Phi Sơn quốc, chỉ là một quốc gia Thất phẩm, thậm chí trong những quốc gia Thất phẩm có thể xếp vào hạng cuối, thế nhưng trên bình diện Nam Phong vực, lại là một trong những trung tâm hấp dẫn sự chú ý.
Đương nhiên nguyên nhân không nằm ở vị trí địa lý của Phi Sơn quốc, đúng là nằm ở trung tâm Nam Phong Vực, mà là một địa danh cực độ nổi tiếng ở quốc gia này, là đích đến của biết bao thiên tài tuyệt thế - Thiên Nguyệt cổ thành.
Thiên Nguyệt chiến, chính là vũ đài tối thượng cho những thiên kiêu chi tử khắp Nam Phong vực, là nơi chỉ dành cho kẻ mạnh, nơi mà những thiên tài có thể thỏa sức tranh đấu, nơi mọi thủ đoạn đều phải dùng đến, chứa đựng nhiệt huyết của cả một thế hệ.
Vì vậy mà thời gian này, Phi Sơn quốc xuất hiện vô số tu giả từ khắp nơi đổ về, loại người nào cũng có, quan trọng là tu vi đều rất mạnh mẽ, có những kẻ ngay cả hoàng thất của Phi Sơn quốc cũng không nguyện ý trêu chọc.
Thiên Nguyệt thành nằm ở phía Tây của Phi Sơn quốc, được bao quanh bởi rất nhiều sơn mạch, hệt như quần long hộ thiên vậy, bình thường luôn tỏ ra vẻ cổ xưa uy nghi vô thượng.
Ngoài cửa phía nam Thiên Nguyệt thành là một bình nguyên rộng mênh mông, lúc này đây đã tụ tập mấy trăm vạn tu giả, người người tấp nập, đông nghịt khắp núi đồi, khí thế xông thiên.
Mà những tông môn tới sớm đã ở bên ngoài bình nguyên này xây dựng một ít kiến trúc đơn giản để cho môn nhân nghỉ ngơi. Về phần tu giả độc hành cũng không có chú ý nhiều như vậy, trực tiếp ngồi nghỉ ngơi dưới mặt đất. Đồng thời cũng dựng lên một đống lửa để nướng đồ ăn, thỉnh thoảng hô bằng gọi hữu phát ra các loại âm thanh ồn ào.
Rống! Rống! Rống!
Phương xa có một tiếng rống của yêu thú vang lên.
- Là Luyện Cương tông!
- Ồ, còn có Vô Sinh Tông cũng đã đến rồi!
- Kia là Băng Linh cung và Viêm Linh cung sao?
- Tu La đế quốc tam đại thế lực đến cùng nhau!
Bên trên bình nguyên, tiếng ồn ào triệt để biến mất, lặng ngắt như tờ. Lục phẩm thế lực hoàn toàn cách biệt Thất phẩm, như trời và biển vậy, dù là những tán tu nổi tiếng liều lĩnh cũng không dám trêu chọc. Không ai biết được nội tình thực sự của Lục phẩm thế lực, bởi vì nội tình ra tất có biển máu.
Mặc dù bình nguyên đã chật kín người nhưng vẫn có một khu vực rộng lớn còn trống trải, không ai dám đi tới cướp đoạt, bởi đó là vị trí mặc định cho những Lục phẩm thế lực nghỉ ngơi.
Các loại hung cầm dị thú cường hãn hạ xuống, đám đệ tử của Lục phẩm thế lực cũng nhanh chóng nhảy xuống, lựa chọn địa phương cho riêng mình.
Trưởng lão của những tông môn này cũng tụ tập cùng một chỗ nhỏ giọng nghị luận, mà những cao thủ trẻ tuổi của bọn họ cũng đứng tụ tập ở phía sau vô cùng bắt mắt, trở thành mục tiêu bàn luận của tu giả trên bình nguyên.
- Kia chính là Luyện Bất Hoại bài danh thứ chín sao? Tại sai khí tức tầm thường như vậy, người lại có chút gầy gò nữa?
- Kia chính là Nam Phong vực song mỹ, Viêm Linh và Băng Tâm, bài danh thứ 7 và 8 trên Nam Phong Bảng!
- Kia là Tả gia Tả Kim Thủ, nghe nói hắn là kẻ yếu nhất, tuy đứng thứ mười trên Nam Phong Bảng nhưng lần này khó mà tiến nhập Thập cường!
Đứng ở một góc, Kiếm Tu La lạnh lùng nhìn những người mới đến. Hắn đứng thứ mười một nên không được chú ý bằng, nhưng những kẻ này không mấy ai khiến hắn phải thực sự e ngại cả.
Nhưng rất nhanh đã có người khiến Kiếm Tu La phải chú ý, thậm chí không chỉ có một.
Ở phương vị khác, một gã thanh niên đang khoanh chân xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền không hề quan tâm đến những lời bình xung quanh. Một thân áo trắng không ngừng tung phong trung phi, khí tức ấm áp bình dị.
- Nghe danh Thiên Diệp môn Diệp Thiên Thủ từ lâu, bài danh thứ năm trên nam Phong bảng, khí chất ấm áp siêu thoát trần tục, quả là danh bất hư truyền!
Một đoàn người vừa đến, cương dương khí tràn ra bốn phía, chính là Lục phẩm thế lực Lục Dương sơn. Trung tâm của đoàn người là một gã thanh niên vận hồng y, hai mắt xích hồng như hai ngọn lửa vậy, làn da cháy đen có chút gì đó giống như nham thạch, nhưng bóng bảy hơn.
- Nam Phong bảng bài danh thứ tư, Lục Dương sơn Lục Diễm sao?
Trong đội ngũ của Vô Sinh Tông, một gã thanh niên hai tay khoanh trước ngực ôm lấy trường đao, toàn thân không phát ra bất kỳ một ba động cảm xúc nào hay chút khí thế nào, nhưng lại khiến không khí thêm lạnh lẽo.
Kiếm Tu La đương nhiên nhận ra kẻ này, đây chính là đối thủ truyền kiếp của hắn, bài danh thứ ba trên Nam Phong Bảng, Vô Sinh tông Đao Vô Tình. Đối phương cũng nhìn thấy hắn, hai cặp mắt vừa chạm nhau, lập tức một cỗ khí thế sắc bén bắn ra xung quanh, khiến không ít tu giả phải ôm đầu đau đớn.
Mọi người đều có khí thế của riêng mình, địa vị ngang nhau, ai cũng không muốn thua ai. Nếu như là người có thần thức cường đại thì có thể phát hiện được trên hư không ẩn ẩn điện hỏa hiện lên. Đó chính là hiện tượng đối kháng khí thế.
Bất quá loại cục diện này cũng rất nhanh bị đánh nát. Một gã thanh niên với ánh mắt như thần linh chắp tay sau lưng đi tới. Đi tới chỗ nào thì nguyên khí sẽ bám theo hắn ở chỗ đó. Hắn phảng phất giống như mà một vị vương giả trời sinh, khí tức bễ nghễ thiên hạ, bao quát tứ phương.
- Nam Phong bảng bài danh thứ hai, Thiên Nam thái tử Nam Vấn Thiên!
Nam Vấn Thiên vừa đến, lập tức trở thành tâm điểm, nhưng hào quang của hắn rất nhanh phải chia sẻ cho một người khác.
Một gã thanh niên đạp không mà đến, một thân huyết y bay phấp phới, sinh cơ tràn ra bốn phương tám hướng xua tan đi khí tức vương giả của Nam Vấn Thiên, khiến những tu giả xung quanh đều dâng lên một cõ dễ chịu, trong lòng nảy sinh ý tứ thuần phục.
- Là Nam phong bản đệ nhất nhân, Huyết Liên thái tử Liên Sinh Liên!
Trên bình nguyên, có người thấp giọng hô.
Liên Sinh Liên, một cái tên đã trở thành truyền thuyết, thực lực thông thần, chiến tích kinh người, thậm chí có thể chém giết cường giả Bước thứ hai, là thần tượng của biết bao nhiêu thanh thiếu niên của Nam Phong Vực.
Liên Sinh Liên vừa tới, không thể hiện ra khí độ vương giả, nhưng bên trong sự dễ chịu lại ẩn chứa vương uy khiến người khác phải phục tùng, so với Nam Vấn Thiên thì hoàn toàn trái ngược.
Hai cỗ khí thế vương giả đối đầu, khiến không khí trở nên áp bức, một số thiên tài trẻ tuổi cũng không chịu nổi mặt tái nhợt, may mà được mấy vị trưởng lão đi cùng xua đi uy áp, nếu không thì thật mất mặt.
Đúng vào lúc này, thanh âm xé gió truyền đến, phá tan tình trạng đối kháng của hai cỗ khí thế vương giả trẻ tuổi. Mọi người không cần nhìn cũng biết vừa đến là thế lực nào, chỉ có thể là Lục phẩm thế lực Phi Mã Mục Trường.
Nhưng hầu như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại, dù là đám thiên tài tâm cao khí ngạo cũng không ngoại lệ, bởi vì họ muốn biết, ai có khả năng phá vỡ thế đối đầu của hai cường nhân mạnh nhất Nam Phong bảng như vậy.
Đương nhiên cường giả Bước thứ hai sẽ không nhàm chán như vậy, chen vào giữa tranh chấp của đám tiểu bối, muốn mặt hay không? Lẽ nào là Phi Mã thiếu chủ Thiên Lý Thanh? Nhưng Thiên Lý Thanh đúng là rất mạnh, nhưng chỉ bài danh thứ sau mà thôi, lúc nào có thể so kè với hai người kia?
Chỉ thấy đội ngũ của Phi Mã Mục Trường không cưỡi hung cầm dị thú mà đều ngự trên phi mã đạp không mà tới, tốc độ vô cùng khủng khiếp, chỉ trong chớp mắt đã hạ thân xuống bãi đất trống.
Phi Mã thiếu chủ Thiên Lý Thanh cực kỳ nổi bật, toàn thân tản mác ra khí tức không thua kém chút nào so với Diệp Thiên Thủ hay Lục Diễm, nhưng ánh mắt mọi người nhanh chóng tập trung lên gã thanh niên đứng bên cạnh.
Gương mặt bình phàm, nụ cười rạng rỡ, có tới ba phần giống Thiên Lý Thanh, hiển nhiên là thân huynh đệ. Mắt bên trái bị chột, nhưng mắt còn lại lóe ra tia sáng mỏng manh nhưng mạnh mẽ, khiến kẻ nào nhìn vào đều có chút e sợ. Điều quan trọng hơn, người trẻ tuổi này không hề chủ động phát ra uy áp, nhưng khí thế xung quanh hắn vẫn tự động phá vỡ thế kìm kẹp của hai gã thanh niên vương giả kia.
- Thiên Lý Thanh, vị tiểu huynh đệ này là. . .
Lục Diễm cũng là chỗ quen biết khá thân với Thiên Lý Thanh, nhưng rõ ràng nhìn gã thanh niên bên cạnh vị Phi Mã thiếu chủ này cũng thấy lạ hoắc, vì vậy lên tiếng hỏi, cũng là câu hỏi trong lòng mọi người.
Thiên Lý Thanh nhếch miệng cười đáp:
- Lần này bản thiếu chủ khó có cơ hội vấn đỉnh Thiên Nguyệt chiến, vì vậy mang đến một người sẽ thay ta đánh bại Nam Vấn Thiên cùng Liên Sinh Liên. . . Xin trân trọng giới thiệu, nhị đệ ta, Thiên Lý Minh!
Nghe lời giới thiệu khoa trương của hắn thật có chút ngứa tai, nhưng không ai dám phản bác, bởi người tuổi này thực sự quá ưu tú.
Thiên Lý Minh nhìn về phía Nam Vấn Thiên, lại nhìn về phía Liên Sinh Liên, hai người này rất lợi hại, nhưng vẫn không mang đến cho hắn cảm giác đặt biệt kia. Miệng vẫn giữ nguyên nụ cười rạng rỡ, ánh mắt hắn chuyển đi, muốn tìm một bóng người quen.