Duy Ngã Độc Tôn

Chương 128

Sau khi trở lại cửa hàng, phát hiện Bộ Vân Yên còn chưa ngủ. Thấy Tần Lập trở về, nàng dịu dàng như thê tử, bưng đồ ăn lên cho Tần Lập. Sau một hồi cẩn thận quan sát Tần Lập, thấy hắn không việc gì nàng mới yên lòng, ôn nhu khẽ hỏi:

- Thế nào? Mọi việc hôm nay thuận lợi chứ?

Tần Lập cũng quả thật đói bụng, ngày hôm nay xảy ra không ít chuyện, cho dù thể chất hắn rất tốt cũng có cảm giác mỏi mệt, ăn cơm như gió cuốn mây tan, ăn xong hắn thở phào một cái nói:

- Đồ ăn hôm nay đặc biệt ngon, đầu bếp của chúng ta có tiến bộ!

Bộ Vân Yên vẫn cười tủm tỉm nhìn Tần Lập ăn cơm, nghe hắn nói như vậy mới giận dữ, cười nói:

- Đầu bếp gì, đây là ta làm. Ngươi cũng không xem hiện tại là lúc nào, đầu bếp nhà ăn hiện giờ đã sớm ngủ say!

- Ặc...

Tần Lập có chút ngượng ngùng cười:

- Nguyên lai là tay nghề của tỷ tỷ. Ta nói, sao nhỉ? Ồ, ngon hơn so với Vương đầu bếp làm!

- Ngươi!

Bộ Vân Yên trợn mắt nhìn Tần Lập một cái, cười nói:

- Ngươi nói nhỏ một chút, đừng để Vương đầu bếp nghe thấy. Lão nhân đó tính rất quật cường, coi chừng ông ấy bỏ việc. Người ta trước kia chính là đầu bếp chính của quán rượu lớn đó!

Tần Lập cười hắc hắc, nhìn Bộ Vân Yên nhanh chân nhanh tay thu bát đũa đi xuống, trong lòng có thêm vài phần cảm giác khác thường. Hắn lập tức nhắc nhở mình, trong lòng thầm nghĩ:

- Tần Lập. Ngươi cũng không thể đứng núi này trông núi nọ. Cho dù trên đời này đàn ông có thể thê thiếp thành đàn, nhưng mà Thi Vũ còn đang ở đó đợi ngươi đến!

Vừa nghĩ đến Thượng Quan Thi Vũ, Tần Lập cảm thấy trong lòng nóng lên, lập tức thở dài một tiếng. Huyền Đảo cách xa nơi này ngàn dặm, không biết khi nào mới có thể gặp lại.

Lúc này Bộ Vân Yên từ bên ngoài đi vào, Tần Lập nói với nàng chuyện xảy ra hôm nay.

Bộ Vân Yên mở to hai mắt, có chút khó tin nhìn Tần Lập. Không thể tưởng tượng được trong vòng một ngày không ngờ đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Để cho nàng mừng như điên chính là Tần Lập không ngờ được Hoàng thượng coi trọng, được phong làm Hầu tước!

Điều này đối với Bộ Vân Yên từ nhỏ sinh sống ở Thanh Long quốc, trong tư tưởng tất cả đều là hoàng quyền cao nhất mà nói đó chính là việc vui thật lớn!

Sau khi nghe Tần Lập nói đến chuyện xảy ra ở Đại Thanh Bang, đôi mắt xinh đẹp quyến rũ của Bộ Vân Yên dừng ở Tần Lập, thầm nghĩ:

- Đó mới là người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất!

Cuối cùng, Tần Lập nói một trận chiến đấu cùng hộ vệ Thiên cấp bên cạnh Thái tử, đối phương bị đứt một tay chạy trốn, có chút lo lắng nói:

- Công tử! Như vậy có thể sẽ đắc tội Thái tử quá lớn hay không? Hai Thiên cấp bên cạnh hắn đều bị rơi đài trong tay ngươi, một chết một bị thương. Cừu này khó giải!

Tần Lập cười lạnh nói:

- Không như vậy thì giải được sao? Hừ! Một hoàng Thái tử vị trí không ổn định mà thôi. Chớ nói hắn là Thái tử, cho dù hắn là hoàng đế Thanh Long quốc, vậy thì sao? Trên Thiên Nguyên Đại Lục, quốc gia như vậy quá nhiều chúng ta đi đâu không được?

Bộ Vân Yên nghe xong lời này, trong lòng có một loại cảm giác ngọt lịm, ở trong lòng hắn mình rốt cục cũng có một vị trí nhỏ.

Nghĩ vậy, nàng ngẩng đầu nhìn Tần Lập hỏi:

- Vậy theo ý của công tử, chúng ta có nên chuyển vào phủ đệ Hoàng thượng ban cho hay không?

- Chuyển, đương nhiên phải chuyển! Vì sao lại không?

Tần Lập khẽ cười nói:

- Chẳng những chúng ta, Lãnh Dao cùng A Hổ đều chuyển vào! Tiểu tử Tây Qua kia trước tiên để hắn ở trong bang hội hoạt động một thời gian. Đại Thanh Bang trên cơ bản đã nằm trong tay ta, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn lên quản lý. Chẳng những chúng ta, những đứa nhỏ trong cửa hàng đều phải chuyển qua. Trạch viện ở đó lớn như vậy, để không rất phí, tỷ nói đúng không? Chờ ngày mai sau khi chuyển xong, tỷ hãy đi mua một số nha hoàn, nô bộc trở về. Chúng ta nhất định phải làm ra một bộ muốn ở lại thành Thanh Long lâu dài. Như vậy mới khiến cho người nào đó yên tâm!

Bộ Vân Yên có chút hiểu rõ, gật gật đầu nói:

- Như vậy cũng đúng. Vừa lúc nơi đó cách đường Chu Tước không xa, những đứa nhỏ ở đó có thể thêm một ít sức sống, lại càng thêm an toàn một chút.

Tần Lập gật gật đầu, khẽ thở dài một tiếng, nói:

- Hiện tại chúng ta cũng không chỉ có kẻ địch. Phe Thái tử tất nhiên xem ta không vừa mắt, nhưng Nhị hoàng tử cùng những người phe trung lập chưa chắc đã nghĩ như vậy. Hơn nữa, Đại Thanh Bang đã bị ta khống chế trong tay, về sau nguồn tài chính cùng tình báo chúng ta không cần lo lắng!

- Nhưng mà công tử, ngươi có thể cam đoan Bang chủ Đại Thanh Bang kia sẽ quyết một lòng đi theo ngươi sao?

- Ha ha! Người đó là một hán tử, ta tin tưởng mình không nhìn lầm người. Lại nói, hiện tại hắn không đi theo ta, không có con đường thứ hai có thể lựa chọn!

Đôi mi thanh tú của Bộ Vân Yên nhíu lại, mắt chớp chớp sau đó nói:

- Vậy ngươi nói Thái tử sau khi không chiếm được quyền khống chế Đại Thanh Bang, có thể thẹn quá thành giậnmà phái binh bao vây tiễu trừ bọn họ hay không?

Tần Lập trầm tư một chút, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Sẽ không! Triệu Tinh Hà cũng không biết Lãnh Bình không chết, cho nên hắn nhất định muốn trăm phương ngàn kế khống chế Đại Thanh Bang trong tay. Tỷ yên tâm đi, ngày mai đám cung phụng vốn thuộc về Đại Thanh Bang liền nhất định sẽ quay về!

- Ồ! Vậy thì làm thế nào?

- Cái gì làm thế nào? Giống như trước kia thôi!

Tần Lập chẳng hề để ý trả lời.

Bộ Vân Yên nghĩ một chút, bỗng cười nói:

- Ta hiểu rồi! Ý của công tử là tạm thời không nên đắc tội đến đám quý tộc hào môn này, nhường một chút ích lợi cho bọn hắn. Sau đó đồng thời làm cho Thái tử không thể khống chế Đại Thanh Bang, còn không thể phái binh ra diệt. Bởi vì như vậy, ngay cả người của Thái tử cũng không đồng ý, đúng không?

Tần Lập khen ngợi liếc nhìn Bộ Vân Yên, thò tay nhẹ nhàng véo mũi nàng một cái, cười nói:

- Bộ tỷ tỷ quả nhiên là thông minh sắc sảo!

Một cảm giác nhẵn nhụi theo đầu ngón tay Tần Lập truyền đến, làm xong động tác này, hắn thấy có chút không ổn. Tâm lý của hắn đã ba mươi mấy tuổi, Bộ Vân Yên hơn hai mươi tuổi trong lòng hắn tự nhiên là một cô bé đáng yêu. Tiếng "Bộ tỷ tỷ" càng nhiều là một loại trêu đùa, nhưng Bộ Vân Yên lại không nghĩ như vậy!

Quả nhiên, một màu đỏ ửng hiện lên trên hai gò má Bộ Vân Yên, nàng cúi đầu đứng lên khẽ nói một câu:

- Ta đi ngủ, công tử cũng sớm đi ngủ một chút!

Nói xong liền chạy trối chết ra ngoài.

Tần Lập đưa tay đặt lên mũi khẽ ngửi, một mùi thơm thấm tận đáy lòng, thấy vậy hắn không khỏi cười khổ.

Sáng sớm hôm sau, Tần Lập mang theo Bộ Vân Yên đi tới đường Chu Tước. Nhìn phủ đệ thuộc về mình, Tần Lập bỗng nhớ tới Tử Thần Viên ngày trước, so với phủ đệ xa hoa trước mắt này, Tử Thần viên liền có vẻ quá mức tầm thường. Hơn nữa, nơi đó đã sớm biến thành một đống hoang tàn, mà Tần gia huy hoàng ngày trước cũng không còn tồn tại.

Nghĩ đến Học Viện Đế Quốc còn hai người của Tần gia, Tần Lập nghĩ thầm:

- Xem ra mình có thời gian, hẳn là đi qua nhìn một chút! Dường như trên đầu mình còn treo một cái danh hiệu giảng sư cao cấp của Học Viện Đế Quốc!

Nghĩ vậy, Tần Lập có chút tự giễu cười, mình từng là lão Đại bang hội, cũng có một ngày đi giảng bài cho người khác! Trên thân thể này từ đâu có thể tìm ra một chút khí chất, hình tượng gương tốt làm người?

Bộ Vân Yên hết sức hưng phấn, trực tiếp dẫn theo quản lý Đóa Đóa trong quán theo, phái xe ngựa đi tiếp Lãnh Dao cùng A Hổ sau đó tự mình thì mang theo Đóa Đóa đi chọn lựa thị nữ, hạ nhân!

Tần Lập một người đi dạo trong trạch viện, nơi này môi trường tuyệt đẹp hơn nữa hết sức tự nhiên, dấu vết của con người tạo hình để lại rất ít. Xem ra điều này có quan hệ với cung phụng Thiên cấp ở đây ngày trước.

Cái gọi là vạn pháp về một, thực lực tới một mức độ và cảnh giới nhất định, thứ theo đuổi kỳ thật cũng không khác nhau nhiều lắm.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Tần Lập trong đầu nhớ tới trận chiến với Ảnh Tử tối qua, hắn dùng là một loại Thái Cực Quyền xa xưa của Hoa Hạ, thắng vì bất ngờ. Có thể dùng cảnh giới Địa cấp chiến thắng một sát thủ Thiên cấp, cũng làm hắn bị thương nặng, Tần Lập cảm thấy rất vừa lòng.

Bởi vì Ảnh Tử cũng không dám tùy ý hoàn toàn bộc phát khí thế Thiên cấp khiến cho người khác chú ý. Đến cuối cùng, hắn muốn bùng nổ cũng đã muộn. Sợ là đến chết Ảnh Tử cũng không nghĩ ra, chiến kỹ kỳ quái này của Tần Lập rốt cục học được từ đâu.

Kỳ thật bản thân Tần Lập đối với lão đạo sĩ từ nhỏ nuôi dưỡng mình trong lòng cũng tràn ngập cảm kích. Nếu năm xưa không có lão đạo sĩ dạy dỗ, cho dù Tần Lập đến Thiên Nguyên Đại Lục chỉ sợ cũng không thể sinh tồn ở trong loại môi trường này.

Cho dù có thể sinh tồn, cũng là tham sống sợ chết, đến hiện tại vẫn như trước sống trong khinh thường cùng châm chọc của người khác!

Kỳ thật ở sâu trong trí nhớ của Tần Lập, trí nhớ về quá khứ cũng không có bao nhiêu hình ảnh bị bắt nạt. Càng nhiều đó bị khinh thường cùng châm chọc người khác!

Bất kỳ người nào đều có tự tôn, chẳng sợ quá khứ Tần Lập kia chỉ là đứa nhỏ, cũng đồng dạng có tôn nghiêm của mình. Từ nhỏ sinh sống trong môi trường đó, cũng thật là làm khó hắn.

Hơn nữa, lúc ban đầu mẫu thân thực lực rất yếu, thực lực Thiên cấp cũng là mấy năm gần đây mới đạt tới. Vì không để cho người đàn ông mình yêu bị bất kỳ uy hiếp nào, Tần Hàn Nguyệt chỉ có thể ủy khuất đứa nhỏ của mình. Đại khái nàng cũng rất nhiều lần nghĩ đến việc rời đi, nhưng Tần gia làm sao lại cho phép hai mẹ con mất mặt như vậy rời khỏi tầm mắt Tần gia? Nếu dùng sức mạnh, vậy bí mật cha của Tần Lập cũng hoàn toàn bị lộ ra. Hai lão tổ tông thực lực Thiên cấp của Tần gia cũng không phải là thứ tốt gì, làm sao sẽ bỏ qua cho nữ nhân yếu đuối Tần Hàn Nguyệt!

Tần Lập đứng giữa đình viện, khẽ thở dài thầm nghĩ:

- May mắn hết thảy đều đã qua đi! Tương lai mới là chân chính thuộc về ta!

Khi đêm đến, Lãnh Dao cùng A Hổ đều qua tới. Bộ Vân Yên cùng Đóa Đóa cũng mua trở về hai mươi mấy nha hoàn cùng mười mấy hạ nhân, đều là tỉ mỉ tuyển chọn, lại thêm hạ nhân ở nhà cũ khiến cho phủ đệ Tần Hầu gia lập tức trở nên náo nhiệt hẳn lên.

Lãnh Dao đã mấy ngày không gặp Tần Lập, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, Tần Lập không ngờ đã được phong Hầu gia. Tuy rằng quá khứ Lãnh Dao chưa bao giờ coi trọng hoàng quyền, nhưng điều này không cấm nàng kiêu ngạo vì thành tựu của Tần Lập.

Trong phòng chỉ có bốn người: Lãnh Dao, Bộ Vân Yên, A Hổ cùng Tần Lập.

Tần Lập nhìn ba người bọn họ, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Bước đầu tiên của chúng ta đã bước ra, tiền tài đã không thành vấn đề. Bước tiếp theo chúng ta phải làm: Một là làm lớn mạnh thế lực. Hai là phải tăng thực lực của mọi người. Mấy người các ngươi đều phải làm tốt chuẩn bị liều mạng tu luyện. Lãnh Dao tỷ! Tỷ liệt kê ra các loại dược liệu cần thiết để chế tạo đan dược tăng thực lực. Có thể mua được thì mua, không mua được chúng ta tự mình đi tìm! Tóm lại: ta muốn trong vòng năm năm, thực lực toàn bộ các người đều tăng tới Thiên cấp!
Bình Luận (0)
Comment