Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 253

Sau khi chuẩn bị xong bữa trưa, Vân Hà lập tức trở về phòng.

Thả người xuống chiếc nệm êm ái, đờ đẫn nhìn lên trần nhà một hồi rồi đưa mắt lặng lẽ nhìn những hạt mưa hắt vào khung cửa sổ ngoài kia, vẻ mặt chứa đầy ưu phiền.

Rõ ràng bụng rất đói mà lại bảo đang mệt không muốn ăn, chỉ là cái cớ để tránh mặt một người mà thôi.

Đúng là ngu ngốc, Vân Hà thầm mắng bản thân, sao lại tự mình làm khổ mình như thế chứ?

Cô rốt cuộc nên làm thế nào đây? Quên đi, cô không làm được, nhưng tiếp tục nghĩ đến, càng làm trái tim đau đớn hơn.

Ai mà biết trong lòng cô thế nào khi nhìn thấy người đó ở đây, vui vẻ trò chuyện cùng với ba cô, còn làm ra vẻ như chưa từng quen biết cô...

Không được nghĩ nữa, không được nghĩ nữa...

Vân Hà không muốn bản thân một lần nữa đau khổ...

Hơn nữa chỉ còn vài ngày, anh ta sẽ trở thành em rể của cô rồi...

Cho nên mọi suy nghĩ đều là sai trái...

Cốc… cốc… cốc

Nghe có tiếng âm thanh phát ra từ bên ngoài, nghĩ rằng là ba hoặc giúp việc đến hỏi thăm cô thế nào, Vân Hà ngồi bật dậy, lau đi giọt nước mắt chực trào rồi chạy ra mở cửa.

Sau đó, một bóng dáng cao lớn hiện ra. Cô nén kích động nhưng vẫn đứng chôn chân tại chỗ nhìn khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ.

Người cô không muốn gặp nhất lúc này, lại đang xuất hiện trước mắt cô!

Vân Hà cố ổn định nhịp tim đang đập loạn xạ của mình, cố nén bi thương mở miệng

- Hình như anh đi nhầm phòng rồi, phòng của Phương Ly...ở phía đối diện. Nhưng mà con bé đang ngủ, anh không nên...

- Không, tôi là đến tìm cô, tôi có chuyện muốn nói!

- Sao?

- Tôi có thể vào chứ? - Giang Tuấn nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của người con gái đối diện, chầm chậm nói

- Không...không tiện lắm đâu, có gì anh đứng đây nói luôn đi! - Cô hơi hướng mắt xuống sàn từ chối

Vân Hà mày không nhớ lần trước anh ta đã làm gì mày sao?

Lần này cũng không ngoại lệ, chuyện anh ta muốn nói có gì ngoài cảnh cáo mày hãy yên phận, đừng cố dùng thủ đoạn xấu xa phá hoại hôn lễ cũng đừng đến gần Phương Ly...

Tiếp đó, cả hai đồng loạt im lặng. Vân Hà là do không có gì để nói, để hỏi, Giang Tuấn dường như muốn mở miệng nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

Cuối cùng, không nhịn nổi nửa, Vân Hà nhướng mắt lên mở miệng trước

- Không phải anh bảo có chuyện có muốn nói với tôi sao? Có gì nói nhanh đi, còn không tôi muốn nghỉ ngơi!

- Những món ăn lúc nãy đều là do cô nấu à?

- Đúng vậy, có gì không ổn?

Sau khi ngạc nhiên qua đi, trong đầu Vân Hà lúc này chỉ nghĩ đến một chuyện, không lẽ lúc nãy Đỗ Duy Thành trong vai trò ‘phụ bếp’ nhân lúc cô loay hoay không để ý đã lỡ tay trút ngược hũ muối hay hủ bột ớt vào đồ ăn, cho nên bây giờ cô mới bị người ta tìm đến tính sổ?!

- Lúc trước cô bảo, cô từng đóng giả Phương Ly ở bên cạnh tôi, không chỉ một mà là hai lần, thậm chí thời gian cô ở bên tôi còn nhiều hơn cả Phương Ly, những lời đó có phải thật không?

Vân Hà trấn tĩnh rồi hừ nhạt

- Ngay từ đầu anh trong mắt anh tôi chỉ là một kẻ đơm đặt đê tiện, anh cũng chỉ tin vào những thứ mà anh muốn tin, những thứ khiến bản thân anh vui vẻ thoải mái nhất, vậy thì còn hỏi đâu là sự thật để làm gì?

Trái tim Giang Tuấn như bị ai bóp chặt, cả người anh cứng đờ, khóe môi vốn cong lên nay cứng ngắc. Lát sau, anh thâm trầm mở miệng

- Phương Ly lúc ở bệnh viện đã nói tôi biết rằng là tôi đã quá sai lầm và cố chấp, người gián tiếp gây ra tai nạn khiến cô ấy mất đi trí nhớ chính là Lưu Nhã Đình, cô vì bất đắc dĩ nên mới đóng giả cô ấy...

- Lúc đầu, lẽ ra là tôi không nên làm thế...

Đúng vậy, khởi nguồn của mọi sai lầm lại chính là cô.

Giang Tuấn kinh ngạc dừng lại khi nghe âm thanh phát ra từ Vân Hà, anh còn chưa nói đến việc anh đã biết những bức hình kia cũng là do Lưu Nhã Đình thuê người sắp đặt, biến khung cảnh trong phòng bệnh trở thành khách sạn hòng khiến anh hiểu lầm cô cùng kẻ đó phát sinh mối quan hệ dơ bẩn.

Hơn nữa, trước đó dù chưa biết sự thật, nhưng tận mắt chứng kiến cảnh tượng cô bên giường bệnh chăm sóc Phương Ly từ miếng ăn đến giấc ngủ, không quản ngày đêm, nước mắt rơi xuống cũng vì tình yêu và sự lắng dành cho em gái, tận đáy lòng anh đã từ từ phủ nhận những suy nghĩ tàn nhẫn trước đó của mình.

Thấy Giang Tuấn im lặng Vân Hà lại nói, trái tim lại một lần nữa đau như không thở nổi, cô cố gắng cười mặc cho nước mắt chực trào trong đáy mắt

- Anh không cho rằng tôi ép buộc Phương Ly nói mấy lời đó sao? Mà đến cuối cùng người anh tin cũng là con bé chứ đâu phải tôi.

- Không...bây giờ thì tôi đã tin...tôi tin là thời gian đó cô ở bên cạnh tôi hoàn toàn không phải có ý đồ xấu, cũng như trong một tháng kể từ sau khi tôi xuất viện, người luôn ân cần chăm sóc cho tôi chính là cô...Vậy mà tôi lại trách lầm cô. Là tôi đã nợ cô...Xin lỗi, cảm ơn cô...

Vân Hà không kìm được nước mắt nữa mà bật khóc.

Đây chẳng phải là những lời mà cô đã từng chờ đợi từ anh hay sao, chẳng phải cô luôn mong anh ít nhất một lần biết đến sự tồn tại của mình hay sao, nhưng giờ đây sau khi nghe được lại không hề cảm thấy có chút vui vẻ nào, trái lại trong lòng tràn ngập xót xa.

- Nếu anh cảm thấy mình nợ tôi, vậy thì anh có vì như vậy mà suy nghĩ lại chuyện kết hôn với Phương Ly không?

- Sao? - Lần này đến lượt Giang Tuấn kinh ngạc, lẽ nào cô không còn yêu cầu nào khác sao?

- Tôi không phải muốn chia rẽ hai người nhưng đến nguyên nhân Phương Ly muốn gả cho anh là gì anh cũng không biết, vậy anh vẫn chấp nhận cuộc hôn nhân này, vẫn muốn bằng cách này có được con bé sao? - Cô gần như lạc cả giọng

Giang Tuấn gần như không cần suy nghĩ đã có được câu trả lời cho mình

- Đúng thế, bởi vì chỉ có tôi mới có thể bảo vệ cô ấy, mới có thể mang đến cho cô nhiều hạnh phúc nhất.

Nhưng nếu đến một ngày cô ấy hối hận vì quyết định của mình, tôi sẽ cho cô ấy cơ hội để chọn lựa lại...

- Nhưng anh sẽ không bao giờ để con bé phải hối hận chứ gì? - Trước mắt tối đen một màu, Vân Hà tuyệt vọng nói

Bị nói trúng tim đen khiến Giang Tuấn bỗng lúng túng không nói thêm được gì

Vân Hà cười chua xót...

- Tôi đoán đúng rồi có phải không?

Cũng phải thôi, người trước mặt tổn hao không biết bao nhiêu thời gian và công sức mới có thể nắm được cơ hội này, làm sao lại có thể để vụt mất như thế được...

Chỉ là mơ mộng hão huyền mà thôi…

Đến cuối cùng anh vẫn tự tin như thế, cố chấp như thế, đến cuối cùng người anh chọn vẫn không bao giờ là cô...

Lát sau, cô nói trọng nghẹn ngào, đau khổ.

Nước mắt lẳng lặng rơi xuống, những như hạt thủy tinh cứa vào lòng cô

- Tôi chỉ có một đứa em gái này thôi, người nó kiên quyết muốn lấy làm chồng là anh, tôi không thể ngăn cản cũng không thể thay đổi, chỉ mong sau này anh hãy đối xử thật tốt với nó, vĩnh viễn đừng thay lòng...nếu không tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh...

Anh đột nhiên vươn tay muốn lau nước mắt cho cô, nhưng nửa chừng lại thu về.

Chuyện đó...có lẽ là quá khó...

- Cô hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ yêu thương và bảo vệ Phương Ly suốt đời, vĩnh viễn chỉ có một mình cô ấy...

- Tôi mệt rồi, muốn được nghỉ ngơi, cảm phiền anh đi cho...

_RẦM

Giang Tuấn nhìn cánh cửa đóng sập trước mắt mình hồi lâu rồi cất bước rời đi, trong lòng một hồi tê tái.

Bên kia cánh cửa, Vân Hà vô lực để tấm lưng trượt dài. Cô run rẩy đưa tay bịt miệng mình, cắn chặt môi vậy mà nước mắt lại chảy ra.

Nước mắt của một trái tim tan nát, đau thương...

.................

Thời gian nhanh như tên bắn, chớp mắt đã đến buổi tối ngày tranh tài của Phương Ly và Lưu Nhã Đình diễn ra.

Còn chưa đến tám giờ, ở phía trước tòa nhà đài truyền hình lớn nhất thành phố, đèn điện thắp sáng choang, người ra kẻ vào đông nườm nượp, không khí vô cùng náo nhiệt, ai nấy đều hồi hộp hướng về cuộc thi ‘Ca Sĩ Tranh Tài’ mùa thứ ba.

Đây là cuộc thi nổi tiếng đã trải qua hai mùa thành công cũng như nhận được sự yêu mến rộng khắp của công chúng, ở kì đầu tiên phát sóng đã đạt tỉ suất khán giả đón xem cao nhất so với chương trình truyền hình giải trí cùng loại.

Theo thể lệ cuộc thi, ở vòng đối đầu thứ nhất, những thí sinh được mời tham dự sẽ tranh tài với nhau theo từng cặp được ban tổ chức sắp đặt ngẫu nhiên, cùng nhau trình bày một ca khúc đã được bốc thăm trước đó.

Tấm áp phích quảng bá chương trình in trình mười ca sĩ chia làm năm cặp thi đấu của ngày hôm nay trước đó đã được công bố rộng khắp trên các phương tiện truyền thông, khiến cho người ta càng thêm chú ý hơn.

Mỗi một cặp thi đấu sẽ chọn ra một người chiến thắng theo cách thức như sau

Trong trường quay sẽ có một trăm khán giả may mắn được chọn một cách ngẫu nhiên và được nhân viên công tác phát cho thiết bị chấm điểm. Hiện lên trên màn hình thiết bị là hai thí sinh biểu diễn trong phần thi đó. Khán giả cảm thấy ai là người xứng đáng vào vòng trong hơn thì chỉ việc nhấp chọn để giữ lại người đó. Điểm số của thí sinh khi được mỗi khán giả lựa chọn tính là một.

Tiếp theo đó không thể thiếu được phần lựa chọn mang tính chất chuyên môn từ phía ba vị giám khảo đều là những ca sĩ, nhạc sĩ tên tuổi lớn trong làng âm nhạc. Với mỗi lượt bình chọn của mỗi bị ban giám khảo, điểm số được tính là mười lăm điểm.

Sau khi tổng kết số điểm MC sẽ công bố kết quả cuối cùng. Thí sinh có lượt bình chọn cao hơn sẽ là người chiến thắng và bước tiếp vào vòng trong.

Có thể nói cuộc thi mang tính chất công bằng rất cao, mục tiêu là tôn vinh giọng hát hoàn mỹ, với sự vinh hạnh góp mặt của nhà sản xuất hàng đầu trong nước, dàn giám khảo kì cựu cùng thiết bị biểu diễn tiên tiến nhất, hứa hẹn sẽ mang đến cho tất cả những trải nghiệm tuyệt vời khi đến với chương trình này.

.......................

Buổi tối hôm đó, Phương Ly lên xe được Đỗ lão gia chuẩn bị sẵn đi đến đài truyền hình từ rất sớm để tránh tình trạng fan hâm mộ lộn xộn như những gì Ban tổ chức đã thông báo trước.

Ngồi cùng với cô ở băng ghế sau còn có Giang Tuấn.

Suốt cả quãng đường, Phương Ly đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh lung linh của thành phố khi màn đêm buông xuống, gương mặt không biểu lộ cảm xúc gì nhưng trong lòng có chút rối bời.

Người bên cạnh lặng lẽ nhìn vào nửa khuôn mặt nghiêng nghiêng của cô rồi đưa bàn tay to lớn của mình nhẹ nhàng nắm lấy tay cô rồi đặt trên đùi anh, để cô cảm nhận hơi ấm của anh

- Em có hồi hộp không? - Anh tha thiết nhìn cô, đôi mắt chứa đầy niềm vui và hạnh phúc

Bàn tay Phương Ly đột nhiên run rẩy, cô kinh ngạc, tuy không rút tay về nhưng lại nhanh chóng tránh ánh mắt của anh.

Cả hai là định là vợ chồng không thể thay đổi, vậy thì, có những việc cô biết mình không thể trốn tránh cả đời được, phải tập cho bản thân quen dần, quen dần với sự gần gũi của anh...

Bấy nhiêu đây chỉ mới là khởi đầu...

Nhưng hễ nghĩ đến đó, trong lòng như thể có thứ gì, từng chút, từng chút một tan vỡ...

- Ừm, có một chút, nhưng em không sao. - Nụ cười cô miễn cưỡng thoảng trên môi.

- Anh thì rất hồi hộp, đây là lần đầu tiên em được đứng trên sân khấu với tư cách là một ca sĩ. Đây là cuộc thi lớn, phía dưới có rất đông khán giả. Đối thủ còn là Lưu Nhã Đình.

- Anh đừng lo, lúc em đóng phim chẳng phải xung quanh cũng có rất nhiều người sao. Hơn nữa giờ đây, đối thủ lớn nhất của em đã là chính bản thân mình chứ chẳng phải cô ta nữa!

Giang Tuấn nghe cô nói vậy, trong lòng cũng nhẹ nhõm một ít

- Như thế thì tốt rồi. Cho dù thắng hay thua, Phương Ly trong lòng anh vẫn là ca sĩ tuyệt vời nhất. Anh sẽ mãi là fans trung thành nhất của em. - Bàn tay vẫn nắm lấy tay cô, khẽ đung đưa

- Cảm ơn anh, em nhất định sẽ cố gắng!

Giang Tuấn còn nhớ đến lần đầu tiên nghe thấy giọng hát của cô, đầy sức hấp dẫn như tỏa ra một lọai ma lực. Từ giây phút đó anh đã biết, nhất định đến một ngày cô sẽ tỏa sáng rực rỡ với ước mơ của mình, không một ai có thể ngăn cản được bước chân của cô.

Cảm ơn ông trời vì đã để cho người ở bên cô, nắm tay cô trong khoảnh khắc đó, chính là anh...

- Phải rồi, em cũng phải cảm ơn anh, đã cho em tham dự cuộc thi này, còn gắng thuyết phục ba anh.

Có nói thế nào thì vài hôm nữa là lễ cưới diễn ra rồi, vậy mà cô lại giao hết việc sắp xếp chuẩn bị cho anh, bản thân thì chuyên tâm luyện tập cho cuộc thi. Từ những việc lớn nhất đến việc nhỏ nhất đều là anh, thế nhưng anh một câu phàn nàn đối với cô cũng không có, ngược lại còn rất vui vẻ sắp đặt mọi thứ đâu vào đó.

- Chúng ta sắp là vợ chồng rồi, em cứ khách sáo thế này anh sẽ buồn đấy! - Anh khẽ véo mũi cô, mỉm cười nói

- Vậy, lần sau sẽ em không thế nữa!

Người đối diện khóe môi cong lên một đường say lòng người, sau đó không nói không rằng dán môi mình lên môi cô, đôi mắt hiện lên đầy ý cười mãn nguyện.

- Nếu còn có lần sau, anh nhất định sẽ tiếp tục phạt em bằng cách này...

Hình như cô không nghe thấy anh nói gì, gương mặt vừa qua cơn kinh ngạc lại trầm ngâm thất thần đuổi theo một điều gì đó...

Dường như cô đến với cuộc thi này còn có suy nghĩ khác mà không ai biết...

........................

Trước đó ba ngày, thông tin Phương Ly sẽ đối đầu với Lưu Nhã Đình trong cuộc thi được in đậm trên hầu hết các tờ báo lớn nhỏ, kèm theo đó là hình ảnh của hai người đặt cạnh nhau đã gây nên một làn sóng chấn động lớn.

Vé tham dự trực tiếp chương trình nhanh chóng bán sạch, ai nấy cũng đều hồi hộp phấn khích, nhất là sau buổi họp báo đầy sóng gió kia diễn ra, Lâm tổng tuyên bố rằng mình cùng Lưu Nhã Đình không hề phát sinh quan hệ yêu đương, người trước nay trong lòng anh vẫn luôn là Phương Ly.

Một người là ca sĩ nổi tiếng dù tuổi đời còn trẻ nhưng đã hoạt động trong làng âm nhạc nhiều năm với vô số giải thưởng lớn nhỏ, người còn lại chỉ là một diễn viên mới nổi với vẻ ngoài xinh đẹp, nhấn mạnh là diễn viên chứ không phải ca sĩ, cho nên giọng hát của cô là một dấu chấm hỏi cực lớn, nhưng có nghĩ thế nào cũng không thể vượt qua được tài năng âm nhạc Lưu Nhã Đình.

Cho nên, đối với Lưu Nhã Đình có thể đây là một sự sỉ nhục lớn nhưng điều kì lạ là cô vẫn chấp nhận lời mời tham gia.

Từ đó dẫn đến một loại kịch bản được dự đoán là Lưu Nhã Đình sẽ nhân cơ hội này đè bẹp Phương Ly hoàn toàn cho hả giận và đồng thời lấy lại danh dự trước toàn thể khán giả.

Như thế thì sẽ cực khớp với tin đồn rằng, có một vài nhân viên công tác bên cạnh đã chứng kiến cảnh Lưu Nhã Đình sau khi được thiếp mời tham gia của ban tổ chức, vừa nhìn thấy tên Phương Ly được in cạnh tên mình trên đó đã cười khẩy rồi giận dữ xét nát nó quăng thẳng vào thùng rác.

Còn những khán giả ngoài kia, ai nấy đều cảm thấy kì lạ vì sự sắp bắt cặp “thắng thua đã quá rõ ràng” trước nay chưa từng có này.

Có giả thuyết cho rằng nhà đài chỉ lợi dụng tên tuổi của Phương Ly sau những vụ scandal gần đây để gia tăng tỉ suất bạn xem đài sau khi chương trình có dấu hiệu giảm nhiệt ở mùa hai, nhưng đồng thời cũng không khỏi mong chờ phần trình diễn của cô, biết đâu cô lại đem đến sự bất ngờ lớn.

.......................

Bên trong phòng chờ vô cùng rộng lớn của đài truyền hình, tất cả thí sinh tham dự cuộc thi đều đang khẩn trương chuẩn bị. Người thì bận trang điểm, người thì đeo tai phone nhẩm lại lời bài hát, người lại cẩn thận kiểm tra diện mạo và trang phục biểu diễn của mình có sơ suất gì không, ai cũng muốn xuất hiện trong trạng thái tốt nhất.

Trong góc phòng hóa trang, sau khi chuyên viên trang điểm rời đi, Lưu Nhã Đình lặng lẽ nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân mình trong gương, đôi mắt hằn lên tia đáng sợ.

Sau khi xảy ra vụ scandal bắt cóc thằng bé Lạc Lạc đó (Chương 198), công ty quản lý của cô đã phải bỏ ra rất nhiều tiền mới có thế đem mọi chuyện dìm xuống được. Nhưng sau đó, họ lại tỏ dần tỏ thái độ không quan tâm đến cô, số chương trình sắp xếp cho cô tham gia giảm đi hơn một nửa, nhưng nhạc sĩ trước đây từng hợp tác cũng không còn tìm đến cô, dẫn đến đã rất lâu cô không ra mắt được ca khúc mới nào.

Trong giới giải trí khốc liệt, tranh sáng tranh tối, sóng sau xô sóng trước như hiện nay, nếu một nghệ sĩ cứ mãi ẩn mình không có hoạt động đánh bóng tên tuổi, họ tự khắc sẽ dần bị khán giả cho vào quên lãng.

Tháng sau là hết hạn hợp đồng rồi, nhưng công ty có vẻ không có ý định kí tiếp với cô, mặc dù trước đó cô đem đến cho họ không biết bao nhiêu tiền tài và danh tiếng.

Có thể nói cô tham gia cuộc thi này không chỉ để đánh bại Phương Ly đó, mà đây còn là cơ hội để vực dậy tên tuổi và danh tiếng của bản thân, cho nên bằng mọi giá cô không thể thua được.

Mà...cô lại có thể thua cô ta sao? Đúng là chuyện nực cười nhất trên thế gian này mà...

.......................

Trên sân khấu trường quay phát sóng trực tiếp được trang trí cực kì hoa lệ, mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, trên trần là vô số bóng đèn màu lớn nhỏ thi nhau chiếu xuống, màn hình tinh thể lỏng phát sáng logo của chương trình và của những đơn vị tài trợ.

Phía dưới, các ghế ngồi dường như đều đã kín chỗ, trên tay mỗi người là bảng đèn hoặc gậy phát càng làm tăng khí thế. Ba vị giám khảo ngồi hàng ghế chính diện trước sân khấu, họ đều là những gương mặt kì cựu trong giới văn nghệ.

Tiếng nhạc cất lên, không khí vô cùng sôi động, hai vị MC một nam một nữ từ bên trong cánh gà bước ra tuyên bố mở màn mùa thứ ba, cuộc thi sau đó chính thức bắt đầu.

Các cặp thi đấu lần lượt bước ra biểu diễn ca khúc của họ trước sự hoan nghênh cổ vũ cũng như bình chọn của khán giả và ban giám khảo. Có người hân hoan vui mừng vì được bước tiếp vào vòng trong, có người gương mặt thể hiện rõ sự tiếc nối vì không thể thực hiện màn biểu diễn tốt hơn.

Cặp thứ năm và cũng là cặp cuối cùng, với hai nhân vật được mong đợi nhất đêm nay, Phương Ly cùng Lưu Nhã Đình sắp sửa bước ra sân khấu.

Nhân viên công tác chạy vào thông báo, còn khoảng năm phút nữa sẽ đến phiên hai người.

Nói xong thì người đó cũng rời khỏi, phòng chờ chỉ còn lại hai người.

Lưu Nhã Đình đột nhiên đứng dậy, khoanh tay đi về phía cô

- Tôi khuyên cô bây giờ rút lui vẫn còn kịp, đây là cuộc thi âm nhạc không phải cuộc thi sắc đẹp. Đợi thêm một lát nữa đứng trên sân khấu rồi, chỉ sợ có muốn tìm cái lỗ nào chui cũng không kịp. Mà mẹ chồng tương lai quyền quý của cô không nằm trong thành phần ban giám khảo chắc cô thất vọng lắm nhỉ, đến mười lăm điểm cũng không có cơ hội lấy được!

Lưu Nhã Đình nghĩ trong đầu rằng phần thắng vốn đã nằm chắc trong cô ta.

Cho dù Phương Ly này có hát hay đi chăng nữa thì cũng là chuyện của gần mười năm trước rồi. Thời gian thay đổi rất nhiều thứ cũng sẽ thay đổi, chưa kể nếu cô ta có tài trong lĩnh vực này thì lý nào lại debut làm diễn viên. Hơn hết là, bài hát được ban tổ chức chọn vừa khéo là bài sở trường, có thể phát huy tối đa chất giọng của cô, đây chính là đến ông trời cũng đứng về phía cô...

Phương Ly vẫn không nói gì, cũng không tỏ thái độ gì, đôi mắt dán vào màn hình im lìm của điện thoại di động.

Lưu Nhã Đình thật không hiểu nổi, bước vào cuộc thi lớn như vậy, bên dưới còn có bao nhiêu là khán giả mà cô ta lại không hề có chút gì lo lắng căng thẳng hay sao? Còn có thể rảnh rỗi để bấm điện thoại, có phải đầu óc không được bình thường không?

Rốt cuộc, có lẽ điều mà Phương Ly chờ đợi cũng không đến. Cô lẳng lặng cất điện thoại vào ngăn tủ rồi khóa lại.

Tiếng thở dài rất khẽ chỉ mình cô nghe thấy...

- Lưu Nhã Đình, cô không cần nói nhiều như vậy. Lát nữa không cần nhường tôi và tôi cũng sẽ không nhường cô, chúng ta cạnh tranh công bằng, thắng hay thua để khán giả và ban giám khảo quyết định!

- Cô nghĩ mình có thể thắng được tôi à? Còn sợ tôi sẽ nhường cô! Tôi đang tự hỏi tự tin của cô là từ đâu mà có vậy? Lát nữa, tôi nhất định sẽ đè bẹp cô như một con kiến, lấy lại hào quang vốn thuộc về tôi!

Ánh mắt Phương Ly không chút sợ hãi, cũng không kiên dè nhìn về phía đối diện, khóe môi khẽ cười

- Vậy thì chúc cô may mắn! Tôi cũng rất muốn xem cô sẽ đè bẹp tôi như thế nào?

- Phần trình diễn sắp bắt đầu rồi, mời hai vị chuẩn bị ra sân khấu! - Cùng lúc đó, nhân viên chương trình lại vào thông báo

Cả hai gác lại mọi chuyện, cùng nhau bước ra cửa.

Cánh cửa này sẽ dẫn tới một thế giới khác, một câu chuyện khác...

..........................

Quay trở lại sân khấu, màn hình tinh thể lỏng phía sau hiện lên gương mặt của Phương Ly cùng Lưu Nhã Đình. MC giới thiệu cặp thi đấu cuối cùng và tên bài hát xong thì cũng rời đi.

Đèn tắt dần chỉ còn một chùm sáng hội tụ thành vòng tròn nhỏ chính giữa sân khấu.

Tiếng nhạc cùng tiếng đàn nhẹ nhàng linh hoạt nổi lên, cả hai cô gái cùng xuất hiện trong làn khói trắng tản ra bốn phía, xinh đẹp lệ mỹ lệ vô cùng.

Chỉ cho đến khi phần nhạc dạo đầu kết thúc, Lưu Nhã Đình cầm micro cất cao câu đầu tiên của bài hát mọi người mới sực hoàn hồn.

Không phụ mong đợi của fans hâm mộ bên dưới, họ cảm thấy Lưu Nhã Đình gần như gần làm chủ sân khấu, làm chủ ca khúc này.

Tiếng hát của cô thánh thót ngọt ngào, chất giọng xen lẫn chút trầm ấm cuốn hút, nội lực dồi dào khi ngân nga những nốt cao vút, những nốt trầm cũng được xử lý vô cùng tinh tế.

Thật sự quá tuyệt vời, dù là ca từ hay âm luật của cô đều có thể nói gần như đạt tới độ hoàn mỹ, cũng không hề sai lệch một nốt nào, thật không hổ danh là nữ thần âm nhạc, không chỉ có nhan sắc mà còn có thực lực, lúc đứng trên sân khấu là lúc cô tỏa sáng nhất, có thể khiến hết thảy người khác bị lu mờ.

Khán giả phía dưới mải mê dõi xem, có người vỗ tay, có người tán thưởng khen hay, có người không ngừng lắc lư ngân nga theo điệu nhạc.

Đến đây thì trong lòng đại đa số ai nấy đều có chung một ý nghĩ...

Phương Ly kia cầm chắc vé ra về rồi, nếu họ là cô, một lát nữa trước khi công bố kết quả họ sẽ tuyên bố rút lui cho đỡ mất mặt.

Ai bảo cô xui xẻo khi bắt cặp cùng Lưu Nhã Đình chứ!!!

Đến Lưu Nhã Đình cũng tin chắc vào chiến thắng đã rõ như ban ngày của mình, càng hát càng hăng say với nụ cười nở rộ trên môi.

Tuy vậy, đứng trước tình thế đó sắc mặt Phương Ly vẫn không hề biến chuyển.

Trong thời gian Lưu Nhã Đình biểu diễn cô có thể nhìn thấy bạn bè và gia đình ở phía dưới vẫy tay chào cô, cổ vũ cô, tiếp thêm sức mạnh cho cô

Nhưng ánh mắt cô dường như vẫn phủ quanh khắp sân khấu như cố tìm kiếm ánh mắt khác...

Ánh sáng rực rỡ, biển người đông đúc, đổi lại chỉ có sự thất vọng...

Giây lát trấn tĩnh, giữ chặt chiếc micro trên tay, nụ cười rạng rỡ tràn đầy trên gương mặt, cô đến đây là để hát cho những người mình yêu thương nghe.

Và cô biết là người đó cũng đang ở đây, nhất định là đang ở đây...

Cô không thể nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được...

Còn mẹ nữa, mẹ cũng ở trên cao mà dõi theo cô, không ngừng mỉm cười động viên cô...

Vì thế...cô nhất định phải cố gắng...không được để mọi người thất vọng.

Tới lượt Phương Ly cất tiếng hát, hội trường bỗng yên tĩnh không hề có một tiếng động.

Họ ngẩng ngơ kinh ngạc dán mắt nhìn lên sân khấu.

Giống như giây phút chứng kiến một tài năng âm nhạc mới ra đời...

Mọi thứ thật vượt xa sự tưởng tượng trước đó...

Thân hình cô đong đưa nhẹ nhàng, ánh sáng khẽ nhảy múa trên làn váy

Tiếng hát trong sáng cất lên trong không trung, thanh sắc tươi đẹp, như làn gió nhẹ nhàng bay trong không gian...

Không chú trọng quá nhiều vào âm luật, cũng không hề phô diễn kĩ năng, Phương Ly chỉ đơn thuần hát bằng cả trái tim của mình, bằng con đường mà cô đi qua, bằng nỗi đau mà không ai có thể nhìn thấu, dùng nụ cười mà che giấu đi những giọt nước mắt, như cô đã từng làm rất nhiều lần, lặng lẽ không một ai hay...

Khán giả bên dưới cảm thấy dường như họ không phải nghe nhạc nữa mà đang nghe cô kể một câu chuyện.

Trong câu chuyện đó có vui, có buồn, có hạnh phúc xen lẫn đắng cay...

Trong câu chuyện đó có một tình yêu trong sáng thuần khiết, có sự bao dung vị tha, có nỗi bi thương tiếc nuối...

Dường như thông qua lời ca của cô, mọi thứ đều hiện ra ngay trước mắt...

Rất nhiều ánh mắt bên dưới không thể rời khỏi cô, rất nhiều cảm xúc đã bị lay động, rất nhiều giọt lệ trong suốt lấp lánh khẽ rơi xuống...

Tiếng hát chạm đến đáy lòng người...

Lưu Nhã Đình vẫn không hề mất bình tĩnh, cả hai cùng nhau hòa ca phần điệp khúc, âm điệu cao vút.

Sau khi tiếng ngân cuối cùng chấm dứt, vài giây sau, nhạc cũng hoàn toàn dừng hẳn.

Phần trình diễn như thế là kết thúc...
Bình Luận (0)
Comment