Duy Ngã Độc Tôn

Chương 664

Một đội ngũ mười người, đối kháng ba thế lực siêu cấp: Hải gia, Lãnh Thu Cung, Thánh Hoàng lĩnh vực. Chẳng những không chút hạ phong, hơn nữa đến hiện tại không ngờ còn chưa bại một trận nào!

Đây đã không thể dùng kỳ tích để hình dung. Đây là Thần tích!

Khi Thượng Quan Thi Vũ nhẹ nhàng đi xuống lôi đài. đón tiếp nàng là tiếng vỗ tay nhiệt liệt phát ra từ đáy lòng của hai mươi mấy vạn người.

Lúc Thượng Quan Thi Vũ trở lại hàng ghế, tất cả mọi người đứng dậy. Lãnh Dao ôm chặt lấy Thượng Quan Thi Vũ. xúc động nói:

- Làm ta sợ muốn chết. Tình cảnh vừa rồi rất đáng sợ. muội trở về hoàn hảo. ta thật cao hứng!

- Ta cũng thật cao hứng!

Lão vượn Bạch Trung Sơn thương thế còn chưa lành ở một bên trung khí mười phần hô.

- Lão hầu tử. Có chuyện của ngươi à?

Xà Xà bĩu môi trợn mắt nhìn Bạch Trung Sơn, nói:

- Đây là cảm tình giữa nữ nhân!

Bạch Trung Sơn sờ sờ chớp mũi. Bởi vì thiếu nhân tình của Xà Xà có chút nhiều, cho nên thật bất ngờ là không phản bác.

Thượng Quan Thi Vũ đối mặt với Lý Phi tự bạo đều mặt không đổi sắc, mà giờ phút này lại hơi có chút xấu hổ đỏ mặt. trong mắt hiện lên một tia cảm động.

Nên biết lẳng. cảm giác Lãnh Dao mang đến cho mọi người luôn là lạnh như băng, cho dù đối mặt với Tần Lập. trước mặt người ngoài cùng chưa từng có lúc nào biểu lộ chân tình như này.

Thượng Quan Thi Vũ đưa tay vỗ lưng Lãnh Dao. nhẹ giọng nói:

- Chúng ta đều là tỷ muội tốt. yên tâm, muội không việc gì!

Lúc này. Tần Lập nhẹ giọng nói:

- Được rồi, trận tiếp theo, để ta!

Lúc này. cửa phòng bị gõ vang, sau đó năm người Mặc Ly đi vào. Thấy Tần Lập. Mặc Lý ôm quyền trầm giọng nói:

- Công tử. Trận tiếp theo, chúng ta xin ra sân!

Tử Tiêu nói:

- Đúng vậy. Chúng ta muốn cùng chia sẻ với công tử!

Lãnh Hồi lạnh lùng nói:

- Con nhà phú quý không nên dấn thân nơi nguy hiểm. Công tử vừa rồi không nên để phu nhân ra sân.

Tử Huyên vẫn còn mang thương, thì đưa ánh mắt quan tâm nhìn Thượng Quan Thi Vũ. thấy Thượng Quan Thi Vũ không việc gì mới thở đài nhẹ nhõm một hơi.

Tần Lập mỉm cười, khoát tay ngăn Mặc Lý đang muốn lên tiếng, cười nói:

- Trận chiến tiếp theo, các ngươi thật sự không nên lên.

- Vì sao? Công tử khinh chúng ta sợ chết hay sao?

Sắc mặt Mặc Ly có chút khó coi:

- Hay là...công tử không tin tường chúng ta?

Tần Lập khẽ cười:

- Làm gì có. Ta biết các ngươi không sợ chết, ta cũng không phải không tín nhiệm các ngươi. Chỉ là, chiến đấu kế tiếp, các ngươi ai lên là người đó chết!

Nhìn mấy người vẻ mặt không hiểu. Tần Lập nói tiếp:

- Bởi vì tiếp theo, bên phía Thánh Hoàng lĩnh vực sẽ cho ba đại năng Địa Tiên ra trận. Bọn họ đã liên tiếp thua ba trận, đã không thể thua nữa. Cho nên. tiếp theo nhất định bọn họ sẽ liều mạng.

Mặc Lý nghe xong, không kìm nải cắn răng một cái, nói:

- Vậy không phải đúng lúc sao. Chúng ta đi lên thua ba trận, liều mạng tự bạo cũng khiến cho bọn họ bị thương. Sau đó công tử mới ra tay. nhất định có thể thắng dễ như trở bàn tay!

- Thúi lắm!

Tần Lập rốt cục không kìm nổi. trực tiếp mắng:

- Các ngươi nghĩ các ngươi là cái gì? Là một quân cờ có thể hy sinh tùy ý hay sao? Ta nhận các ngươi, cũng không phải cho các ngươi đi chịu chết! Còn nữa. các ngươi cho rằng ta một chút nắm chắc cũng không có. lại đi chịu chết sao? Đều ngoan ngoãn ngồi ở đây. nhìn công tử ta diệt bọn họ như thế nào!

Mặc Ly ấp úng. còn muốn nói gì. Tần Lập khoát tay chặn lại. trực tiếp đầy cửa. đúng lúc lôi đài quan đang mời võ giả hai bên đánh trận thứ tư lên đài.

Tần Lập giống như mây bay nước chảy. lãng không lên lôi đài. vẻ tiêu sái ung dung, trên người mơ hồ lộ ra phong độ tông sư!

Bốn phía khán đài vang lên một tràng hoan hô như sóng dậy biển gầm. Tần Lập rốt cục ra tay. Mục đích cuối cùng bọn họ tới đây chính là muốn nhìn một chút, người bị đồn đãi như thần này rốt cục có nâng lực gì. Hiện tại. rốt cục hắn sắp ra tay!

Còn có chuyện gì làm cho người ta cảm thấy hưng phấn so với chuyện này?

Trong tiếng hoan hô. khóe miệng Mặc Ly co giật, trong đôi con ngươi màu tím có thêm một phân cảm động. Mà Tử Huyên được Tần Lập cứu. đôi mắt đỏ bừng, nước mắt đảo quanh hốc mắt.

Bọn họ đều là lão yêu quái sống mấy vạn thậm chí mười mấy vạn năm, lẽ ra rất khó bị người cảm động. Nhưng trên thực tế. chua từng có người nào đối xử với bọn họ như Tần Lập.

Đôi mắt Xà Xà cũng đỏ bừng, xuyên qua cửa kính thủy tinh trong phòng nhìn trời, thì thào lẩm bẩm:

- Thật là biết thu mua lòng người a. Chết tiệt, vì sao ta vẫn bị cảm động nhi?

Kỳ thật trong lòng mọi người đều có một cây cân. tốt cùng không tốt. chỉ có tự mình rõ ràng nhất. Nếu không phải lần này đồng thời gặp ba thế lực siêu cấp ra tay. chỉ sợ Tần Lập vẫn như trước, sẽ không cho những người nguyện theo hắn cơ hội rèn luyện sinh tử này.

Thoạt nhìn, Thiên Mộng sơn trang là một môn phái bao che khuyết điểm điên cuồng. Nhưng trên thực tế. trong lòng đám người Xà Xà rõ ràng nhất, trên đời này nếu Tần Lập nói mình là người bao che khuyết điểm thứ hai thiên hạ, tuyệt đối không ai đám nhận mình là thứ nhất!

Có một người như vậy, ngăn trở tai họa vận rủi. chắn gió che mưa cho ngươi, có lợi ích nghĩ đến mọi người, có khó khăn tự mình lên...Thử hỏi. ai không muốn đi theo người như vạy?

Đám người Mặc Ly tuy rằng thời gian thề đi theo Tần Lập rất ngắn nhưng chỉ từ một sự kiện này đủ để nhìn ra nhân phẩm Tần Lập. không khỏi đều cảm khái trong lòng:

- Không đi theo nhầm người!

Tần Lập ra trận gây nên tiếng hoan hô như sóng dậy biển gầm trên khán đài. Tần Lập hướng ra bốn phương tám hướng, cung tay đáp lại.

Người phía dòng tộc Thánh Hoàng lên đài. đúng là đại năng Địa Tiên, lão tam trong bốn anh em sinh tư: Lý Trường Kim. Giờ phút này. trên mặt Lý Trường Kim tràn đầy vẻ lo lắng, lạnh lùng nhìn Tần Lập đang ôm quyền đáp lễ với Bốn phương tám hướng. Trước đó hắn cũng rất bất ngờ. tiếp theo sẽ là Tần Lập. Nguyên lai tướng rằng bên Tần Lập sẽ phái người khác.

Lý Trường Kim chuẩn bị dùng thế "tồi khô lạp hủ" giết địch nhân, lập uy cho dòng tộc Thánh Hoàng, để cho mọi người lấy lại tự tin. Lại không nghĩ tới. trận thứ bổn không ngờ là Tần Lập đích thân ra trận!

Tuy nhiên, tuy rằng không đoán trước Tần Lập sẽ lên đài. nhưng Lý Trường Kim lại không kìm nổi lạnh lùng cười rộ lên. Tần Lập. là kẻ thù lớn nhất của Thánh Hoàng lĩnh vực. Hơn nữa, hắn cũng là nhân vật trung tâm trong đoàn đội của hắn.

Chỉ cần có thể giết Tần Lập. chẳng những báo đại thù cho dòng tộc Thánh Hoàng, cùng tương đương trực tiếp tan ĩã toàn bộ thế lực Tần Lập!

về phần Tần gia. hiện tại tuy rằng đã rất cường đại. nhưng vẫn như trước không ở trong mắt những thế lực siêu cấp này.

Từ hành động rất có lễ tiết của Tần Lập. tiếng hoan hô trên khán đài lại càng điên cuồng, giống như thủy triều. Tần Lập không thể không liên tục đáp lễ.

Đây cũng không phải là Tần Lập cố ý làm ra. mà Tần Lập biết rõ. những người trên khán đài trên cơ bản đều là đại biểu tất cả các thế lực nơi Cực Tây. Có cơ hội đạt được hảo cảm của bọn họ. tại sao lại không muốn chứ?

Tần Lập hiểu được, mình sớm muộn gì cũng phải thoát Lý Tần gia. rời khỏi Tần gia bảo. Những người đi theo mình, sớm muộn cũng đều phải tòa sáng. Nơi Cực Tây. chính là một nơi không tồi. nơi này linh khí đầy dù, có được nội tình từ thời đại Thái cổ để lại. ở bên cạnh tạo nên thế lực hoàn toàn thuộc về mình, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.

Hơn nữa, hiện tại Tần Lập đã có đủ hết thay điều kiện để thành lập thế lực của riêng mình!

Con người, danh vọng, giao tế...cùng với trọng yếu nhất là...Thực lực!

- Đủ rồi. Tần Lập. ngươi còn không để yên? Chỉ giây lát ngươi liền phải chết, không nên thu mua lòng người nữa. Vô dụng!

Lý Trường Kim cùng là lão quái sống vô số năm. như thế nào không rõ hành động này của Tần Lập. Nhưng nguyên nhân chính vì nhìn thấu dụng ý của Tần Lập. hắn mới càng thêm phẫn nộ.

Tiểu tử này còn không để ta vào mắt!

Chuyện này tuy rằng rất khiến Lý Trường Kim có cảm giác thất bại. nhưng cũng chỉ có khả năng có một giải thích.

Tần Lập không để ý đến Lý Trường Kim. tiếp tục hướng về người chung quanh đáp lễ. sau đó hai tay đè xuống. Tiếng hoan hô bốn phương tám hướng lập tức nhỏ đi, dần dẩn trở nên lặng ngắt như tờ.

Ở nơi đám người thành Thông Thiên, thành chủ Lý Long Xuyên khẽ cau mày. trong mắt mang theo vài phần rung động. Nguyên bản hắn giao hảo với Tần Lập đơn giản Tần Lập là một võ giả thật thông minh, hơn nữa cùng rát cường đại. Đương nhiên, phương điện này cũng có nguyên nhân Bởi Tần Lập cứu con gái hắn. Nhưng thật lòng mà nói. Lý Long Xuyên tuyệt đối không muốn nhìn một thế lực cường đại mới thành lập. nhanh chóng quật Khởi dưới mí mắt mình.

Tuy nhiên, hiện tại xem ra đây dường như là chuyện không phải hắn có khả năng ngăn

cản.

Bởi vì ngay vừa rồi, lão tổ tông truyền âm cho hắn, cảnh cáo. Cho dù Tần Lập muốn thành lập thế lực của riêng mình, thành Thông Thiên cũng chỉ có thể duy trì không thể phản đối!

Nghĩ rồi, Lý Long Xuyên bất đắc dĩ cười, trong mắt có chút phúc tạp. Tuy nhiên lập tức lại có vài phân hưng phấn. Có thể tận mắt chứng kiến một đại nâng siêu cấp trường thành, coi như là may mắn to lớn!

Càng may mắn, mình cùng với siêu cấp đại năng này còn có thể kết được thiện duyên, không phải là địch nhân!

Bên trong hàng ghế Nguyệt Diêu Tiên Cung, một đám nữ từ nhìn không ra tuổi thực bên người Minh Nguyệt thượng nhân, rất nhiều người sắc mặt khó coi. Những người này đều là những người phản đối Tần Lập mạnh nhất.Nguồn truyện: Truyện FULL

Mắt thấy người mình phi thường đáng ghét có được danh vọng đáng sợ như vậy. đám nữ nhân thành tinh này có thể vui được mới là quái.

Tuy nhiên, đám người Minh Nguyệt thượng nhân. Hồ trưởng lão cùng Mạc trưởng lão có thiện duyên với Tần Lập. ngược lại đều vì Tần Lập mà vui vẻ.

Lúc này, Tần Lập trầm giọng nói:

- Tần Lập cảm kích mọi người yêu mến. Lại nói. Tần Lập là người trẻ tuổi khí thịnh, ngày trước đắc tội không ít người. Ai đúng ai sai, đối với người trong giang hồ mà nói cùng không trọng yếu. Trọng yếu là có thể đủ khoái ý ân cừu hay không? Lúc này. ở đây, Tần Lập cùng mấy thế lực lớn thông qua phương thức lôi đài. giải quyết mọi dứt điểm ân oán. về sau. Tần Lập cũng muốn ở đây thành lập một thế lực thuộc về mình. Đến lúc đó. xin chư vị có thể ủng hộ nhiều hơn!

Tần Lập nói xong, biểu tình của những đại nhân vật đều khác hẳn nhau. Lý Long Xuyên lộ ra cười khổ. thẩm nghĩ quả nhiên là thế.

Đám danh túc kỳ tài nơi Nguyệt Diêu Tiên Cung đều cười lạnh, tò vẻ khinh thường đối với lời nói của Tần Lập.

Đám người Mặc Lý thì hai mắt tỏa sáng. Kiến công lập nghiệp, hơn nữa đây là mở mang bờ cõi. Ai không hưng phấn? Người sống một đời. phấn đấu không phải chính là những thứ này sao?

Trên khán đài bốn phương tám hướng, vang lên một tràng tiếng hoan hô trầm trồ khen ngợi.

- Tần công tử. Chúng tôi ủng hộ người!

- Tần công tử. Chúng tôi hoan nghênh, công tử tới thành lập thế lực!

Còn có người lớn gan một chút, e sợ thiên hạ không loạn hô lớn:

- Tần công tử. Thành lập một môn phái bao trùm trên cả ba đại thế lực đi!
Bình Luận (0)
Comment