Duy Ngã Độc Tôn

Chương 33

Kỳ thật Tần Hàn Nguyệt sẽ không nghĩ tới, lão ba tiện nghi của Tần Lập lại càng sẽ không nghĩ tới, Tần Lập bây giờ đã sớm không phải Tần Lập trước kia, sau khi tu luyện Tiên Thiên Tử Khí Quyết, càng khiến tương lai tăng thêm vô số biến số mới. Học được Yếu Quyết Cơ Sở, đích thật có thể học hết công pháp trong thiên hạ, nhưng trên phương diện này, lại dung hợp thêm Tiên Thiên Tử Khí Quyết do Tần Lập mang đến. Cho nên đến cuối cùng Tần Lập sẽ đi xa bao nhiêu, cũng chỉ có trời mới biết.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Võ giả ở Thiên Nguyên đại lục, dấu hiệu sau khi thăng cấp rõ ràng nhất, có thể dùng bốn chữ giải thích: hồng, lam, thanh, hoàng!

Hoàng chính là chỉ võ giả đạt được Hoàng cấp, lúc thi triển một kích toàn lực, trên người sẽ có một tầng vầng sáng màu vàng. Phẩm giai càng cao, màu sắc trong nháy mắt sẽ càng thêm dày đậm.

Thanh là chỉ Huyền cấp, lam là Địa cấp, hồng là Thiên cấp!

Đây cũng là phương thức đơn giản nhất phân biệt rõ đẳng cấp mạnh yếu của một võ giả, về phần phẩm giai chi tiết trong mỗi cấp, lại cần đến nơi chuyên môn giám định. Cái này cũng không khó, tùy tiện đi một học viện nào đó, cũng có nơi chuyên môn kiểm tra thực lực.

Tần Tuyết cười giải thích cho Tần Lập còn không hiểu rõ đầu đuôi, sau đó nói:

- Thiếu gia nhìn ta sẽ biết.

Tần Tuyết nói rồi ngưng thần tĩnh khí, quát một tiếng, nhấc tay lên, bổ tới một khúc gỗ thô bề ngang bằng chén ăn cơm đặt bên dưới. Chỉ thấy trên người Tần Tuyết, nổi lên một tầng màu xanh nhàn nhạt, trong nháy mắt biến mất không thấy nữa. Còn khúc gỗ kia, lại bị cắt xuống giống như đậu hũ, bề mặt trơn nhẵn giống như dùng đao chém vậy!

Tần Lập ồ to một tiếng, trong lòng nói chiến kỹ Tần gia, quả nhiên không phải bình thường! Chiến kỹ như vậy, trong lúc cận chiến, tạo thành thương tổn cực kỳ kinh khủng. Nghĩ vậy, Tần Lập không nhịn được âm thầm sợ hãi, nếu như lúc đầu không phải Tần Phong khinh địch như vậy, bị mình đánh lén thành công, sợ rằng cái mạng nhỏ của hắn đã đi tong từ khi nào rồi!

Trong lòng nghĩ vậy, Tần Lập thử tập trung lực lượng toàn thân lại, cũng không sử dụng công pháp Duy Ngã Độc Tôn, mà theo tiềm thức sử dụng Bát Quái chưởng hắn thường dùng nhất lúc cận chiến kiếp trước, chưởng pháp này cũng là lão đạo sĩ dạy cho hắn. Tần Lập chân đạp phương vị bát quái, một chưởng hung hăng bổ xuống một khúc gỗ tròn khác!

Hai người Tần Hàn Nguyệt cùng Tần Tuyết mở to mắt nhìn, nhưng phát hiện thất vọng không thôi, vầng sáng trên người Tần Lập lóe ra, vẫn là màu vàng nhàn nhạt...Hai người còn chưa kịp thở dài, nhưng nhìn lại cây gỗ thô kia, dưới chưởng Tần Lập bị chia làm hai nửa như trở bàn tay, bề mặt kia thậm chí còn trơn nhẵn hơn cả cái Tần Tuyết chém ra!

Hơn nữa, lấy thực lực của Tần Tuyết, nàng thấy rất rõ ràng: bàn tay Tần Lập còn chưa tiếp xúc đến khúc gỗ, khúc gỗ đã bắt đầu bị cắt ra!

Nói cách khác, Tần Lập thi triển tuyệt đối là một chiến kỹ, một chưởng có thể bổ ra khúc gỗ, cũng không cần phải Huyền cấp mới được, Hoàng cấp cũng có thể làm được điều này. Nhưng vấn đề là, uy lực một chưởng này của Tần Lập, rõ ràng không kém hơn Đao Phong chưởng pháp của nàng! Đây mới là chuyện làm Tần Tuyết nghi hoặc nhất không giải thích được.

- Không có tu luyện nguyên lực, rốt cuộc vẫn còn không được mà!

Tần Hàn Nguyệt không nhịn được thở dài một tiếng có chút thất vọng, vốn cứ tưởng rằng con trai mình thật sự tiến vào Huyền cấp, không ngờ là một lần mừng hụt.

- Không, phu nhân, ngài sai rồi!

Tần Tuyết khẽ lắc đầu, hai mắt lóe sáng nhìn Tần Lập:

- Thiếu gia, hắn là thiên tài chân chính!

Tần Hàn Nguyệt đối với phương diện võ công, cũng không am hiểu lắm, nghe được Tần Tuyết nói vậy, không nhịn được hỏi:

- Vì sao lại nói như thế?

Lúc này, Tần Lập cũng từ trong khiếp sợ giật mình tỉnh lại. Một chưởng vừa rồi, chỉ là cử động tiềm thức của hắn.

Bởi vì loại chuyện bổ củi này, kiếp trước trong lúc luyện võ, hắn cũng làm rất thường xuyên, thường dùng nhất, chính là Bát Quái chưởng. Thói quen nhiều năm đã ăn sâu vào xương tủy, cho nên vừa rồi hắn không kìm lòng được, liền sử dụng Bát Quái chưởng. Hắn không ngờ rằng, lại mang đến kinh hỉ như vậy!

Tần Lập có thể xác định, trước khi tu luyện công pháp Duy Ngã Độc Tôn, Bát Quái chưởng tuyệt đối không có khả năng sản sinh uy lực như vậy. Bởi vì Tần Lập sử dụng dù là lúc chiến đấu với Tần Phong hay với mặt thẹo, kỳ thật đều là võ công kiếp trước. Khi đó, cũng không có loại hiện tượng này.

Nghĩ lại đan điền của mình ngày hôm nay chợt biến dị, trong lòng hắn rõ ràng nhất, kỳ thật là nâng cao thực lực!

Sau khi Tần Lập hấp thu xong một đoàn Tiên Thiên Tử Khí lúc sáng sớm, liền rõ ràng biết, nguyên lực trong cơ thể mình, một hơi vọt tới trọng thứ tư, tiến vào cảnh giới Huyền cấp!

Bởi vậy, trong lòng Tần Lập xác nhận một điểm, công pháp Duy Ngã Độc Tôn, chẳng những bản thân bá đạo ngang tàng, lại còn có thể ảnh hưởng tới tốc độ nâng cao nguyên lực! Cũng không biết là chỉ một mình bản thân mới như vậy, đợi sau này, nhất định phải kéo tiểu tử Tây Qua hỏi kỹ một chút.

Tần Tuyết nói tiếp:

- Phu nhân hẳn cũng biết, kỳ thật Tần gia có cường giả Thiên cấp!

Tần Hàn Nguyệt gật đầu, làm con gái Tần gia, nàng đương nhiên biết chuyện này. Cường giả Thiên cấp kia, hẳn là bối phận cụ tổ Tần Hàn Nguyệt, hầu như bế quan quanh năm, rất ít có người gặp qua ông ta. Ngoại trừ dòng chính Tần gia, những người khác thậm chí cũng không biết có ông ta tồn tại.

Làm một gia tộc tồn tại mấy trăm năm, làm sao có khả năng một cao thủ thực lực cường đại cũng không có được chứ? Trên cơ bản các đại gia tộc đều có tổ huấn không khác nhau lắm: Trên Địa cấp, một lòng tu luyện, không được đảm nhiệm gia chủ! Không được tùy tiện can thiệp sự vụ gia tộc!

Điều này đảm bảo bên trong gia tộc có được cường giả chí cao làm hậu thuẫn, cũng đảm bảo cho gia tộc phát triển. Một cái võ giả thực lực mạnh mẽ, chưa chắc hiểu được kinh doanh phát triển.

Tần Tuyết nói tiếp:

- Lúc con còn nhỏ, cụ tổ Thiên cấp kia, từng giảng một buổi cho chúng con. Ông ấy từng nói qua, trên đời này có đủ loại thiên tài, trong đó có một loại đặc thù nhất, chính là dưới cơ duyên xảo hợp, đan điền phát sinh biến dị, làm cho phương thức trưởng thành của hắn, hoàn toàn bất đồng với những người khác. Người khác không cảm giác được dao động hơi thở trên người hắn, cũng không cách nào phát hiện được tượng trưng thực lực trên người hắn. Trừ khi hắn đồng ý đi nơi kiểm tra tiến hành thử nghiệm, còn bằng không, sẽ không có ai biết được cuối cùng thực lực của hắn sẽ đến cảnh giới nào!

Tần Hàn Nguyệt kinh ngạc nói:

- Con nói là, Tiểu Lập là người như thế?

Tần Tuyết gật gật đầu, thành thật nói:

- Con không biết.

Nhìn Tần Hàn Nguyệt suýt nữa muốn nổi điên, Tần Tuyết vội nói nhanh:

- Bởi vì cụ tổ Thiên cấp kia cũng chưa từng gặp qua, chỉ là nói có tồn tại loại tình huống này. Con thấy thực lực của thiếu gia, cơ bản đã tiến vào Huyền cấp...

Tần Hàn Nguyệt còn muốn nói cái gì, Tần Lập cười nói tiếp lời:

- Mẫu thân, ngài đừng làm khó Tần Tuyết nữa. Ngài không phải có mối quan hệ sao, chúng ta tìm một chỗ kiểm tra thử một chút, không phải là được rồi?

Tần Hàn Nguyệt nghĩ lại đúng là có chuyện này, không nhịn được có chút hưng phấn, còn có cái gì, có thể làm nàng hài lòng hơn con trai mình càng có tiền đồ đây chứ?

- Trong thành Hoàng Sa mẫu thân có một người bạn ở học viện Thiên Kiêu, chúng ta đi tìm nàng thôi!

Lúc này Tần Hàn Nguyệt có một loại cảm giác khổ tận cam lai. Nàng gần như đưa tất cả hy vọng, đều gửi gắm trên người con trai mình, ngày Tần Lập hộc máu nằm trên giường, Tần Hàn Nguyệt cảm thấy như bầu trời của mình sập xuống. Nếu Tần Lập có mệnh hệ nào, nàng quả thật không có cách nào sống tiếp được nữa.

Hiện giờ thời gian còn sớm, Tần Tuyết cùng Tần Hàn Nguyệt cùng nhau làm điểm tâm sáng. Sau khi ăn xong, lại thấy một đứa trẻ nhỏ lúc trước cứ chạy theo sau mông Tây Qua lảo đảo chạy tới, vừa khóc vừa nói:

- Tần Tuyết tỷ tỷ, nhanh đi cứu Tây Qua ca, hắn sắp không được rồi!
Bình Luận (0)
Comment