Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 111



Hai mẹ con ngồi đó nói chuyện mặc kệ Nam đứng nấu ăn. Điều hạnh phúc nhất là khi mẹ và vợ có thể hòa hợp. Chỉ cần hai người luôn hiểu nhau như thế là con vui lắm rồi. Nam nhìn mẹ và Dương nói chuyện vui vẻ như thế lòng cậu cũng yên tâm hơn nhiều. Cậu vẫn cứ lo lắng khi vợ cậu không hoàn hảo như những cô con dâu khác. Nhưng thật may mẹ cậu không nghĩ thế. Giờ cậu cũng có thể yên tâm đi làm rồi.

"Sao rồi có bữa tối chưa?" Ba của Nam hỏi

Dương vội đứng dậy, dạ sắp có rồi ba. Để con phụ chồng con dọn cơm. Dương bước tới phụ anh xã dọn cơm ra cả nhà ăn. Bé dê thì đã ngủ say sau khi nghe Daddy hát ru rồi. Cả nhà họ bốn người quây quần bên nhau ăn cơm vui vẻ, hạnh phúc biết bao. Ở bên nhà Dương, mẹ đẻ Dương và mẹ nuôi cũng đang ăn cơm. Họ gọi điện bảo nhớ Dê muốn đưa dê về chơi. Nhà có mỗi đứa cháu đích tôn, ông bà nội ngoại ai cũng tranh dành hết ý. Cơ mà điều đó lại khiến hai vợ chồng Nam Dương hạnh phúc. Nam đang có ý định để con lớn xíu rồi quăng cho ông bà đưa vợ đi hưởng tuần trăng mật. Nhưng quan trọng nhất bây giờ vẫn là sức khoẻ Dương.


Ăn xong Nam cũng dành phần rửa chén.

"Em phụ anh nha" Nam đưa hai tay ôm Dương đặt lên ghế.

"Em ngồi đây nhìn anh làm là được rồi. Ngoan nghe lời đi" Nam gõ đầu Dương và nói.

"Dạ" Nụ cười đó của Dương là nụ cười hạnh phúc. Khi được ở bên người mình yêu, hết mực yêu thương mình như thế. Cả hai đã cũng trải qua những khoảng thời gian thật khó khăn. Bây giờ thì thật tốt chúng ta đã thật sự bên nhau, có cả con gái nữa. Ông trời đã tốt với chúng ta lắm rồi. Bây giờ chúng ta phải nuôi dạy con thật tốt.

Han gọi điện cho Dương, hỏi Duong ở nhà hay ở nhà chồng. Han bảo là ngày mai hai vợ chồng và Saru sẽ qua thăm dê. Saru nay cũng gần 10 tháng rồi, cũng đã bắt đầu biết đi lững chững rồi. Saru rất đẹp trai và đáng yêu.


"Anh ơi vợ chồng Han bảo ngày mai qua thăm dê đó"

"Ừ anh biết rồi, ngày mai anh cũng không có lịch diễn. Ngày mai anh hứa sẽ dành thời gian bên hai ba con em" Dương bước tới gần đứng phía sau ôm anh.

"Cảm ơn vì có sự xuất hiện của anh trên đời này." Nam quay lại đặt lên trán Dương nụ hôn. "Ngốc, chúng ta là một gia đình rồi sao còn nói cảm ơn hả."

Cả hai cùng lên phòng ngủ. Chiếc nôi của Dê đặt kế bên sát giường của Nam và Dương. Trước khi ngủ Nam không quên mát xa cho vợ, thoa kem dưỡng cho vợ. Cả hai lên giường nằm ngủ. Anh ôm bé vào lòng, cũng giống như ngày xưa. Nữa đêm thì dê khóc vì đói. Dương ngồi dậy, Nam đẩy vợ nằm xuống ngủ tiếp "Ngủ đi, con để anh lo" Còn anh thì dậy bế dê, đi pha sữa cho dê uống. Con bé uống sữa xong thì ị đầy tả. Anh cũng lau sạch sẽ rồi thay tả cho con. "Nay dám ị trên người Daddy luôn à, con gan lắm rồi đấy" Anh ngồi nói chuyện với đứa trẻ hơn một tháng tuổi. Mặt dê ngơ ngạc nhìn anh, nó không hiểu ba nó đáng nói cái gì.

Dương ngồi nhìn anh chồng chu đáo chăm con mà hạnh phúc ngập tràn. Chỉ cần vậy thôi là đủ, việc nhà có anh đỡ đần, chăm con có anh phụ giúp. Từ ngày cưới anh, em chưa phải chịu khổ một ngày nào.

"Anh hai ơi anh thấy không? Anh Nam rất tốt với em đấy, em rất hạnh phúc. Anh đừng lo cho em nhé. Em chỉ mong rằng kiếp sau anh của em sẽ gặp được người có thể mang lại hạnh phúc cho anh ." Dương ngồi nghĩ tới Otis.


Sau khi Nam thay đồ cho con gái, cho con ngủ xong. Cậu cũng lên giường ngủ. Cậu nhẹ nhàng ôm Dương ngủ, cảm nhận được cái gối Dương nằm ướt hết. Anh hiểu chắc em lại suy nghĩ lung tung nên buồn và khóc. Nên anh chẳng hỏi cậu một câu nào. Chỉ ôm em lại vỗ về cho em ngủ thật ngon thôi.

Có đôi lúc mình hiểu nhau thì không cần phải cái gì cũng hỏi, cái gì cũng nói. Chỉ cần hành động thông qua ánh mắt của nhau thì cũng cảm nhận được rồi.






Bình Luận (0)
Comment