Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 4

Edit: Linh Tinh Lung Tung.

Tám giờ tối, quán bar tình nhân màu hồng.

Chung Bình nghe Mạnh Dịch Nam nói xong, rốt cục nhịn không được cười phá lên.

Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn Chung Bình cười đến tiền phủ hậu ngưỡng, trong lòng cực độ buồn bực, hung hăng uống mấy ngụm rượu.

“Tớ nói A Nam, cậu nói cậu có phải hay không tự chịu khổ?” Chung Bình rốt cục ngừng cười, ho nhẹ nói, hé ra khuôn mặt anh tuấn cười đến đỏ bừng.

“Nói vô nghĩa.” Mạnh Dịch Nam buồn bực liếc hắn một cái, nói trọng điểm bản chất biết không?

“Lộ Hiểu Vụ tuyệt đối là cực phẩm nữ nhân, không ngờ cô ấy lại đi tìm bác sĩ tâm lý cố vấn?” Chung Bình nghĩ vậy liền không nhịn được muốn cười, A Nam à A Nam, đã nói cậu sẽ phải hối hận mà .

“Đúng vậy, thật không biết trong đầu cô ấy nghĩ gì nữa?” Mạnh Dịch Nam muốn nôn đến hộc máu, nhưng nếu không giải quyết vấn đề này, thì cả ngày hôm nay hắn sẽ không có tâm tư nào mà làm việc.

“Ha ha ha, nhất định là cậu rất mãnh liệt, dọa sợ con cừu nhỏ.” Chung Bình trêu tức chớp chớp mắt, A Nam thể lực vốn rất tốt, năm đó khi đá bóng, hắn là kiên trì chạy hết trận.

“Cậu câm miệng lại cho tớ, tớ là muốn cậu đến để phân tích xem trong lòng cô ấy nghĩ cái gì? Chứ không phải là nghiên cứu tớ.” Mạnh Dịch Nam cầm bóng trong tay bắn về phía Chung Bình, bắt hắn vào vấn đề chính.

“Tớ là đang phân tích a. Theo tớ thấy, cả hai người các cậu đều có vấn đề.” Chung Bình thôi cười, bưng ly rượu tây uống một ngụm.

Mạnh Dịch Nam nhíu mày, chờ hắn nói tiếp.

Chung Bình buông chén, tiếp tục nói “Trước tiên nói về Lộ Hiểu Vụ, cô ấy là con gái ngoan ngoãn trong nhà, hơn nữa trước khi biết cậu cũng không có kinh nghiệm yêu đương đúng không?” Mạnh Dịch Nam không có nói gì, chính là nháy mắt, ý bảo hắn tiếp tục.

“Còn nữa các cậu là xem mắt kết hôn, hiểu biết về nhau trước đó cũng chỉ là tiếp xúc qua loa. Cho nên, cô ấy trước khi kết hôn khả năng đối với cậu có chút ít tưởng tượng, cho rằng cậu là người chồng truyền thống lý tưởng, cũng không nghĩ đến, sau khi kết hôn, của cậu…… sự dũng mãnh vượt qua giới hạn bảo thủ, vậy nên cô ấy liền sợ hãi.”

Mạnh Dịch Nam nghe nghe, mắt híp lại, ra vẻ có chút đạo lý.

“Lại nói đến vấn đề của cậu.” Chung Bình dừng một chút, ý cười khóe miệng chậm rãi hiện lên, “Trước khi kết hôn tiểu tử cậu rất liều mạng, toàn đặt sự nghiệp học tập lên đầu, ít giao du cùng nữ sinh, đương nhiên, tớ là biết cậu đã sớm chiêm nghiệm.” Nhìn Mạnh Dịch Nam trên mặt khẽ biến, Chung Bình vội vàng nghiêm túc, “Nhưng cậu lúc đó giữ mình trong sạch, thực sự đã làm chúng tớ hồi đó lo lắng một phen.”

“Lo lắng cái gì?” Hắn là một đại nam nhân có gì phải lo lắng?

“Lo lắng cậu sẽ thực sự trở thành con thỏ.” Chung Bình thấp giọng cười, ai bảo hắn theo bọn họ ra ngoài nhưng chưa đụng vào nữ nhân bao giờ.

“Thúi lắm.” Mạnh Dịch Nam hắn nếu là con thỏ, thì vợ hắn còn có thể có loại phiền não này hay sao?

“Vấn đề ở chỗ này, nửa đời trước của cậu rất áp lực, kết quả cưới vợ về nhà, liền cảm thấy yên tâm thoải mái có thể dùng, thế nào lại nghĩ tới cậu núi lửa nhất thời bùng nổ đem con cừu nhỏ nướng thành khét.” Chung Bình nghĩ đến tên người đàn ông băng khốc năm đó giờ trở thành mãnh nam, trong lòng liền mừng rỡ không thôi.

“Vậy làm sao bây giờ?” Mạnh Dịch Nam châm điếu thuốc, hung hăng hít vào, hắn không nghĩ đến chuyện ly hôn.

“A Nam, cậu bây giờ vẫn còn tránh thai sao?” Chung Bình cũng châm một điếu thuốc, lúc trước khi Mạnh Dịch Nam kết hôn đã nói với hắn không muốn có con quá sớm, cho nên nhờ hắn tìm người tiêm Enanthate Testosterone [thuốc tránh thai cho nam giới].

Mạnh Dịch Nam lắc đầu, lần trước sau khi tiêm, bởi vì nghe cha mẹ muốn ôm cháu trai, cho nên hắn liền ngừng. Hắn tiêm thuốc, vì không muốn Hiểu Vụ uống thuốc tránh thai, thuốc tránh thai của phụ nữ vẫn có nhiều tác dụng phụ, của nam giới ít hơn, cho nên hắn liền lựa chọn phương thức này.

“Ngừng bao lâu rồi?” Chung Bình bình tĩnh hỏi.

“Mới ba tháng .” Mạnh Dịch Nam lo nghĩ.

“Khó trách các cậu hiện tại vẫn chưa có con, bình thường khi ngừng thuốc phải sau 16 tuần mới phục hồi.” Chung Bình đối với việc này vẫn là có một biết hai.

“Nếu hiện tại cố ấy mà có con, không chừng ngay cả ôm cũng không cho tớ ôm.” Mạnh Dịch Nam đau đầu nhíu mày, vì cái gì vợ của hắn lại tránh hắn như tránh ma.

Chung Bình hút thuốc, chậm rãi suy nghĩ .

Một lúc sau mở miệng, “A Nam, cậu hiện tại muốn có con sao?” Theo hắn thấy, A Nam cũng không vội muốn có con.

“Tớ thì không sao, chủ yếu là nhà họ Lộ sốt ruột, anh trai tớ đã có hai đứa con , mẹ tớ giờ mang không nổi, căn bản không thúc giục tớ.” Mạnh Dịch Nam lắc đầu, chủ yếu là vì Hiểu Vụ đừng bị trong nhà nhắc tới.

“Tớ đây thấy, các cậu trước hết đừng nên có con.” Chung Bình đề nghị.

“Vì cái gì?” Mạnh Dịch Nam nhìn chằm chằm Chung Bình, quân sư của nhóm bọn họ, trước kia anh em có chuyện gì đều là Chung Bình đưa ra chủ ý, đầu óc tên này rất nhanh nhẹn .

“Cậu đầu tiên phải làm Hiểu Vụ tiếp nhận mình, bằng không khi cô ấy mang thai, đến lúc đó lại kháng cự, cậu không phải sẽ không còn cơ hội khai thông cùng cô ấy?” Tên tiểu tử Chung Bình quả gian xảo, nghĩ trước được thế này.

Mạnh Dịch Nam cúi đầu suy nghĩ, cũng đúng a, vợ hắn một khi mang thai sẽ không cho hắn chạm đến, đến lúc sinh ra đứa nhỏ, phỏng chừng ngay cả cửa phòng ngủ cũng không cho hắn vào.

“A Nam, cậu thành thật cho tớ biết, đối với nữ nhân khác cậu có phản ứng hay không?” Chung Bình cần phân tích cho Mạnh Dịch Nam một chút, đừng vì vợ không cho hắn lên giường, hắn liền có mưu đồ bên ngoài a, nếu vậy trái lại hắn phải giúp Lộ Hiểu Vụ .

“Phản ứng?” Mạnh Dịch Nam có chút khó hiểu.

Chung Bình mắt thoáng nhìn, ở trong quán bar quét một vòng, hướng Mạnh Dịch Nam vẫy vẫy tay, A Nam nhìn theo hướng hắn chỉ, một cô gái dáng người nóng bỏng tựa bên quầy bar đang nhìn về hướng bàn bọn họ, đôi môi đỏ tươi khẽ mở, có ý muốn câu dẫn bọn họ.

“Nhìn cô ta có ý nghĩ gì không?” Theo như dục vọng dũng mãnh của A Nam mà nói, thông thường đối với phụ nữ đều có vẻ trực tiếp.

“Có” Mạnh Dịch Nam thu hồi tầm mắt, thẳng thắn trả lời, Chung Bình vừa định nói hắn là tên tiểu tử hồ đồ, hắn lại tiếp một câu, “Tớ nghĩ tới Hiểu Vụ.”

Chung Bình sửng sốt một hồi, rồi nở nụ cười, tên tiểu tử này là nhận định Lộ Hiểu Vụ!

“Người anh em, yên tâm tớ sẽ cho cậu vừa lòng đẹp ý, vĩnh viễn hưởng thụ vợ yêu.” Chung Bình bảo đảm, “Đối phó với cô gái ngoan ngoãn bảo thủ như Lộ Hiểu Vụ, cậu cần phải đánh vào tâm lý!”

*****

Mạnh Dịch Nam lái xe về đến nhà, ngước mắt nhìn ban công tầng 25, đèn tối, Hiểu Vụ đã ngủ? Lạt mềm buộc chặt, Mạnh Dịch Nam luôn nghĩ đến bốn chữ này, chậm rãi vào thang máy lên tầng.

Mở cửa vào nhà, đại sảnh chỉ mở cái đèn tường nhỏ, mơ màng âm thầm. Hiểu Vụ ở trong phòng? Hắn tay chân nhẹ nhàng đem cặp đặt trước cửa, cởi giầy đi vào phòng.

Không có người? Đèn phòng tắm cũng tối om , Hiểu Vụ ở đâu?

Mạnh Dịch Nam theo phòng ngủ đi ra, nghe thấy ban công ở thư phòng có tiếng động, chậm rãi đi vào thư phòng. Xuyên qua cửa sổ sát đất, hắn nhìn thấy Hiểu Vụ đang ở ngoài ban công phơi quần áo, bàn tay nâng cao, eo nhỏ thon dài, trong váy ngủ lộ ra một đoạn chân nhỏ trắng trẻo, thực gợi cảm! Trong lòng bất giác nhớ tới chuyện vừa rồi trong quán bar, cái nữ nhân kia kiều mị cùng dáng người gợi cảm, khi nào thì Hiểu Vụ cũng có thể như vậy hiện ra trước mặt hắn, trong lòng nghĩ nghĩ, bất giác một cỗ nhiệt huyết bốc lên, hắn muốn dùng lực ôm lấy cô thật chặt!

Tâm động không bằng hành động. Mạnh Dịch Nam xuyên qua cửa ban công, nhìn Hiểu Vụ chuyên tâm phơi quần áo, chậm rãi đi qua, tay thu lại ôm trọn thắt lưng Hiểu Vụ, đầu dán tại gáy cô.

“A” Hiểu Vụ sợ tới mức hét lên, khi phát hiện ra Mạnh Dịch Nam, thì buồn bực giãy dụa đứng lên, làm chi vô duyên vô cớ dọa người, không biết cô nhát gan hay sao?

A…… Khiển trách của Hiểu Vụ còn chưa nói ra, thân thể run lên, khẽ thở gấp. Hắn……tay hắn cách áo ngủ cầm lấy ngực của cô mà xoa nắn bóp miết, Hiểu Vụ e lệ cả người nóng lên, “Anh…… làm gì?”

Mạnh Dịch Nam không cho cô cơ hội mở miệng, quay người ôm chặt, miệng vội vàng hôn sâu cô, hắn muốn cô, muốn ngay bây giờ!

Hiểu Vụ ở trong lòng mãnh liệt giãy dụa, nhưng là, thân thể lại bị hắn gắt gao ôm trụ. Tay hắn, trời ạ, đã theo cổ áo vào trong váy cô, trực tiếp dán trước ngực cô mà di động.

Không cần, không cần ở trong này! Tuy rằng cô không bật đèn, trên ban công một mảnh tối đen, nhưng là, nhưng là cô cảm thấy thực sự xấu hổ, cô kéo nhẹ hắn, ánh mắt cầu xin, trở về trong phòng.

Mạnh Dịch Nam mắt tối sầm lại, dùng sức ôm ngang eo cô, đem cô chặt chẽ ôm vào trong ngực hướng phòng ngủ đi đến.
Bình Luận (0)
Comment