Duy Ngã Độc Tôn

Chương 812

Thú Vương nói rồi, quay sang thủ hạ nói:

- Gọi tiểu thư đến đây, nói là, nói rằng ta không bức con bé gả đi nữa!

Nói xong, thở dài một tiếng, nhìn thoáng qua Tần Lập, sau đó nói:

- Trước mắt, bộ tộc Thú Vương coi như chân chính quyết liệt với bọn họ rồi, hy vọng sau này Tần công tử có thể giúp đỡ chúng ta!

Tần Lập mỉm cười, nói:

- Tạm thời còn phải quấy rầy Thú Vương đại nhân., Thú Vương đại nhân dám đứng ra thay mặt Tần Lập ta. Tần Lập cũng vô cùng cảm kích, cho nên nếu bộ tộc Thú Vương thật có phiên phức, nhất định Tần Lập sẽ không ngồi yên mà nhìn!

Thú Vương thở phào một cái, kỳ thật ông ta vẫn chờ những lời này của Tần Lập.

Ông ta là Thú Vương, là chúa tể vạn thú, nói thật chứ, nếu như hôm nay Tần Lập không bày ra thực lực mạnh mẽ như vậy, còn đánh bại nửa bước Thần Vương, ông ta nhất định sẽ không dám đặt cược lên người Tần Lập, thà rằng dùng nữ nhi mình đổi lấy mấy ngàn năm hòa bình cho bộ tộc Thú Vương.

Mấy ngàn năm tuy rằng không dài, nhưng cũng không ngắn. Nếu như trong thời gian mấy ngàn năm mà bộ tộc Thú Vương vẫn còn không thể xuất hiện mấy thiên tài kinh tài tuyệt diễm, vậy cũng chỉ có thể nói bộ tộc Thú Vương khí số đã hết, có giãy giụa cũng vô ích mà thôi.

Tần Lập bày ra chiến lực mạnh mẽ, cùng với mấy người thủ hạ, tuy rằng đều là nửa bước Thánh Chủ nhưng đã có thể chống lại được Thánh Chủ chân chính.

Đây là nguyên nhân căn bản làm cho Thú Vương chân chính động tâm, đến cuối cùng quyết định được ăn cả ngã về không.

Bộ tộc Thú Vương cần viện binh mạnh mẽ, chống lại Nhị Địa Tam Địa không ngừng áp bức, Tần Lập, cũng cần phải dựa vào một thế lực cường đại. Dù sao hắn không hề có căn cơ ở nơi Thần Vực, chỉ dựa vào lời nói của mình, vậy dù có mạnh mẽ hơn đi nữa, cũng chỉ là lục bình trôi nổi bập bềnh, không có nền tảng chắc chắn!

Bất cứ Vương tộc một Địa nào, cũng có thể dễ dàng làm hắn bỏ chạy thảm hại!

Nhưng nếu bộ tộc Thú Vương liên hợp cùng Tần Lập, vậy kết quả sẽ có khác biệt rất lớn. Thú Vương cũng nhận được ngự chỉ của Thông Thiên Đại Đế. Tuy rằng không biết cuối cùng Thông Thiên Đại Đế nghĩ thế nào, nhưng Thú Vương có thể khẳng định một điểm: Trong thời gian ngắn, trước khi Thông Thiên Đại Đế ban xuống đạo ngự chỉ thứ hai, cho dù có vô số người đánh chủ ý tới trọng bảo trên người Tần Lập, nhưng sẽ tuyệt đối không dám giết hắn!

Chuyện hôm nay, chính là căn cứ xác minh tốt nhất. Không ai dám làm ngược với ý Đại Đế, trêu chọc lửa giận của ngài ấy. Cho nên, trong thời gian tiếp theo, các Thánh địa khác có khả năng sẽ phái ra Thần Vương thực lực mạnh mẽ tới cướp đoạt bảo vật trên người Tần Lập. Nhưng nếu như không cướp được, cũng sẽ tuyệt không làm căng!

Thú Vương chính là nhìn trúng điểm này, mới quyết định đập nổi dìm thuyền. Nếu bọn họ không dám giết Tần Lập, vậy thì dễ thôi, bởi vì Tần Lập dám giết bọn họ!

Từ chuyện hôm nay hoàn toàn có thể nhìn ra được, Tần Lập tuyệt không phải là người thích bị uy hiếp, tính cách cực kỳ cố chấp, cũng không tính là kiêu ngạo bá đạo. Thánh địa này, kỳ thật sợ nhất chính là người như Tần Lập!

Nhiệt huyết, nhưng không xung động, cố chấp, nhưng không chọc người khác chán ghét. Hơn nữa rất có suy nghĩ, làm bất cứ chuyện gì cũng lưu cho mình vài phần chuẩn bị ở phía sau.

Hôm nay hắn nói một câu, liền làm cho Thú Vương phái trực tiếp đoạn tuyệt với Tam Địa. Người như vậy, ai dám xem thường hắn?

Lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân Linh Nhi vẻ mặt lạnh lùng trực tiếp xông vào, nhìn thấy phụ thân cùng Tần Lập trò chuyện thoải mái, không khỏi thở phào một hơi. Nàng sợ nhất là Tần Lập cùng phụ thân sinh ra phản ứng đối lập, nếu thật như vậy, thì bộ tộc Thú Vương sẽ thật sự nguy hiểm rồi.

- Không có pháp tắc, còn chưa thông báo, đã trực tiếp chạy vào rồi!

Thú Vương khẽ quát một tiếng, kỳ thật trong lòng ông ta vẫn rất là sủng ái nữ nhi này.

- Là ngài gọi con tới mà!

Linh Nhi bĩu môi, nũng nịu nói. Nàng đã biết chuyện kia, cũng biết rõ mình tuyệt sẽ không gả cho vương tử Tam Địa kia nữa, tâm tình thật là thoải mái, vì vậy cũng sẽ không bảo trì bộ dạng lạnh lùng nữa, tiến tới trước mặt Thú Vương bắt đầu làm nũng.

Tần Lập mỉm cười, nói:

- Cha con hai người cũng xa nhau lâu rồi, ta sẽ không quấy rầy nữa, ta đi xem thương thế mấy người kia.

Linh Nhi xoay người lại, trong ánh mắt linh động lóe ra quang mang cảm kích, nhẹ giọng nói:

- Bọn họ đều đã được an bài xong rồi, hơn nữa ta cũng chuẩn bị xong phòng của huynh. Tạm thời huynh cứ ở lại Thú Vương Cốc, những người kia trở về rồi, trong thời gian ngắn sẽ không quay lại. Hơn nữa cha ta đã đóng những truyền tống trận, cho nên huynh cứ an tâm ở đây.

Tần Lập gật đầu, mấy người Nam Cung Tử Lăng cần dưỡng thương, hắn cũng cần làm rõ tình huống nơi Thần Vực. Trọng yếu nhất, Tần Lập muốn tra xét thử, có thể tìm ra được những chỗ vùi lấp Thần Nguyên từ tràng cảnh mình thấy ở cánh cửa Thần Miếu hay không!

Nếu như có thể tìm được, chẳng những có thể giải quyết được căn bản tăng lên thực lực cho bọn họ, còn có thể xác minh một chuyện: Hình ảnh phong ấn trên cánh cửa Thần Miếu, tất cả đều là chuyện chân thật đã từngxảy ra!

Chuyện này không phải bình thường, Tần Lập chưa từng nhắc tới với bất kỳ người nào.

Tần Lập đi rồi, Thú Vương nhìn nữ nhi, thần sắc có chút phức tạp. Một lúc lâu, mới nhẹ giọng hỏi:

- Linh Nhi, con thật sự xem trọng người này?

Sắc mặt Linh Nhi chợt đỏ lênm nhưng gật đầu kiên quyết, nói:

- Đương nhiên rồi lẽ nào ngài không thấy được thực lực hắn biểu hiện hôm nay sao? Quan hệ tốt với người này, so với kết giao với một đám lang sói Tam Địa, người nào có giá trị hơn điều này không cần con phải nói chứ?

Thú Vương liền nói:

- Con biết ta không phải nói cái này, ý của phụ thân là con ưa thích Tần Lập phải không?

Linh Nhi không ngờ tới phụ thân lại trực tiếp như vậy, sắc mặt đỏ bừng, ngậm ngừng

nói:

- Cái này...con...con cũng không biết, Tần Lập huynh ấy...huynh ấy đã có rất nhiều nữ nhân...

- Hắc, cái này tính là gì? Phụ thân con đây, không phải cũng có mấy ngàn cơ thiếp sao? Nam nhân có nhiều nữ nhân tính là gì? Tần Lập hắn còn trẻ tuổi, dù là có nhiều, cũng không thể nhiều hơn phụ thân được chứ?

Thú Vương cười ha hả nói.

- Nào có, bên người huynh ấy nhiều cũng không đến mười cô gái...

Linh Nhi thật hết chỗ nói với phụ thân mình rồi, thầm mắng nếu hắn thật giống như ngài, ta mới không chịu đưa thân mình cho hắn! Chẳng qua chuyện này Linh Nhi cũng không nói tới với Thú Vương, bởi vì Thú Vương vẫn muốn đem gả nàng cho vương tử Tam Địa. Đừng nói chưa có cơ hội nói ra, dù là có cơ hội, nàng cũng tuyệt không nói ra được.

- Ha ha! Mới không tới mười người? Còn thiếu như vậy? Nếu Linh Nhi con thích hắn, phụ thân thấy con cứ gả cho hắn là được rồi!

Thú Vương cười cười nói, nhưng trong mắt lại xẹt qua một tia sáng.

Ông ta không biết trong lòng Thông Thiên Đại Đế nghĩ điều gì, nhưng ông ta đám cam đoan: ở trên Nhất Địa này, nếu Thú Vương ta muốn giấu một người, trừ khi Đại Đế đích thân tới, nếu không sẽ không một ai tìm được!

Chỉ cần Tần Lập còn sống, tin rằng không cần bao lâu, hắn có thể bước vào cảnh giới Thần Vương. Cùng lắm thì dốc toàn bộ tài nguyên bộ tộc Thú Vương, đều đổ lên trên người hắn!

Một khi Tần Lập có thể đột phá thiên đạo, trở thành Đại Đế, trở thành chúa tể một phương. Khi đó, coi như là Đại Đế cũng không dám dễ dàng đụng tới hắn!

Chém giết Đại Đế, như vậy sẽ nhiễm phải nhân quả rất lớn!

Cho nên, Thú Vương liền nghĩ tới việc làm thế nào, mới có thể cột thật chặt Tần Lập vào chiếc xe bộ tộc Thú Vương!

Thông hôn, hiển nhiên là một loại phương thức không tệ.

Hiếm thấy Linh Nhi lại không phản đối, Thú Vương liền biết nữ nhi mình cũng thích tiểu tử kia, không nhịn được cười nói:

- Nếu nữ nhi con không phản đối, vậy chuyện này cứ định như vậy đi!

- Phụ vương! Ngài...ngài còn chưa hỏi qua ý của Tần Lập mà. Người kia rất cứng nhắc, không thích nhất là người khác làm chủ thay hắn!

Linh Nhi cuống quít nói.

- Cái gì? Ý của hắn? Đường đường là nữ nhi Thú Vương ta, công chúa bộ tộc Thú Vương gả cho hắn đó là vinh hạnh trời ban! Hắn còn có gì không vừa lòng?

Thú Vương trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.

- Ối! Phụ vương, nếu ngài dùng thái độ như thế, vậy hôn sự này khẳng định sẽ không thành được.

Linh Nhi thở dài một tiếng, trong ánh mắt hiện lên một tia đau thương, nghẹn ngào nói:

- Mẩu thân con mất sớm, không ai thương yêu con, bị phụ thân mình coi như món hàng, gả cho ngươi này gả cho ngươi kia...Nếu như mẫu thân còn sống...

Thú Vương không chịu đựng được nhất chính là khi nữ nhi nói chuyện này, mặc dù biết tám chín phần mười là nha đầu kia giả bộ, nhưng vẫn không nhịn được lòng mềm nhũn, nói:

- Được rồi được rôi vậy thì tự con đi hỏi đi. Đây là chuyện mấy người trẻ tuổi các con, ta...ta mặc kệ là được rồi chứ?

- Hì hì!

Linh Nhi nhảy lên ôm vòng quanh cổ Thú Vương nhõng nhẽo nói:

- Không được, ngài là phụ vương của ta ngài mặc kệ sao được. Ngài có thể cho người đi hỏi ý của Tần Lập trước, nữ nhi là con gái, làm sao không biết xấu hổ đi hỏi loại chuyện này chứ?

Thú Vương suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có đạo lý, vì vậy trầm ngâm nói:

- Vậy thế này, cho Lục thúc con đi hỏi là được!

- A? Lục thúc? Không phải thúc ấy...Thúc ấy hận nhất chính là Tần Lập hay sao? Ngài cho thúc ấy đi, chuyện này...

Lúc này Linh Nhi hoảng sợ không thôi, nói:

- Hay là để con tự đi thôi.

Nói rồi đứng dậy muốn đi ra ngoài.

- Linh Nhi, con đứng lại.

Thú Vương nghiêm túc gọi nữ nhi mình quay lại.

Linh Nhi đứng ở đó, khó hiểu nhìn phụ thân mình, trong lòng rất Kỳ quái: Bộ dạng của phụ thân mình, quả thật là muốn thông gia với Tần Lập, nhưng để Lục thúc đi...Nguồn truyện: Truyện FULL

Chính là vì lần trước Lục thúc vươn bàn tay khổng lồ đi qua Thần Miếu, muốn cướp đoạt Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan do Tần Lập luyện thành, mới khiến nàng biết được Giới Hạ có Kỳ nhân như Tần Lập, người mang đan phương Thần cấp gia tộc Thần Vương, tiếp đó mới có chuyện nàng tiến vào Giới Hạ.

Lúc đầu Lục thúc không cướp được đan dược kia, ngược lại bị Tần Lập làm bị thương bàn tay, nổi trận lôi đình, nói thề không đội trời chung với tiểu tử tổn thương tay hắn. Nếu để thúc ấy gặp được Tần Lập, vậy còn không đánh tới hay sao.

Thú Vương nhìn bộ đáng nữ nhi rất khó hiểu, trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng. Nữ nhi hướng ngoại mà, còn chưa gả cho Tần Lập, đã bắt đầu suy nghĩ cho hắn rồi.

- Con cho là hôn sự của con, một mình phụ vương có thể làm chủ được?

Thú Vương khẽ than một tiếng, nói:

- Nội bộ bộ tộc Thú Vương chúng ta, cũng có rất nhiều tiếng nói khác nhau. Con muốn gả cho Tần Lập, vậy trước tiên phải qua một cửa bọn họ! Tuy nói bộ tộc Thú Vương chúng ta đã sớm không khác gì nhân loại, nhưng không làm bọn họ chịu phục, làm sao có thể danh chính ngôn thuận được chứ?

Linh Nhi có chút giật mình nhìn phụ thân, nói:

- Ý của ngài là?

Thú Vương gật đầu, nụ cười trên mặt thoạt nhìn có chút xấu xa...
Bình Luận (0)
Comment