Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 418

“ Nếu các hạ không muốn ra, thì Hồng Nhan cũng chỉ có thể mạo phạm xông vào ”

- Nói xong bàn tay như ngọc của nàng, vẽ thành hình vòng cung chém xuống, lúc này xuất hiện một vòng hộ tráo gần như vô hình, mà trái với suy nghĩ của mọi người, đặc biệt là nữ nhân kia, thì hộ tráo liền như một tờ giấy bị xé bỏ vô cùng dễ dàng, đang lúc mọi người kinh ngạc vì hộ tráo này xuất hiện ở nơi này khi nào, mà không hề ai hay biết, mà như thế nào lại dễ dàng bị xé bỏ như thế!

“ Ooanh... ”

- Một tiếng nổ vang lên, mà nghe được tiếng nổ này, mọi người nhao nhao chuẩn bị chiến đấu, lúc này hộ tráo bị xé bỏ, mà lại xuất hiện tiếng nổ tạc,sau đó chính là khói đen, cùng mùi dược liệu cháy khét ở đây, mọi người không khỏi nhíu mày lòng tự hỏi " Như thế nào, lại có kẻ hứng thú nổi hứng chỗ này luyện đan " mà đáp lại sự nghi hoặc của mọi người, đi ra là một thiếu niên tuổi 14 15, quần áo lam lũ bẩn thỉu tro cặn, khuôn mặt xám xịt, đầu tóc cháy vài phần, hắn khụ khụ bước ra, thật cùng bộ dạng con mèo ăn vụng bị người ta đánh cho chun vào bếp lấm lem mặt mày đồng dạng!

- Mà nhìn bộ dạng buồn cười này của thiếu niên,không ít kẻ trong lòng haha cười sảng khoái khi thấy chuyện với, nhưng vì thân phận của mình cùng với không ít đại nhân vật ở đây nên phải giữ thể diện, lúc này nữ nhân tự xưng là Hồng Nhan kia thấy bộ dạng của thiếu niên thực lực không cao chỉ là cái Võ Linh cấp, liền nhíu mày dùng giọng nhẹ nhàng êm tai,chất vấn không cho phép cự tuyệt thiếu niên rằng!

“ Ngươi là ai?? Tại sao ngươi ở chỗ này làm cái gì... Mà ta lúc nãy hỏi, ngươi lại không trả lời hoặc ra đón tiếp ta”

- Thiếu niên phủi phủi đầu tóc cháy xém của mình, lại nghe nữ nhân hỏi hắn ngẩng mặt lên,bộ dạng thần tình si mê nhìn nàng, thấy vậy một trong những kiếm vệ bên cạnh hồng nhan yêu cơ,tay rút kiếm chĩa vào cổ họng thiếu niên quát!

“ Mau trả lời nữ hoàng đại nhân câu hỏi, ngươi còn nhìn loạn động ta liền đem đầu ngươi cắt rời khỏi cổ ”

- Mà thiếu niên này không ai khác chính là A - Long hắn lúc này thần tình sợ hãi, lùi lại vài bước, cuối cùng gót chân chạm vào cái gì đó, không tự chủ được mà té ngửa ra đất, thấy bộ dạng sợ hãi của thiếu niên,hồng nhan yêu cơ phẩy tay ý bảo thuộc hạ lui xuống, lúc này nàng nhìn xung quanh là vô số công cụ chế tạo thuốc, thậm chí là có cả đan đỉnh để luyện dược cùng trận bàn đã bị phá hủy một nửa, nàng cúi người ngồi xuống bên cạnh lò đan cầm ít tro bã trong đó đưa lên mũi ngửi ngửi, nàng nhíu mày hỏi thiếu niên!

“ Ngươi là luyện dược sư sao? ”

- Mà thiếu niên thần tình sợ hãi, nhìn nữ kiếm vệ, lại nhìn nữ nhân xinh đẹp che mặt sau đó gật đầu lia lịa như củ tỏi!

“ Ngươi đang luyện thất phẩm chữa thương đan dược sao ”

- Thiếu niên lại gật đầu, mà thấy thiếu niên gật đầu mọi người ở đây không khỏi hít một hơi khí lạnh, thiếu niên này bao nhiêu tuổi, 14 15 tuổi là cùng, thế mà lại là một cái thất phẩm luyện dược sư, mà phải biết thất phẩm luyện dược sư tuy không bằng Linh đan sư, nhưng luyện dược sư tầm thường cũng không phải muốn là luyện dược sư là được a, phải có thiên phú,danh sư chỉ điểm cùng vô số năm nghiên cứu mới được a, mà thiếu niên này là thất phẩm luyện dược sư,nếu theo đà này thì mấy năm sau thiếu niên này cũng ít nhất là một cái Linh Đan Sư a, lúc này mọi người âm thầm đánh giá thiếu niên này, âm thầm suy đoán lai lịch của thiếu niên, mà lúc này Hồng Nhan yêu cơ nghi hoặc hỏi!

“ Tiểu đệ đệ ngươi không biết nói sao, sao nãy giờ ngươi không mở miệng, hay là chê tỷ tỷ không đủ xinh đẹp, không xứng nói chuyện với ngươi sao”

A - Long giả bộ kinh ngạc, sau đó thần tình xấu hổ của tiểu đệ đệ khi thấy ngự tỷ xinh đẹp, lúng túng lắp bắp nói!

“ Không.....không....không...không phải... Là là...là tỷ quá...quá...quá... quá xinh đẹp.... Nên.... Nên... Nên ta... Không biết... Biết...biết mở lời như như như thế thế nào ”

- Mà thấy bộ dạng giả bộ của A - Long, Nữ nhân tên là Hồng Nhan khẽ che miệng cười duyên, sau đó nhìn vào đống dược liệu dưới đất hỏi!

“ Tiểu đệ đệ sao ngươi lại ở chỗ này luyện đan,ngươi là từ đâu đến... Sao lại ở đây có một mình như vây ”

A - Long lúc này giả bộ, xấu hổ không giám nhìn nữ nhân xinh đẹp kia, hắn trong lòng âm thầm mắng to...." con bà nhà ngươi, lão tử thật sự đéo muốn ở đây a...rõ ràng ngươi đến phá nhà ta,giờ hỏi ta ở đây làm gì... Ta nhổ vào.. " đó tuy là những lời trong lòng, hắn chưa có ngu mà nói ra những lời trong lòng mình nghĩ đáp!

“ Ta lúc nãy bị ít thương tích, cùng với nghĩa tỷ cho ta ít dược liệu... Nên ta ở chỗ này luyện ít thuốc trị thương chờ nghĩa tỷ kiếm thảo dược giúp ta... Còn ta cùng sư phụ thời gian trước bị ma thú tấn công, chẳng may qua đời chỉ còn mình ta lẻ loi, từ đó là tán tu đi khắp nơi tìm thảo dược, cùng tìm hiểu phương pháp luyện đan của sư phụ để lại cho ta... Ta ở đây là chờ nghĩa tỷ của ta trở về ”

- Nữ nhân tên là Hồng Nhan kia hơi nhíu mày hỏi

“ Nghĩa tỷ của ngươi là ai ”

“ Nghĩa tỷ của ta.... Tên là Băng Nhược Thủy ”

- Mà cái tên Băng Nhược Thủy phát ra, mọi người ở đây không khỏi hít một hơi khí lạnh, lúc này một bên Vũ Minh Hoàng truyền âm nói nhỏ bên tai của Hồng Nhan, lúc này nàng gật gật đầu nhìn A - Long hỏi!

“ Tiểu đệ đệ, xin hỏi ngươi là mấy chuyển luyện đan sư ”

A - Long gãi gãi đầu cười ngây ngô đáp!

“ Nếu miễn cưỡng, có thể luyện ra bát phẩm sồ đan, còn thất phẩm không phải vấn đề ”

- Nghe thấy tên này là tán tu, lại là một cái thất phẩm luyện đan sư cũng không có thế lực tán tu, lại là cái ngốc tử thiếu niên, ở đây không ít kẻ hai mắt sáng lên,bắt đầu nổi tâm tư cướp đoạt hắn về làm đan nô chuyên luyện chế đan dược cho gia tộc, mà lúc nãy hẳn là do chăm chú luyện đan nên không để ý xung quanh, khiến nên cớ sự này lúc này Hồng Nhan dưới mạng che mặt khẽ cười nói!

“ Vậy tiểu đệ đệ có thể luyện dùm tỷ một cái lò đan dược được không ”

A - Long thần tình khổ sở,nhìn xung quanh tạc lô cặn thuốc, lại nhìn cái lô của mình là phá tan thành nhiều mảnh, hắn lại bộ dạng bị thương khó khăn đáp!

“ Vị tỷ tỷ này, không phải đệ không muốn giúp... Mà là đệ hết dược liệu cùng lô đỉnh bị tạc...rồi.. ”

- Nói tới đây hắn như nghĩ ra cái gì đó, hai tay phát run run, cầm lên trận bàn nứt vỡ nước mắt lưng tròng không nói nổi một câu,thấy thế Hồng Nhan liền hỏi!

“ Sao thế tiểu đệ đệ ”

A - Long làm ra bộ dạng khóc cha chết mẹ, nước mắt lưng tròng, giọng như mếu máo âm,tay cầm trận bàn mang theo khí tức mờ nhạt của Phệ Hồn Đao nhằm đánh lạc hướng nữ nhân đáng sợ kia!

“ Đây...đây là... Là trận bàn mà sư phụ để lại cho đệ...dành lúc luyện đan...nay nứt...không... Không biết có còn sử dụng được không ”

- Lúc này mọi người không dám thở mạnh lòng thầm mắng tên nào đó ngu xuẩn, điếc không sợ súng quả là nghé con không sợ hổ,không ở tầng thứ kia làm sao biết hồng nhan yêu cơ là nhân vật đáng sợ như thế nào kia chứ,lòng cầu mong tên nào đó không bị nữ nhân ăn người không nhả xương kia giết quá thảm,mọi người lúc này đoán già đoán non, mà hồng nhan không giận mà khanh khách che miệng cười!

“ Hảo đệ đệ là ta trong lúc vô tình làm hỏng trận bàn của đệ... Hay là thế này đi để ta đền bù cho đệ... Đệ có thiên phú nhỏ tuổi như thế này đã là thất phẩm luyện dược sư,hay là từ nay đi theo ta đến minh vương đế quốc, làm của riêng ta cái luyện dược sư...ta sẽ tự mình chiếu cố sinh hoạt của đệ, cũng như cho các Linh Đan sư tài giỏi nhất dạy dỗ đệ đệ thấy điều kiện của tỷ tỷ thế nào ”

- Mà nghe được lời này, không ít kẻ có tâm tư muốn bắt thiên tài luyện dược sư trẻ tuổi này về gia tộc,khi nghe thấy lời này từ miệng hồng nhan yêu cơ vô cùng nguy hiểm kia, cũng không khỏi thở dài... " hoá ra là bị người ta nhắm trúng rồi a" mà một bên Vũ Minh Hoàng một bên quan sát, không khỏi nhíu chặt mày lại lòng tự vấn!

“ Hồng Nhan Yêu Cơ trí tuệ vô cùng đáng sợ, thông minh tuyệt đỉnh,ả không phải tự nhiên có lòng tốt mà thu nhận một tên không rõ lai lịch vào bên người, lại tự mình chiếu cố nữa chứ... Rõ ràng đây là đã có dự mưu, hay là tên nhóc kia trên người có gì đó đặc biệt, khiến ả ta phải bỏ qua vô số quốc sự đất nước mà đến đây ”

- Mà một bên long thiên mình, cũng không khỏi nhíu mày thật chặt!

“ Làm sao mà ta cứ có cảm giác kỳ lạ, rằng tên nhóc kia không hề tầm thường giống vẻ bên ngoài của nó nhỉ, sao ta cứ có cảm giác mình bị thứ gì đó uy áp,cùng một cảm giác sợ hãi không được tự nhiên nhỉ ”

- Còn Ưng Bằng công tử một bên không xen vào chuyện, cũng nhìn chăm chú vào A - Long, trong lòng cũng vô cùng bất định

“ 14 tuổi thất phẩm luyện dược sư quả nhiên rất có thiên phú đây, nhưng mà thất phẩm, thậm chí là linh đan sư không phải không có a, có nhất thiết phải hứa hẹn nhiều như thế với một tên nhóc hay không a ”

- Mà mọi người ở đây vừa ghen tỵ,vừa ngưỡng mộ vừa.. Đủ thể loại ánh mắt nhìn A - Long, ở xa xa đám người Trần, Băng bộ hai nhà nhìn thấy cảnh này không khỏi trợn mắt há miệng không thể nào tin được tình cảnh trước mắt, họ có nghe lầm hay không, đây chính là thằng nhóc nghĩa đệ của Băng Nhược Thủy bị khí thế bọn họ làm tổn thương khi nãy,lại là một cai thất chuyển luyện dược sư, thứ mà Băng Bộ không hề có thế mà bọn họ lúc nãy ngay cả tên của hắn là gì cũng không hỏi, bây giờ lại bị người ta công khai đào đi mất,đây rõ ràng là có của rơi trước mặt mà bọn họ lại ném đi!

- Lúc này Băng Tư nhìn qua Băng La không thể tin ánh mắt nhìn qua A - Long truyền âm!

“ Băng La, nhanh chóng tìm mọi cách tìm ra cái tiện nữ nhân Băng Nhược Thủy kia, kêu nàng bằng mọi giá ra mặt kéo tên nhóc đó trở về gia tới chúng ta....không thể để bị người khác cướp đi được.... Đó là Linh Đan Sư tương lai, cũng là thứ có thể vực dậy Băng Bộ chúng ta, ”

“ Vâng để thuộc hạ đi ngay ”

- Nói xong Băng La nhanh chóng quay người rời đi, mà một bên sắc mặt Trần Thế Hào cực kì xấu xí bộ dạng, lòng hắn âm thầm lo lắng,thứ hắn cho tên nhóc kia thuốc trị thương, đó là loại thuốc độc phát huy tác dụng muộn mà, hắn trong mắt chỉ có Băng Nhược Thủy với thể chất thuần âm kia giúp hắn đột phá tu vi, hắn không cần một cái phế vật tiểu cữu tử, nên hắn suy tính một khi tiến vào thì nửa năm sau mới có thể ra ngoài, mà đến khi đó độc đã phát tác liền khiến tên nghĩa đệ này của Băng Nhược Thủy chết đi, hắn cũng vừa chặt đi tay chân, cũng như cô lập nữ nhân kia, cũng là diệt trừ mối hoạ có thể xảy ra bất kì lúc nào, dù tên nhóc kia ở Trần Bộ, hay Băng Bộ không biết trưởng thành sẽ như thế nào, nhưng Trần Thế Hào hắn tuyệt đối không thể để mối nguy nào dù là nhỏ nhất xuất hiện cả, một khi xuất hiện phải diệt trừ!

- Mà lúc này lại nghe tên kia là Thất Phẩm luyện dược sư,cũng là ngang hàng giá trị của một Hoàng Cấp võ giả, nghĩ đến đây sự ghen tuông cùng đố kỵ trong lòng hắn nổi lên vô cùng, mà lại nghĩ nếu tên kia đồng ý theo nữ nhân không phải nhân tộc kia, thì chuyện hắn hạ độc muốn ám chết tên nhóc này, tuyệt đối là giấu không được, một khi chuyện này bị bại lộ, không những hắn mà cả trần bộ cũng khó thoát khỏi lửa giận của đám Huyễn Linh Tộc này diệt tộc cũng có khả năng, nghĩ đến đây nguy cơ trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt!

- Mà mọi người ở đây ai cũng ngưỡng mộ người nào đó từ gà đất biến thành phượng hoàng của A - Long, mà cũng chỉ có A - Long thì trong lòng chửi má nó không ngừng!

« Xong...!! Xong thật rồi, diễn sâu cho cố vào, rồi giờ ngã sấp mặt.... Moá nó ai bảo làm diễn viên là tốt, thì lão tử nhất định sẽ đánh cho tên đó thành đầu heo...lão tử đéo thấy tốt chỗ nào cả a phải biết rằng nữ nhân trước mặt, là một đại ma nữ vô cùng đáng sợ a.... Nếu nàng biết hắn có phệ hồn đao chấn tộc của bọn họ trên người, thì khó mà thoát được một trận chiến, đánh nhau vì lý do nhảm nhí, không được chút lợi tức nào thì thật không đáng a »

- Mà một bên, thấy bộ dạng khuôn mặt cứng đờ của hắn, Hồng Nhan Yêu Cơ dưới mạng che mặt khẽ nhếch lên nụ cười giảo hoạt, nàng nhìn bộ dạng của hắn như là đoán trước chuyện gì, lúc này A - Long khổ sở, khuôn mặt nói!

“ À hay là để ta hỏi ý kiến nghĩa tỷ của ta cái nhé,sư phụ ta dạy ta muốn làm gì thì phải hỏi ý kiến người lớn a”

- Lúc này A - Long lại làm ra bộ dạng nhu nhược khiếp đàm,không có chính kiến khiến mọi người ở đây không khỏi lắc đầu trong lòng, lòng thầm tiếc cho hắn bỏ qua cơ hội tốt như thế, mà có người tiếc cho người lại vui...A - Long giả bộ ngu si để dẫn dụ một người,mà lúc này không ai khác chính là trần thế hào,lúc này hắn bước ra từ trong đám người, chỉ tay vào mặt A - Long mà quát mắng!

“ Tiểu tử ngươi không biết sống chết... Ngươi biết người trước mặt ngươi là ai không hả... Người này là nữ vương bộ tộc Huyễn Linh, ngươi tưởng nàng là ai mà có thể đùa giỡn, nhanh chóng quỳ xuống bồi tội với nữ vương bệ hạ ”

- Mà A - Long nghe được câu này của trần thế hào, lòng thầm chửi thằng chó trần thế hào này quá ưa là vô sỉ,lúc nãy cho ta uống thuốc độc, mà ta lại bị nhân vật lớn phát hiện, một cái rắm cũng đéo giám phóng giả bộ như không quen biết sợ ta liên lụy, bây giờ thấy ta sắp được gà chó lên trời, lại sợ chuyện dơ bẩn của mình bị bại lộ, liền nhảy ra làm ra bộ dạng trưởng bối quan tâm mắng chửi, hòng có ý đạp ta xuống mương cho rằng ta là cái bạc nhược không có chủ kiến hay sao, mà dám lấy ta làm đá kê chân, để được sự chú ý của đại ma nữ kia!

- Mà một bên Hồng Nhan thấy nam nhân anh tuấn vô cùng lớn lối la mắng người nàng ưng ý trước mặt như vậy, mi đẹp khẽ nhíu lành lạnh thanh âm nói!

“ Người là ai...”

“ Tại hạ tên là Trần Thế Hào của Trần Bộ thuộc thiên vũ đế quốc...ta là đại diện cho trần bộ đến đây đón tiếp các vị...xin mọi người di giá không cần để ý đến vô danh tiểu bối này làm gì ”

- Mà một bên Vũ Minh Hoàng lông mày khẽ nhíu lại, quả nhiên là cũng không ưa bộ dạng lớn lối của Trần Thế Hào..hắn thấy sự nghi hoặc mặc dù giả bộ của Hồng Nhan Yêu Cơ hắn liền lấy lòng, nói ra lai lịch của Trần Thế Hào, mà Hông Nhan Yêu Cơ nghe được giải thích, nàng lạnh lùng hai mắt như huyết đồng nhìn chằm chằm vào Trần Thế Hào quát!

“ Ngươi từ đâu tới đây cút về chỗ đó...ta đến đây làm việc gì... Liên quan gì đến các ngươi, bổn cung đang làm việc... Đến lượt ngươi xen vào sao...cút sang một bên ”

“ Nữ vương bệ hạ thứ tội, ý muốn của nữ vương trần mỗ không thể chiều lòng... Trần mỗ là người cai quản nơi này. ”

- Nói xong trần thế hào làm ra bộ dạng anh tuấn nhất, nhưng mà ở đây lại có người không hề lưu tình, cánh tay vung lên "Ba..!!" một tiếng, không hề dịu dàng giống như nói chuyện với A - Long, mà một cái tát đem trần thế hào đánh bay ra xa xa cách đó vài trăm trượng rồi đập vào tảng đá phun ra một ngụm máu tươi, mà lúc này A - Long giả bộ không khỏi kinh hãi " nữ nhân này thật cường hãn,không phải đại ma nữ bình thường, mà là một con cọp mẹ chuẩn sư tử hà đông a " mà lúc này Hông Nhan Yêu Cơ nở nụ cười mê người nhìn A - Long nói!

- Mà Trần Thế Hào một bên khuôn mặt điển trai tràn ngập méo mó, miệng phun ra ngụm máu tươi cùng mấy chiếc răng vỡ, được người trần băng hai nhà đỡ đứng giậy,ánh mắt như rắn độc gắt gao bàn tay xiết chặt, cực kì cừu hận mà nhìn bóng lưng A - Long, mà đương sự lúc này cũng ngây người ra,không biết đánh bài chuồn như thế nào là tốt đây!

“ Thế nào tiểu đệ đệ, con ruồi quấy rối đệ đã bị ta đuổi đi, nơi cho ta biết quyết định của đệ đi nào ” A - Long thấy thế lòng thầm kêu không ổn, nàng này là đang giết gà doạ khỉ đây mà, mà một bên Băng Bộ người, thấy trần thế hào bị một tát đánh bay đi, nào có giám nửa điểm ý nghĩ muốn tiến lại cướp người nữa, lúc này A - Long cắn cắn môi nói!

“ Xin lỗi... Ta không thể theo ngươi đi được a,ta phải đi cùng nghĩa tỷ ta đến một số nơi, không thể theo người được mong người thông cảm ”

- Mà Hông Nhan làm ra bộ dạng tiếc nuối, nhưng dưới mạng che mặt quang mang kỳ dị từ cặp huyết đồng loé lên rồi lại tắt, mà lúc này Long Thiên Minh vẫn mức im lặng đứng ra, hắn không đứng ra không được, bởi vì hắn là hắc thủ phía sau màn, là trưởng khống giả phía sau bốn bộ,cũng là một chi thứ trong bàng đại lai lịch của Cổ Hoàng Thần Triều năm đó,cũng không nguyện ý để kẻ bằng mặt không bằng lòng với mình là hồng nhan có được chỗ tốt này, mặt thì vờ khách khí!

“ Nữ Vương bệ hạ, hay là thôi đi, ta thấy hắn có thiên phú tốt.... Nhưng căn cơ không ổn định hay là đưa đến Long Thị nhất mạch ta bồi dưỡng căn cơ tu luyện một thời gian, sau đó để nữ vương bệ hạ vài năm nữa nếu còn hứng thú đến đón thì thế nào ”

- Hồng Nhan cười như không cười hỏi!

“ Ngươi muốn cướp người với ta ”

“ Không a... Ta chỉ là có ý tốt thôi... Vả lại ta thấy tiểu tử này có duyên với ta... Ta muốn thu nhận cũng là điều đương nhiên ”

A - Long nghe thấy Long Thiên Minh nói thế,lòng mắng to...." Má nó... Có duyên cái cmm nhà ngươi rõ ràng là thấy người sang bắt quàng làm họ, duyên cái rắm ngươi cảm nhận long khí trong người ta tinh thuần hơn ngươi, ngươi muốn đem ta về giải phẫu thì có... Thể loại long thiên minh nhất mạch các ngươi là thể loại cực phẩm gì lão tử không biết sao " mà lúc này là hai người chuẩn bị duơng cung bạt kiếm,thì Vũ Minh Hoàng ở đây châm vào một câu!

“ Hai vị... Ta không có ý quấy rối sự tranh luận của hai vị... Nhưng mà hai vị có điều quên, không để ý ”

“ Không biết Minh Hoàng Vương Gia có gì chỉ dạy ” mà nói ra lời này chính là Long Thiên Minh,Mà một bên đại ma nữ cũng nhíu mày suy tư,lúc này Vũ Minh Hoàng không nhanh không chậm nói!

“ Các người đều muốn tranh dành thiên tài thiếu niên này vào tay...nhưng mà chưa hỏi tên, cùng sự phụ, xuất thân của hắn từ đâu đến a ”

- Mà nghe được lời này ruột A - Long phát xanh lên... " lão tử là Hắc Ma... Sao tụi bây cứ như ruồi bu bên ta vậy.... Đừng chú ý ta được hay không, ta càng lúc càng sợ rồi đây này.. " mà một bên A - Long khóc cười không xong trong lòng kêu khổ không thôi, đánh nhau ở chỗ này hắn là người thiệt thòi a, cũng may là cái kia ưng bằng công tử không nhảy vào, bằng không quả thật hắn không biết ứng phó sao đây....

" Ta quả thật không muốn đánh nhau bây giờ a, ta muốn đánh cướp của Hồng Liên cái kia tích trữ nhiều năm bảo vật, biến hắn thành quỷ nghèo, bây giờ các ngươi quấn lấy ta như thế, người ta nói miếng ăn là miếng nhục... Nhưng làm quỷ nghèo chết đói còn nhục hơn a.. Vì núi tài bảo của hồng liên..., Bất quá lão phong ma đã nói qua, muốn có được chỗ tốt, thì phải trải qua nhiều ải khó khăn, làm ma phải có ma tâm có thể nhịn, qua cám dỗ mới chân chính là ma a.. ta... Ta... Ta liền.. Ta liền... Nhịn..a ”

- Lúc này Vũ Minh Hoàng giả bộ mỉm cười ung dung, rất có phong độ ôm quyền đối với A - Long mà nói!

“ Ta đi gặp vô số người, lại gặp qua vô số thiên tài, hôm nay vừa thấy ngươi một cái tuổi trẻ tài tuấn quả nhiên là Long Phượng trong loài người... ”

A - Long vờ như không nghe ra ý trào phúng trong lời nói đó,có quỷ mới tin tên này hẳn giả bộ ngu ngốc gãi gãi đầu mình nói!

“ Vương Gian, ngươi lời này thật có chút không thỏa đáng,ta nào là Long Phượng trong loài người, long thì đã có Long Thiên Minh công tử đây... Còn Phượng là giống cái a...ta quả thật không có diễm phúc đó a ”

- Vũ Minh Hoàng nao nao sắp té, dựa theo bình thường kịch bản của mình, hắn một cái vương gia của vương quốc lớn như thiên vũ,lại hướng một tên vô danh tiểu bối chào hỏi như vậy,phải lấy làm vinh hạnh, còn không nhanh chóng đáp lễ tương giao, cũng không đến mức hạch lại sơ hở trong lời nói của hắn như thế sao??

- Mà lúc này Hông Nhan Yêu Cơ thấy mình hữu của mình lúng túng,liền giải thích rằng!

“ Tiểu đệ đệ ngươi không biết, Phượng là giống đực mà hoàng là giống cái sao.... ”

A - Long làm ra bộ dạng ngu ngơ đáp!

“ Ồ thì ra là vậy a...ta cứ nghe sư phụ ta nói.. Hoàng Đế gọi là long còn hoàng hậu gọi là phượng..nên nghe vương gia nói thế, làm ta cứ tưởng.... Đắc tội...đắc tội rồi ” Nói xong A - Long nhanh chóng hành lễ tạ tội với Vũ Minh Hoàng mà hắn một bên Vũ Minh Hoàng cùng Long Thiên Minh bị lời nói như vô tình của A - Long, cảm thấy da mặt có chút nóng rát,cũng ngại thân phận nên ra bộ dạng không mở miệng tính toán mà nhận lễ của A - Long, mà họ đoán ra không biết A - Long vô tinh hay cố ý chửi xéo hai người bọn họ đây mà... Kêu hắn là một vương gia lại ngay cả điều đơn giản như thế cũng không biết,thì hắn có tư cách gì làm vương gia, còn ở bên một kẻ họ long, lại không làm vua mà lại làm một cái kia con chó... Thật quả là hai người này một kẻ không xứng làm vương,một kẻ đang ôm tham vọng muốn làm vua.... Vũ Minh Hoàng ngậm bồ hòn làm ngọt, còn Long Thiên Minh trong mắt ẩn chứa sát khi lăng lệ!

“ Không biết cao danh quý tính đại danh của ngươi là gì.... Không biết sư phụ như thế nào mà lại có thể dạy dỗ ra một đệ tử thiên tài như thế này là một cái thất phẩm linh đan sư”

- Thấy Long Thiên Mình nén sát khí trong mắt, trong lòng cười nhạt, người khác đem người Long Thị làm thành lão đại thiên tài, mà ở đây cũng chỉ có A - Long biết gốc gác lai lịch thật sự của Long Thiên Minh này, cũng là cừu gia sớm muộn sẽ đi tính sổ chuẩn mà thôi,nếu như sớm muộn là cừu gia, hà tất lá mặt lá trái? Liền thấy bộ dạng anh tuấn tiêu soái của long thiên mình, nghĩ ra một cái tên vô cùng rắm chó đáp!

“ Tại hạ tên là tiểu nhất... Khi sư phụ thường ngày gọi ta là nhị đản..ta là luyện dược sư,không phải linh đan sư”

- Mọi người đang nghi hoặc với cái tên của A - Long, mà Hồng Nhân ở bên khẽ cười, nàng làm sao không biết A - Long đang mắng hai tên kia là đồ ty tiện,ngay cả Nhị qua Đản ( Đản = Trứng) cũng muốn tính toán, quả thật đúng là thể loại.... Mà một bên Vũ Minh Hoàng, cùng Long Thiên Minh vì khác biệt ngôn ngữ cách phát âm, không kìm được mà đầu bốc lên đầy sao,mà ở đây chỉ có ít người là hiểu được ý A - Long, âm thầm cười thầm trong bụng, mà lúc này Long Thiên Minh có chút ý vị nhìn A - Long hỏi!

“ Không biết sư phụ ngươi là đại nhân vật nào ”

A - Long thở dài đầy thương tiếc lại nói!

“ Sư phụ ta nói qua.... Ta quá kém cỏi nếu người bằng tuổi ta...thì đã là nhất phẩm Linh Đan Sư ta làm mất mặt người, nên không xứng biết tên người, chỉ khi nào ta đạt đến Linh Cấp mới xứng được biết danh sư phụ.... Nhưng mà chưa đến lúc ta là Linh Đan Sư thì sư phụ... Sư phụ đã ”

- Lúc này mọi người nghe càng hứng thú, không biết lúc bằng tuổi tên này 14 15 tuổi, vậy thì bây giờ thực lực luyện đan ra sao, lúc này Long Thiên Minh nổi lên ý xấu hỏi!

“ Không biết sư phụ ngươi, là mấy phẩm linh đan sư.... Ngươi nói ta biết được chứ ”

“ Là ngũ chuyển Linh Đan Sư a...sư phụ ta nói sư phụ ta thuộc loại kém cỏi nhất Linh Đan Sư trong môn, nếu là sư thúc, sư bá ta đã là thất bát cửu phẩm từ lâu rồi a ”

- Lúc này A - Long thầm đánh giá Long Thiên Minh nói! " Long công tử ta nói điều này hơi mạo phạm, ta cảm thấy ngươi rất giống một người ta quen biết, Long Thiên Minh chau mày một cái, hắn dự cảm có điều gì đó không đúng lắm, nhưng không biết là không đúng nơi nào, A Long ung dung cười nói ra bộ dạng của một trong những con quỷ xui xẻo thuộc cao tầng của dược cốc, bị hắn chém giết hôm nào cho Long Thiên Minh cùng những người ở đây nghe, mà ở đây có ai không phải là nhân vật lớn kia chứ, làm sao không biết A - Long đang miêu tả về ai,sau đó lại làm như mơ mơ hồ hồ nhớ ra tên của tên đó là cái gì...cái gì dược... Rồi lại tiếp tục chém gió rằng tên quỷ xui xẻo đó là bạn thân của sư phụ mình, sư phụ mất rồi A - Long đang muốn cùng nghĩa tỷ đến đó nương nhờ một thời gian, khiến cho ở đây bậ̉c cao tầng tin soái cổ!

- Rồi lúc này ba vị cự đầu cũng hoài nghi lai lịch của A - Long, lại nghe sư phụ của hắn có bang giao với Dược Cốc nhân vật bô lão năm nào, mà lúc này cũng có người kiến thức uyên thâm hỏi hắn những kiến thức cực kỳ rộng lớn xa xôi, cũng không ít những người nói bóng, nơi gió cũng là nói xa nói gần, hỏi dò lai lịch của của những người này, hắn lục lọi ký ức khắp nơi hắn sưu hồn không biết từ con quỷ xui xẻo nào, đều tỏ ra vô cùng thông thạo,bản sắc phong tục, danh lam thắng cảnh, đôi lúc đối với câu hỏi của Vũ Minh Hoàng, và Long Thiên Minh thăm dò quá trần trụi đôi lúc đai ma nữ cũng nhảy vô vài câu,hắn đều trả lời câu có câu không,có câu còn qua loa lấy lệ,có câu còn không biết, mặc dù hắn đã biết rõ, hắn không muốn nói quá rõ ràng, bằng không người ta sẽ nghi ngờ, bởi vì lịch duyệt nhiều như thế, lấy đâu ra là một cái 14 15 tuổi thiếu niên nên có, mà đó là con người bản xứ ở thật lâu nơi đó mới có được, hắn cũng không muốn diễn kịch nửa ngày bị một câu của hắn đốt cháy toàn bộ a!

- Mà đối mặt với những kẻ có lịch duyệt vô cùng cao như hai tên cáo già này thăm dò ra được cái gì, người trong cuộc mơ hồ, nhưng người ngoài cuộc liền có thể nhìn ra sự bất thường của A -" Long dù hắn có biết nhiều thứ đến đâu đi chăng nữa, thì hắn cũng không thể nào nghĩ được rằng, mình diễn rất chuẩn, nhưng hắn sai lầm chết người nhất, chỉ là có thể tiếp giọng cùng hai người thực lực siêu mạnh nói chuyện, người hỏi người đáp, mà tim không loạn chân không run,bình khởi bình toạ nói chuyện ngang hàng, đã làm cho người có tâm ở đây, âm thầm nhíu chân mày một, đặc biệt là Hồng Nhan Yêu Cơ khoé miệng có nụ cười giảo hoạt, giống như thú săn mồi, nhắm trúng con mồi của mình vậy!

“ Oanhhh....!!! ”

- Sau nửa ngày, cuối cùng một tiếng oanh vô cùng lớn vang lên, cuối cùng cổng bí cảnh mở ra, lôi kéo sự chú ý của mọi người từ bên này sang lại đây, thế là ai về nhà đấy, còn lúc này Hồng Nhan Yêu Cơ nhìn A - Long đầy thâm ý,mà nhìn thấy cặp huyết đồng của nàng, khiến hắn có chút chột dạ,hắn một mực tin tưởng rằng mình diễn rất chuẩn, không sai ở chỗ nào, thì lúc này Hồng Nhan tiến lại trước mặt hắn hai thước, nàng giống mềm mại nói!

“ Tiểu đệ đệ, có muốn cùng ta đi vào bí cảnh hay không, để ta đưa đệ đi cùng ”

A - Long trong lòng gào thét!

“ Đi cái cmm ấy, lão tử đang sợ ngươi muốn chết đây này, ngươi đi cùng lão tử khác đéo gì tuyên chiến với hồng liên đâu... Cái này là ta đang đi đào góc tường nhà tên kia à nha,không nên đi theo nhất định a”

A - Long cũng không ngu mà nói ra những lời trong lòng mình nói ra, hắn haha cười xấu hổ nói rằng!

“ Vị tỷ tỷ này, ta còn chưa biết tên tỷ a ”

- Hồng Nhan đầy thâm ý nhìn hắn hỏi!

“ Đệ không biết tên tỷ là gì sao ”

“ Ân!! ”

“ Ta tên Hồng Nhan...cứ gọi ta là nhan tỷ a ”

“ Vâng vậy ta gọi người là nhan tỷ tỷ ”

“ Ngươi cùng ta chứ ”

“ Không được a, ta hứa với nghĩa tỷ là cùng nhau tiến vào bí cảnh, Nhan tỷ đi trước đi, tí nữa ta vào bí cảnh rồi gặp tỷ sau thế nào ”

- Hồng Nhan liếc mắt với hắn một cái một ánh mắt phong tình vạn chủng,có ẩn chứa mê hoặc lực lượng,khiến A - Long sau lưng nổi hết da gà, cứ như mình bị một con sư tử nhìn chằm chằm, còn mình là con thỏ nhỏ chuẩn bị bị con hổ kia bắt vậy, nếu hắn mà biết hành động lúc nãy của hắn, làm hắn bị lộ tẩy rằng hắn là một tên dối trá, thì hắn sẽ không còn giám nói như vậy trước mặt Hồng Nhan Yêu Cơ kia đâu, mà là sẽ vắt chân lên cổ, chạy được bao nhiêu xa, liền chạy bấy nhiêu xa!

- Mà Hồng Nhan lúc này cũng không vạch trần thân phận của hắn, mà vô cùng càng lúc càng hứng thú với tên tiểu nam nhân trước mặt này, sau đó nàng cũng biết không nên dây dưa chuyện này quá lâu, nàng đưa hắn một cái lệnh bài thân phận, cũng giữ nguyên thái độ muốn níu kéo hắn gia nhập vào tộc nàng, điều này khiến người trong lòng có quỷ nhưhắn không khỏi sợ hãi trong lòng, vẫn ngây ngô nụ cười tiễn hồng nhan để lại một hình bóng xinh đẹp rời đi!

- Lúc này nhân lúc không ai để ý, tại một góc khuất nào đó, ngay sau khi giảm chết vài tên theo dõi của trần thế hào phái tới, một làn u hương truyền đến bên cạnh hắn, mùi hương này là của Băng Nhược Thủy, nàng truyền âm!

« Thiếu Gia...giờ thế nào ạ... »

« Nhanh chóng thu ta vào ngọc bài thông hành, rồi tiến vào đó càng nhanh càng tốt... Nơi này không nên ở lâu »

« Ân... »

- Băng Nhược Thủy không nói hai lời thu A - Long vào bên trong không gian ngọc bài kia,bên trong như hộ, sau đó nhảy vào cổng truyền tống tiến vào bí cảnh không gian vô cùng vặn vẹo,mà chiếc lệnh bài danh ngạch kia như hoá thành con thuyền nhỏ bao bọc bọn họ lại, từ từ trôi theo con sông thời gian, mà lúc này tinh thần lực của hắn vẫn quan sát bên ngoài, lại thấy bên cạnh hắn là vô số thuyền không gian cũng hư ảo mà trôi đi, lúc này Băng Nhược Thủy tiến vào khuôn mặt hơi khó xử, trong đó có điều muốn hỏi, thấy thế hắn nói!

« Có chuyện gì..!! »

« Là... Là... Là về nữ nhân kia...thiếp thân thấy lúc nãy ngươi cư xử hơi lạ, khác với ngày thường rất nhiều lần...có phải... là là »

A - Long nào biết Băng Nhược Thủy lúc này ăn phải dấm chua, vì lúc nãy hắn nói chuyện với Hồng Nhan Yêu Cơ ngọt ngào như vây,lại thấy sắc đẹp của nàng kia không khác tên gọi của nàng, Yêu Cơ nói về vẻ đẹp ma mị của nàng, nghe nói là một khi nàng lấy xuống khăn che mặt, vẻ đẹp của nàng đẹp đến nỗi khiến người ta phải mê mẩn, mất đi ý chí chiến đấu và nguyện vì nàng mà chết, mà lúc nãy cuộc nói chuyện của hắn với hồng nhan kia, nếu so sánh với nàng đều khác biệt nhau như trời và đất,lòng nàng nghĩ có phải thiếu gia nhà mình bị ả hồ ly tinh kia câu dẫn mất rồi không, mà A - Long cũng đâu phải con sâu trong bụng Băng Nhược Thủy mà biết nàng nghĩ gì, lại nghĩ rằng là nàng hỏi lúc nà̃y, hắn giả ngu thật quá, khiến nàng cho răng hắn sợ hãi những kẻ kia, hay có gì uý kỵ hắn truyền âm nói!

« Ta nói sợ rằng ngươi lại không tin ta, Ta không phải là sợ nàng kia hay những tên kia nên phải ra bộ dạng khúm núm như thế, cùng lắm đánh nhau một trận cùng là chết thôi... Thứ mà ta uý kỵ là thứ ở trong bí cảnh kia kìa »

« Thứ đáng sợ ở trong bí cảnh »

- Băng Nhược Thủy hỏi lại, hắn liền đáp!

« Là thứ đã đem Cổ Hoàng Thần Triều một đêm chôn diệt... Là thứ đã khiến vô số cường giả của Cổ Hoàng Thần Triều tinh anh, không tiếc tính mạng liều chết ngăn chặn, để lại vô số cổ chiến trường cốt trắng cất cao như núi, là thứ tạo ra tế đàn kia dùng huyết tế để bào món tất cả phong ấn »

- Mà nghe A - Long nói lời này, toàn thân Băng Nhược Thủy phát run!

« Thứ kia còn chưa chết sao...mà sao người lại biết thứ đó là phong ấn... »

« Nó chết rồi ta đang mong đây này... Tiếc là không phải... Ngươi cho răng ai là kẻ lập ra vô số tế đàn,khiến mỗi lần bí cảnh mở ra khiến không ít sinh mệnh cùng máu tươi nhuộm đỏ tế đàn kia, còn vì sao ta biết thì ngươi không cần phải đoán, khi nào ngươi nên biết thì ta sẽ nói cho ngươi biết... Những gì ngươi không nên biết thì ngươi có hỏi ta cũng không nói ngươi nghe »

« Ân.... Chủ nhân bây giờ phải làm thế nào »

A - Long im lặng một hồi lâu mới nói!

« Khi tiến vào đó, theo sát ta nửa bước không rời, nếu gặp nguy hiểm ta sẽ đem ngươi trốn đi... Mà tuyệt đối đừng để lộ tin tức này ra từ miệng, thậm chí là không được truyền âm hỏi ta thêm về vấn đề này... Tên kia không phải hạng tầm thường, hắn vẫn một mực quan sát chúng ta, và tất cả người xung quanh đây, ngươi mà để lộ ra thì ngay cả ta cũng không chắc có thể chạy thoát, huống hồ là cứu sống ngươi an toàn mà chạy khỏi đây »

- Băng Nhược Thủy có chút run nói!

« Một nơi nguy hiểm như thế này, sao người còn muốn tiến vào làm gì cho nguy hiểm »

A - Long thở dài nói!

« Ta cũng đâu muốn a, tên kia đang bị thương khá nặng, cần lượng lớn tinh huyết cấp bậc cao hồi phục thân thể... Việc ta là vô đây phá đám tên kia, không để hắn phục hồi thương thế,hắn một khi phục hồi nguyên trạng, thì sẽ ra khỏi nơi này, đem toàn bộ hạ thiên vực chúng ta thành tu la đồ tràng... Đến lúc đó tổ chim bị hủy làm gì có trứng lành kia chứ »
Bình Luận (0)
Comment