Duy Ngã Độc Tôn

Chương 506

Hài Phong nhìn lão già tóc bạc mặt hồng hào với vẻ mặt ngạc nhiên, hỏi:

- Thất ca nhận biết người tói?

Sắc mặt lão già hạc phát đồng nhan thập phần khó coi. trầm giọng nói:

- Người tới chính là Tẩn Lập!

- Cái gì?

Hải Phong lần này cả kinh không phải là nhó. trong khoảnh khắc hắn nghĩ đến một loại khả năng, nín giọng nói:

- Đội ngũ ta phái đi Đông phương kia...

- Đừng nghĩ tới nữa, khẳng định đểu tiêu hết rồi!

Lão già hạc phát đồng nhan nheo mắt. nhìn trận chiến đấu kịch liệt bén kia, trong mắt lóe sáng, không biết nghĩ đến điều gì.

- Thất ca! Chúng ta mau mau ra ngoài giết bọn chúng đi!

Hải Phong trợn mắt sắp nứt ra la lớn, nơi này chính là nhiêu năm tâm huyết của Hài Phong! Thế trận lớn như vậy. đã có mấy cao thủ Thiết Huyết Đường bị giết chết, nhìn thế mạnh của đối phương quả thực không thê ngăn cản được.

Lão già hạc phát đồng nhan một tay giữ chặt Hải Phong, trầm giọng quát:

- Giết cái gì? Muốn chết sao? Ngươi mở to mắt nhìn kỹ lại xem. thực lực của đối phương cường đại đến cỡ nào! Chúng ta đi mau, mau tìm địa phương trốn đi!

- Thất ca!

Hải Phong giận tím mặt, bởi vì phẫn nộ gương mặt căng đến đỏ bừng, giọng nói của Hài Phong cùng hơi có chút run rẩy:

- Thất ca! Không nghĩ tới huynh lại là hạng người tham sống sợ chết như vậy! Thiết Huyết Đường là tâm huyết cả đời ta! Thiết Huyết Đường không còn. ta dù có sống còn có ý nghĩa gì chứ? Nếu trốn huynh trốn đi! Ta muốn theo các huynh đệ ta chết cùng một chỗ!

Hải Phong nói xong, thét dài một tiếng, phóng thẳng lên không trung, giận dữ hét:

- Tần Lập! Đừng giết đệ tử ta. có bản lĩnh đấu với ta đi!

Lão già hạc phát đồng nhan mắt thấy ngăn không được Hải Phong, không khỏi thở dài một tiếng, lắc đầu, thầm nghĩ:

- Nếu muốn chết, ngươi tự đi chết đi! Kim Tôn cũng không phải là đối thủ của tiểu tử kia, càng đừng nói vừa nhìn là biết tiểu tử đó không chi là một võ giả Đan Nguyên Anh Hóa, ta thật không muốn đi chịu chết!" Lão già hạc phát đông nhan nghĩ đến đây. thân hình chợt lóe. biến mất ờ trong không khí.

Thế nhưng lão lại không nghĩ tới. ớ trước thần thức cường đại đến biến thái của Tần Lặp kia, động tác này của lão hoàn toàn là vô dụng! Tân Lập truyền âm cho Bạch Trung Sơn, đuổi theo lão già hạc phát đồng nhan, sau đó cười dài một tiếng, mạnh mẽ phóng tới đón đâu Hải Phong.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Một chưởng lực hung mãnh từ Hải Phong phóng ra. kích về hướng Tẩn Lập. Ẩm Huyết kiếm trong tay Tần Lập, phát ra tiếng kêu hưng phân, không né không tránh, phóng vọt lên đón một chưởng của Hải Phong! Ẩm! Giữa không trung bùng phát ra một tiếng nổ vang như tiếng sấm. cổ lực lượng khổng lồ kia lập tức giống như gợn sóng lan tràn công kích ra bốn phương tám hướng, công phá toàn bộ không gian thành mảnh nhò. từng không gian loạn lưu xuyên qua xuyên lại.

Lại nhìn thân mình Hải Phong bị bắn lùi về phía sau cả trăm thước, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, thần tình, hoảng sợ nhìn Tần Lập. Hắn không thể tưởng tượng, một người trẻ tuổi không đến ba mươi tuổi, cho dù bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng đâu có thể tích lũy nhiều công lực như thế? Mà một chưởng này vẫn là đối phương phát sau mà đến trước, chính mình bị bật lui cả trăm thước, mà đổi phương chẳng những không có lui bước nào. ngược lại tiếp tục cầm kiếm phóng vọt lại hướng mình! Tuy nhiên trong lòng Hải Phong vẫn không một chút hối hận, hắn kiên quyết thà chết cùng một chỗ với Thiết Huyết Đường!

Dưới tình huống ung dung không sợ. thực lực của Hải Phong rốt cục cũng bộc phát ra một lần mạnh nhất trong suốt cuộc đời này! Hoàn toàn dùng đấu pháp lấy mạng đổi mạng cùng Tần Lập! Trên bầu trời không ngừng truyền đến tiếng nổ ẩm vang, luồng lực lượng này. chăng những oanh kích không gian chung quanh hai người loạn thành một đổng, mà ngay cả phòng ốc trên mặt đất. tất cả từng mảng từng mảng lớn cũng đểu bị huỷ diệt.

Trên mặt đất từng vết nứt thật lớn. từ dưới chân hai người không ngừng lan ra xa, vỡ ra, giống như một mạng nhện không lồ! Hải Phong bộc phát ra toàn bộ thực lực Đan Nguyên Anh Hóa. hơn nữa ớ dưới tình huống không thiết sống, trong lúc nhất thời Tần Lập quả thật có chút không làm gì được hắn.

Tuy nhiên đây cũng là Tần Lập không có ý sử dụng Bảo Khí. bằng không Ấn Chương vừa ra, lập tức có thể chấm dứt trận chiến ngay. Hơn nữa, thậm chí ngay cả pháp thuật Ngũ Hành trong Tử Khí Quyết Tần Lập cũng không sử dụng. Khó có được cơ hội luyện tập thế này, thực lực của đối phương thực tại không thiếu, hon nữa kinh nghiệm thực chiến phong phú, nếu không nhân cơ hội này luyện tập một chút kỹ năng chiến đấu của mình, thì quả thực chính là một loại lãng phí! Chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn này là chiến kỹ thuần túy gặp càng mạnh thì càng mạnh hơn!

Nhằm vào chiêu số của địch nhân, mặc kệ đối phương sử dụng bất kỳ chiến kỹ gì. đểu có thê trực tiếp khắc chế! Thực lực của Tân Lập càng mạnh, loại cảm giác này lại càng rõ rệt. Chiêu số của Hải Phong thế lớn lực mạnh, mỗi một chiêu đểu là đấu pháp không thiết sống, nhìn qua dường như hắn chiêm thế thượng phong, nhưng ai chịu không nôi tự người đó biết! Bời vi mỗi một chiêu hắn vừa mới phát rạ, lại phát hiện đối phương đã tìm được cách phá giải. Nếu không phái Hải Phong sử dụng đấu pháp đổng quy vu tận, chi sợ trận chiến đã sớm kết thúc rồi. Tuy rằng Hài Phong đang trong chiến đấu, nhưng là mắt hắn nhìn bổn phương tai nghe tám phương, mắt thấy đệ tử Thiết Huyết Đường của mình càng đánh càng giám nhản số, trong lòng hắn không khói cuống cuồng xao động cả lẻn.

Hắn cũng rất thống hận Thất ca nhát gan sợ chết. Rất nhiều năm về trước, thời điểm hai người đều còn là đứa nhò. Thất ca đã như thế. không nghĩ tới. mấy ngàn năm sau, đã đạt tới cành giới Đan Nguyên Anh Hóa, Thất ca vẫn còn ý chí như vậy! Thật sự là tên rác rưởi không có tiền đồ! Hải Phong thầm mắng trong lòng, vừa suy nghĩ vừa né tránh một kiếm của Tần Lập, hắn giận dữ quát to:

- Tần Lập! Ngươi ta xưa nay không oán không cừu, vì sao ngươi tới hủy tông môn ta?

Ngày xưa không oán, ngày nay không cừu? Tẩn Lập nhìn vẻ mặt ngu ngốc của Hài Phong, nguyên vốn không muốn trả lời hắn, tuy nhiên Bạch Trung Sơn bên kia vẫn chua giải quyết được lão già hạc phát đồng nhan. Tần Lập cười lạnh nói:

- Ngươi phái người đi diệt cả nhà ta, giết chết rất nhiêu đệ tử Tần gia ta, ngươi còn dám nói vói ta: ngày xưa không oán ngày nay không cừu sao? Ngươi là kẻ ngu ngốc sao?

- Ngươi...Tiểu tử, hôm nay không cần tánh mạng, bất cứ giá nào ta cũng muốn kéo ngươi cùng chết!

Hải Phong nghiến răng nghiến lợi giận dữ hét.

Tần Lập cười lạnh một tiếng:

- Cũng là ngươi tự mình chết đi, ta còn chưa có sống đủ đâu!

- Ầm!" Một tiếng nổ rung trời từ xa xa truyền đến. lực lượng đó vô cùng khổng lồ. kích thăng vào không gian, toàn bộ địa phương thân bí này. đã sắp bị đám võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa phá thành từng mánh nhỏ, dường như tùy thời đều có thể hỏng mất.

Hải Phong sửng sốt. đột nhiên nghĩ đến cái gì. cười lạnh lớn tiếng nói:

- Ha ha. Thất ca! Huynh cũng bị ngăn càn lại sao?

Thanh âm truyền ra thật xa. Từ xa xa truyền đến một tiếng hừ lạnh, lạnh đến cực điểm, mang theo một mùi vị hốt hoảng, không phải lão già hạc phát đồng nhan kia còn có thể có ai. Hải Phong cười ha hả:

- Muốn chạy trốn, trốn không xong à? Thất ca! Hãy lấy dũng khí của một nam nhân, theo chúng ta cùng nhau tử chiến đi!

Hải Phong nói xong, hai bàn tay áp lại, một đoàn hỏa cầu cực nóng, bỗng dưng xuất hiện trong taỵ hắn, sau đó hung hăng ném về phía Tẩn Lập.

- Tiêu tử! Ta đốt cháy ngươi!

- Rốt cục không kìm nổi sử dụng phập thuật công kích rồi sao?

Tẩn Lập hờ hững cười, tiện tay vung lên một cái. một cái chắn màu lam xuất hiện ngăn chặn hóa câu này. ngay sau đó cái chắn màu lam này biến hóa thành vô sổ băng tiễn, cuộn cuộn mãnh liệt bắn về phía Hải Phong. Hải Phong sợ hãi cả kinh, nói:

- Đây là công phu gì?

- Công phu giết người!

Tần Lập quát lạnh một tiếng, trong phạm vi mấy trăm thước chung quanh tất cả hỏa nguyên tố toàn bộ ngưng kết ờ trên tay mình. Ngọn lửa đó gần như nhìn không ra màu sắc gì, nhưng độ nóng cực kỳ đó lại khiến tất cả mọi người đang chiến đấu đều cảm nhận được, quá sợ hãi, đêu thối lui về bốn phía. Hải Phong cũng đứng lặng ớ nơi đó. chính hắn tu luyện chiến kỹ chính là hỏa thuộc tính, mà theo hắn đột phá Phá Toái Hư Không, đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa. lĩnh ngộ cũng là hỏa nguyên tố. nhưng đối với loại phương pháp ngưng tụ hòa nguyên tố này của Tần Lập, hắn cũng là chưa từng nghe nói. càng đừng nói là nhìn thấy.

Tần Lập thản nhiên nhìn thoáng qua Hải Phong, nói:

- Ngươi thật ra là một hán tử. đáng tiếc là sinh tại Hải gia!

Nói xong, Tần Lặp nhẹ nhàng đẩy hai tay. lập tức xuất hiện...một màn khiến cho người ta sợ hãi! Trên bâu trời nhìn không thấy ngọn lửa. nhưng lại thấy thân thê Hài Phong chi trong nháy mắt bị hòa tan, vốn chỗ Hài Phong đứng đó, chi còn lại có một hình người bang tro! Làn gió thôi qua lập tức bị tiêu tán, tựa như nơi đó cho tới bây giờ cũng không có xuất hiện người nào!

Đây là công phu gì? Chẳng những đám đệ tử Thiết Huyết Đường trong lòng khó hiểu...trợn mắt nhìn như sắp nứt ra, mà ngay cả người phe Tần Lập bên này. cũng đều bị rung động đến tột đỉnh, đối phương là cường giả siêu cấp cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa! Không ngờ cứ như vậy vô thanh vô tức bị đốt cháy thành tro tàn!

Đây chẳng lẽ cũng là chiến kỹ sao? Hay là thần kỹ? Chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn...thật sự cường đại như vậy sao? Công tử hắn rốt cuộc là người, hay là thần? Một chiêu này của Tần Lập, đã hoàn toàn vượt khỏi tri thức về chiến kỹ của võ già Thiên Nguyên Đại Lục, cũng lập tức đánh tan dũng khí ít ỏi còn sót lại trong lòng những người này. Khiển cho trận chiến đấu kế tiếp, xa xa không phấn khích như vừa rồi.

Tất cả mọi người đều bị chấn động đến không biết nên nói cái gì mới phái. Ngay cả Thượng Quan Thi Vũ cũng khiếp sợ không thôi, theo nàng thực lực tăng lên. tự nhiên cũng biết ưu thế thể chất cường đại của bản thân mình là Tiên Thiên linh thể. ờ trên đời này. đó chính là mấy ngàn năm thậm chí mấy vạn năm mới có thê thấy một người. Thế mà phu quân mình lại là thể chất gì chứ? Lại làm cho chính một Tiên Thiên linh thể như nàng ở trước mặt hắn, không ngờ ngay cả một chút xíu ưu thế cũng không có! Mắt thấy đuổi kịp hắn, bằng hắn trở thành võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, nhưng hiện tại nàng mới đột nhiên phát hiện, chẳng những nàng không đuổi theo kịp Tần Lập. ngược lại khoảng cách giữa song phương càng ngày càng xa! Một thân thực lực của phu quân đã hoàn toàn vượt khỏi nhận biết của nàng! Hắn là thần linh chuyển thế hay sao?

Thượng Quan Thi Vũ nghĩ đến đây. Bên kia lão già hạc phát đồng nhan bị Bạch Trung Sơn áp chế. Vốn thực lực của lão đã không băng lão quái Bạch Trung Sơn sống cả vạn năm này. hơn nữa lại không có cái dũng khí liều chết chiến đấu, thêm vào đó vừa rồi cũng nhìn thấy một màn Hải Phong bị một chiêu của Tân Lập đốt cháy thành tro kia. Trong lòng bị chấn động thật sâu. lão nghĩ rằng mình nhất định phái còn sống trờ về. để truyền báo tin tức này cho Hải gia. bới vì chuyện này quả thực quá trọng yếu:

- Cho nên. ta không thê chết được!

Lão già hạc phát đồng nhan không ngừng tự nhủ trong lòng, thế nhưng lão già râu tóc bạc trắng trước mắt này, tựa như một con quái vật quấn lấy lão không buông tha không nói gì, giống như lực lượng cũng vĩnh viễn sẽ không suy kiệt, một chiêu tiếp một chiêu, như sóng biên không ngừng công kích lão:

- Không được, nhất định phải chạy! "Lão già hạc phát đông nhan dường như liều mạng tung một chiêu đánh về phía Bạch Trung Sơn, sau đó xoay người chụp vào hư không một trảo, không gian lập tức bị xé mớ một cái khe thật lớn. thản hình lào già vọt thăng vào giữa cái khe nứt này!

Rốt cục phải chạy ra ngoài không gian tìm đường sống! Trong lòng lão già hạc phát đồng nhan thớ ra một hơi thật dài. có loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.
Bình Luận (0)
Comment