Gả Cho Người Yêu Cũ Của Ba

Chương 43


Stefan và Bella đi đến phòng Asa ở tầng hai, phất tay cho vệ sĩ đứng ở phía sau.
Thực sự là trẻ con mà, nghĩ là trốn như vậy không sao ư?
Stefan rung chuông, nói: "Làm loạn đủ chưa? Asa, đủ rồi thì thu dọn đồ đạc đi ra đây."
"Aurora, đưa em mày ra đây ngay! Đừng để tao phải phá cửa!"
Trong phòng im lặng không phản ứng.
Bella lo âu nói: "Honey, hay là hôm nay thôi đi, để em khuyên con cho, nó còn nhỏ mà."
Hai hàng lông mày của Stefan nhíu chặt, không vui hừ một tiếng: "Em đi lấy chìa khóa dự phòng đi."
Bella không ngăn được hắn, chỉ đành dặn người đi lấy chìa khóa.

Cô cầm chìa khóa, do dự nói: "Vẫn là đừng nên ép con đi? Nó chưa từng rời khỏi nhà..."
Stefan có chút không nhịn được: "Đã nói chuyện này em cứ nghe anh mà."
Bella: "Nhưng mà..."
Trong lúc cả hai đang nói chuyện, cửa lại vang lên tiếng động.
Aurora bước ra, Asa ở phía sau nàng, dựa vào cửa.
"Nghĩ thông rồi?" Stefan lạnh lùng nói.
Aurora lấy điện thoại ra, đưa đến trước mặt hắn: "Có người muốn nói chuyện với ông."
Stefan không vui nói: "Tao không rảnh thế." Hắn đi lướt qua nàng hướng về Asa, Aurora cũng bước lên chắn trước mặt hắn, Stefan nhíu mày: "Aurora, tránh ra."
Aurora quay đầu nói: "Asa, quay về phòng."
Asa trừng mắt nhìn ba mình, nghe được Aurora gọi, gắng sức ngăn chặn cảm xúc bùng nổ trong lòng, muốn đi vào trong, Stefan lại hừ lạnh một tiếng.


Aurora muốn ngăn hắn lại, kéo ống tay hắn: "Ba!" Stefan không nhịn được đẩy nàng sang một bên.
Aurora không ngờ bị hắn đẩy, điện thoại liền rơi xuống đất, đau đến mức kêu lên "A".

Asa lao ra ôm lấy nàng: "Chị ơi!"
"Khốn kiếp!" Asa nắm chặt tay lại, căm tức nhìn Stefan.
Stefan ồ một tiếng: "Dáng vẻ này của mày cũng còn giống đàn ông con trai đấy."
Stefan tiến lên túm lấy cổ áo Asa, nhấc người em dậy: "Đừng tưởng mày nói mày là con gái mà ông đây liền không đánh mày.

Ngày hôm nay mày nhất định phải đi theo tao."
"Fuck! Nếu biết sinh mày ra thành cái dạng kinh tởm này, còn không bằng bóp chết ngay từ đầu!"
"Vậy ông bóp chết tôi luôn đi! Ông là cái đồ khốn kiếp!" Asa đỏ bừng mắt gào lên.
"Mày nghĩ tao không dám đấy à? Tao hỏi mày lần nữa, có đi hay không?" Stefan bóp cổ Asa, nổi giận, gân xanh trên cổ em bắt đầu nổi lên.
"Không đi! Chết tôi cũng không bao giờ đi!"
"Honey! Stefan!" Bella sợ hãi kêu.
Aurora chạy đến, cố gắng gỡ tay Stefan: "Thả ra! Mau thả em ấy ra!"
Stefan vung tay đẩy ngã Aurora, tình cảnh vô cùng hỗn loạn, có có tiếng Bella rít gào.
Lòng Aurora như lửa đốt, bất chấp đau đớn, lại muốn đứng dậy tiếp, nàng nhìn thấy điện thoại trên đất vẫn đang sáng, bên kia đang gọi tên nàng, nàng với lấy nó, không nhịn được nghẹn nào, nhấn nút loa ngoài.
"STEFAN RAMSEY, STAY AWAY FROM MY FIANCÉE!!! (Stefan Ramsey, tránh xa hôn thê của tôi ra!)
Giọng nói như băng hàn nghìn năm, ẩn chứa đầy tức giận, như khí thế vạn quân đang nổi trận lôi đình phát ra từ điện thoại.
Những người ở đây, trừ Aurora, ai nấy đều sửng sốt.
Stefan vô cùng kinh ngạc, buông tay ra.


Asa dãy dụa tránh thoát, gắng sức hít thở, Aurora vội kéo em ra sau lưng.
Bella Woodsen hai mắt mở to, giọng nói này là...
Stefan nhíu mày trừng Aurora, nói: "Moore, đây là chuyện riêng nhà tôi, cô không có quyền nhúng tay!"
"Tôi không thèm quản chuyện nhà anh, tôi chỉ quan tâm Aurora." Giọng của Maleficent vang lên, vẫn thâm trầm lạnh lùng như cũ, nhưng sự ôn nhu che chở không thể che dấu được.
Aurora chớp chớp mắt, trong lòng có nơi nào đó đổ sập, nóng rực.

Ba người còn lại sắc mặt đều kì quặc.
"Stefan, nghe máy đi, tôi nghĩ anh nên dùng tai trực tiếp nghe xem tôi định nói gì."
Stefan do dự, nhưng giọng nói lạnh lùng cùng cảm giác ngột ngạt từ Maleficent khiến hắn kiêng dè, hắn trầm mặt xuống, lấy điện thoại từ tay Aurora, tắt loa ngoài, kìm nén hỏi: "Chuyện gì?"
Cũng không biết Maleficent đã nói gì, mặt Stefan đột nhiên biến sắc, như con thú bị dẫm vào đuôi nhảy dựng lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Sao cô lại biết chuyện này?"
Mấy tháng trước, hắn chơi bạc ở Las Vegas thua to, bất đắc dĩ đành phải lấy tiền công ty đi trả, lén lút gọi tay chân thân tín làm giả báo cáo, sau đó sẽ từ từ bù lại, hiện tại đều sắp trả hết, cứ nghĩ thần không biết quỷ không hay, tại sao nữ nhân này lại biết cơ chứ?
"Bên cạnh tôi, không đúng, là ở Woodsen, cô có tai mắt ở Woodsen?" Hắn tức giận gằn giọng, cắn răng hỏi.
Sao có thể chứ? Việc này chỉ có hắn và kẻ thân tín kia biết được, hơn nữa người kia còn là tự tay hắn bồi dưỡng dạy bảo, tin tưởng tuyệt đối.
Như vậy...sao cô ta biết được?
Stefan vừa giận vừa sợ, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng hắn.

Đồ nữ nhân ma quỷ này!
"Anh không cần biết.


Nói chung anh phải nghe theo Aurora, nếu không ngay ngày mai, những báo cáo giả kia cùng với giấy nợ của anh sẽ xuất hiện trên bàn cổ đông của tập đoàn Woodsen."
"Cô!!!"
Ánh mắt Bella kinh ngạc nhìn biểu cảm biến đổi của Stefan, dường như đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ chật vật nén giận này của người đàn ông mà cô yêu.
Stefan hít sâu một hơi, con mắt chuyển động, phút chốc đo được bên nào nặng bên nào nhẹ: "Được rồi."
"Thế nhưng cô cũng đừng có đắc ý quá, đừng nghĩ có thể dùng chuyện đó áp chế tôi cả đời!" Coi như lần này hắn dưới cơ, nhưng cũng không phải chuyện lớn gì, số tiền kia sẽ nhanh chóng được bù vào, còn có tay thân tín kia, Stefan hơi tiếc, nhưng không thể làm gì khác hơn là đuổi việc.
Đến khi Aurora trở lại New York, hắn vẫn có thể đưa Asa đến nơi kia, bây giờ cứ qua loa đồng ý là được.
"Stefan" giọng nói Maleficent trầm thấp, hắn nghe vào tai như tiếng gọi từ địa ngục: "Chẳng lẽ anh nghĩ rằng trong tay tôi chỉ có nhược điểm đó thôi à?"
Nhất thời, da đầu Stefan tê dại, từng sợi tóc gáy như dựng thẳng lên.
"Cô muốn làm gì! Không lâu nữa cô liền kết hôn cùng con gái tôi rồi, cô đừng quên giao ước của chúng ta!"
Giọng Maleficent thản nhiên, mang theo cảm giác nắm giữ đại cục: "Vậy anh nghĩ sao tôi tha cho anh đến bây giờ hả? Anh đã sớm vào tù lâu rồi."
"Nếu tôi là anh, hiện tại tôi không rảnh để xử lý chuyện gia đình gì đó đâu, nên tập trung xử lý tay chân đi, chẳng hạn như..." giọng cô đè thấp, nói xong khiến Stefan vô cùng run sợ.
"Với cả Stefan, tôi chỉ đồng ý cứu vớt thanh danh của anh, chứ không hề nói sẽ vĩnh viễn hợp tác với anh trên thương trường.

Anh đừng quên, hợp đồng của chúng ta có một phụ lục, đó là tôi lúc nào cũng có thể bội ước."
Stefan thở phì phò, áo sơ mi bên trong áo vest đã ướt đẫm mồ hôi.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ nghe theo Aurora, không ép Asa là được.

Nhưng nó cũng đừng hòng đòi tôi kí tên vào giấy phẫu thuật."
"Tùy anh.

Tôi nói rồi, tôi chỉ quan tâm Aurora, tôi hết chuyện để nói với anh rồi, đưa máy cho Aurora đi."
Trong lòng Stefan là không cam lòng và khó chịu, động tác từ từ đưa điện thoại cho Aurora, ánh mắt xa lạ đánh giá nàng từ trên xuống dưới, không thèm nhìn Asa, cũng không thèm nhìn Bella ở bên cạnh, tức giận rời đi.
Aurora có chút hoảng sợ, đặt điện thoại lên tai, nghe được giọng nói êm dịu vang vọng của Meleficent: "Không sao rồi, đừng lo gì nữa."

Chóp mũi Aurora cay cay, gật đầu: "Vâng." Nàng kéo Asa, tươi cười nhìn em, ra hiệu không sao rồi.
Trong lòng Asa ngũ vị tạp trần, nhất thời không biết nên cảm thấy vui mừng hay tự đáng thương bản thân.

Không ngờ rằng, mẹ ruột thì không giúp đỡ, người giúp lại là hôn thê của chị gái, ặc, còn là  bạn gái cũ của ba? Hự? Thậm chí không cần xuất hiện trước mặt, chỉ qua điện thoại, nói dăm ba câu, ba của họ đã chịu thua.
Asa cụp mắt nhìn chị gái, khuôn mặt trắng nõn như tuyết đang hiện ra một tầng xấu hổ ửng đỏ, nàng hơi cúi đầu, ngoan ngoãn nghe điện thoại.
Cảm giác có gì đó, không đúng lắm!
Bella vẫn còn đang cố thích ứng với sự việc liên tiếp thay đổi này, muốn giữ lại Stefan để hỏi cho rõ cũng không kịp, đảo mắt nhìn Aurora thì giật mình, ánh mắt cô nhất thời tối đi, ý nghĩ lúc trước chưa quá sáng tỏ giờ đã được chứng thực.

Khuôn mặt luôn dịu dàng giờ cứng đờ: "Aurora, con..."
Aurora nhấc mắt kiên định nhìn mẹ, ánh mắt sáng trong.

Đáy mắt Bella dâng lên vài phần kinh ngạc, thất vọng cùng không thể tin được.
Ánh mắt Aurora vẫn như vậy, không chút chịu thua đối diện mẹ mình.
Asa có chút khó hiểu, nhưng em sẽ luôn đứng về phía Aurora, chưa kể khi nãy, hành động của mẹ khiến em thất vọng hoàn toàn.

Asa kéo tay Aurora, đi về phòng, hơn nữa còn đóng cửa thật mạnh rầm một cái.
Bella khó khăn hô hấp, chỉ cảm thấy trước mắt vô cùng u ám.
-------------------
Boss cứu giá thật khí thế!!!!
Hai chương liên tiếp rồi nha.

Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!

Bình Luận (0)
Comment