Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh

Chương 22.2 - Chương 22.25

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có 2 bản từ 2 nguồn khác nhau, bản ảnh và bản chữ, bản ảnh nó ra sớm hơn nhé, nhưng nó cũng khó đọc hơn.Mình đăng song song luôn, còn nguồn chính là từ app Dreame.

Có lẽ... có lẽ rằng chính từ lúc ấy chỉ một người

đặt tâm tư trong mối quan hệ này thì đã phá huỷ, phá huỷ đi hoàn toàn những tình cảm đơn thuần trước đây của hai người


Kha Nguyệt từ trong mơ tỉnh lại, cô xoa mắt

Nhanh xoay lại nhìn đồng hồ, đồng hồ chỉ tám giờ, cô hoảng hốt chạy xuống nhà nhưng vừa bước xuống giường người cô đã gục xuống, Kha Nguyệt cảm tưởng như cơ thể không còn là của mình nữa, người cô nàng như đeo chì

Đúng lúc này mẹ Kha bế cháo lên, thấy con gái chật vật ngồi dưới thảm thì nhanh chóng đặt cháo xuống, tiến đến đỡ Kha Nguyệt dậy, vừa đỡ vừa trách mắng:“Rốt cuộc sao lại ra nông nỗi này, hôm qua con còn bình thường cơ mà” .


Kha Nguyệt yếu ớt đáp: “Con không sao đâu mẹ, chút cảm mạo thôi mà.”.

Mẹ Kha cốc vào đầu cô: “Cảm mạo gì mà sốt tận 3 độ, sáng nay bố con tức giận lắm đấy”

Kha Nguyệt cũng gượng cười đáp lại: “Ai da phu nhân Kha đánh tôi đau quá đấy”

Bà Kha thấy con gái rốt cuộc cũng có tinh thần liền cười, bà vừa thổi cháo vừa hỏi: “Mà đêm qua, mẹ thấy con cứ nói mớ gì mà đau đau thế, nếu khó chịu ở đâu thì nhất định phải nói với mẹ” .

Kha Nguyệt liền nũng nịu ôm tay mẹ:“Được rồi, được rồi con còn cái gì mà qua mặt được phu nhân Kha nhà chúng ta chứ?”

Mẹ Kha được dỗ vui liền véo mũi Kha Nguyệt: “Con

bé này, giờ tìm lý do để nói với bố con đi, sáng nay đi làm sắc mặt ông ấy cứ như ai nợ nhà ta 100 vạn vậy” nói xong liền bê bát rời đi, đến cửa lại dừng lại quay đầu nói:“A phải rồi, chuyện con bị bệnh mẹ báo nhà trường rồi, còn Triệt Triệt con đã bảo nó chưa, đừng làm nó lo lắng” .

Nghe mẹ Kha nói đến Cố Minh Triệt, Kha Nguyệt liền cười khổ anh sẽ lo lắng cho mình sao? Không đời nào

Nhưng cô vẫn đáp: “Dạ được rồi, giờ con nhắn ngay cho anh ấy đây, mẹ yên tâm đi” .

Mẹ Kha thấy cô đồng ý liền vui vẻ rời đi

Ở bên này

Trong phòng học Cố Minh Triệt đang ngồi thất thần thì Lý Quang Tông đến VỖ vai cậu :“Này đại ca, mày đừng mặt nặng mày nhẹ cả ngày nữa, làm tao khó chịu chết đi được.”

Chưa chờ Cố Minh Triệt đáp thì Lý Quang Tông lại cảm thán :“Hình như hôm nay Tiểu Nguyệt bị ốm, tao nghe nói lớp trưởng chiều nay tan học đi thăm cậu ta đấy, mày có biết không?”

Tiểu Nguyệt ư, Cố Minh Triệt nhíu mày về các cách xưng hô thân mật này, anh nhếch môi :“Liên quan gì tới tao?"

Rõ ràng Lý Quang Tông cũng cảm nhận được tâm trạng của Cố Minh Triết hôm nay rất không tốt, hôm nay rõ ràng thấy vị Cố thiếu cao cao tại thượng này đi bắt bỏ lớp trưởng, khiến cậu ta mất hết mặt mũi

Trạch Dương không hiểu vì sang liền hỏi Lý Quang Tông :“Hôm nay mày có thấy Cố Minh Trạch đặc biệt để ý lớp trưởng không?”
Lý Quang Tông liền sảng khoái trả lời:“Chắc do khó chịu vì cô vợ nhỏ bị nhăm nhe chăng”

Trạch Dương gãi đầu: “Ý của m là sao? Cmm nói rõ ra đi.”


“Hahaa người ngu ngốc thì nói lại cũng không hiểu đầu” Lý Quang Tông liền đút tay vào túi quần rồi đi sang chỗ Cố Minh Triệt để mình Trạch Dương đang đứng đực mặt ở đấy.

Trạch Dương bực tức liền vò đầu bứt trán rồi giờ ngón giữa nói “F*ck you”.

Các bạn học thấy cậu ta hành động kỳ lạ cũng tò mò quay sang xì xầm

Trạch Dương liền hét to:“Có muốn tôi móc mắt các cậu ra không hả, nhìn cái gì mà nhìn.”


Các bạn học liền quay đi chỗ khác vì không ai muốn nói chuyện với tên điên này cả

Lý Quang Tông đến chỗ của Cố Minh Triệt và lớp trưởng:“Chào lớp trưởng, hôm nay tính tình của Minh Triệt không tốt lắm, nhưng cậu phải thông cảm cho nó nha.”

Hàm ý câu nói này của Trạch Dương ngay cả kẻ ngu cũng hiểu được Lý Quang Tông đang uy hiếp lớp trưởng

Lớp trưởng không muốn dính dáng phiền phức cũng cười cho qua:“Được rồi không sao” rồi đi mất

Cậu ta đi rồi thì Lý Quang Tông cũng quay sang VỖ vai Cố Minh Triệt: “Sao thế, mày ghen à?”

CỐ Minh Triệt đá vào ghế Lý Quang Tông :“Chán Sống rồi hả?”

Cậu ta ngả ngớn cười cười: “Dạo này Cố thiếu gia nhà chúng ta đến tuổi mãn kinh không được thoả mãn à” thấy Cố Minh Triệt vẫn lạnh nhạt Lý Quang Tông lại nói:“Được rồi không trêu mày nữa, hôm nay là buổi cuối rồi đêm nay anh em chúng ta đi tẩy trần thôi.”

Cố Minh Triệt không thèm phản ứng, Lý Quang Tông liền dở chiêu cuối, đến ôm chặt cánh tay anh: “Đi đi mà, thiếu anh người ta ứ sống nổi” quả nhiên là chiêu thức trí mạng không chỉ Cố Minh Triệt nổi hết da gà mà các bạn học xung quanh đều chung số phận.

Cố Minh Triệt cảm thấy buồn nôn liền đáp ứng: Biết rồi, mày lăn ra chỗ khác” .

Thấy anh đồng ý Lý Quang Tông liền kiêu ngạo hất cằm lên với Trạch Dương: “Tao đã nói mà, người tình nhỏ bé trong trái tim của anh Cố thật ra là tao.”

“Oeee!!” Trạch Dương liền chạy đi nôn khan

Lý Minh Tông nghĩ lại cũng cảm thấy nổi da gà, ánh mắt tò mò đồng cảm của bạn học lại làm anh tức anh ách:“Tôi đùa, đùa thôi mà các cậu làm gì vậy. Chưa thấy nam sinh đẹp đùa giỡn bao giờ hả?”

Chiều hôm ấy,

Nhà Kha Nguyệt cuối cùng cũng gặp phải một trận sóng gió lớn

Bố cô bị thanh tra vì nghi ngờ ăn hối lộ

Kha Nguyệt và mẹ Kha cực kỳ tin tưởng ông chắc chắn rằng đó là hiểu lầm và bố Kha cũng khẳng định. như vậy

Nhưng chiều hôm ấy ông bị cảnh sát đưa đi là một đả kích lớn đối với Kha Nguyệt, dù cho ông có nói là không vấn đề gì nhưng Kha Nguyệt sao có thể mà bình tĩnh được, chuyện gì đều có hai từ “không may

Cô lén trốn trong nhà wc, nghẹn, nào gọi điện cho Cố Minh Triệt
Nhưng dù cho có gọi trăm nghìn lần đi nữa thì vẫn đều là một câu nói quen thuộc thuê bao quý khách vừa gọi đang bận hoặc tắt máy, vui lòng gọi lại sau

Không còn cách nào khác có liền gọi cho cô bạn Tô Đan Đan, chuông chưa kêu đến tiếng thứ hai đã nghe thấy giọng nói sang sảng của cô bạn


“Nguyệt Nguyệt, sao vậy ai bắt nạt cậu?”

Kha Nguyệt nghe thấy giọng cô bạn thân liền ấm lòng :“Đan Đan, bố mình bị cảnh sát đưa đi rồi!”

Tô Đan Đan hoảng hốt hỏi tại sao, Kha Nguyệt kế lại đầu đuôi câu chuyện,

Cô bé thở phào an ủi Kha Nguyệt:“Tớ tin là chú Kha không làm gì trái với lương tâm, nên cậu yên tâm đi, giờ ra cửa đi mình dẫn cậu đi chơi” .

Hai cô gái liền quyết định tới Bóng Tối để giải sầu Mà trùng hợp là ở phía này đám Lý Quang Tông, Cố

Minh Triệt cũng tới đây tẩy trần

Trạch Dương bên cạnh thấy điện thoại Cố Minh Triệt rung từ nãy đến giờ liền hỏi anh :“Đại ca, điện thoại của mày đổ chuông từ nãy đến giờ, không định nghe sao lỡ có việc quan trọng đó”.

Cố Minh Triệt thấy thế liền nhìn lướt qua, thấy tên người gọi là Kha Nguyệt thì không chút để ý nói : “Cô ta thì có việc gì quan trọng chứ?

Trạch Dương thấy vậy thì không để ý nữa quay sang hỏi mọi người: “Gọi thêm mấy em nữa nhé, chứ đám đàn ông ngồi một mình thì kì lắm.”

Mọi người đều đồng loạt nhìn sang Cố Minh Triệt, thấy hắn không nói gì cũng coi như là ngầm đồng ý liền gật đầu lia lịa .

Lý Quang Tổng cho gọi những cô nàng nóng bỏng nhất của Bóng Đêm đến,

Dặn dò hai cô em:“Hầu hạ Cố thiếu cho cẩn thận.”

Hai cô gái gật đầu thẹn thùng rồi bước đến chỗ Cố Minh Triệt

Người đàn ông như lạnh lùng, sống mũi cao và thẳng, đôi môi mỏng bạc tình cùng khí thế như quỷ tu la đang nhắm mắt dưỡng thần nhưng lại có thể nổi bật nhất giữa căn phòng bao

Cố Minh Triệt cũng cảm thấy có người lạ đến gần, theo phản xạ tự nhiên đôi mắt sắc như chim ưng mở ra

Hai cô gái thấy vậy thì hoảng sợ, nhưng vẫn tiếp tục bước về phía anh

Lúc này Kha Nguyệt và Tô Đan Đan cũng đã đến nơi,

các cô tìm một góc khuất gọi hai ly cocktail vị đào, cùng thả lỏng trong ánh đèn nhấp nháy

Ngồi được một lúc thì Kha Nguyệt buồn đi wc, Tô Đan Đan nói sẽ đi cũng nhưng Kha Nguyệt từ chối: “Mình đi một lúc rồi về ngay, cậu cứ ngồi ở đây chờ đi.”

Nói rồi liền lách người đi,

Bước vào nhà wc, Kha Nguyệt tạt nước vào mặt để cho mình tỉnh táo rồi dặm lại son

Cô nghĩ, không biết giờ này Minh Triệt đang làm gì, ở đầu nhỉ? Tại sao lại không nghe điện thoại

Nghĩ rồi lại lắc lắc đầu


Đẩy ra cửa chính của phòng bao một cách nặng nề, những tiếng cười nói nũng nịu lập tức chạm vào mặt.


Ở dưới ngọn đèn mờ mịt, cô rất nhanh tìm được hắn, trong phòng dần dần yên lặng trầm xuống. Hắn lạnh lùng ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của cô, trong lòng của Kha Nguyệt hoảng hốt co rúm lại một hồi.

Quanh thân của hắn dường như tỏa ra một vầng sáng lạnh lùng bức người.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cô bình tĩnh đứng ở nơi đó. Mọi ánh mắt rối rít dồn về phía cô, cô gái giống như một đứa trẻ mắc lỗi bị phạt đứng ở đấy.


Lý Quang Tông và Trạch Dương cũng bất ngờ nhìn nhau như thể đang hỏi tại sao Kha Nguyệt lại ở chỗ này, vì phần lớn bản tính đàn ông đều muốn được chinh phục cái mới, ai lại muốn bị kiểm soát chứ

Kha Nguyệt nắm chặt tay, từng bước từng bước khó khăn đi tới, dừng lại ở bên chân của Cố Minh Triệt.

Ngọn đèn dần dần tối mờ, Cố Minh Triệt thản nhiên xoay xoay ly thủy tinh ở trong tay, thân mật ôm hông của cô gái ở bên cạnh. Một đôi mắt đào hoa cười như không cười ngắm nhìn Kha Nguyệt, nhẹ nhấp một miếng rượu, lập tức, cái ly bị đặt mạnh xuống mặt bàn vang lên thanh thúy: "Đây là thế nào? Tiếp tục đi.”

"Kha tiểu thư đối với nơi này cũng có hứng thú sao?" Đôi mắt của Cố Minh Triệt nheo lại, nhìn không ra bất kỳ tâm tình gì.

Kha Nguyệt há hốc mồm, muốn nói ra mới phát hiện cổ họng đã sớm khàn khàn như bị nghẹn. Hôm nay từ sáng sớm ra khỏi cửa cho đến bây giờ cô đến một ngụm nước cũng chưa uống, chịu đựng tiếng nói khô khốc như bị phỏng, giọng nói của cô trầm trầm cầu khẩn: “Minh Triệt, đây là câu anh nên nói sao." Dừng lại một chút, cô gắt gao cắn môi: “Anh giải thích đi, anh đến đây chỉ để chia tay bạn học thôi đúng không?”.

Cô nghẹn nào:“Anh nói đi, em sẽ tin anh mà, có phải vậy không?”

Nói ra những lời này, cô một chút sức lực cũng không có. Cô còn có lý do gì để lừa dối bản thân mình đây?

Mọi người ở trong phòng bao đều nhìn Kha Nguyệt bằng ánh mắt thương hại, ngu ngốc hết thuốc chữa

Cố Minh Triệt kín đáo gác chân lên: “Ồ, giải thích?" Hắn như cười như không nhìn ngắm cô, lộ ra thái độ lạnh lẽo nhàn nhạt

Cô mở to mắt nhìn, làn mi dày rung động, trong mắt hiện ra một tia chờ mong mơ hồ.

“Không phải đều như cô nhìn thấy sao, muốn tôi giải thích vì sao chọn em gái ngực bự này sao?”

Sắc mặt cô trắng bệch từ từ ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt của hắn, cô biết rõ trong lòng của Cố Minh Triệt chưa bao giờ có mình.

Trước kia cô còn có thể ảo tưởng mà cho rằng sau khi hai người ở bên nhau lâu, hắn sẽ từ từ phát hiện ra cô luôn đối tốt với hắn.
Bình Luận (0)
Comment