Em Và Anh Không Có Chúng Ta

Chương 55


Khải Phong cùng cô khoác tay nhau ra đến sân bay.

Ai nhìn vào cặp đôi này cũng phải vài phần ngưỡng mộ dõi nhìn.

Anh thì đẹp trai chẳng thua kém gì minh tinh, cô thì sở hữu một gương mặt ngọt ngào, trong trẻo.

Đúng là rất đẹp đôi.

Từng bước đi của 2 người đều toả ra khí chất khác biệt.
Hạ Kim cùng Đặng Luân đứng trước sảnh chờ anh, nào ngờ cả cái người phụ nữ mà anh nói là "vợ" cũng đi cùng.

Hạ Kim cô đang định lần này nắm lấy cơ hội vậy mà cả cô ta cũng đi cùng thì cô biết phải làm thế nào đây.

Hạ Kim cô đã lên kế hoạch một cách hoàn hảo rồi vậy mà...Lần này nhất định cô sẽ khiến cô ta phải rút lui rồi nhường anh cho cô.
"Chào giám đốc...vị này là?" Đặng Luân thấy có cô gái lạ liền lên tiếng.


Hôm nay đúng là anh được mở mang tầm mắt mà, trước đây chưa bao giờ thấy Khải Phong thân thiết với một cô gái, vậy mà lần này lại đưa một cô gái cùng đi công tác, đúng là chuyện lạ có thật nha.
"Tuyết Nhi, vợ tôi"
Tuyết Nhi thấy anh giới thiệu mình liền vẫy tay chào hỏi
"Chào mọi người, em là Tuyết Nhi sắp tới sẽ qua công ty mình làm việc, lần này đi cũng là để làm quen và học hỏi thêm một số kinh nghiệm mong mọi người giúp đỡ ạ"
"Chào em" Đặng Luân vui vẻ chào hỏi
Đặng Luân tò mò nhưng biết tính Khải Phong nên nào dám hỏi.

Không thể tin được dám đốc của anh ngày ngày vùi đầu vào công việc vậy mà giờ đã có vợ.

Ngày nào Đặng Luân anh cũng vên cạnh Khải Phong vậy mà anh ấy lấy vợ lúc nào anh cũng chẳng hay.
Hạ Kim nghe những lời Tuyết Nhi nói vẫn làm ngơ chẳng thèm nói câu nào vì vỗn những lời Tuyết Nhi nói cô nghe chẳng lọt tai chữ nào.
"Chũng ta đi thôi, cũng sắp đến giờ bay rồi"
"Ừm"
Tại khoang thương gia của máy bay
"Em làm sao mà mặt trông căng thẳng vậy?" Khải Phon g thấy cô thấy không được thoải mái liền lo lắng.
"Đây là lần đầu em đi máy bay nên có chút không quen"
"Không sao đâu, em yên tâm có anh ở đây" Khải Phong lấy trong túi áo một thanh socola ra rồi tiện tay bóc vỏ dùm cô
"Cho em này, ăn thử đi"
"Sao anh biết em thích socola hay vậy?"
Khải Phong khẽ xoa đầu cô
"Vợ anh đương nhiên anh phải biết rồi.

Ngọt không ?"
"Ưm...ngọt.

Anh cũng ăn thử đi"

Cô đã nói vậy rồi anh cũng không khách khí nữa.

Liền lại gần mà quét sạch hương vị còn sót lại trong khoang miệng của cô.
"Đúng là ngọt thật"
"Anh...em đâu bảo anh thử theo cách này, vả lại nhỡ có người nhìn thấy thì sao?"
"Thì kệ họ chứ, vợ anh thì anh hôn liên quan gì tới họ"
"Anh đúng là vô liên sỉ"
"Em dám nói chồng em vậy sao? Em có tin..." Khải Phong chưa nói xong cô đã hiểu ý anh mà chen lời
"Em tin, em tin được chưa? Anh tranh thủ thời gian này nghỉ ngơi xíu đi tí còn làm việc nữa"
"Ừm vậy em cũng nghỉ đi, cần gì thì cứ bảo anh"
"Ngủ ngon" cô vui vẻ gật đầu đồng ý.
"Ngủ ngon"
Hạ Kim định lần này mua vé rồi để anh ngồi cạnh cô nào ngờ lại có Tuyết Nhi vả lại anh đã chỉ đích danh Đặng Luân đi mua vé rồi dặn dò kĩ để Tuyết Nhi ngồi cạnh anh.

Cô ta đúng là thứ đang ghét nhất thế gian này mà bao nhiêu kế hoạch của Hạ Kim cô đều bị sự xuất hiện của Tuyết Nhi phá hỏng.
Sau 3 tiếng đồng hồ cất cánh cuối cùng cũng đến thành phố N.
Thành phố này Tuyết Nhi cũng đã nghe qua một vài lần.

Nó nổi tiếng về sự lãng mạn, về thời tiết siêu đẹp.


Trước kia có biết bao cặp tình nhân đến đây để chụp ảnh cưới, đi tuần trăng mật.

Đồ ăn ở đây cũng đa dạng rất thu hút khách du lịch.
"Cuối cùng cũng đến nơi" Tuyết Nhi nở một nụ cười rạng rỡ nó giống như một lời chào tới thành phố N vậy.
"Đi công tác mà em cũng vui vậy sao?"
"Được đi cùng anh là em vui rồi, đâu quan trọng là đi đâu"
"Nay vợ anh lạ vậy? Cũng biết ngọt ngào vậy sao? Tí anh phải thưởng lớn thôi" Khải Phong nhìn cô bằng ánh mắt gian manh, nguy hiểm vô cùng.
"Anh vậy là có ý gì? Đừng có mà vớ vẩn"
"Anh định tối mai dành chút thời gian ít ỏi dẫn em đi ăn, đi chơi để tìm hiểu về thàng phố nếu em không muốn thì thôi vậy"
"Ơ...ơ...em muốn, em muốn"
"Được rồi cô nương, xe tới rồi kìa.

Về khách sạn thôi"
Trên chiếc xe đen nào đó luôn có một ánh mắt vẫn luôn dõi theo từng hành động của Tuyết Nhi cô.

Bình Luận (0)
Comment