Em Không Ngoan

Chương 16

# Ninh Già Dạng hào phóng công khai yêu đương#
Nhiệt độ ngày càng tăng lên, hoàn toàn thay thế hot search trước đó, vươn lên bùng nổ thành tiêu đề mới.
Trong phòng khách sạn, Lương Dư Quỳnh đang xem xu hướng của dư luận trên mạng, dần dần thay đổi từ những hình tượng bất lợi mà trước đó họ đã dựng lên để đối phó với Ninh Già Dạng chuyển thành khen cô hào phóng công khai tình yêu trong lúc đang hot.
“Sao cô ta dám?” Đáy mắt Lương Dư Quỳnh đầy vẻ không thể tin được, trong đầu hiện lên người đàn ông mà cô ta từng nhìn thấy ở đoàn làm phim trước đó.
Người như vậy, làm sao có thể yêu đương với Ninh Già Dạng chứ, chỉ là vui đùa mà thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Em đâu thể đi vạch trần cô ta?” Người đại diện Nguyên Tề trấn an nói.
Đương nhiên cô ta không thể. Lương Dư Quỳnh không ngốc, cô ta chỉ có thể âm thầm mà làm, nhưng không dám liên lụy người đó.
Suy cho cùng không tra ra thân phận của người đó mới là đáng sợ nhất.
Nghĩ đến đây, cô ta tạm thời ngừng suy nghĩ lại, cười mỉa mai: “Nhưng có thể nhìn thấy Ninh Già Dạng chạy chốn qua đêm như một con chó chết, cũng đủ trở thành trò cười rồi.”
Nguyên Tề dỗ cô ta: “Không sai, với cái tính yếu ớt của cô ta, sao có thể ở trong một cái khách sạn nhỏ bình thường, chắc mấy ngày sẽ nháo nhào với đạo diễn thôi, đến lúc đó……”
Lương Dư Quỳnh nghĩ đến cảnh lúc này Ninh Già Dạng đang ở một cái khách sạn bình thường bẩn thỉu, không nhịn được cười nhạo thành tiếng.
……
 
Dưới màn đêm, toàn bộ trang viên Hoa Hồng như được bao phủ bởi một tầng ánh sáng vô cùng đẹp, hoa lệ lộng lẫy.
Phòng tắm trên tầng bốn, toàn bộ bức tường đều được làm bằng kính một chiều, từ đây, gần như có thể nhìn thấy toàn bộ hoa hồng của trang viên.
Ninh Già Dạng nằm trong bồn tắm to, trên mặt nước phủ đầy bọt màu xanh, hai tay lười biếng đặt trên thành bồn tắm, cái đầu nhỏ xinh xắn dễ thương lộ ra mặt nước, mái tóc đen dài mềm mượt tùy ý búi thành hình tròn.
Vài sợi tóc do bị ướt, dán vào chiếc cổ mảnh mai trắng như tuyết của cô gái, mang theo chút phong tình ướt át, mặt mày mang theo sự lơ là uể oải. 
Trong không khí tràn ngập hương thơm thoang thoảng của tinh dầu hoa hồng, hương thơm ngào ngạt mang theo chút lành lạnh, nhàn nhạt tản ra.
Ninh Già Dạng lười biếng quét qua màn hình cảm ứng được kết nối với điện thoại, lọt vào tầm mắt là weibo của cô.
Bởi vì câu trả lời kia, quả nhiên đã lên hot search.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chị Thư không làm hỏng chuyện, bây giờ sự chú ý của mọi người đều đặt vào việc cô công khai tình yêu.
Nếu đã dám công khai yêu đương, tất nhiên không thể là kim chủ gì đó, cái lời đồn này chưa đánh đã tan.
Điều mà Ninh Già Dạng không ngờ tới là, chủ đề của cư dân mạng dần lệch lạc, top một hot search……
[A a a! Sao tôi có thể nghe ra giọng điệu tuyên bố chủ quyền! Nữ thần A hot rồi!]
[Thời gian mười phút, cho tôi tất cả thông tin về người đàn ông may mắn được nữ thần coi trọng!]
[Các chị em, chỉ có tôi cảm thấy không thích hợp sao?]
[Sao không thích hợp, lầu trên nghi ngờ nữ thần nói có đàn ông là nói đùa à?]
[Chỉ là…… Đàn ông bình thường sẽ đơn thuần ngủ với một người là báu vật trần gian như Ninh nữ thần à? Cẩn thận.jpg]
[!!!]
[Đều là fan cứng, nói chuyện có dũng khí chút! @Tiên nữ Ninh Già Dạng, có phải người đàn ông của chị không được hay không?]

Ninh Già Dạng: ……
Hoàn toàn không ngờ có một ngày, cô cũng sẽ có lúc á khẩu trước câu hỏi của cư dân mạng.
Cô bấm vào liên hệ được ghim tên đầu Wechat….
[ Chó hư lông xù 24 lần 1 đêm ]
Sao không được, con chó kia quá được ấy chứ!
Mà thôi, không thèm chấp nhặt với những kẻ kém hiểu biết như bọn họ, rốt cuộc con chó kia có được hay không, chỉ có cô biết.
Ngón tay Ninh Già Dạng chọc lung tung, không để ý những giọt nước trên cánh tay, bắn lên trên màn hình.
Còn chưa kịp lau khô, màn hình cảm ứng được giọt nước, còn tưởng là có người điều khiển, không cẩn thận ấn vào phần gọi video.
Cô luống cuống muốn tắt video, nhưng nó đã được kết nối với bên kia.
Màn hình được phóng to, một người đàn ông mặc áo blouse trắng bộ dáng cấm dục, đứng ở cửa văn phòng trong bệnh viện, có thể là do buổi tối, ánh sáng ngoài hành lang rất mờ, nhưng lại càng tôn lên dung mạo như sương như tuyết, lạnh lẽo bức người.
Ninh Già Dạng nhìn bóng hình người đàn ông gần như bước ra khỏi màn hình, vẻ mặt ngơ ngác.
Có lẽ là không ngờ sau khi kết nối video sẽ nhìn thấy Ninh Già Dạng đang nằm trong bồn tắm, Thương Dư Mặc khẽ nhếch mày, ánh mắt quét qua thân hình lả lướt dưới lớp bọt, giọng điệu khoan thai: “Quyến rũ anh?”
Trong đầu Ninh Già Dạng lập tức hiện ra câu nói mà ban ngày cô nói với Thương Dư Mặc.
Ngón tay đang định tắt video của cô dừng lại, cô hoàn hồn trước vẻ đẹp cấm dục của bác sĩ Thương: “……”
Lớn lên đẹp trai thì có ích gì, còn không phải là một con chó sao?
Ăn chút thiệt thòi cũng không chịu, cứ có cơ hội là trả thù ngay.
Ninh Già Dạng lập tức rụt lại ngón tay, không thèm tắt nữa!
Nếu bẫy giờ mà cô tắt thì chẳng phải là sợ anh sao.
Ninh Già Dạng lười biếng ngả người về phía sau, cái cằm nhỏ hơi nhếch lên, tuy rằng không lộ ra gì hết, nhưng càng có một loại cảm giác mơ hồ, càng khiến lòng người thêm ngứa ngáy.
Suy cho cùng, rõ ràng biết cô không mặc gì.
Cô lại giống như cố ý, hơi nhướng mi lên: “Quyến rũ anh thì làm sao?”
Ngón tay của Thương Dư Mặc không chút để ý giữ ở bên dưới yết hầu, thuận tay nới lỏng cổ áo, giọng nói bị kiềm chế hạ thấp: “Ừm, em thành công rồi.”
Thẳng thắn một cách bất ngờ.
Ninh Già Dạng chậm chạp một hồi…..
Rốt cuộc là ai quyến rũ ai nha!
Không đúng, không phải lúc này anh nên băng thanh ngọc khiết nói to có chết cũng không mắc câu sao!
Nhớ đến những lời bình luận của cư dân mạng, cô không nhịn được hừ nhẹ một tiếng, sao Thương Dư Mặc lại không được, rõ ràng là rất được!
Lúc này vẫn không quên thả thính cô.
Dường như Ninh Già Dạng nghĩ đến điều gì đó, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, ở trong phòng tắm sương mù mờ ảo, vẻ mặt có chút mơ hồ.
Đầu ngón tay trắng nõn vô ý thức khảy khảy bọt nước, nhìn vào video như đang suy nghĩ.
Không biết anh có nhìn thấy cái hot search kia không.
Nhìn chiếc áo blouse trắng trên thân người đàn ông vẫn chưa cởi, cô phủ định trong lòng.

Nhìn dáng vẻ thì chắc là chưa tan làm, vậy có lẽ là chưa nhìn thấy……
Ngay lúc Ninh Già Dạng đang do dự nên hỏi hay không, ánh mắt vô tình nhìn vào tay trái đang kéo cổ áo của anh, đôi mắt lấp lánh ánh nước đột nhiên nheo lại, tâm tư tình cảm trai gái gì đó đều bay hết: “Nhẫn của anh đâu?”
Hồi tưởng lại chút, biểu cảm càng nguy hiểm: Lần này anh đến thăm ban hình như cũng không đeo nhẫn!
“Anh muốn làm gì?”
“Không đeo nhẫn để bất cứ lúc nào cũng có thể dụ dỗ cô gái nhỏ?”
Ninh Già Dạng ngồi thẳng thân mình, theo động tác của cô, tiếng nước chảy xuyên qua microphone truyền đến tai của Thương Dư Mặc.
Trong video, dòng nước từ trên cơ thể cô chảy xuống, lộ ra bở vai lấm tấm bọt nước, mơ hồ có thể thấy được xương quai xanh tinh tế, trắng như tuyết, làm cho người ta muốn cắn một ngụm.
Thương Dư Mặc nhân lúc cô ngẩn ngơ ba mươi giây, đã trở lại văn phòng.
Để điện thoại lên trên bàn, đối diện với anh.
Thương Dư Mặc tùy ý cởi chiếc áo blouse trắng trên người ra, lộ ra chiếc áo sơ mi đen mà lúc sáng anh mặc khi sắp đi, phác họa ra vòng eo cực kỳ hẹp, càng thêm cao và thon, dáng người rất đẹp.
Đột nhiên nghe được câu nói của Ninh Già Dạng, Tầm mắt người đàn ông dừng trên người cô mấy giây, sau đó câu môi mỏng nhìn vào máy ảnh, như đang suy nghĩ: “Bà Thương đây là đang tuyên bố chủ quyền?”
Ninh Già Dạng bị nghẹn một chút: “……”
Nhìn thấy nụ cười như có như không trong mắt anh, bỗng nhiên phản ứng lại, cái từ ‘tuyên bố chủ quyền’ này là top một hot search trên weibo của cô!
Chắc chắn tên cẩu nam nhân này đã nhìn thấy hot search!
Một câu hai nghĩa!
A a a!
Mẹ nó ai tuyên bố chủ quyền chứ.
Ninh Già Dạng có phần thẹn quá hóa giận: “Rõ ràng là phương pháp PR hợp lý mà thôi, anh đừng nghĩ quá nhiều!”
Nháy mắt quên mất hỏi anh việc của chiếc nhẫn. 
Khuôn mặt xinh đẹp vì cô hay thay đổi biểu cảm, bỗng trở nên sống động hơn nhiều. Giống như những bông hồng lộng lẫy đang nở rộ trong bóng đêm bên ngoài cửa sổ sát đất phía sau cô.
Thương Dư Mặc biết nghe lời: “Ừ.”
Ừ cái gì mà ừ?
Trả lời nhanh như vậy, vừa nhìn là biết trả lời cho có lệ.
Ninh Già Dạng tức giận và vỗ vỗ bọt nước, cảm thấy chứ mỗi lần mình cùng anh nói chuyện phiếm, đều có thể tức chết.
“Bác sĩ Thương?”
“Thì ra cậu vẫn chưa tan làm à!”
Ninh Già Dạng đang định mở miệng, thì nghe được bên anh truyền tới âm thanh có người gõ cửa, theo bản năng vùi mình vào trong nước.
Trước khi Thương Dư Mặc tắt video, nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Cảm ơn trang viên mà anh đã sắp xếp, tránh cho người vợ nhỏ đáng thương vô tội của anh phải lưu lạc đầu đường.”
Tức cứ tức, cần cảm ơn thì vẫn cảm ơn.
Từ trước đến nay cô là một tiên nữ ân oán rõ ràng.

Ngón tay định tắt video của Thương Dư Mặc dừng lại một chút, ngay sau đó môi mỏng ẩn chứa ý cười: “Làm sao dám để cho tiên nữ lưu lạc đầu đường chứ.”
Tiếp đó.
Video đen xì.
Thương Dư Mặc nhìn rõ sự lúng túng trong mắt của Ninh Già Dạng.
Trên khuôn mặt lạnh nhạt không hề thu lại ý cười, bị bác sĩ Tần đến đây tìm anh nhìn thấy: “Chậc chậc chậc, cậu đang nói chuyện phiếm với ai đấy, cười đến như thế.”
Tần Vọng Thức thưởng thức nụ cười đó, cảm thấy như có thần tiên hạ phàm nhiễm màu pháo hoa.
Thương Dư Mặc nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ấy, khuôn mặt khôi phục sự lạnh nhạt như trước kia: “Có việc?”
Nói chuyện phiếm với ‘tiên nữ’ thì ôn tồn nhỏ nhẹ, còn cười nữa, còn nói chuyện với anh ấy thì khuôn mặt lạnh tanh, chẳng lẽ Tần Vọng Thức anh ấy không phải cũng là một tiểu tiên nam trong danh sách của Bệnh viện số 1 Lăng Thành.
Tiên nữ, tiên nam chỉ kém một chữ, còn đãi ngộ thì kém ngàn dặm.
Tần ‘tiên nam’ tủi thân.
Tần Vọng Thức: “Không có việc thì không thể tìm cậu? Đến chút tình đồng nghiệp cũng không có!”
Thương Dư Mặc không nhúc nhích, con ngươi màu nâu nhạt bị ánh đèn trắng sáng trong văn phòng làm cho lóa mắt, như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng mỏng, dường như có thể thấy rõ tất cả.
Tần Vọng Thức thừa nhận sự hèn nhát! Khuôn mặt đẹp trai mang theo sự tức giận, thành thật nói: “Nữ thần của tôi vừa mới công khai tình yêu.”
Anh ấy vừa biết đến nữ thần, nữ thần đã trở thành của người ta rồi.
Thương Dư Mặc tùy tiệm cất điện thoại đi, nhàn nhạt hỏi: “Cho nên?”
Lập tức định rời đi.
Nếu như không phải giữa đường nhận được cuộc gọi video của Ninh Già Dạng, thì giờ anh đã về đến nhà rồi.
Tần Vọng Thức đi theo sau anh, lớn tiếng tuyên bố: “Tôi thất tình! Cho nên cậu cùng tôi đi uống rượu giải sầu đi!”
Lại thấy người nọ cười giễu cợt, không nhanh không chậm gọi hắn, “Bác sĩ Tần.”
Tần Vọng Thức trả lời theo bản năng: “Có!”
Giọng nói lạnh lẽo của Thương Dư Mặc ở hành lang trống vắng phá lệ trở nên rõ ràng: “Nói cẩn thật chút, cô ấy trước nay chưa từng yêu đương với cậu.”
Vẻ mặt Tần Vọng Thức chết lặng: “???”
Bác sĩ Thương đây là đang……Châm chọc anh ấy?
Nhớ đến lần trước Thương Dư Mặc còn từng quan tâm việc tai nạn xe cộ của nữ thần, bỗng nhiên Tần Vọng Thức nảy ra một suy đoán to gan, bước nhanh đuổi theo: “Tôi nhớ hình như cậu cũng là fans của nữ thần nhỉ?”
“Đều là người lưu lạc chân trời, không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng thất tình cùng ngày cùng tháng cùng năm, đây chính là duyên phận của chúng ta, không đi uống rượu quả thật là không thể nào nói nổi!”
“Tôi mời!”
Nghe được hai chữ thất tình.
Vẻ mặt vốn đang bình thường của Thương Dư Mặc chợt cứng đờ.
Tí nữa thì Tần Vọng Thức đâm vào người anh, “Cậu sao lại đột nhiên……” dừng lại?
Lời nói còn chưa dứt.
Thương Dư Mặc ung dung thong thả lấy ra một chiếc nhẫn màu bạc tinh xảo, ở trước mặt Tần Vọng Thức, đeo nhẫn vào ngón áp út của tay trái.
Lập tức điềm đạm ra hiệu cho anh ấy nhìn: “Bác sĩ Tần, tôi đã kết hôn, cho nên, chỉ có cậu thất tình mà thôi.”
Tần Vọng Thức ngây người tại chỗ, trơ mắt nhìn bác sĩ Thương nghênh ngang rời đi, hồi lâu vẫn chưa phản ứng lại.
Cái quỷ gì?
Ba phút sau…..
Cuối cùng Hành lang yên tĩnh trong bệnh viện truyền ra một tiếng kêu sợ hãi:
“Tôi ***!”

Đã kết hôn?!!!
Mỹ nam của Bệnh viện số 1 Lăng Thành đã kết hôn!!!
Thương Dư Mặc cứ vậy mà công khai đã kết hôn, là người đầu tiên biết trái tim của ‘phóng viên tiểu Tần’ đập nhanh đến nỗi suýt nhảy ra khỏi họng.
Lúc Tần Vọng Thức cầm điện thoại bấm vào diễn đàn của bệnh viện, tay cũng đang âm thầm run lên.
#Tin lớn bùng nôt đến nỗi quỷ thần cũng phải khiếp sợ: Mỹ nam lạnh lùng của Bệnh viện tôi đã kết hôn#
Chủ nhà: Chủ nhà đã bị cái tin tức lớn này làm cho khiếp sợ không đánh nổi dấu chấm than, các đồng chí tự mình động não đi.
[ Ha ha ha, tiểu Tần, hôm nay không phải cá tháng tư. ]
[ Các vị thông cảm một chút, hôm nay Ninh nữ thần công khai tình yêu, cho nên hôm nay tiểu Tần ‘thất tình’ rồi, cũng muốn làm cho toàn bộ các đồng nghiệp nữ trong bệnh viện ‘thất tình‘, mọi người phối hợp chút đi. ]
[ Oke oke oke, chúng ta là đại gia đình có lòng nhân ái, vậy thì cứ tin đi. ]
[ Tin tin tin, chúng tôi tuyệt đối tin, tiểu Tần nén bi thương, cho dù nữ thần không uồng khai tình yêu với người khác, cũng sẽ không công khai với cậu đâu, cậu nói xem có đúng không. ]
[ Tiểu Tần nén bi thương…… ]
[……]
Trong chốc lát, khắp diễn đàn đều tràn ngập câu ‘tiểu Tần nén bi thương’.
Tiểu Tần: “……”
Hoàn toàn không nghĩ tới.
Tin tức bùng nổ mạnh như thế, những người này con mẹ nó thế mà không tin!!!
Mọi người không những không tin, còn đùa giỡn ở dưới bài đăng nữa.
Tiểu Tần: [ Mấy người sẽ hối hận!]
Mọi người: [Ha ha ha ha ha ha, tiểu Tần nén bi thương]
Tiểu Tần: Nén bi thương mmp [1]!
[1] Một từ chửi bậy, có nghĩa là Đm.
Cũng do anh ấy quá mức khiếp sợ, quên mất chụp ảnh lại làm chứng cứ!
Trong bệnh viện số 1 Lăng Thành, ai mà không biết từ trước đến nay bác sĩ Thương có ‘bàn tay thần tiên’ luôn vô cảm chứ, dáng vẻ không dính khói lửa trần gian, cũng chưa yêu đương, đã kết hôn?
Không thể nào.
Tuyệt đối không thể.
Tất cả mọi người trong bệnh viện đã kết hôn, thì bác sĩ Thương cũng không có chuyện đã kết hôn.
Bạn có thể tưởng tượng ra cảnh thần tiên và nữ nhân kết hôn sao?
Dù sao bọn họ cũng không thể tưởng tượng ra được……
Đến sáng sớm ngày hôm sau.
Diễn đàn nổ tung!
#Con mẹ nó! Thương Thần thật sự đeo nhẫn đi làm!
Chủ nhà: Ảnh chụp.jpg
Bức ảnh chụp thân hình của Thương Dư Mặc đang đi vào cổng bệnh viện, chủ nhà còn cố ý dùng ống kính phóng to tay trái của anh, đồng thời đánh dấu hai bài đăng không có ‘dấu chấm than’ tối qua của ‘phóng viên tiểu Tần’.
Ngón tay thon dài lạnh như ngọc, chiếc nhẫn màu bạc tinh xảo không giấu diếm được đeo vào ngón áp út trên tay trái của người đàn ông, vô cùng phù hợp, vừa nhìn là biết chiếc nhẫn này được thiết kế riêng!

 

Bình Luận (0)
Comment