Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 17

Bàn tay to của Mạnh Dịch Nam chậm rãi thâm nhập vào váy ngủ rộng thùng thình của cô, Lộ Hiểu Vụ cả người căng thẳng, cơ thể cuộn tròn chặt lại, muốn tách rời ra khỏi tay anh. Kết quả lại càng đem lưng đổ về phía sau dán trước ngực Mạnh Dịch Nam.

Mạnh Dịch Nam ánh mắt tối lại, nhìn chằm chằm cổ áo rộng mở kia của cô, đôi gò bồng đảo gợi cảm vểnh lên, da thịt trắng ngần bao vây lấy nụ hoa cao ngất, cả những đường tơ máu rất nhỏ cũng như ẩn như hiện, Lộ Lộ, em chỉ có thể là của anh!

Một tay vừa cầm nụ hoa cao ngất, nhẹ nhàng mà vuốt ve, sự no đủ kia gợi lên dục vọng trong lòng, hắn sẽ chứng minh hắn mới là duy nhất của cô.

Lộ Hiểu Vụ ngực căng thẳng, ngực tức thì cảm thấy hơi đau, mũi nhọn bị đôi tay to lớn của anh dùng sức ấn, kích thích mẫn cảm thần kinh của nó, thuần thục mà dựng đứng lên. Lộ Hiểu Vụ khó chịu không biết nên lui về phía sau né tránh tay của anh, hay là nghiêng về phía trước tránh né lưng đang kề sát vào anh, tay hắn, môi hắn, thậm chí thân thể hắn đều vây quanh cô.

Mạnh Dịch Nam vừa lòng nhìn đôi mi thanh tú của cô nhíu lại, môi chậm rãi dán lên, dùng đầu lưỡi tinh tế liếm nụ hoa của cô. Cảm giác khi chạm vào đầu nhũ da thịt cô khẽ nẩy lên, cô đang run rẩy. Lộ Lộ, nhỡ kỹ, gợi cảm của em chỉ có thể để mình anh xem.

Tay anh chậm rãi xâm nhập vào bên trong áo lót, tức thì vuốt ve cho quả anh đào dựng đứng lên, ách, Lộ Hiểu Vụ bị anh buộc chặt trên đùi, ngực kịch liệt phập phồng, bảo bối ngoan, có cảm giác thì kêu ra đi.

Mạnh Dịch Nam khẽ cắn môi của cô, cạy miệng cô mở ra, phóng thích cô đang thở hổn hển.

Lộ Hiểu Vụ ngoại trừ thở gấp, vẫn là thở gấp, cô biết hiện giờ bất kì âm thanh gì từ trong miệng cô toát ra, đều làm cho cô ngượng ngùng không chịu nổi, trong đầu lại hiện ra âm thanh ngày hôm đó nhìn, cũng không chịu được nhớ lại trong đầu nổi lên những âm thanh ư a, không nên không nên. Lộ Hiểu Vụ liều mạng ngăn lại nội tâm ái muội rõ ràng của mình, cô không cần sa đọa giống bọn họ!

Mạnh Dịch Nam một bên khẽ cắn môi của cô, một bên nhìn chằm chằm biểu tình chịu đựng của cô, chỉ có lúc này Lộ Lộ, mới có thể đem hết sự sở hữu thể xác và tinh thần đặt trên người anh, anh thích Lộ Lộ say đắm ở trong lòng anh, thích muốn ngừng mà không được.

Tay tăng sức lên vân vê quả anh đào của cô, Lộ Hiểu Vụ vặn vẹo thân thể, ngực thít chặt, muốn chạy trốn sự tra tấn giày vò của anh, cơ thể vừa vặn vẫn là có phản ứng, bụng dưới hơi phình ra, nơi địa phương tư mật bắt đầu cảm thấy đau, thật là khó chịu, rất thoải mái.

Mạnh Dịch Nam không hề thỏa mãn chơi tiếp tục đùa trong tay, tay luồn vào lớp áo ngủ cởi áo lót của cô ra, Lộ Hiểu Vụ thân thể run lên, hai tay che trước ngực, Mạnh Dịch Nam đẩy tay ra, đem cô quay lại đối diện anh, hai tay đè bên hông.

“Dịch Nam…. Trở về phòng.” Lộ Hiểu cuối cùng vẫn muốn giãy dụa. Cô muốn trở về phòng, ở thư phòng, hoặc là ở ghế da, cô cảm thấy rất rụt rè.

“Anh hiện tại chờ không được nữa rồi.” Mạnh Dịch Nam nhếch miệng nói một câu, tay dùng sức lên, đầu chôn về phía ngực cô.

Ách, Lộ Hiểu Vụ nhịn không được rên rỉ một tiếng, anh… lại có thể dùng răng cắn cô…….. Ngực của cô, toàn thân yếu ớt ở trong tay anh.

Mạnh Dịch Nam cách lớp vải mỏng của áo ngủ, đầu lưỡi tách áo ngủ ra chậm rãi liếm quả anh đào bên trong, răng nanh nhẹ nhàng cắn khẽ, a….. Lộ Hiểu Vụ đau đớn đung đưa đầu, không cần…… Thật là khó chịu, nửa người đau nhức, hơi va chạm một tý liền ngứa, đau đau, thật là khó chịu.

Nhưng Mạnh Dịch Nam lại cực kỳ yêu thích cái loại tra tấn người khiêu khích này, nhìn trên mặt cô từ từ hiện lên vẻ vui sướng mang theo kích động, thỏa mãn buông thả vô cùng.

Một bàn tay to từ từ xâm nhập vào bên trong váy, đem váy ngủ cuốn lên trên đùi cô, tay tiện thể xoa xoa bắp đùi, vừa chạm được vào da thịt mẫn cảm của cô, lập tức cảm giác được bụng dưới của anh thắt chặt lại. Anh dùng tay xoa da thịt trên đùi của cô, cứ một vòng lại một vòng làm da thịt cô nóng lên.

Lộ Hiểu Vụ ngửa đầu, gắt gao từ từ nhắm chặt hai mắt, răng khẽ cắn môi dưới, cố gắng kiềm chế tiếng rên rỉ đang cuồn cuộn trong lòng, anh mỗi lần đụng vào đều làm cho cô run rẩy, trái tim như thắt lại, luồng nhiệt từ bụng dưới như sóng kéo lên phía trên, đem toàn thân cô nhuộm đỏ.

Tay anh không hề thỏa mãn âu yếm, từ từ hướng về phía trong đùi của cô, Lộ Hiểu Vụ trực giác kẹp hai chân lại, hoảng hốt thở phì phò, anh không thể, cô còn ngồi trong lòng anh, anh…. tay như thế thì làm sao mà còn đi xuống dò xét được.

Nhưng Mạnh Dịch Nam cũng không dễ dàng vì vậy mà bị ngăn cản anh muốn đánh vỡ quan niệm ngoan cố của cô, vì sao hoan ái nhất định phải ở trên giường, vào buổi tối? Anh yêu cô, không có lúc nào là không thể!

Tay anh cứng rắn xâm nhập vào hai chân trong lúc đó, Lộ Lộ sợ hãi đến mức trợn mắt hét rầm lên, “Mạnh Dịch Nam.”

“Gọi Dịch Nam.” Mạnh Dịch Nam vừa nghe cô gọi cả họ tên hắn, trong lòng khó chịu, một bên dùng tay khẽ chạm vào cô, một bên dùng ánh mắt nhìn thẳng vào cô.

“Không cần…..Em……. không thoải mái!” Lộ Hiểu Vụ bị dục hỏa trong mắt anh làm cho giật mình, anh hiện tại nghĩ sẽ ăn cô.

“Thật sự?” Mạnh Dịch Nam từ từ trượt tay từ lưng cô xuống dưới, dọc theo đường đi khiến cho Lộ Hiểu Vụ cảm giác tê dại, cả người như là bị trúng nhuyễn cốt tán, trống rỗng thầm nghĩ thôi ngã xuống đi.

Tay anh trượt xuống dưới trong đùi của cô, ngón tay vẽ vòng tròn ở đó, quần lót nhỏ yếu ớt nhanh chóng bị ngón tay anh truyền lửa nóng. Lộ Hiểu Vụ khó chịu vặn vẹo, ý đồ muốn tránh né ma sát của ngón tay anh.

Đang lúc Lộ Hiểu Vụ chuyên tâm tránh né ngón tay anh trong đùi, tay khác của anh đã thành công tiến vào hai chân đang buông lỏng của cô lúc đó, xoa nơi bí mật của cô,a…… Lộ Hiểu Vụ run rẩy mạnh mẽ, ngón tay anh giống như khẽ dán vào bên ngoài của cô, Lộ Hiểu Vụ vội vã cầm lấy tay anh, muốn ngăn cản anh tiến thêm khiêu khích bước nữa.

Đùi lại di chuyển, quần lót của cô bị kéo ra, bàn tay rắn chắc vuốt ve đùi của cô, ách, Lộ Hiểu Vụ trước sau bị quấy nhiễu kích thích tâm trí mãnh liệt, thân thể của cô chỉ có thể điên cuồng lắc lư, tránh né sự đụng chạm của anh, nhưng càng đung đưa lại càng kích thích sự ham muốn kia.

Mạnh Dịch Nam hôn lên môi cô, quyết định dẫn dắt người phụ nữ nhỏ gợi cảm này đến cảm giác kích thích nguyên thủy. Ngón tay duỗi ra, từ từ ở viền quẩn lót tiến vào nơi bí mật của cô. Lộ Hiểu Vụ thở dốc vì kinh ngạc, sự run rẩy và tiếng thở dốc đều bị nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi của anh không ngừng quấn lấy mùi thơm của cô, làm cho cô mất đi suy nghĩ, chỉ có thể theo cảm giác của thân thể tự do phóng thích.

Cô thật sự là chặt! Ấm áp mà bao vây lấy ngón tay anh, làm cho anh không thể nhúc nhích, anh đành phải tạm dừng, tăng thêm mê hoặc đầu lưỡi, làm cho cô từ từ thả lỏng thân thể buộc chặt. Cảm giác được cô trong ngực mềm mại, anh từ từ co rút ngón tay, ư a….ư a Lộ Hiểu Vụ theo mỗi lần anh ra vào không nhịn được thở dốc, ở trong miệng anh hưởng thụ, Mạnh Dịch Nam cực kỳ yêu phản ứng trực tiếp mẫn cảm như vậy của cô.

Anh từ từ buông môi của cô ra, cô thở dốc một chút rồi rời xa ra, nhất thời trong thư phòng cảnh xuân vô hạn tăng thêm phần ái muội. Anh ngậm đỉnh đóa hoa của cô, nó đã rất cứng , anh nhẹ nhàng dùng răng cắn quả anh đào thuần thục kia, mùi vị ngọt ngào lan ra bốn phía trong miệng, nơi mẫn cảm Lộ Hiểu Vụ bị kích thích, trong cơ thể dâng lên càng nhiều sóng nhiệt, bụng dưới cũng càng đau, mà ngón tay xấu hổ kia còn đang ở bên trong từ từ co rút, đem khát vọng trong cơ thể cô không ngừng trêu chọc đến cực điểm.

Mạnh Dịch Nam cảm giác được ngón tay ướt át, trong lòng cười, cô đã chuẩn bị rất tốt.

Anh chỉ vừa rút ngón tay ra, thân thể Lộ Hiểu Vụ run lên, trong cơ thể cảm thấy trống rỗng, bụng dưới càng khó chịu, Lộ Hiểu Vụ khẽ cắn môi hơi vặn vẹo.

Mạnh Dịch Nam dìu thắt lưng của cô, dùng sức nhấc, đem cô thả ở trên bàn. A…. Lộ Hiểu Vụ sau lưng chợt lạnh, đột nhiên mở mắt ra, chính mình nửa người đang nằm ở trên bàn học, chân để ở bên cạnh bàn…. Tư thế này thật xấu hổ muốn chết, hơn nữa váy ngủ của cô còn bị cuốn lên đến đùi, Lộ Hiểu Vụ xấu hổ không chịu nổi nghĩ muốn đứng lên.

“Lộ Lộ.” Mạnh Dịch Nam nhẹ nhàng đè lên, đem cô đè lên cùng trên bàn.

“Dịch Nam, em không cần.” Lộ Hiểu Vụ mơ hồ biết trong lòng anh muốn làm cái gì, kinh hoàng lắc lắc đầu, anh không phải sẽ muốn ăn cô ở trên bàn đi? Cô không cần!

“Cơ thể của em rõ ràng nói cần.” Mạnh Dịch Nam đưa tay ra, vòng hai chân của cô vào thắt lưng, á, Lộ Hiểu Vụ nghĩ đến hai người một nam một nữ kia, bọn họ trong một cái tư thế chính là như vậy, cô…….lại có thể cũng sa đọa thành như bọn họ.

“Dịch Nam, em sẽ sợ.” Lộ Hiểu Vụ bắt đầu cầu xin tha thứ, thanh âm đều run run, không biết hành vi đáng sợ này khiến cho cô gánh nặng gấp đôi? Ví dụ như ở trên giường, đóng cửa, đắp chăn lên, từ từ đè?

Mạnh Dịch Nam từ từ nhìn về phía hai chân cô, ma sát vị trí mẫn cảm. “Một lúc sau em sẽ không sợ nữa.”

Cả người Lộ Hiểu Vụ đỏ lên tựa đầu sang một bên, trong lòng rụt rè ngày càng nhiều. Cô rõ ràng trên người còn bộ váy ngủ, anh cũng quần áo đầy đủ, ngoại trừ quần áo của hai người nếp uốn quá nhiều ở ngoài, thật khó có thể tưởng tượng hai người vừa hoàn thành giai đoạn tiếp xúc thân mật thứ nhất.

Mạnh Dịch Nam lùi lại hai bước, đem quần áo trên người từ từ cởi xuống, một bên đảo mắt qua nhìn người phụ nữ nhỏ khiêu gợi kia, quả anh đào kia của cô vểnh lên như ẩn như hiện, hai chân trắng như ngọc buông xuống trên bàn, váy vén lên, chỉ che được đến bắp đùi, nơi thâm sâu kia được bao vây bởi quần trắng nhỏ hơi hơi run rẩy. Nhìn cô như vậy, nhiệt huyết của anh liền sôi trào, dục vọng bừng bừng phấn chấn. Anh vĩnh viễn muốn cô cũng không đủ.

Anh cởi ra các thứ trói buộc, từ từ dán lên cô, gợi lên chân cô, luồng nhiệt khẽ tiếp xúc nơi mẫn cảm, cô trong người thở dốc liên tục, từ từ bao lấy.

Mạnh Dịch Nam mười đầu ngón tay nắm lấy hai tay cô, mang theo cô chậm rãi chuyển động, từ từ vào sâu, cho đến khi cô hoàn toàn nhập vào. Lộ Hiểu Vụ bị hắn nắm chặt tay, phập phồng hạ xuống, kịch liệt va chạm đưa cô lên mây, rồi lại từ từ rơi xuống.

Lộ Hiểu Vụ chỉ có thể liều mình mà quên đi đã bị anh khơi mào dục hỏa đốt người như thế nào, trong lòng thầm niệm kinh, nếu chúng sinh sở hữu khổ sinh, tất cả đều lấy ái dục làm vốn, dục sinh, dục tập, dục nhân….. Nhớ kỹ lặp đi lặp lại, mãi cho đến khi anh ở trong cơ thể cô nổ mạnh phóng thích, dây dưa ôm nhau! Cô mới từ từ ngủ mê mệt.

Mạnh Dịch Nam cả người nhẹ nhàng khoan khoái đi từ phòng tắm ra, nhìn chằm chằm Lộ Hiểu Vụ trên giường đầy dấu vết, trong đầu bất giác nhảy ra câu hỏi của Chung Bình.“Người cậu thấy có đúng là Lộ Hiểu Vụ?”
Bình Luận (0)
Comment