Em Chọn Tôi Hay Chọn Hắn?

Chương 47

Ngày hôm sau, tại nghĩa trang y

Nó mặc một bộ váy màu đen, đôi mắt u buồn màu nước nhìn xuống, mái tóc màu gỗ mun buộc cao. Nó đứng trc bia mô của papa, nhẹ nhàng quỳ gối. Nói với ông:

- Cha, xin người hãy tiếp thêm động lực cho con để có thể bước tiếp. Bởi vì con không biết khi mà con đến đó, gặp lại chàng trai mà cha đã đưa đến, đã bước vào cuộc đời con. Con không biết câu trả lời của anh ấy có đúng như con mong muốn hay không hay là thứ con buộc phải đối mặt đó là sự thật.

..............

Tại sân bay xxx

Nó đi, nhưng lại không muốn cho ai biết bởi vì nếu để cô biết thì chắc chắn cô sẽ ko cho nó đi. Nó bước lên máy bay đi tìm câu trả lời cho chính mình.

Sau khi máy bay cất cánh một lúc, cx có một chiếc máy bay tư nhân rời đi. Đó là máy bay của anh, anh muốn hỏi hắn tại sao lại đối xử với nó như thế, và đương nhiên là anh bt nó sẽ đến. Vì vậy mà anh càng phải đến đó.

.................

Vậy là, cuối cùng nó đã đặt chân đến Ai Cập. Nơi nó tìm đc câu trả lời cho tình yêu của mình.

Nó bước đi trên con đường rộng lớn. Lấy điện thoại gọi cho công chúa Bufi Nidily kêu cổ đến đón. Nó gọi cho cô ấy bởi vì nó bt. Ai Cập có phong tục, trc đám cưới của hoàng tộc đều sẽ có một buổi tiệc lớn diễn ra. Đương nhiên hai nhận vật chính sẽ phải ở đó.

Chỉ sau 5 p, một chiếc xe lập tức đến đón nó.

Nó ngồi trong xe, tay tì lên thành ghế. Bàn tay như che như không che miệng cười lạnh. Đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng đến cung điện xa hoa lộng lẫy.

....................

Cung điện hoàng gia.

Bởi vì nó là khách quý nên tất cả mn đều ra đón tiếp. Cô công chúa kiêu kì, xinh đẹp kia đương nhiên cx phải lôi bằng đc hắn ra đón cùng.

Chiếc xe sang trọng dừng lại cách hắn và Nidily tầm 1m. Nó bước xuống trong cới sự kiêu sa. Thần thái lạnh lùng, kiêu ngạo ko thay đổi. Nó bước đi trên thảm đỏ, bước đến gần Nidily:

- Hôm nay tôi tới đây là để chúc mừng cô. Bởi vì mai tôi ko thể tham gia đc. Tôi chỉ có thể ở lại đây 1 ngày thôi. ( tiếng Ấn Độ)

Nidily cười tươi:

- Haha! Cô đến chung vui là tôi mừng rồi. Nào nào, vào đi vào đi. À để tôi đi gọi ng chuẩn bị phòng cho cô nhé!( tiếng Ấn Độ)

Nó:

- Thôi tôi chỉ ở lại có một ngày.( tiếng Ấn Độ)

Nidily:

- Ko s ko s. Tôi vào trc nhé!( tiếng Ấn Dộ)

Nidily vào trong trc. Nó đứng đối diện hắn. Khuôn mặt của hắn từ nãy đến giờ đều trong trạng thái ngạc nhiên. Nó đi lướt qua hắn, nói nhỏ:

- Nói chuyện riêng một chút đc k?

Hắn:

- Gặp e ở khu vườn sau toà lâu đài. Trc lúc bắt đầu buổi tiệc.

Nó nhếch môi cười nhẹ. Bước vào bên trong.

...................

21h, chuẩn bị bắt đầu bữa tiệc.

Hắn mặc bộ vest đen đứng dựa vào một bóng cây chờ nó. Hôm nay anh cx đc mời đến đây. Hắn cx ko bt là trùng hợp hay cố ý nhưng,hắn thật sự ko thích sự xuất hiện của a.

Nó bước đến gần hắn, mắt hắn mở to. Hôm nay nó thật sự rất đẹp. Hắn cx ko thể phủ nhận vẻ đẹp tuyệt trần của cô công chúa kia nhưng, nó còn đẹp hơn rất nhiều.

Nó cười nhẹ:

- Anh thật sẽ cưới cô ấy s?

Hắn:

- Em nhớ ra mọi chuyện r s?

Nó:

- Trả lời em! Đám cưới này có phải là thật hay k?

Hắn do dự, nếu nói cho nó biết. Hắn chỉ sợ. Nếu ai bt đc kế hoạch của hắn thì mọi thứ sẽ ko thể thay đổi đc nữa. Cô công chúa đó bt đc bí mật củ hắn( chuyện mẹ hắn từng là kĩ nữ). Cô ấy nói nếu hắn đồng ý cưới cô ta thì cô ta sẽ ko nói ra chuyện đó. Vì mẹ, hắn ko thể....:

- Anh.....

Nó ngước đôi mắt nhìn hắn. Vậy là thật s? Giọt nước mắt lăn dài trên đôi mắt nó. Nó nghẹn ngào:

- Đc r, e hiểu r.

Nó quay bước đi. Từng giọt nước mắt nhự pha lê lăn dài. Nó hối hận, hối hận khi đặt niềm tin vào hắn.

...................
Bình Luận (0)
Comment