cầu nguyện câu nói của A - Long không làm lão đứt mạch máu não mà chết ngay lập tức, ngay cả lão cũng không hề biết rằng, với tính của lão một câu không hợp liền rời đi, làm gì có thời gian nghe một tên mơ mơ hồ hồ nói chuyện kia cơ chứ, nhưng không biết rằng từ người A - Long toát ra một sức hút kỳ lạ, cũng có thể là do năng lực thích nghi với vạn vật trong máu huyết làm mọi người cảm thấy rất chi là hảo cảm,chỉ cần có tiếp xúc mọi người trong lúc vô thanh mà bị quấn hút bởi sự đơn thuần và tự nhiên của A - Long mà không hề hay biết!

- Lý Lão cười,ánh mắt vô cùng ôn hoà như người ông nhìn đứa cháu nhỏ yêu quý của mình bập bẹ tập nói,và luôn hỏi cái không biết ở xung quanh vậy!

“ Ta nghe Cá Vàng nói qua, ông ngoại của nàng tên là Lý Du Nhiên, ta nhớ rồi ta nhớ ra rồi ”

- Một lời này của A - Long không khiến Lý Lão đứt mạch máu não, chết đây thần kinh tu duy của lão tứ phân ngũ liệt, mà khiến lão ho khan không thôi, gắng nuốt xuống ngụm rượu lão đang uống giang dở trong miệng, mặt lão đen lại nhìn A - Long mà rằng!

“ Cá Vàng à?? ”

A - Long lúc này lại thật thà trả lời!

“ Ừ, Cá Vàng đó, lão biết nàng sao??? ”

- Lý Lão đầu nghe thấy thế đầu lão to như cái đấu, lão khóc cười không xong, lão trong báo cáo của Lý Hiên có đề cập qua, Cháu Gái lão Vương Thư Đĩnh được Hắc Ma gọi là Cá Vàng, mà một câu hỏi của A - Long lão cũng không biết phải trả lời như thế nào nữa, người là Cá Vàng, là cháu gái lão, lão không biết thế nào được kia chứ!

- Lão lại nhìn xuống con cá chép vàng được A - Long nướng chín vàng đặt trên đĩa, lại thấy cái tên Cá Vàng, và cháu gái hung giữ của mình, lão không khỏi nở một nụ cười xuất phát từ nội tâm lão cũng không thể nào không công nhận rằng cái tên Cá Vàng rất hợp đứa cháu gái tính nết không hề giống mẹ nó, chính là cháu của lão!

- Cá Vàng không biết từ bao giờ đã cùng Thanh Lăng mua sắm xong xuôi, đã từ lâu lắng nghe cuộc nói chuyện của hai người,, nàng rất chi là sợ a,sợ Tiểu Lưu Manh và ông của nàng xung đột với nhau, nếu có chuyện đó xảy ra nàng thực sự không biết nên giải quyết như thế nào nữa,khi nghe thấy câu hỏi của A - Long hỏi chính ông của nàng rằng có biết nàng hay không,lại còn gọi là Cá Vàng nữa chứ, khuôn mặt nàng đỏ lên vì xấu hổ, nàng chỉ hận ở đây không có cái lỗ nào mà chui xuống trốn, lòng thầm mắng trăm vạn lần cái tên ngu ngốc nào đó rồi!

- Lý Lão cười cười hỏi A - Long!

“ Cá Vàng rất quan trọng với cậu sao? Mà sao cậu lại gọi con bé là Cá Vàng vậy, ta thật sự rất là tò mò a”

A - Long gãi đầu cười xấu hổ nói!

“ Tại tóc nàng màu vàng a, nàng hung giữ như một con cọp cái,một chuẩn mực mẫu bạo long a,ta gọi nàng là cọp cái hay rồng cái nàng liền đánh ta bầm dập thì sao, gọi nàng là Cá Vàng, cá chép hoá rồng a,mà rồng cái thì cực kì hung giữ a với lại nàng phá ta nhiều lần không cho ta không có cá mà ăn,ta tức quá ta liền gọi nàng là Cá Vàng, ta không được ăn cá ta liền ăn nàng a ”

- Lý Lão nghe thấy thế không kìm được mà “ Ha Ha Ha ” phá lên cười, lần đầu tiên thấy có kẻ hồn nhiên tới như vây ở trước mặt lão, lão bình thường ngủ dậy không phải kẻ sợ hãi cúi mình thì cũng là kẻ xu nịnh mà thôi, nói chuyện với A - Long lão cảm thấy thật là thoải mái, còn Cá Vàng ở một bên tức giận dậm chân không thôi,lão thật không ngờ cháu gái mình và tên nhóc trước mặt thật nhiều duyên nợ a,lão cũng thật không ngờ đường đường là Hắc Ma, một kẻ không sợ trời không sợ đất, giám đi đồ tông,sư đoàn Thiên Vũ tới hắn cũng không ngán mà lui binh, ngay cả ngồi trước lão khí thế của lão mạnh tới như vậy hắn cũng không sợ, một linh giả mạnh mẽ lại sợ cháu gái mình đánh hắn, thật lạ giống Vương Lâm thời tuổi trẻ mà!

- Lão vui cười vừa ăn vừa nói chuyện trên trời dưới đất với A - Long, lão lại hỏi!

Đêm nay bốn vị tài nữ của Thiên Vũ sẽ mời tất cả anh kiệt thế hệ trẻ của Hắc Kim đến Sơn Tư Yến. Thế tử, quận chúa, vương triều xung quanh sẽ tới đây, truyền nhân thiên tài của các môn phái, đệ tử thái vạn kiếm tông, Kiếm Tông, cự kiếm tông, đan tông, dược tông sẽ đến đó tụ hội, Đây là tụ hội đỉnh cao nhất của thế hệ trẻ của Hắc Kim nếu cậu có rảnh nhớ đến đó, giao lưu với các thiên tài, ta tin với tài năng của cậu hẳn sẽ không thua kém đâu!

A - Long xoa cằm nói, thì từ ca phú ta không giỏi, chửi lộn đá đểu ta cũng không thông, thế lực thì ta cũng không có,mà ta cũng đâu có thiệp mời lấy gì mà vô đó hả lão, cứ thôi đi a, ăn no ngủ kỹ mới là Vương Đạo a, tới đó ngứa mắt ta mà nóng lên lại chém giết một hồi lại rắc rối lắm!

- Lý Lão cười vô cùng hứng thú hỏi!

“ Cậu sợ phiền phức sao? ”

A - Long cũng thật thà trả lời thở dài một hơi thật sau nói!

“ Người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng tên nào muốn chết muốn trêu chọc ta ta liền giúp hắn đi một đoạn a ”

- Lý Lão cười cười nói!

“ Trong Hoả Viêm Thành câu tuổi trẻ nên thu liễm a thật là không nên nháo nhiều a”

“ Thế lão nói, có kẻ muốn chết muốn khiêu khích ta, muốn giết ta ta phải làm sao, chẳng lẽ đứng im chờ chúng giết sao ”

“ Tất Nhiên là không rồi, kẻ nào như thế cứ giết đi, nếu là ta ta liền giết sạch bọn chúng ”

Lý Lão trả lời như thế, A - Long liền giơ ngón tay cái thán phục nói!

“ Lão thật cường hãn a, nếu lão mà trẻ lại 30 40 tuổi nữa, có khi lão đem phủ thành chủ cướp sạch quá, bất quá ta thích a haha ”

- Lý Lão phong độ khí thế uy nghiêm nói!

“ Thành chủ phủ là cái thá gì, ta muốn tới cướp nó giám kêu lấy một tiếng sao, kêu nhiều ta liền đem nó ra đánh đòn!!”

- Thanh Chủ Phủ / Vương Lâm: “Ắt xì không biết ai nhắc hay nói xấu lão tử vậy kìa, không phải là tên nhóc đó bị nhạc phụ đại nhân giáo huấn thảm rồi oán hận nhắc tới ta đó chứ!

A - Long nghe thấy thế liền thán phục không thôi, liên tục kính rượu Lý Lão

“ Ta cũng thật sự rất muốn làm thế a ”

“ Sao cậu không làm ” Lý Lão hỏi đùa!

“ Có lẽ lão không biết! ta và lão nhạc phụ tương lai của ta có chút rắc rối a”

“ Nhạc phụ của cậu là ai??? ”

“ Là cái tên thành chủ Hoả Viêm Thành đó, ta mới được biết, cha của Cá Vàng là thành chủ a,mà Cá Vàng là nữ nhân ta muốn bắt về nhà nuôi a,nếu bình thường ta sẽ nhất định đến quậy cho nơi đó banh tành để lão thành chủ đau đầu chơi, uy bức hù doạ lão giám tính kế ta, nhưng giờ ta phải chết tâm này từ bây giờ luôn a, đành vậy Cá Vàng đã hung giữ không biết cha của nàng còn bá đạo tới chừng nào nữa a”

“ Ách..!!! Mà sao ta lại nói chuyện này với lão vậy kìa, thôi bí mật nha, lão đừng để lộ chuyện này ra ngoài nha, lão mà để lộ ra là sự nghiệp bắt Cá Vàng của ta nát a, lão Cá Vàng cha, biết ta có ý đồ với Cá Vàng con của lão Cá Vàng Thành Chủ, thì lão không đem quân đi truy sát ta mới là lạ à nha,không thể lật thuyền trong mương được a ”

“ Khục!!! Khục!!! ”

- Lão ho khan cố nhịn cười nói!

“ Được a, được ta hứa không nói cho thành chủ biết a”

“ Thật chứ!! ”

“ Thật tuyệt đối thật a,lão không được nuốt lời đó, nếu lão nói dối ta liền tới đây bắt hết cá của lão a ”

« Nhưng lời nói này, là trong một lúc A - Long mất kiểm soát, dù sao trận chiến tối qua cũng làm tổn thương không ít tinh thần lực của hắn rồi, nên lúc này lại bị linh hồn thứ nhất khống chế tám nhảm với Lý Lão, lúc mà A - Long phục hồi thì hối hận không thôi, tâm hắn muốn tự sát cũng có a,nhưng A - Long nào biết rằng nhờ có sự ngây ngô của linh hồn thứ nhất đã vô tình lấy được hảo cảm vô cùng lớn của Lý Lão, giúp chuyện tình cảm sau này của hắn và Cá Vàng thoát được rất nhiều vật cản sau này »

Còn lúc này A - Long đang bị linh hồn thứ 1 phụ thể vẫn vấn đáp Lý Lão!

“ Ừm vậy đa tạ lão, lão có muốn ta giúp gì không ”

“ Giúp ư, cậu muốn báo đáp ta giữ bí mật cho cậu sao?? ”

“ Giúp người cũng phải có lý do sao, ví dụ như độc trên người lão ta biết cách giải a ”

- Sắc mặt của Lý Lão thoáng trở nên nghiêm nghị thu lại vẻ cười đùa trên mặt nói!

“ Cậu biết ta trúng độc sao ”

“ Ừm lão bị trúng độc nhìn cái là biết ấy mà, có phải hàng đêm cứ khoảng mỗi lần trăng lên cao toàn thân đều đau đớn, đầu đau như búa bổ, chỉ hận không thể chết sớm hơn một chút, vào mỗi ngày trở trời đổi gió lão liền thổ huyết không thể hoạt động mạnh đúng không ”

- Lý Lão vô cùng hoảng sợ, lão nhiều năm đau đớn vì bệnh tật, nhiều y sư,thậm chí uống không ít giải độc đan nhưng cũng không giứt bệnh, mà nhiều y như không có cách nào tìm ra căn nguyên, lão biết đây là cơ hội của lão a!

“ Vậy vị tiểu huynh đệ này, cậu có cách chữa cho ta không ”

A - Long nghiêm túc nói!

“ Có chứ, chỉ cần lấy hàn độc trong người lão ra là xong, chỉ vậy thôi a ”

“ Hàn độc ý cậu là sao? ”

“ Lão không biết mình trúng hàn độc ư, không phải lão đã từng bị thương do băng hàn vũ khí làm ra chứ, giống như thanh đao này nè ” nói xong A - Long vung tay, Hàn Băng khí ngưng kết thành một thanh chuỷ thủ hàn băng cầm trên tay!

- Một hành động nhỏ này của A - Long khiến thuộc hạ vẫn một mực bảo vệ Lý Lão xung quanh trở nên căng thẳng, Lý Lão biết hắn không có ý làm lại lão, lão vung tay ngăn đám thuộc hạ lại, mỉm cười nhin A - Long đang sử dụng băng dao cắt thịt ăn, lão hỏi!

“ Sao cậu biết rõ là Hàn Độc mà không phải độc khác kia chứ ”

A - Long vừa ăn vừa trả lời!

“ Lão hệ hoả, nhưng băng linh lực chạy loạn khắp nơi trong cơ thể, đó là nguyên do lão đau đớn khi trời đêm, ban đêm không có quang chi lực áp chế hàn độc nên lão mới đau như thế, mà độc này của lão chắc cũng ở trong người 30 40 năm rồi lão không biết cũng là phải thôi ”

- Lý Lão nhớ lại thời gian 30 40 năm trước, lão có lần đại chiến với tuyết quốc, có bị một mũi tên băng bắn trúng người, lão hồi đó tuổi trẻ khí thịnh, một chút thương tích làm sao hắn để trong lòng được kia chứ!

“ Vậy bệnh tình của ta có bao nhiêu phần cậu nắm chắc chữa khỏi ”

“ Khoảng 9 phần, 1 phần còn lại là Lão không tin cách chữa của ta thôi a ”

“ 9 Thành sao? Vậy cậu cho rằng ta nên chữa như thế nào,mà có để lại di chứng gì không ”

“ Lão thì dễ chữa rồi, chỉ cần hút hết Hàn Độc ra khỏi cơ thể, loại bỏ máu độc, sau đo nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày uống hồi huyết đan sau đo liền khỏe lại a ”

“ Chỉ có vậy thôi sao ” / Lý Lão hỏi!

“ Chỉ có vậy thôi, à mà đừng chạm vào nữ nhân nha và nước nha ”

- Lý Lão đen mặt lại, tức giận không thôi, lão già như thế này rồi, dù gì cũng là tướng quân, làm sao là cái loại bình thường được kia chứ, thấy lão sắp sinh khí hắn liền nói!

“ Lão đừng hiểu lầm a, ta không có ý nói lão gì đâu nha, chỉ là bệnh này cấm không được chạm vào nữ nhân, người thi thuật với lão hẳn là có Huyết mạch băng hệ rất cao, sử dụng tự tổn máu huyết và tuổi thọ hòng độc chết lão, lão không chết mà chạm vào nữ nhân, con trai thì không sao, tuổi thọ sẽ giảm thôi, còn con gái đời sau của lão sẽ...... ”

- Nói tới đây hắn liền dừng lại nhìn thấy Lý Lão run run, lão cố gắng giữ bình tĩnh hỏi!

“ Sẽ làm sao?? ”

A - Long thở dài nhìn thấy trạng thái của lão cũng đoán ra được vài phần rồi hắn nói!

“ Xin lỗi ta nói quá nhiều! Có vẻ như hơi muộn rồi thì phải ”

- Lúc này Lý Lão mắt đỏ lên, hay tay nắm chặt lấy hai bên vai của hắn, giọng như gầm lên liền nói!

“ Có cách nào cứu được hậu duệ của ta không, hãy nói cho ta biết dù giá nào ta cũng sẽ đáp ứng cậu, dù câu có muốn cái mạng già này của ta, ta ở đây cầu xin cậu hãy nói cho ta biết, dù là một tia hy vọng cũng được”

A - Long thấy lão muốn quỳ xuống liền ngăn lại, xoa cằm nói!

“ Nếu thân thể con gái lão là chưa hoàn toàn mất đi tác dụng thì tùy theo điều kiện ít nhất là 3 thành cứu sống được a ”

“ Cậu nói thật chứ ”

- Đây là lời nói của Lý Hiên, Cá Vàng vẫn một mực bên cạnh từ xa nghe hai người nói chuyện, khi nghe thấy có thể cứu hai người không nhịn được một gia đình, ba thế hệ liền cùng lúc hỏi a - Long như thế, A - Long nhíu mày thật sâu hỏi ngu với cá vàng rằng

“ Ủa vậy người nhà của nàng cũng trúng độc à, mà sao nàng lại ở đây, không phải nàng cùng Thanh Lăng đi mua sắm sao ”

- Cá Vàng lúc này cũng không thèm quan tâm tới câu hỏi vô cùng ngu của linh hồn thứ nhất nữa mà nam lấy tay hắn nói!

“ Trả lời ta, có thật là có ba thành tỷ lệ cứu sống được mẹ của ta không? ”

“ Mẹ nàng?? Ư??? ”

Kết Chương
Bình Luận (0)
Comment