Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 223

- Long Thiên thấy tay của A - Long hắn nắm lấy bình rượu trên tay mình không cho hắn uống nữa, ánh mắt hắn vô cùng phức tạp nhìn A - Long sau đó vung tay lấy ra từ túi trữ vật một bình rượu nữa, thấy thế A - Long cười thầm trong lòng " Hắc Hắc, tên này tuy tuyệt vọng nhưng vẫn còn biết xài cái não a" hắn liền ném bình rượu qua Long Phàm,hắn không nói gì mở liền ra uống!

- Hắn nhếch mép lên một nụ cười tà ác nói!

“ Long Thiên ngươi có muốn chết không?? ”

- Long Thiên hai mắt như tro tàn nói!

“ Thiếu Gia người muốn giết thuộc hạ sao? ” Long Thiên nói ra câu nói này. Ánh mắt ngày càng tuyệt vọng nhìn A - Long, hắn lắc đầu nói!

“ Ngươi chưa thể chết a,ta bỏ vốn rất nhiều vào ngươi a,ngươi mà chết rồi thì lão tử biết đi đâu mà đòi nợ đây, lúc đó lão tử khóc không ra nước mắt a” Long Thiên nghe thấy thế, khuôn mặt khẽ giật giật, hẳn là đáp án này ngoài sự tưởng tượng của hắn a, hắn ánh mắt kinh ngạc hỏi!

“ Ngươi muốn ta trả nợ ngươi như thế nào? Mới để cho ta được chết đây ” Long Thiên nói ra lời này, ánh mắt đã quyết tuyệt, định trả cho A - Long xong liền kiếm chỗ tự huy hoại cuộc đời mình, cũng giống như A -Long kiếp trước, một mình trong con hẻm nhỏ dưới trời mưa rơi, hắn một mình tự uống rượu buồn, nếu ngày đó đội trưởng cô ấy không nắm lấy tay hắn, thì cuộc đời hắn đã trở nên như thế nào hắn có thể tưởng tượng ra rồi!

A - Long nở một nụ cười vô cùng tà ác,ngay cả Long Phàm ngồi bên cạnh, và những người ở bên không rét mà run,hắn cười tà dị rằng!

“ Đi cùng lão tử lão tử sẽ cho ngươi thấy mục tiêu cuộc sống của ngươi ” Nói xong A - Long đứng giậy,một tay nam lấy cổ áo của Long Thiên,một tay sử dụng Linh Lực khoá đan điền của Long Thiên lại, cũng âm thầm ra lệnh Ma Thú được phong ấn trong người hắn không được ra trợ giúp, trên hắn thân khởi động Thiên Long Khải,một nhún liền bay lên thật cao!

“ Thiếu Gia, ngươi muốn làm gì, thả thuộc hạ xuống a,để thuộc hạ uống tiếp ” A - Long cười tà nói,“ Ngươi sỉn rồi, để ta đem ngươi bay một vòng, hẳn là ngươi chưa từng được bay bao giờ A” Long Thiên thấy thế khiếp hãi nói " Người muốn đem ta đi đâu " A - Long cười vô cùng tà ác mà rằng, " Tới nơi rồi sẽ biết "

A - Long nói xong, liền bay thật cao,sau đó vượt qua mọi tầng mây, đánh tan muôn ngàn cơn gió lớn, bây giờ nhìn xuống dưới chân, Hắc Phong trấn bây giờ mọi thứ đều như một con kiến, hắn truyền tinh thần lực vào đầu Long Thiên!

“ Ngươi có biết tại sao ta lại không gọi ngươi là Võ Minh, mà đặt lại cho ngươi là Long Thiên không? ” Long Thiên lúc này gió to không thể há miệng ra nói, mà dù nói thanh âm cũng chẳng thể nào phát ra tiếng, A - Long cũng không cần biết cậu trả lời của Long Thiên hắn nói!

“ Long thì khỏi nói đi hẳn ngươi cũng biết đó là gì rồi, còn Thiên không phải ta muốn ngươi cao cao tại thượng không thể với tới như Lão Thiên Gia, thứ mà ta muốn ngươi là ngươi có thể thay ta chiếu cố những người bên dưới, ngươi ở vị trí cao cao ngươi sẽ khinh thường người dưới ngươi, đó là thứ ta không muốn, Thiên trong tên ngươi, là Thiên Nhãn. Nhìn thau vạn vật, không có gì có thể che giấu được mắt ngươi”

- Long Thiên chỉ trầm tư,không giãy dụa nữa, lại nghe A - Long sử dụng tinh thần lực truyền âm!

“ Ngươi có bao giờ tự hỏi rằng vì sao ta có nhiều tiền, ta có thể thuê những người giỏi nhất, thay vì gọi ngươi, ngươi có thể bao giờ tự hỏi rằng, với số tiền đó ta có thể mua được cả một lãnh địa, với hàng chục vạn dân cho ta sai sử,mà lại chọn một nơi hẻo lánh tràn ngập chiến tranh, lại chọn những tên nô lệ giá rẻ từ dân nghèo bị bắt mà thành, dành cho việc đem họ cho thú sủng ăn thịt, thậm chí trong số đó còn là trộm cướp, giá điếm,thậm chí là nô lệ tình dục làm dân chúng ở đây, lại được ta hết mực chăm lo không ”

- Long Thiên nhìn qua A - Long ánh mắt đầy phức tạp, pha lẫn thắc mắc, A - Long thấy được sự nghi hoặc muốn biết đáp án trong mắt của Long Thiên mà rằng!

“ Thế giới này quá thối nát” hắn chỉ tay vào chỗ một đám trẻ đang chơi đùa vui vẻ, Long Thiên thấy được là do A - Long sử dụng tinh thần liên kết mà thành hắn nói tiếp " Thế giới này chối bỏ họ, họ là những người bị xã hội này khinh ghét,thậm chí không xem họ là con người, họ cũng có tự tôn của bản thân, họ biết rõ nỗi đau của bản thân mình, nhưng họ vẫn sống, vẫn cười, dù họ biết số phận của mình vô cùng nghiệt ngã,dù họ không biết ngày mai đó là gì, nhưng họ vẫn tin tưởng ta,dù là một Võ Hoàng cấp tới muốn giết ta, đe dọa họ, họ trong chạy trốn, mà còn ủng hộ ta, ngươi biết vì sao không”

- Long Thiên lắc đầu, biểu thị hắn không biết!

“ Bởi vì bọn họ biết cảm giác tuyệt vọng là như thế nào, bọn họ biết nếu rơi khỏi ta lúc ta cần sự động viên của bọn họ sẽ cảm thấy thế nào, bởi vì bọn họ đã từng như thế, họ cũng có ước mơ, cũng có hoài bão của mình, nhưng thế gian này không cho họ lựa chọn, thậm chí họ còn ước rằng, nếu.. Nếu lúc đó, lúc họ khó khăn nhất, cũng có một người nắm lấy tay của họ, giúp đỡ họ vượt qua khó khăn! Ngươi có biết thủ lĩnh được tạo ra là vì cái gì không? ”

- Long Thiên một lần nữa lắc đầu,hắn thong thả nói!

“ Con người khi xưa rất yếu ớt, họ bị các loại dã thú làm hại, họ không có móng vuốt như thú, họ không có hàm răng sắc nhọn để cắn nuốt như động vật, họ cũng chẳng có bộ lông để giữ ấm, họ yếu đuối họ cần nương tựa vào nhau để mà có được cuộc sống lâu dài hơn, nên họ mới tôn ra một người thông minh nhất làm thủ lĩnh để dẫn dắt bọn họ từ một đám người yếu đuối trở nên mạnh mẽ có thể chống lại được, thú vật thiên tai và nhiều thứ khác đặc biệt là những cuộc cạnh tranh của đám người khác ”

A - Long nói tiếp!

“ Ngươi xem, bây giờ vua chúa chỉ lo lắng cho ngôi vị của mình, các hoàng tử minh tranh ám đấu, tối ngày hãm hại nhau,lại bị lân bang xâm lấn thường xuyên, nhưng họ lại để ngoài tai,để con dân của họ bị người chà đạp cướp bóc,thậm chí đem dân của mình thành hàng hoá trao đổi, đối với bọn chúng dân thường chỉ là cỏ rác,chỉ cần bọn chúng ấm no là được rồi, nhưng việc khác bọn chúng không cần quan tâm ”

- Long Thiên ánh mắt sáng lên nhìn A - Long hét lớn lên!

“ Người muốn làm vua sao ” Nghe thấy Long Thiên cuối cùng cũng chịu mở miệng, A - Long lắc đầu mỉm cười nói! " Ta không muốn làm vua, vua chúa là một thứ sai lầm của xã hội,có một câu nói rằng, những người khốn khổ nhất, là những kẻ không hề biết họ đang bị áp bức như thế nào, ta chỉ muốn một thế giới hoà bình, mọi đứa trẻ đều có thể cắp sách tới trường biết chữ, chứ không phải chỉ quý tộc mới có quyền biết chữ như thế giới nay"

“ Thứ ta muốn là mỗi sáng thức giậy điều ta muốn lo nghĩ là hôm nay làm việc như thế nào cho tốt, thứ mà ta muốn rằng những người bình thường được Pháp luật bảo vệ, không có giết hại nhau, chém giết lẫn nhau vì một chút lợi ích, ta muốn khi ta ra chợ, chỉ cần ta có đủ tiền, ta có thể mua được những thứ ta cần, ta chỉ muốn một cuộc sống bình thường như một người đàn ông bình thường, lớn lên,lấy một người vợ, sanh vài đứa con, rảnh thì đi uống rượu, cùng vợ nuôi và dạy dỗ mấy đứa nên người, rồi chết như một người đàn ông bình thường, đất nước không báo giờ có nội chiến, dân thường nhập ngũ vì nghĩa vụ công dân, không phải chiến tranh mà chém giết lẫn nhau, giúp bọn quý tộc tranh dành lợi ích mà phải làm lính nữa ”

- Long Thiên lại hét to, dưới tiếng gió ầm ầm từ trời cao rằng!

“ Nơi đó có tồn tại sao ” A - Long dưới thiên Long Khải,ánh mắt xa xăm đây tưởng niệm, nhìn trời cao, một tay chỉ hướng thiên mà rằng, " Ở trong tinh không đó, có một tinh cầu màu xanh, nơi đó gọi là Trái Đất, nơi đó ta gọi là nhà, ở đó tại một nơi nào đó có được nơi như lời ta nói, rất yên bình rất thanh thản”

“Nơi đó không có chiến tranh sao ” Long Thiên lại hỏi,A - Long gật đầu nói " Có thể có, hoặc có thể không " Long Thiên đây nghi hoặc, hắn không hiểu nổi câu trả lời của A - Long, hắn lại hỏi Long Thiên rằng!

“ Theo ngươi thế giới này, một Võ Giả bay cao nhất là báo nhiêu ” Long Thiên Lắc đầu biểu thị không biết, A - Long cười cười nói " Vậy thì khi nào ngươi bay tới giới hạn của ngươi thì cho ta biết nhé, bay giờ ngươi nên xuống rồi " nói xong trước sự không hiểu ra sao từ lời của A - Long, Long Thiên thấy mình đã bị buông ra, trực tiếp bị A - Long thả xuống đất và bắt đầu rơi tự do rồi, hắn khóc không ra nước mắt rồi a!

- Hắn vùng vẫy muốn có thể bay được như A - Long, nhưng hắn không phải là Võ Vương, không thể nào tạo ra được đấu khí có cánh mà bay lượn, hắn muốn thúc dục ma thú phi hành của mình nhưng thúc dục như thế nào nó cũng không chịu xuất hiện, chỉ có gia cường cơ thể hắn, khiến hắn không bị cương phong xé nát,hắn lúc này muốn khóc thật rồi, hắn không muốn, chết, hắn nhanh chóng tiếp tục rơi xuống đất, hắn hét to!

“ Thiếu Gia!!!! Cứu.... Cứu... Thuộc...haaa!!!!”

- Nhưng đáp lại hắn là một hồi im lặng, hắn lại hét lớn!

“ Thiếu Gia!!! Thuộc hạ biết người nghe thấy, đừng đùa nữa thuộc hạ rất sợ chết a”

- Đáp lại hắn là một từ quen thuộc "" Cái Gì??? "

“ Thiếu Gia!! Thuộc hạ biết lỗi rồi, thuộc hạ lần sau không giám làm sai nữa, không giám buồn rầu trước mặt ngài nữa ”

- Lại một câu quen thuộc tới tai hắn " Cái Gì Cơ"

- Long Thiên muốn khóc rồi hắn lúc này muốn khóc thật to cho hết uy khuất trong lòng rồi, Thiếu Gia bị mất trí ngây ngốc lúc nào không ngây ngốc, lại bị lúc này a,lúc này hắn đang chỉ mảnh treo chuông rồi, mạng nhỏ của hắn sắp vì 1 giây ngây ngốc này mà ra đi a!

“ Thiếu Gia, tha cho thuộc hạ đi, thuộc hạ không giám nữa ”

- Nhưng lần này là một luồng trọng lực đập xuống người hắn, khiến hắn rơi nhanh hơn, hắn muốn khóc thật rồi, hắn tâm trí cỡ nào kia chứ, làm sao không biết nguồn trọng lực này là do Thiếu Gia nhà mình có tình muốn giáo huấn hắn kia chứ, lại một thanh âm quên thuộc tới tai hắn!

“ A.!!!, Ngươi nói cái gì cơ??”

“ Cứu Thuộc hạ a”

“ Ta không nghe rõ a ” / A - Long đáp lại như thế!

- Con ở dưới đất, mọi người đang nhìn lên không trung,thấy một người đang bay, một ngươi đang rơi tự do dưới đất, ở đây thực lực ai cũng rất mạnh, làm sao không nhìn ra được người đang rơi là Long Thien còn người đang bay sau lưng hắn là A - Long kia chứ!

- Long Phàm chỉ biết im lặng không nói gì, còn Long Nhu người đặc biệt bên cạnh nàng là Tiểu Xuân, cũng một thời là Hồng Bảng của Hồng Trần Lâu được Triệu Hoài An tặng cho A - Long làm ấm dường, cũng là người thầm thương trộm nhớ Long Thiên, thấy Long Thiên bị thiếu gia bắt đi, nàng lo lắng bỏ ra đây, hỏi Long Nhu rằng!

“ Nhu Tỷ Tỷ, thiếu gia người có làm gì chàng không, thiếu gia mà không ra tay chàng sẽ... Chàng sẽ ” nói tới đây Tiểu Xuân lo lắng tới mức phát khóc, Long Nhu thấy thế chẳng biết bênh vực nam nhân của mình như thế nào cả chỉ có thể ôm đầu Tiểu Xuân mà an ủi thôi, Long Nhu khẽ liếc Long Tài một cái, Long Tài là kẻ có cỡ nào giỏi đưa đẩy và nhanh ý kia chứ hắn,biết Long Nhu ra hiệu giải vây cho nàng, hắn thấy Thiếu Phu Nhân của mình ngầm ra ám hiệu, hắn đứng ra cười nói!

“ Tiểu Xuân muội muội không phải lo cho Long Thiên đâu, Thiếu Gia chỉ muốn giáo huấn hắn một lúc rồi thôi ấy mà, tính của thiếu gia mọi người không phải không biết chứ, thiếu gia mà muốn giết ai thì một chưởng liền chụp chết han rồi, cần gì phải làm nhiều trò như thế, Thiếu Gia chỉ muốn giáo huấn Long Thiên tí thôi tí nữa người đem hắn về bây giờ ấy mà ”

“ Nhưng mà... Nhưng mà... ” /Tiểu Xuân lo lắng!

- Long Phàm và mọi người chỉ biết câm nín không biết nói gì nữa, lòng thầm cầu nguyện cho Long Thiên không bị giáo huấn quá thảm a,một lúc sau, A - Long nắm trong tay Long Thiên như một con gà, sắc mặt hắn trắng như tờ giấy, A - Long tiện tay ném Long Thiên một cái vào trong cái ao nước gần đó đánh " Bù̉mm một cáo " mắng to!

“ Ngươi làm mất mặt lão tử,mới bay có vài vòng đã... Mà thôi lão tử coi như lão tử xui đi, ở trong cái ao đó tu luyện 10 ngày cho ta, suy nghĩ cho thông rồi lên tìm gặp ta ”

A - Long phủi phủi tay, như việc mới làm như là ném một thứ vô cùng cỏn con a, mọi người câm nín không biết nói gì luôn, Long Tài lau mồ hôi trán tiến lại nói!

“ Thiếu Gia à, ao đó là ao nước thuốc a,ngươi ném Long Thiên vào đó có phải là... ”

A - Long làm sao không biết đó là ao nước thuốc kia chứ, hắn cố tình ném Long Thiên vào đó là để hắn hấp thụ và tái tạo lại thân thể kia chứ, Long Thiên đang bị nội thương rất nặng, lại uống rượu mấy ngày liền, làm sao qua được mắt của A - Long hắn kia chứ, hắn ném Long Thiên vào đó là có nguyên nhân, hắn không muốn mọi nguồn lực kêu hắn thiên vị,hắn liền giả bộ đau xót tiếc như cắt đi từng miếng thịt, ngẩng mặt lên trời mà rằng!

“ Là ao thuốc thật hả ” Long Tài gật đầu, A - Long lại diễn kịch nói “ Sao ngươi không nói sớm a,Lão tử thật là thiệt thòi a”

- Mọi người làm sao không biết hắn đang diễn trò kia chứ, còn tiểu xuân thì không biết từ lúc nào đã mặc kệ tất cả chạy tới ao thuốc mà Long Thiên mà quấn quýt, Long Thiên lúc này lồm cồm bò giậy muốn bước ra ngoài, lại bị Ám Vệ nhận xuống không cho ra, lại thấy bên trong toàn là thuốc, hắn liền vận chuyển công pháp mà A - Long đưa, bắt đầu hấp thụ dược lực, cảm thấy mình khỏe hơn rất nhiều, hắn nhìn theo bóng lưng của A - Long cảm kích vô cùng nói!

“ Đa tạ thiếu gia ban ơn! ” Tiểu Xuân nghe thấy thế liền bất mãn, tức giận không quản tôn ti,mà nhéo tai Long Thiên rằng " Thiếu Gia đã hành hạ ngươi như thế mà ngươi còn cảm ơn, ngươi thật là muốn thiếu gia đánh đòn thêm mà, ngươi sợ da ngươi chưa lành sẹo liền muốn thêm vài cái nữa à! ”

- Lúc này một chất giọng uy nghiêm nói!

“ Ehem ta nghe thấy rồi nha!” Tiểu xuân nghe thấy thế liền cúi người sợ hãi nói, " Nô tỳ biết tội " A - Long lạnh lùng nói! " Lão tử muốn hắn chết đó, ngươi có ý kiến gì không " Tiểu Xuân liền tint thật sửng sốt đáp " Xin người tha cho chàng một mạng, mọi tội tiểu xuân xin nguyện lãnh"

“ Có Thật không, chỉ cần ta tha cho hắn, ngươi tội gì cũng chịu sao ”A - Long đây sát ý nói!

- Nghe thấy vậy, Tiểu Xuân toàn thân run rẩy,bắt đầu suy nghĩ ra những cảnh tượng xấu nhất có thể xảy ra, Long Thiên biết là Thiếu Gia không có ý làm hại Tiểu Xuân liền nói!

“ Xin thiếu gia người khai ân, tha cho nàng một lần này, thuộc hạ đảm bảo nàng sẽ không có lần sau giám vô lễ như thế nữa ”

A - Long trừng mắt với Long Thiên nói!

“ Ta là dao thớt, ngươi là cá thịt ngươi lấy gì đảm bảo khi ngươi đang là kẻ chịu tội hả ” Long Thiên nghe lời này thoáng câm nín, mọi người bên cạnh đều im lặng xem trò vui, mọi người nào không biết A - Long làm trò mà thôi, mọi người ở đây cũng biết Tiểu Xuân có tình ý với Long Thiên kia chứ, hẳn là A - Long muốn tác thành, gán ghép hai người giúp Long Thiên quên đi được Lã Nương Dung phụ tình kia đi,Long Thiên cũng có ý với Tiểu Xuân nhưng lại có nữ nhân kia, với Tiểu Xuân là mang danh thiếp thân nha hoàn của A - Long, nên Long Thiên không giám!

- Tiểu Xuân sắc mặt bệnh, dập đầu nhận tội ”

“ Xin Thiếu Gia người bỏ qua cho Long Thiên Lần này, mọi tội lỗi nô tỳ xin gánh chịu thay cho hắn hoàn toàn ”

A - Long nở nụ cười gian kế đại thành,lạnh lùng nói như thể vô cùng tức giận nói

“ Vậy thì tốt, ta nhìn thấy ngươi quấn quýt tên ki như vậy, ta cũng lười quản ngươi, từ giờ nhiệm vụ của người không phải là ở bên chăm sóc Long Như nữa, mà là thay ta giám sát tên vô dụng đang ở dưới ao kia 24/7 cho ta, hắn ăn ngươi cũng ăn, hắn ngủ ngươi cùng ngủ với hắn, mọi nhất cử nhất động của hắn phải nắm rõ trong lòng bàn tay ngươi, nửa bước không được rời rõ chưa ”

- Hắn sang sảng nói!

“ Long Thiên, ta để nàng giám sát ngươi, nàng mà có chuyện gì ta liền cắt đầu ngươi, ngươi rõ chưa, lão tử đi kiếm gì ăn đây, lão tử đói rồi ”

- Tiểu Xuân lúc này khuôn mặt đã đỏ tới mang tai rồi, nàng lúc này làm sao không nhận ra được ý của Thiếu Gia là muốn cho nàng có cơ hội tiếp cận Long Thiên mang danh giám sát Long Thien nhưng thực ra là hắn đã bán nàng cho Long Thiên rồi, Tiêu Xuân và Long Thiên gặp nhau còn sớm hơn Lã Nương Dung, còn vì thân phận của nàng khá đặc biệt nên Long Thiên không giám đánh chủ ý với nàng để nàng mòn mỏi chờ mãi!

- Long Thiên ở dưới ao chỉ biết câm nín, nhìn Tiểu Xuân đang xấu hổ thẹn thùng đứng bên hồ lén lút nhìn trộm hắn kia chứ, còn lúc này đám người A - Long đã đi xa, Long Nhu che miệng khúc khích cười duyên, từ nàng bắt đầu mọi người không kìm được mà phá lên cười, A - Long khuôn mặt hoa cúc không thể dày hơn được nữa mà đỏ lên nói!

“ Lão tử diễn không đạt hay sao mà mấy người cười gì lắm thế,lão tử rất giỏi diễn vai người xấu hay sao” mọi người cố gắng không để cười ra tiếng, chỉ có thể giơ ngón tay cái lên để biểu thị sự đồng ý với A - Long mà thôi!

Kết Chương
Bình Luận (0)
Comment