Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 341



“ Hắc Ma...thả tiểu bối của chúng ta ra.....nếu ngươi muốn so tài cao thấp, chúng ta có thể ra ngoài hư không cùng chiến một trận... Tuy ta nhìn không thấu thực lực ngươi.... Nhưng mà ngươi không nên lấy lớn bắt nạt nhỏ... Khi dễ tiểu bối của chúng ta ”

- Lúc này, rối cuộc một cái thân ảnh nữ nhân duy nhất ở đây, dùng chất giọng thanh thuý,bên dưới diện sa,không nhìn rõ dung mạo mà mở miệng ra nói, thanh âm thanh thuý vô cùng êm tai cùng với vóc người có lồi có lõm cực kì ma quỷ dụ nhân,thanh âm tuy mềm mại, nhưng hùng hậu hữu lực cũng rơi vào tai tất cả mọi người ở đây!

“ Sư Phụ.... Là hắn là người, đã giết sư huynh đệ ở đây, mong các vị sư thúc sư bá cùng sư phụ đòi lại công đạo cho chúng đệ tử ”

- Lúc này cái tên tự xưng là Dược Đế, lúc đầu thấy chuyện không ổn, cũng là tên chạy trốn đầu tiên mặc kệ ai sống chết, nhưng lúc này thấy người của Dược Côc đến, lại là tên chạy ra cáo tội A - Long đầu tiên, A - Long hắn thấy nhiều người vô sỉ,nhưng mà người vô sỉ như thế này, hắn cũng thể nói là, cực phẩm trong cực phẩm a

“ Dược Đế... Ngươi yên tâm sư phụ sẽ thay những người đã chết đòi lại công đao”

- Lúc này ở bên ngoài trang viên này, không biết bao nhiêu người từ lâu đã thấy bên này động tĩnh không ổn, liền cất bước tới đây xem chuyện vui, lúc này khí thế 4 người trong đó hai người là Thiên Mệnh Cảnh như muốn ngừng thở, Dược Cốc lúc này để thế nhân, kinh ngạc về sự sâu cạn của Dược Cốc! Lúc này 4 tên bay hư không trên trời khi khoá chặt khí tức của A - Long, hắn nghe thấy thế liền mặt không đổi sắc, cũng lười tranh cãi hay giải thích, hắn sống hai kiếp rồi, có nhiều chuyện, cần thiết phải giải thích sao,giải thích ai nghe, hắn thong dong tự tại vui ve chấp nhận mà nói!

“ Các ngươi là ai ”

- Ba nam nhân vẻ mặt cực kì kiêu ngạo từ trên cao cao tại thượng mà nhìn xuống A - Long như một con sâu cái kiến, bọn chúng nhìn không thèm nhìn A - Long lấy một cái,lúc này nữ tử lúc nãy mở miệng ra nói!

“ Ta là Cốc Chủ của Dược Cốc tên là Dược Huyền... Ngươi cũng đã giết người của Cốc ta đủ rồi.... Đại trưởng lão cũng chết trong tay ngươi.... Ngươi cũng bắt Dược Nam đệ tử ưu tú của Dược Cốc ta, hôm nay giết không ít môn hạ đệ tử của Dược Cốc ta.... Oan gia nên giải không nên kết.... Ngươi chi bằng chúng ta kết thúc tại đây ngươi thấy thế nào ”

A - Long kinh ngạc cực kì trào phúng hỏi!

“ Kết thúc? Các ngươi Dược Cốc muốn kết thúc... Ta liền phải kết thúc hay sao...?? Xin lỗi lão tử đéo phải là đấng cứu thế, bị người đánh một bạt tai, liền đưa má kia cho kẻ khác đánh tiếp cho cân bằng... Nếu ta làm được như thế, ta đã là đấng cứu thế mẹ nó rồi.... Cần đứng đây làm đéo gì.....đối với ta mà nói, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, cách kết thúc còn rất xa lắm... Chỉ là giết mấy con kiến hôi mà thôi...đó chỉ là khai vị... Món chính còn chưa có ăn a”

A - Long vừa nói xong câu này, trong lúc nhất thời, thiên địa yên tĩnh đến mức từng tiếng kim rơi đều có thể nghe thấy, lời nói ngông cuồng của A - Long, nói người của Dược Cốc như đồ ăn thức uống, muốn ăn lúc nào thì ăn, mà trước mặt hắn là 2 Cường Giả Thiên Mệnh Cảnh... Và Trúc Linh Cảnh, chuyện bá đạo như vậy, bất luận là ai cũng không dám nhúng tay hai mở miệng xen vào, phần khí phách này, cũng phải khiến Lý Lão, Vương Lâm ở một bên tự cam bái hạ phong,tự phục không bằng!

- Đứng trước loại quái vật khổng lồ như Dược Cốc này rốt cục lộ mặt nhúng tay, bất luận là ai, bất luận là thế lực nào cũng cảm thấy khó nuốt..... Dược Cốc thực lực không mạnh, nhưng lực hiệu triệu cường giả thiên hạ rất mạnh, ai bảo đó là thế lực Luyện Đan Sư kia chứ! A - Long là kẻ sống hai kiếp người, hắn không nhìn ra mưu đồ của Dược Cốc

- Thì hắn nên đâm đầu vào đậu hũ chết đi cho rồi, hắn biết thừa, Dược Cốc nghị Hoà là giả, nghi binh chờ người đến giúp mới là thật, ai ai cũng biết thời gian nghị hoà, là thời gian để hai bên chuẩn bị quân lính cho hai bên một trận chiến tiếp theo, hắn tuy mạnh, Phong Thần Cốc không yếu, nhưng mà không thể đánh chiếm được toàn thiên hạ, nên hắn mới cố tình làm khó, hắn có quỷ mới tin đám người này có ý tốt gì, chỉ là cáo đến chúc tết gà mà thôi!

“ Tiểu Tử ngươi thật ngông cuồng.... Ngươi không xem Dược Cốc chúng ta ra gì.... Ngươi xem Dược Cốc ta là chỗ không người sao ”

- Lúc này từ bầu trời, vang lên thanh âm cực kì phẫn nộ của nam tử đi bên cạnh nữ nhân kia,vẫn một mực khinh miệt, nam tử kia lúc nhất thời mở miệng bầu không khí ngưng đọng lại, gắn kết tới cực điểm, một lời nói thiên địa biến sắc, sóng biển giận dữ, thiên hạ run rẩy, câu nói này tuyệt đối không phải là một câu nói đùa, nghe thấy nam tử kia nói thế, A - Long hắn cười híp mắt nói!

“ Chỗ không người..... Chậc.... Ta không biết.... Nhưng mà sắp không còn tồn tại thì có đó ”

“ Ngông Cuồng.....!!! Muốn diệt Dược Cốc ta...không phải một hai câu nói suông của ngươi có thể làm được, tiếp ta một chiêu ”

- Nói xong nam tử từ trên trời, đánh xuống vô số nắm đấm lửa khổng lồ, như muốn chỉ hận không thể nào đánh nát trang viện này vậy, A - Long nhìn qua Phượng Vũ nói!

“ Giúp ta chiếu cố 4 người kia ”

“ Ân....! ”

- Phượng Vũ khuôn mặt vẫn lạnh như băng, nàng đứng ra trước mặt Lý Lão, vô cùng tốc độ nhanh cánh tay, nàng từ khi nào đã rút kiếm ra, chém ra vô số đạo kiếm Liên, nàng miệng đẹp kêu lên một câu!

“ Kiếm Liên Hộ Tráo ”

- Nói xong, thanh kiếm của nàng, dưới Linh Lực của nàng biến thành một Doá Hoa Sen, cực kì lớn màu trắng, cuối cùng hoá thành kết giới bao phủ, Lý Lão, Vương Lâm, Lý Hiên cùng với nữ nhân ở trong quan tài bằng băng kia lại,vào bên trong, lúc này Đồng tử Lý Lão co rút lại, lão tuy không phải là Linh Giả, nhưng mà ánh mắt cũng độc ác không thua gì ai, lão rung động kêu lên!

“ Trúc Linh Cảnh / Đỉnh Phong ”

- Phải Lý Lão nói không sai... Phượng Vũ không phải là Võ Giả, nàng không có thiên phú luyện đan, nhưng nàng lại có thiên phú tu kiếm, nàng từ bé sống trong phượng gia, nàng không ai thấu hiểu, chỉ có kiếm làm bạn, cùng với một cái tiểu nam hài không tên, tối ngày đứng ngoài cửa chờ một người, mà nơi đó lại là nơi nàng luyện võ, hai người cô đơn gặp nhau, liền có thể sưởi ấm cho nhau, với sự khôn ngoan hai kiếp của A - Long, mặc dù lúc đó bị Linh Hồn số 1 khống chế, nhưng vẫn có thể làm vài việc... Một hai, như là câu đi Phương tâm của một cô gái nhỏ bị một gia tộc luyện dược sư mắt cao hơn đầu xem thường khi dễ vì là con nuôi, hắn cũng không khó để chiếm phương tâm của nàng từ khi nàng còn nhỏ,hắn cùng nàng ngày này qua ngày nọ!

- Nàng luyện kiếm, hắn đứng ở ngoài cửa đợi chờ một người nắm lấy tay hắn để có thể đạt ước nguyện của linh hồn số 1, để Linh Hồn số một siêu sinh để lại quyền khống chế thân thể cho hắn,lúc đó hai người cùng từ từ quen nhau, hắn cũng âm thầm chỉ điểm cho nàng luyện võ, tu luyện khúc mắc, nàng liền âm thầm che chở cho hắn mang cho hắn những cái bánh,chia phần cơm của nàng cho hắn, rồi một ngày giọt Niết bàn huyết đầu tiên, hắn tặng cho nàng, giúp nàng thay đổi cốt cách, nàng trở thành một Linh Giả,hắn dạy nàng bí thuật,hướng dẫn lối cho nàng đi, giúp nàng thay đổi số phận đã an bài từ trước,nàng không thể giúp gì được cho hắn, mọi giúp đỡ đều bị hắn từ chối, đổi lại hắn có được sự trung thành của nàng,nàng này là con bài chưa lật của hắn ở Phượng Gia,mà âm thầm nhiều năm đào tạo ra...không phải để cho hắn sai sử,mà là để một ngày nàng cho hắn một cái thống khoái mà thôi!

- Và có vẻ như hắn có được nhiều hơn thế rồi, hắn lúc này nhìn vào ánh mắt của Phượng Vũ vẫn lạnh lùng xinh đẹp cá tính như xưa, nhưng trong đáy mắt nàng nhìn hắn có vô cùng nhu tình cùng yêu thương vô cùng vô tận của nàng, cùng với ánh mắt quan tâm của một người vợ dành cho nam nhân của mình, không còn là cái ánh mắt quan tâm tỷ đệ năm nào nữa, hắn thở dài trong lòng hắn sống hai kiếp, hắn làm sao không nhìn ra Phượng Vũ kia có tình cảm phức tạp với hắn kia chứ!

- Hắn đã từng thề rằng, hắn không lấy người hắn yêu,mà hắn sẽ chỉ lấy người yêu hắn về làm vợ,mà thực lực của Phuọng Vũ kia hắn không thể để kẻ khác chiếm tiện nghi của hắn, mà nẫng tay trên của hắn được a, hắn có thể cho thiên hạ nợ hắn, nhưng mà hắn không muốn nợ ai cái gì, chỉ cần nàng có ý, hắn sẽ không từ chối, hắn chỉ thở dài trong lòng nói, có vẻ như hắn sắp phải có thêm một cái lão bà nữa rồi không có không được a,không biết tóc trên đầu hắn, sẽ bị nhện trắng ở nhà nhổ hết bao nhiêu cái day,chắc hẳn hắn cần giải thích nhiều với Long Nhu rồi đây,hi vọng hậu viện lửa cháy không quá to a,nướng chết hắn thì xong a!

- Lúc này bên dưới chân A - Long đang dẫm dạp lên Hoàng Khiếu Thiên, lúc này hắn hai mắt không thể tin cùng với, ghen ghét đố kỵ nhìn về phía Phượng Vũ kia, hắn như một tên điên nói!

“ Không thể nào.... Không thể nào.... Phượng Vũ ngươi chỉ là cái tiện tì được đại bá ta thu lượm về nuôi.... Ngươi không thể nào là Trúc Linh Cảnh đỉnh phòng cường giả được.... Tuyệt đối không thể nào.... Đây là giả nhất định là giả”

- Thấy Phượng Kinh Thiên bị hắn dẫm đạp dưới chân, bắt đầu nói mớ,ánh mắt như rắn độc nhìn Phượng Vũ, cũng là cái bạn, cũng là cái tỷ tỷ cùng ở với hắn ở Phượng Gia, hắn nhớ năm đó, cái Phượng Kinh Thiên này, rất hay khi dễ làm nhục đả kích Phượng Vũ,nhưng sau này thấy Phượng Vũ có tư sắc liền, dùng mọi thủ đoạn theo đuổi,nàng đến Dược Cốc học nghệ,cũng vì muốn trốn tránh sự đeo bám của tên này, thế mà mấy năm không gặp, Phượng Kinh Lôi lại đồng ý, đem Phượng Vũ, là con cờ hắn sắp đặt để bảo vệ hắn ném đi, thật đúng là lấy bánh bao thịt đi đánh chó mà, thật là kẻ có mắt như mù mà, hắn hít sâu một tiếng thở dài trong lòng, chân dẫm mạnh xuống cổ Phượng Kinh Thiên!

“ Răng Rắc ”

- Một tiếng xương vỡ vang lên! Phượng Kinh Thiên bị hắn đạp cho toàn bộ xương đầu trở thành vỡ nát, ông trời rất công bằng, Linh Giả tuy hùng mạnh sức sống kiên cường, nhưng mà chưa đạt tới Trúc Linh Cảnh, chưa tạo ra linh hồn giống như Hồn Anh của Vương Cấp / Võ Giả,chỉ cần bị giết liền chết luôn, không thể nào đoạt xá trọng sinh như Võ Giả được nữa, một cước này của A - Long không phải là phá hủy đầu của Phượng Kinh Thiên, mà là dù đầu của Phượng Kinh Thiên có Hồn Anh cũng bị giết không thể nào nghi ngờ,dù nói thế nào A - Long cũng rất thống hận người này, hắn từ lâu đã xem Phương Kinh Thiên là người đã chết, dù ông trời có sập xuống, người mà hắn muốn giết... Tuyệt đối không thể sống, lúc này một thanh âm rông giận vang lên!

“ Ngươi giám giết đồ đệ của ta...!! ”

A - Long nhìn trên cao, thấy vô số hoả diễm hoá thành quyền kình đánh xuống đầu hắn, như một trận mưa sao băng,cùng người bên cạnh ném ra vô số quyển trục kết giới để nhốt hắn lại, hắn nhìn lên treo trên môi nụ cười châm biếm!

“ Chỉ thích làm trò hoa mỹ....cao thủ chân chính, phân thắng bại qua vài chiêu... Không cần làm làm nhiều trò như các ngươi ”

“ Tiểu Bối vô tri.... Để hôm nay ta cho ngươi nếm thử mùi vị của bí thuật độc môn của ta.... Phách Thiên Hoả Quyền ”

- Tên kia hét lên chiêu này, vô cùng vô tận linh hồn lực gia cường lên những hoả quyền kia, chỉ cần A - Long đỡ bất kì hoả quyền đánh xuống kia,chỉ cần hắn không né tránh,thì hẳn sẽ bị Linh Hồn lực làm tổn thương lấy đại não, A - Long từ lâu mở ra Thiên Nhãn,hắn nhìn thấu toàn bộ cứ tưởng thế nào... Hoá ra chỉ là Tiểu xảo mà thôi!

- Hắn lấy ra Thiên Long Mâu “ Phập....!! ” một tiếng, hoả quyền kia bị đầu Thiên Long Mâu đâm trúng, mà không rơi xuống nữa, mà trở nên cứng ngắc ở đó, lúc này một luồng tinh thần lực cực kì mạnh công kích đến đại não của A - Long....Hỗn Độn Thần Cách xoay như một cái cối xay gió trong đầu của A - Long.... Tuy vậy thôi cũng khiến cho đầu óc A - Long cũng có vài phần choáng váng,còn nếu không có Hỗn Độn Thần Cách thì sẽ nguy hiểm đến nhường nào!

- Đúng lúc này, ở một bên không biết khi nào xuất hiện ra một cái thân ảnh, hắn tay cầm đại đao, xoay ngang lưỡi đao, bổ ngang hông về phía A - Long, hòng một kích đánh bại A - Long, chém A - Long ra làm đôi!

“ Keng......!!!!!”

- Tay phải A - Long cầm Thiên Long Mâu chống đỡ với Hoả Quyền từ trời rơi xuống,hắn phải đứng im, bởi vì công kích này là Thiên Mệnh cấp, hắn không đứng mũi chịu sào, không hoá giải công kích này, một khi rơi xuống đất mà va chạm, đừng nói nơi này bị phá hủy, mà Hoả Viêm Thành chu vi vài ngàn dặm cũng bị san bằng thành bình địa, tay trái Thiên Long Khải bao phủ tay hắn, hoá thành một bộ vuốt rồng vô cùng sắc bén!

“ Cầm Long Thủ ”

- Một chiêu này, bàn tay A - Long cùng năm ngón tay sắc nhọn, chụp vào thân thanh đao này, trên thân vết đao in giấu rõ ràng 5 đầu ngón tay,tên kia cố gắng hết sức sử dụng hai tay cũng không thể nào thoát ra được man lực cánh tay của A - Long giữ lấy đao của mình, và trên thân đao hai người dằng co, dần dần in lên toàn bộ dấu vết của bàn tay A - Long, lúc này tên đánh lén kia đồng tử hai mắt co rút lại, hắn kinh hãi trong lòng tự nhủ

“ Đây là nhân vật như thế nào... Mà có thể tay không mà chụp trực tiếp vào Trúc Linh Cảnh / Pháp Khí kia chứ....thậm chí là có thể làm tổn thương Pháp Khí kia chứ ”

- Hắn sợ hãi cũng là điều phải mà thôi, trong khi hắn đánh lén A - Long, hắn chỉ là một sát thủ được Dược Cốc thuê để ám sát A - Long mà thôi, bọn chúng tự cho thân phận cao quý, ra tay với A - Long quả là mất mặt, nên mới thuê sát thủ như hắn ám toán A - Long,hắn là sát thủ, nhất kích tất sát, đó là nguyên tắc vàng của sát thủ,lúc hắn ra tay hắn đã da cường lên thanh đao đó toàn bộ Linh Lực của bản thân, muốn nhất kích tất sát, tiêu diệt A - Long, một đao nhanh chóng chém A - Long làm đôi....

“ Răng Rắc.... ”

- Thanh Đao pháp khí của hắn, không chịu đựng được sức mạnh từ cánh tay của A - Long, và lực ăn mòn thôn phệ các kim loại trong món pháp khí này, cuối cùng nó nổ tung dưới sức mạnh của A - Long,tên sát thủ kia chưa kịp kinh ngạc xong, hắn cảm thấy cổ họng mình lạnh lẽo,hắn nhìn khung cảnh trước mặt thay đổi, hắn nhìn thấy đầu mình bay lên không trung, nhìn thấy tha thế và cái cổ đang không ngừng phun máu ra ngoài, hắn không tin điều đó là sự thật, nhưng hắn chưa kịp mừng lâu, thì đã bị một ngọn Hắc Hoả quấn lấy, một cảm giác nóng nửc,âm lãnh từ thể xác, mà nóng bức phần linh hồn ập tới, luồng Hắc Hoả như lửa địa ngục thiêu đốt hắn thành tro bụi, mà không kịp kêu lấy một tiếng!

“ Tiểu Tử chết đi ”

- Đúng lúc này, một đạo thanh âm vô cùng băng lãnh vang lên bên tai của A - Long, hắn thấy hư không vặn vẹo, thời gian chưa tới 1% giây, phía đan điền của hắn xuất hiện một thanh kiếm màu trắng vô cùng nhọn, ánh lên những ánh hàn quang lạnh lẽo, đâm thẳng về phía đan điền, cũng là nơi ẩn chứa sức mạnh của Võ Giả,cũng là nơi yếu nhất, nếu bị tổn thương, thì sẽ không có cách nào khôi phục.... Ngươi ra tay này với hắn, là cái Trúc Linh Cảnh cường giả ở Dược Cốc kia, hắn âm mưu rất thâm độc, là phế đi tu vi của A - Long sau đó hành hạ A - Long cho đến chết!

- Nhưng thành kiếm này, như lưu quang cực kì nhanh đâm tới đan điền của A - Long, tên kia đôi mắt cực kì thâm độc cùng đắc ý, cười gằn tay tốc độ không giảm mà đâm tới vùng đan điền của A - Long, thấy A - Long bị đánh lén, đám người Dược Cốc treo trên môi nụ cười lạnh lẽo, bọn chúng cực kì độc ác mà cười trên nỗi đau của kẻ khác, bọn chúng muốn thấy A - Long sống không bằng chết, bọn chúng muốn A - Long làm gương, muốn cho toàn thiên hạ này thấy, đắc tội Dược Cốc hắn, thì sẽ có hậu quả gì,lúc này tên kia giữ tợn khuôn mặt hét lớn!

“ Tiểu Tử hôm nay ngươi chính là phế nhân.... Ta muốn xem ngươi phế nhân thế nào cùng ta hống hách tranh phong....ngươi giết môn nhân đệ tử Dược Cốc ta.... Ta muốn ngươi sống không bằng chết....! ”

- Hắn nói như thể hắn đã nắm chắc đâm trúng A - Long,hắn chỉ nhìn thấy mình đâm vào thân thể của A - Long, hắn đắc ý chưa đó bao lâu, nhưng mà thứ mà hắn đâm trúng chỉ là tàn ảnh của A - Long mà thôi, hắn kinh hãi phát hiện, ở cổ mình đang co cỗ hàn quang cắt qua...hắn kinh hoảng phát hiện, hắn không phải thợ săn mà là con mồi, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, lúc này một cái hộ tráo màu trắng bảo vệ lấy hắn, cứu hắn một mạng khỏi một dao kia vào cổ họng tên kia, hắn được truyền tống ra cách đó trăm mét,tên kia sắc mặt tái nhợt sờ lên cổ của mình, cảm thấy cổ mình chảy ra một hàng huyết tuyến, hắn biết mình vừa mới mất một mạng, nếu không phải có cấm khí bảo vệ hắn liền chết không thể nghi ngờ rồi,hắn kinh hãi hỏi A - Long

“ Ngươi lúc nãy là sử dụng thủ đoạn gì ”

A - Long lười biếng nói!

“ Người chết.... Không cần hỏi nhiều... Dù ta có nói.... Tầm nhìn hạn hẹp ngươi, ngươi cũng không biết lời ta nói là cái gì.... Ta cần thiết trả lời hay giải thích cho ngươi sao.... ”

A - Long nói câu đó không sai, lúc nãy tên kia đâm xuyên qua người A - Long, là vì A - Long sử dụng bí thuật không gian,hắn lúc nãy như một cái bóng thực ra là chuyển không gian xung quanh mình qua một chiều không gian khác, hắn vẫn đứng ở đó, nhưng mà công kích kia lại đi về phương trời nào ấy, nhìn thì như mọi công kích đều đánh xuyên qua người hắn nhưng thực ra, là đánh vào không gian menh mông khac, nhân lúc đại hán kia muốn quay đi tìm đối sách tiếp tục công kích, thì từ trên tay cái bóng đó xuất hiện một con dao găm, luồn qua bên cổ mà cắt xuống tên kia, sáng tác nhanh gọn nhất, thứ mà hắn đã học được ở thế giới kia, còn A - Long không phải là không có chiêu thức hoa hoè để đánh nhau, mà là hắn không cần làm như thế, hắn từ bé đan điền bị người hủy diệt, hắn chỉ có thể hấp thụ chuyển hoá Linh Khí thành Linh Lực bao nhiêu, liền xài bấy nhiêu không thể dự trữ trong cơ thể,đánh nhau phải xem chỗ nào nhiều Linh Khí, rồi có gắng hấp thụ mà chiến đấu, trong nhất thời thì được, về lâu dài không phải là cách!

- Thứ hai, hắn muốn đánh nhau phải chấp nhận trả giá,phải đốt huyết để có được thực lực mạnh trong nhất thời, xài một lần thiếu đi một lần,tuy hắn là một tên phá của, nhưng hắn cũng không ngu đến mức không ra ngoài mà đánh đấm đưa mặt đỡ mũi nhọn, đó là chuyện mấy tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển mà thôi, kẻ mạnh không phải nắm đấm ai to...mà kẻ mạnh là kẻ chỉ cần một lời nói, có thể khiến kẻ mạnh hơn mình liều mình, bán mạng cho hắn, đó mới là điều mà A - Long tìm đến lúc này A - Long, mở miệng lạnh nhạt nói!

“ Ám Vệ... Bắt sống bọn chúng cho ta....còn những kẻ thích xen vào chuyện kẻ khác.... Thay ta tiễn bọn chúng một đoạn đi ”

“ Rõ....!!!”

- Lúc này từ trong gió, xuất hiện ra một tiểu đội Dực Nhân, mặc trên người bộ áo giáp đen,đặc thù của Am Vệ, tay cầm Hồn Binh vũ khí, bọn chúng vốn luôn đi theo A - Long, vẫn sử dụng Phong Ẩn Thuật, núp vào trong những cơn gió,mọi chuyện xảy ra từ đầu đến giờ, đều được bọn chúng nhìn thấy cả, 1 tiểu đội 12 người này, dẫn đầu là Lạc Ảnh, và 11 người còn lại, là tân tấn Thiên Mệnh Cảnh, do đích thân A - Long bồi dưỡng lên,dùng chính Cổ Thần tinh huyết của mình, ban cho bọn chúng,bọn chúng cực kì trung thành của mình, thấy chủ tộc bị người khi dễ,từ lâu đã muốn ra tay chém giết đám người này,nhưng không có lệnh, không được ra tay,lúc này chủ tộc đã có lệnh, bọn chúng liền xuất hiện ngay lập tức, trên thân ngập tràn sát cơ với tất cả mọi người xung quanh!

- Thấy đám Ám Vệ có cánh này, đồng tử đám Dược Cốc kia có rút lại, bọn chúng không hề biết ở nơi này còn có 12 cái Thiên Mệnh Cảnh cường giả ở đây ẩn nấp, bọn chúng nhận được tình báo là Hắc Ma ở đây một mình, bọn chúng muốn nhân lúc không có ai đi theo Hắc Ma, liền bắt sống làm con tin, bởi vì bọn chúng cho rằng Hắc Ma chỉ là loại thùng rỗng kêu to, cáo mượn oai hùm mà thôi..... Bọn hắn chần chờ không xuất hiện, là muốn kiểm tra thật kỹ trước khi ra tay,bọn chúng cho rằng thiên hạ đồn Hắc Ma có thể tiêu diệt quân đoàn Ma Tộc kia, không phải nói ngoa, chỉ là nhân vật giết được Niết Bàn Cảnh cường giả kia, quả thật là không biết có thật sự tồn tại hay không, hay chỉ là A - Long bịa đặt ra mà thôi!

“ Các vị Dực Nhân tộc.... Các vị và dược cốc chúng ta không thù không oán....cần thiết gì phải động đến cam qua.... Đây là ân oán của Dược Cốc và Hắc Ma.... Các vị không nên xen vào chuyện này thì tốt hơn...chúng ta chỉ cần cái mạng của Hắc Ma cùng với những người mà hắn đã bắt của Dược Cốc chúng ta... Chỉ cần các vị đồng ý giao ra... Dược Cốc chúng ta nhất định sẽ mang đại lễ đến hậu tạ”

- Lúc này Lý Lão một bên thấy tình hình không ổn, lão biết lai lịch của A - Long, cũng biết cái gì gọi là khác mau lạ hơi,cũng chỉ cho răng A - Long là một cái con rối chịu sai khiến của đám dực nhân này, lúc này lão ném về phía A - Long một cai Cao Cấp phá cấm phù,cùng với Độn Địa phù cấp bậc Thiên Mệnh Cảnh, đây là vốn gốc bảo mệnh của lão, A - Long thấy sau lưng cái gì bay tới, hắn quay người lại nhanh chóng chụp vào, lúc này trong tai hắn vang lên thanh am Lý Lão làm A - Long vô cùng cảm động!

“ Tiểu Long a,lão phu biết ngươi là người có tài.... Sau này sẽ làm được việc lớn.... Nhưng ngươi thế đơn lực bạc.... So với lợi ích lâu dài chưa thể xung bá một phương.... Dược Cốc khổng lồ, không phải cậu có thể chống lại.... Núi còn sợ gì không có củi đốt, ta giao con gái và cháu gái yêu quý của ta cho cậu..... Cậu không cần phải để ý đến ta và Vương Lâm..... Chúng ta chết cũng không sao cả... Cậu mau nhân cơ hội loạn lạc, mà chạy trốn,tìm một đường sinh cơ,thay chúng ta chiếu cố thật tốt mẹ con nhà Dĩnh Nhi”

- Lý Lão nói như thế, làm tâm của A - Long như được bơm đầy một dòng nước ấm, truyền âm nói lại với Lý Lão!

“ Ta không muốn sống lâu đến mức... Phải sống trên sinh mệnh kẻ khác ban cho đâu....ta biết ông có y tốt, nhưng mà lão phải tin tưởng ánh mắt của cháu gái lão chứ..... Lão xem thường ta rồi.... Dược Cốc ta giám gây chiến.... Ắt đã đề phòng hậu quả xấu nhất, lão yên tâm ”

- Lý Lão truyền âm, cùng tiếng thở dài!

“ Mong cho là như vây ”

- Lúc này nam tử bên cạnh nữ nhân xưng là Dược Huyên kia, mở miệng ra nói, lời nói tuy cân bằng, nhưng mà trong mắt hắn ánh lên quang mang vô cùng uý kỵ, bọn hắn chỉ muốn dồn Hắc Ma vào chân tường, sau đó ép buộc thế lực sau lưng Hắc Ma phải nhún nhường, bọn hắn là Dược Cốc, bọn chúng tin hợp tác với bọn chúng và hất chân Hắc Ma, thậm chí chém giết Hắc Ma để làm vui lòng đám luyện dược sư tâm cao khí ngạo bọn chúng, vẫn đáng giá hơn là một cái Hắc Ma chuyên đi gây chuyện kia,mà hợp tác mỗi bên nhường một bước sẽ tốt hơn là đắc tội với Luyện Dược Sư thế gia bon hắn!

- Nhưng bọn chúng nào ngờ được,bọn hắn treue chọc ai không trêu lại trêu chọc Hắc Ma, cũng là trùm cuối mà bon chen e ngại nhất này, mà những lời nói của hắn,giúp Phong Thần Tộc suy nghĩ đắn đo, lại không những không hoà hoãn được Ám Vệ/ Phong Thần Tộc kia, mà lại làm bọn chúng tức giận cùng sát ý mạnh hơn bao giờ hết, Ngu không phải cái tội...Cái tội là những tên đó không biết mình ngu như thế nào mà thôi

“ Giết....!!!! ”

- Dẫn đầu tiểu đội này, cũng chính là Lạc Ảnh, nàng trước đây dẫn dắt Phong Thần Tộc từ Cổ Thần Đại Lục,chạy trốn qua đây, đừng nhìn nàng bình thường trước mặt A - Long như con mèo nhỏ, rúc vào lòng hắn, nhưng nàng cũng cực kì tâm cao khí ngạo, nàng cũng như bao nhiêu cái Thần Tộc khác, cũng bị ghét gọi là Điểu Nhân,bộ nàng có đôi cánh sau lưng liền gọi là Điểu Nhân, bộ nàng có đầu chim, vuốt điểu không tay hay sao mà gọi là điểu nhân, không biết gì cũng đừng có gọi lung tung!

- Nàng như vậy cũng chưa đủ khiến nàng nổi nóng, nàng tức giận nhất là bọn chúng còn muốn nàng nhường bước thối lui, giao chủ tộc ra cho bọn chúng.. Thậm chí còn nói muốn lấy cái mạng của chủ tộc, thật là muốn Phong Thần Tộc các nàng diệt tộc hay sao, mà kêu các nàng giao ra chủ tộc của mình cho bọn chúng chém giết... Chưa tính là chủ tộc có thể giết chết bọn chúng chỉ trong một ý nghĩ, mà dù không có như thế thì nàng cũng tuyệt đối không giao A - Long ra, mà muốn dùng bảo vật mê hoặc nàng, đem tới hậu lễ,nàng đã sống mấy ngàn năm, có bảo vật gì nàng chưa từng thấy qua,chạm chưa từng chạm qua sao????

- Đừng nói là điều kiện không có sức thuyết phục, mà điều kiện có mê người hơn nữa, thì Thần Tộc từ khi nào chịu cúi đầu làm tôi với nhân loại vậy... Dù A - Long không phải chủ tộc mà là tộc nhân bình thường, nàng cũng không giao người, mà dù tộc nhân khác có đồng ý điều kiện này, nàng sẽ là người đầu tiên chém giết kẻ bán rẻ đồng tộc, làm mất danh dự bộ tộc kia đi!

“ Giết.........!!!!”

- Lạc Ảnh hét lên một tiếng, nàng hai cánh sau lưng vỗ mạnh, không gian chợt rung chuyển, tạo thành vô số gợn sóng như sóng biển, cực kì rung động, lúc này thân ảnh 12 Ám Vệ / Phong Thần Tôc biến mất khỏi thế gian, mà đám người Dược Cốc cùng những sát thủ đi cùng bọn chúng, vẫn ẩn nấp một bên, bị lần sóng không khí, dao động như sóng biển này làm cho dao động,đồng loạt hiện hình tổng cộng là hơn hai trăm mươi mấy cái nhân thủ,không biết từ khi nào đã áp sát nơi này, thấy số lượng người, một tên trong số đó đầu óc choáng váng, lúc bừng tỉnh thấy mi tâm mình đau nhói, từ khi nào trên trán hắn đã xuất hiện một cái Vũ Dực đâm xuyên qua, như những mũi tên từ xa bắn tới!

- Lúc này Phong Thần Tộc tay cầm Hồn Binh,sử dụng bí thuật mạnh nhất,bọn họ như hổ lạc bầy cừu mà điên cuồng chém giết, chỉ trong chớp mắt từng tiếng kêu lên đau đớn, cung với máu văng tung toé không ngưng vang lên, lúc này người của Dược Cốc đồng tử co rút lại, không nghĩ mọi chuyện sẽ thành như thế này!

“ Chẳng lẽ Dực Nhân Tộc các ngươi, vì một tên vô danh tiểu bối, mà muốn cùng Dược Cốc ta không chết không thôi sao ”

- Lúc này một tên Phong Thần Tộc, khuôn mặt lạnh như băng, giọng nói không hề có chút tình cảm nào nói!

“ Chúng ta không phải là Dực Nhân.... Chúng ta là Phong Thần Tộc.... Chết đi....”

- Lúc này Phong Thần Tộc kia vô cùng hung hãn lao thẳng đến hai tên Thiên Mệnh Cảnh kia, 1 đối hai, tay cầm Hôn Binh vũ khí, chém đến thân hai người, thấy thế đám người Dược Cốc khuôn mặt cực kì xấu xí hét!

“ Giết... Bọn chúng cho ta.... Ai lấy được đầu của bọn chúng..... Dược Cốc chúng ta sẽ trọng thưởng..... 1 cái đầu đổi lấy 10 viên đan dược,chỉ cần dưới Thiên Mệnh Cảnh đẳng cấp, tuỳ thể loại các ngươi có thể tự chọn lấy đâu của Hắc Ma.... Ta liền cho người nào lấy đầu của hắn, 1 Thanh vũ khí tuỳ ý các ngươi lựa chọn ”

- Lúc này người của Dược Cốc khuôn âm trầm đến cực điểm, bọn họ không ngờ Phong Thần Tộc lại làm ra hành động giứt khoát như thế này, không nhận lợi ích, mà trực tiếp chĩa dao về phía Dược Cốc bọn hắn, bọn chúng lúc này, biết tmình đã đi sai một nước cờ rồi,A - Long còn quan trọng với Dực Nhân Tộc kia hơn bọn chúng nghĩ lợi ích kho mua được, hôm nay đã là đi sai đường, không những đắc tội thêm Hắc Ma, mà còn chân chính đắc tội thế lực tiêu diệt Niết Bàn Cảnh ma tộc, lúc đầu có thể nghị hoà,hoá giải ân oán, nhưng mà bây giờ đã chính thức kết xuống tử thù, không chết không thôi... Nếu có thuốc hối hận để ăn, bọn chúng sẽ uống a, biết thế thu lại sự cao ngạo của luyện dược sư đi, cũng đừng kêu người đến đây gây chuyện với Hắc Ma thì tốt biết mấy!

- Lúc này bọn họ chỉ có thể, đi một buớc tính một bước mà thôi, bây giờ chỉ có thể trả giá thật cao, chém giết Hắc Ma, sử dụng tốc độ nhanh nhất trở về Dược Cốc, sau đó chuyển rời tông môn,ẩn nấp mấy trăm năm, tránh đi phong mang mà thôi, bọn chúng cũng chỉ có thể hy vọng, thể lực sau lưng Hắc Ma không vì một người đã chết như Hắc Ma, mà chém tận giết tuyệt Dược Cốc bọn hắn!

- Đang lúc đám người Dược Cốc khoá chặt sát khí về phía A - Long, muốn dồn A - Long vào chỗ chết,chỉ cần có giá cao,thì không sợ không có mãng phu liều mạng, lúc này thấy A - Long bị 2 ba mười người đánh tới, đằng đằng sát khí đánh tới A - Long,cũng có cả cái tên bị A - Long xém giết,thoát khỏi kiếp đầu một nơi, thân đi một nẻo, là do cấm khí bao bọc hắn, từng thanh am tham lam, xem A - Long như một con dê béo vang lên bên tai A - Long không giứt!

“ Ta muốn đầu của hắn ”

“ Không..... Là của ta mới đúng ”

“ Không.... Phải là của ta ”

“ Ta muốn 20 viên đan dược... 1 kiện vũ khí Thiên Mệnh Cấp.... ”

“ Không... Thứ đó phải là của ta....tất cả đều là của ta.....”

Kết Chương

Tg: chủ nhật tác cố gắng viết tới đây thôi, mai up tiếp nhé các bác Chủ nhật tác lập đàn cầu mưa, cho mấy đứa có gấu không đi chơi được với bồ, Tác sẽ vì anh em F. A mà chiến thân thiện ha a!
Bình Luận (0)
Comment