Duy Ngã Độc Tôn

Chương 721

Lời còn chưa dứt, cỗ kình lực mãnh liệt kia đã đánh tới trước người Lục Khỏi. Khí thế trên người Lục Khơi cũng hoàn toàn bùng phát ra, hai tay đẩy về phía trước, một cỗ lực lượng cường đại trực tiếp phá nát hư không.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, không gian xung quanh thân thể Lục Khơi nháy mắt sụp đổ, dù là nơi Thánh Nữ Hồ có cấm chế cao cỡ nào, lão đầu bếp đánh một chưỡng này cũng đánh cho thiên địa phải biến sắc.

Thân thể Lục Khơi giống như một cái bao cát bị đánh bay, trực tiếp bị đánh vọt ra ngoài, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ hư không bị lực lượng khổng lồ trực tiếp chôn vùi.

Ầm!

Thân thể Lục Khơi hung hăng ngã xuống đất, đập mặt đất đầy hoa cỏ thành một cái hố sâu, thân người nàng cũng trực tiếp chôn vào bùn đất.

Còn những ngươi Thánh Nữ Hồ khác bị lão đầu bếp đánh ra một chưởng lực kinh khủng này chấn động vội vàng lùi về sau, có chút đệ tử đời thứ hai thứ ba thực lực hơi yếu, đều bị chấn động thành nội thương, khóe miệng tràn máu.

Các nàng hoảng sợ nhìn lão đầu bếp, trong đó có vài người nhận biết lão đầu bếp, vẻ mặt kinh hãi càng đậm, ở trong đầu của các nàng, lão đầu bếp mấy chục năm trước cũng không có cảnh giới như hiện giờ, coi như là lão đầu bếp khi rời Thánh Nữ Hồ mười mấy năm trước, hắn cũng không có thực lực như hiện tại.

Không lẽ, trong mười mấy năm này, hẳn có được kỳ ngộ gì hay sao?

Thân thể lão đầu bếp đứng giữa hư không khi thì hư khi thì thật, hư thật không ngừng, tạo cho người ta một cảm giác biến ảo khó lường, nhanh đến mức không thể tin nổi.

Lão đầu bếp trực tiếp đi tới phía trên vùng đất chôn vùi Lục Khơi không hề có chút do dự, một tay vung lên, bàn tay vừa lật, đè xuống phía dưới...Toàn bộ hư không, bị một chưởng của lão đầu bếp đánh thành trực tiếp tan biến, một chưởng này ẩn chứa uy lực vô thượng, toàn bộ đánh về phía Lục Khơi.

Toàn bộ mặt đất trong phạm vi mấy trăm thước trực tiếp nứt ra, phát ra chấn động kịch liệt, còn nơi vốn là chỗ Lục Khơi trực tiếp bị một chưởng của lão đầu bếp đè xuống sâu mấy chục thước.

Nơi này biến thành một hang động rộng hơn hai thước, sâu mấy chục thước, bốn phía hang động trơn tuột, giống như bị người ta mài nhẵn, ai cũng có thể tưởng tượng được uy lực một chưởng phán nộ của lão đầu bếp.

Thánh Nữ Hồ này ở thời đại Hoang cổ đích thật là chỗ ở của một vị đại thần Hoang cổ. Loại địa phương này có thể xưng là một tiểu thế giới, không gian nơi này đều được đủ loại cấm chế gia trị khá là kiên cố. Coi như là chiến đấu giữa Địa Tiên đại năng, cũng sẽ không tạo thành bất kỳ tổn hại gì với bên ngoài.

Nhưng giờ lại bị lão đầu bếp đánh ra một chưởng thành một hang động sâu như vậy, đủ thấy lúc này trong lòng lão đầu bếp phẫn nộ mãnh liệt cỡ nào.

Về phần Lục Khơi đã sớm bị lão đầu bếp đánh một chưởng này đến tan xương nát thịt, ngay cả cặn bã cũng không còn.

Lãnh Khinh Mi cùng Tần Lập đứng xa xa nhìn một màn này, Lãnh Khinh Mi không nhịn được nhắm mắt lại, Tần Lập nhìn bộ dáng Lãnh Khinh Mi, trong lòng không nhịn được âm thầm lắc đầu, thầm than loại tính tình này đừng nói là chưởng môn một phái, coi như làm một tiểu quản sự, cũng không thích hợp với nàng.

Chiến đấu phía Thần Nữ Phong đã dần trở nên kịch liệt, không ngừng nghe thấy tiếng nổ ầm ầm từ bên đó. Loại dao động kịch liệt như thế, dù là ở bên này cũng có thể cảm giác được. May mà nơi đây có cấm chế cường đại, nếu không chỉ sợ đã sớm khiến hư không vỡ nát rồi.

Lão đầu bếp hai chiêu chém giết Thất trưởng lão Lục Khơi lửa giận trong lòng cũng nhả ra một chút, đối mặt với các Đệ tử Thánh Nữ Hồ khẩn trương hoảng sợ, lão đầu bếp nhàn nhạt nói:

- Ta và các ngươi không thù không oán, các ngươi đừng tự tới tìm khổ, tất cả các ngươi cùng lên cũng không phải đối thủ của ta. Nghe lời ta, tìm một nơi trốn đi, Thánh Nữ Hồ, phải thay đổi rồi.

Các nữ đệ tử Thánh Nữ Hồ này quá nửa đều là tâm phúc của Lãnh Khinh Tuyết, còn có mấy trưởng lão ở bên trong, nghe lão đầu bếp nói vậy, sắc mặt không nhịn được Đại Bỉến.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Có người quay lại nhìn thoáng qua cánh cửa đá vào nhà ngục trong núi đã mở rộng, không kìm lòng đánh rùng mình một cái. Nếu thực sự thay đổi, có khả năng các nàng là nhóm người đầu tiên bị nhốt vào trong địa lao này.

Không ai sẽ đồng tình với người thất bại, có trời mới biết sau này sẽ còn có người thả các nàng ra hay không. Thánh Nữ Hồ từ xưa đến nay, cho đến giờ chưa từng có ai trốn ra khỏi địa lao trong núi này.

Lần này ai biết là đại năng nào, lại phá hủy tất cả cấm chế bên trong địa lao, một hơi thả hết những người bị giam giữ không biết bao nhiêu năm này ra ngoài, đây đối với Thánh Nữ Hồ mà nói quả thật là một phiền toái to lớn.

Bởi vậy, các nàng mới theo Thất trưởng lão dẫn đầu đi tới nơi này, muốn xác định xem những người này có phải là trốn ra từ bên trong địa lao hay không.

Bởi vì ngoại trừ một bà lão, những người khác đều đã thay đổi y phục, tẩy sạch mặt mũi, ngoại trừ có người cá biệt nhận ra được là nữ nhân bị giam giữ trong địa lao, đại bộ phận các nữ nhân khác thì người ta đã không nhận ra nữa. Bởi vì có rất nhiều người, đã bị giam giữ hơn một ngàn năm.

Sức chiến đấu cùng trình độ điên cuồng của đoàn người này làm cho đệ tử Thánh Nữ Hồ hiện giờ cảm thấy hoảng sợ, nếu không phải Lãnh Khinh Tuyết kịp thời triệu tập đa số trưởng lão cùng cao thủ trong môn phái tới, lúc này mới có thể đánh ngang tay với đoàn nữ nhân đột nhiên nhảy ra này. Nếu không như thế, vậy thì sợ rằng hiện giờ Thần Nữ Phong đã bị công phá rồi!

- Thế nào? Lẽ nào các ngươi còn không muốn đi? Nữ nhân Lãnh Khinh Tuyết bạc tình bạc nghĩa kia đáng để các ngươi liều chết như vậy sao?

Lão đầu bếp híp mắt, ngữ khí trở nên có chút không tốt, giọng nói tràn ngập ý lạnh.

Phía bên kia có một đệ tử áo tím, diện mạo cũng chỉ hai bảy hai tám tuổi, tóc búi cao, lộ ra chiếc cổ thon thảm làn da trắng nõn mềm mịn, mi liễu cong cong, môi nhỏ anh đào, sắc mặt phấn hồng, là một cô gái cực đẹp.

Nàng hừ lạnh một tiếng, nói:

- Mọi người không cần tin hắn, đám nữ nhân kia vốn là phản đồ, đáng bị giam giữ nhiều năm như thế. Hiện giờ đi ra, vậy thì thế nào? có thể nhấc lên bao nhiêu sóng gió? Thánh Nữ Hồ chúng ta cường đại như vậy, chẳng lẽ còn sợ một đám phản đồ bị giam giữ không biết bao nhiêu năm hay sao?

Lúc này, những người khác cũng hồi thần lại, tuy rằng lão đầu bếp thực lực cường đại, nhưng các nàng cũng không phải kẻ yếu. Vừa rồi chỉ là bị thủ đoạn sắc bén của lão đầu bếp nháy mắt chấn nhiếp tâm thần mà thôi, nếu thật sự liều mạng đánh lên, các nàng thật không sợ lão đầu bếp. Bởi vì lão đầu bếp có lợi hại đi nữa, cũng chỉ có một người, còn các nàng lại có mười mấy người.

- Không sai, Chu Vô Phong, không nghĩ tới là Ngươi thả đám người kia ra. Ngươi thật sự là thất đức mà.

Một nữ trung niên, cũng là một trưởng lão Thánh Nữ Hồ xếp hạng sau, vẻ mặt cay nghiệt nói:

- Lãnh Khinh Mi cũng bị ngươi dẫn ra rồi chứ? Ngươi còn không mau nhanh mang theo nàng xa chạy cao bay, còn dám lưu lại ở nơi này...

Một đệ tử đời thứ nhất áo tím lớn tiếng nói:

- Chúng ta nhiều người, không cần sợ hắn. Mọi người cùng kết trận chém giết hắn ngay tại chỗ.

Mười mấy cô gái này động tác thật nhanh, như bướm lượn giữa vườn hoa, cấp tốc ngưng kết thành trận, vây quanh lão đầu bếp ở giữa.

Lãnh Khinh Mi ở bên kia gấp gáp nói:

- Công tử, đây là Phong Tiên Trảm Thần Đại Trận của Thánh Nữ Hồ, một mình Vô Phong không đối kháng được.

Tần Lập nhìn cô nàng này gấp gáp muốn chạy tới, vì vậy cười nói:

- Không sao, một thân thực lực lão đầu bếp hiện giờ đã không phải như lúc cô nhận biết lão năm đó nữa.

Hiện giờ Tần Lập đã đoán được, sở dĩ lão đầu bếp ngẩn ngơ mấy chục năm ở nơi thâm sơn cùng cốc kia, khẳng định không đơn giản chỉ là báo ân. Khả năng lớn nhất, chính là lão đầu bếp ở một nơi nào đó phát hiện di tích Hoang cổ, chiếm được truyền thừa nào đó, lúc này mới ở lại địa phương kia ngây ngốc mấy chục năm.

Từ trên thực lực lão đầu bếp, có thể cảm giác được lão cũng không siêu việt cảnh giới Địa Tiên, nhưng Địa Tiên tầm thường thì có mấy người hợp lại khẳng định cũng không phải đối thủ của lão. Hơn nữa lão đầu bếp vẫn tạo cho người ta một cảm giác sâu không thể lường, thậm chí còn có thể cảm nhận được một cỗ vận đạo dung nhập tự nhiên.

Thấy Lãnh Khinh Mi còn có chút lo lắng. Tần Lập nói:

- Yên tâm đi, một khi lão ta có nguy hiểm, ta sẽ tùy thời ra tay.

Lúc này Lãnh Khinh Mi mới gật đầu, vẻ mặt khẩn trương quan tâm lão đầu bếp bị vây quanh ở phía kia.

Mười mấy nữ đệ tử Thánh Nữ Hồ ngưng kết thành trận, giữa các nàng thực lực yếu nhất cũng là cảnh giới Lôi Kiếp, cực mạnh đã tiến vào cảnh giới Địa Tiên, bản thân đã là đại năng thực lực mạnh mẽ, lại ngưng kết thành trận, thực lực sẽ tăng cường vô số lần.

Lão đầu bếp vẫn hết sức bình thản ung dung như trước, đứng ở nơi đó, hai tay mở ra, cả người như hòa hợp một thể với thiên địa.

- Hắn đã nắm giữ được một loại bí thuật Thái cổ, mọi người cẩn thận!

Trưởng lão trung niên Thánh Nữ Hồ nhắc nhỡ.

- Giết!

Một đệ tử áo tím đời thứ nhất chợt quát lên, trường kiếm trong tay chợt lóe sáng, một đạo kiếm khí chém phá hư không, trực tiếp chém về phía lão đầu bếp.

Tiếp đó, mười mấy đạo kiếm khí xé rách hư không, trực tiếp phong kín toàn bộ không gian trong trận, những đạo kiếm khí này trực tiếp chém về phía thân thể lão đầu bếp.

Phong Tiên Trảm Thần Đại Trận, dám đặt cái tên này, trận pháp này khẳng định không thể coi thường. Những nữ nhân này vừa ra tay, Tần Lập liền cảm giác được, hai mắt lập tức bắn ra thần quang. Hắn cũng không quá quan tâm đến lão đầu bếp, bởi vì lúc này muốn ra tay đã chậm rồi. Nếu lão đầu bếp là kẻ yếu, một chiêu này lão sẽ không chịu đựng được.

Tần Lập quan tâm là những bộ pháp dưới chân các cô gái này, hắn phát hiện bộ pháp dưới chân họ rất kỳ quái, không giống như bất kỳ bộ pháp nào mà Tần Lập từng thấy qua. Bộ pháp mỗi người nhìn có vẻ trăm ngàn chỗ hở, nhưng những người này tổ hợp lại một chỗ, lại cho người ta cảm giác như không lọt khe hở nào.

Trên đời này không có trận pháp mười phần toàn mỹ, Tần Lập tin rằng bất kỳ trận pháp này đều sẽ có chỗ hở nhược điểm của nó. Cho nên, ánh mắt Tần Lập gắt gao nhìn chằm chằm động tác dưới chân những cô gái này.

Mười mấy đạo kiếm khí chém phá hư không, làm cho bất kỳ ai cũng không thể tránh được, đây là một tử cục tất sát.

Ngoại trừ ngạng kháng ra, không có cách giải thứ hai, mà đón đỡ kiếm khí do mười mấy cường giả chồng lên nhau, sợ rằng sẽ càng cửu tử nhất sinh.

Lão đầu bếp yên lặng đứng ở giữa, tùy ý để những đạo kiếm khí này chém về phía mình.

Ngay khi kiếm khí của đệ tử áo tím đời thứ nhất chém đến đỉnh đầu lão đầu bếp, bỗng nhiên trong miệng lão đầu bếp phát ra một âm tiết kỳ quái. Vừa phát ra âm tiết này, mười mấy đạo kiếm khí chém phá hư không đan vào nhau, chợt dừng lại giữa không khí một cách quỷ dị vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment