Edit: Carrot – Beta: Cún
Sau khi Lý Lâm Phong đánh giá Thang Lâm xong, mặt không biểu cảm nói: “Một lát nữa đến công trường, ngoài việc kiểm tra các loại văn kiện và bản vẽ, cô cần chụp thêm vài bức ảnh công trình, sau khi về gửi hết cho tôi.”
“Có cần gửi một bản cho Tham tán Tống không ạ?” Thang Lâm hỏi.
Lý Lâm Phong liếc nhìn Thang Lâm: “Không cần. Tôi sẽ trực tiếp báo cáo với Tham tán Tống .”
“Vâng, được.” Thang Lâm quay đầu, giả vờ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thực chất là tranh thủ lúc Lý Lâm Phong không nhìn thấy khẽ nhướn mày.
Tuy nhiên, khi nhắc đến Tống Dịch, Thang Lâm lại nhớ đến chuyện đã xảy ra giữa cô và Tống Dịch đêm hôm đó, khóe miệng cô không kìm được mà cong lên.
Hóa ra cảm giác đó là như vậy, tiêu hồn thực cốt, khiến người ta say đắm, khó quên.
Vóc dáng của anh rất đẹp, mỗi chỗ đều khiến cô thích.
Đó là lần đầu tiên giữa hai người bọn họ, đương nhiên cũng là lần đầu tiên của cô, chỉ không biết có phải lần đầu tiên của Tống Dịch không.
Thang Lâm và Lý Lâm Phong không có trao đổi gì khác, sau khi Lý Lâm Phong giao việc xong thì không nói thêm gì nữa.
Thang Lâm tự nhiên cũng không nói nhiều với Lý Lâm Phong, trong đầu cô luôn nghĩ đến hình ảnh ở bên Tống Dịch đêm đó, mặt bất giác nóng lên, một mình tựa vào cửa sổ xe lén cười.
Xe chạy khoảng một tiếng đồng hồ mới đến công trường dự án bệnh viện. Thang Lâm và Lý Lâm Phong lần lượt xuống xe. Vẫn là Trương giám đốc dẫn đầu ra đón, chỉ là số lượng người so với lần đón cô và Tống Dịch ít hơn, tuy nhiên lần này trong đám đông có thêm cô phiên dịch Lý Thiến. Trên mặt Lý Thiến tươi cười rạng rỡ, trên khuôn mặt trắng trẻo lại lộ ra lúm đồng tiền nhỏ. Thang Lâm nhớ lần trước cùng Tống Dịch đến đây, Lý Thiến rất ân cần liên tục rót nước cho Tống Dịch, sau đó còn tặng cô và Tống Dịch mỗi người một lọ kim chi.
Cô liếc nhìn Lý Thiến một cái, không chút dấu vết chuyển tầm mắt đi.
Thang Lâm và Lý Lâm Phong đội mũ bảo hộ mà giám đốc Trương đưa, sau đó đi theo giám đốc Trương đến văn phòng chỉ huy dự án.
Lý Lâm Phong nói chuyện với giám đốc Trương, trong lúc đó còn xem một số văn kiện và tài liệu bản vẽ, những thứ này đều là tiếng Trung và tiếng Anh.
“Ở đây còn một tài liệu chưa kịp dịch.” Lý Thiến mang đến một tập tài liệu cho giám đốc Trương.
Giám đốc Trương nhận tài liệu, cúi đầu nhìn một cái, sau đó đưa tập tài liệu đó cho Lý Lâm Phong.
Đó là một tài liệu bằng tiếng Trung, Lý Lâm Phong nhìn qua một lượt, nói đợi dịch xong thì đưa một bản cho phía Sisby.
Lý Thiến cười nói: “Vâng, tôi sẽ dịch xong trước khi bí thư Lý về.”
Không có gì bất ngờ, bọn họ còn khoảng ba tiếng nữa sẽ trở về đại sứ quán.
“Vâng, không vấn đề gì.” Lý Thiến rất tự tin nói.
Lý Lâm Phong gật đầu: “Nếu có thể dịch xong trước khi tôi về thì tốt nhất.”
“Bí thư Lý cứ yên tâm.” Lý Thiến lại nói.
Thang Lâm đứng một bên không lên tiếng, khi Lý Lâm Phong cầm tài liệu cô liếc nhìn một cái, chữ trong tài liệu đó khá nhiều, nếu người không phải bộ phận biên dịch mà có thể dịch xong trong vòng ba tiếng thì hiệu suất cũng không tệ.
Rời khỏi văn phòng chỉ huy dự án, Thang Lâm và Lý Lâm Phong được giám đốc Trương dẫn đi thị sát công trường. Lý Lâm Phong đã dặn dò trước, Thang Lâm phải chịu trách nhiệm chụp ảnh, vì vậy Thang Lâm cầm máy ảnh vừa đi vừa chụp. Lần trước cô và Tống Dịch đến thì nơi này vẫn còn là mặt bằng, bây giờ công nhân đang trật tự tiến hành xây dựng nền móng, trên công trường đã đóng rất nhiều cọc móng, một số chỗ đang tiến hành lắp đặt đường ống.
Trên công trường vô cùng bận rộn.
Một chiếc xe công trình từ phía sau Thang Lâm đi tới, Thang Lâm vội vàng tránh sang một bên, đợi xe đi qua cô mới tiếp tục chụp ảnh.
Chụp một lúc, chân của Thang Lâm cũng đi có hơi mỏi.
Cô ngẩng đầu nhìn, Lý Lâm Phong và Trương giám đốc đang đứng cách đó mấy mét, hai người đang nói gì đó về một cọc móng, hơn nữa nhất thời chưa có ý định đi, thế là cô lấy một tờ khăn giấy trong túi ra lót xuống đất rồi ngồi xuống nghỉ ngơi, thỉnh thoảng lại cầm máy ảnh lên chụp ảnh.
Lại chụp thêm mấy tấm, cô treo máy ảnh lên cổ, khuỷu tay đặt trên đầu gối, tay chống cằm quan sát công nhân đang thi công ở phía xa. Nhìn một lúc, Lý Lâm Phong và giám đốc Trương vẫn còn đang nói chuyện với nhau, cô cảm thấy có hơi nhàm chán.
Nghĩ ngợi một chút, cô lấy điện thoại ra nhắn tin cho Tống Dịch.
“Em đang chụp ảnh ở công trường, chân đi mỏi hết cả rồi, bí thư Lý vẫn chưa có ý định muốn đi.”
Thang Lâm biết Tống Dịch đi gặp Kiều Vạn rồi, không chắc sẽ trả lời cô ngay, ai ngờ Tống Dịch nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Hai người vẫn chưa đi sao?”
“Vậy anh đến đón em.” Tống Dịch trả lời.
Thang Lâm nhếch môi cười: “Đừng có trêu em, bên chỗ anh xong việc rồi sao? Hơn nữa từ bộ ngoại giao Tây Tư Bối đến đây phải đi một vòng lớn, có lẽ anh còn chưa đến thì bọn em đã phải đi rồi.” Thang Lâm đợi một lát, Tống Dịch không trả lời nữa. Cô ngẩng đầu lên, thấy Lý Lâm Phong vẫn đang đứng ở chỗ đó với giám đốc Trương, chỉ là lúc này Lý Lâm Phong đang nghe điện thoại.
Cô cầm máy ảnh lên, nhắm vào một công trường đang thi công, điều chỉnh tiêu cự rồi chụp thêm một tấm ảnh.
Lại qua thêm nửa tiếng, cuối cùng Lý Lâm Phong cũng nhấc chân, giám đốc Trương vẫn đi theo bên cạnh Lý Lâm Phong, Thang Lâm lập tức đứng dậy, đồng thời nhặt tờ giấy vừa lót dưới đất lên, tìm chỗ thùng rác vứt tờ giấy đó đi, sau đó đi theo sau Lý Lâm Phong không gần không xa, đồng thời thỉnh thoảng dùng máy ảnh chụp ảnh.
Tốc độ dịch của Lý Thiến quả thực rất nhanh, khi việc thị sát còn chưa kết thúc cô đã cầm tài liệu đã dịch xong đến, đưa tài liệu đã dịch cho Lý Lâm Phong.
Sau đó Lý Thiến đi đến chỗ Thang Lâm đang đứng một mình, cười hỏi Thang Lâm món dưa muối cô tặng cho cô và Tham tán Tống lần trước mùi vị thế nào.
Thang Lâm đã đưa lọ dưa muối đó cho Tống Dịch, cô không ăn dưa muối.
Cô nói: “Tôi thường không ăn dưa muối, nên chưa ăn.”
Lý Thiến hiểu ý Thang Lâm, Thang Lâm không thích ăn dưa muối, không biết Tham tán Tống có thích ăn không.
Cô ấy cười nói: “Không sao.”
“À đúng rồi, cô Thang, sau này đều là bí thư Lý đến thị sát sao?” Lý Thiến hỏi.
Thang Lâm đầu óc nhanh nhạy, lần trước cô đến cùng Tống Dịch, vừa nghe câu này của Lý Thiến đã phản ứng ra ý của Lý Thiến là hỏi sau này Tống Dịch có còn đến thị sát nữa không, hay là nói Tống Dịch khi nào thì đến thị sát.
Cô không trả lời, mà hỏi lại: “Sao vậy?”
Lý Thiến vội nói: “Không có gì, tôi chỉ thấy tò mò, lần trước người đến thị sát là tham tán Tống, lần này lại là bí thư Lý.”
“Đại sứ quán cử ai đến không cố định. Tuy bí thư Lý là bí thư, nhưng không phải là thư ký mà mọi người thường gọi, ở trong đại sứ quán, bí thư thứ nhất là một cấp bậc ngoại giao. Hơn nữa kinh nghiệm của bí thư Lý rất dày dặn.” Thang Lâm nói.
Lý Thiến cười gượng: “Vâng, tôi không có ý gì khác.”
Thang Lâm không tiếp lời, cầm máy ảnh tiếp tục chụp ảnh.
Ba mươi phút nữa trôi qua, Lý Lâm Phong cũng thị sát xong, chuẩn bị rời đi. Đúng lúc này, tiếng “u u” vang lên, một chiếc xe màu đen lướt qua công trường, cuối cùng dừng lại trước mặt Thang Lâm, Lý Lâm Phong và giám đốc Trương .
Thang Lâm nhìn thấy biển số xe thì giật mình.
Cửa xe được mở ra, một chiếc giày da đen bóng và một đôi chân dài bước xuống trước, ngay sau đó, một khuôn mặt tuấn tú nho nhã xuất hiện trước mắt. Tống Dịch đứng thẳng người dậy, khôi phục dáng vẻ thẳng tắp. Ánh mắt của Thang Lâm đuổi theo Tống Dịch, cô vô cùng kinh ngạc, không ngờ Tống Dịch thực sự đến đón cô. Trong lòng cô vui mừng khôn xiết, nhưng đồng thời lại nhớ đến Lý Lâm Phong vẫn còn ở đây, anh đến như vậy, có vẻ không ổn lắm? Nhưng trên mặt Thang Lâm không hề lộ ra dấu vết nào, còn làm bộ làm tịch nói: “Ơ? Sao tham tán Tống lại đến vậy?”
Tống Dịch đã đứng trước mặt Thang Lâm và Lý Lâm Phong, những lời Thang Lâm nói anh đều nghe thấy rõ.
Anh nhìn về phía Thang Lâm, nói: “Tôi tạm thời có ý định đến công trường dự án xem thế nào.”
Tống Dịch nhìn quanh công trường, đảo mắt qua Thang Lâm và Lý Lâm Phong, lại nói: “Xem ra bí thư Lý xem xong rồi?”
Lý Lâm Phong nói: “Vâng, đúng vậy.”
Giám đốc Trương tươi cười nói: “Vậy để tôi dẫn tham tán Tống đi xem.”
“Bí thư Lý chờ tôi một lát.” Tống Dịch quay đầu nói với Lý Lâm Phong.
Lý Lâm Phong gật đầu: “Vâng, được thôi, tham tán Tống.”
Thang Lâm và Lý Lâm Phong quay về văn phòng chỉ huy dự án chờ Tống Dịch. Lý Thiến nghe nói Tống Dịch đến, bỗng dưng vui vẻ lạ thường.
Mà việc Tống Dịch đột nhiên muốn đến thị sát là điều Lý Lâm Phong không ngờ tới, anh đoán Tống Dịch sẽ thị sát một lúc lâu, thế là liền nhờ Lý Thiến rót cho cốc nước.
Nửa tiếng sau, Tống Dịch và giám đốc Trương đi vào.
Thang Lâm giả bộ nghiêm trang hỏi: “Tham tán Tống thị sát xong rồi ạ?”
“Cũng gần xong rồi.” Tống Dịch gật đầu, thần sắc tự nhiên.
Lý Lâm Phong có chút suy tư, vốn đã nói rõ là anh đến công trường bệnh viện thị sát, Tống Dịch đi gặp Jovan ở Bộ Ngoại giao Sisby bàn chuyện, ai ngờ Tống Dịch lại đột nhiên đến công trường thị sát.
Anh nhìn Tống Dịch và Thang Lâm một cái, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.