Gả Cho Viên Lãng

Chương 18

Tan tầm về, phát hiện xung quanh bồn cầu bị rỉ nước, đang kiểm tra thì Viên Lãng về.

"Sao vậy?" Viên Lãng kiểm tra với tôi.

"Rò, hình như hơi tắc." Tôi mở vòi nước, quả nhiên là thế, mực nước trên sàn nhà lập tức dâng cao.

"Hơi rắc rối." Viên Lãng nhìn một vòng, "Anh về sẽ làm." Đứng lên, cầm một cuộn giấy vệ sinh.

"Đi đâu đấy?" Tôi hỏi.

"Ra nhà vệ sinh bên ngoài." Viên Lãng đi ra ngoài.

"Aiz, trong phòng làm việc của người trông coi vật tư có toilet, tiện thể tìm thợ ống nước tới xem chút nhé." Tôi nói với theo anh.

Thợ ống nước tới, nhìn, gõ gõ, đứng dậy rồi lắc đầu: "Đường ống cũ quá, phải đập gạch ra làm lại lần nữa. Hôm nay không làm được, không có công cụ, sáng mai tôi tới. Hôm nay nhất định không được dùng nước nữa nếu không sẽ ngập hết đấy."

Tôi nhìn Viên Lãng một chút: "Làm sao bây giờ? Hôm nay ngây ngô trong nhà không được rồi, đừng nói tới tắm rửa, đi lớn đi nhỏ gì cũng không được." Viên Lãng vò đầu: "Cũng không thể về lại trụ sở được. Anh về đó, em về công ty?" Tôi nhún vai: "Không có cách nào khác, tới nhà tắm hơi ngây ngô một đêm đi, vừa hay có thể tắm rửa, mát-xa."

Viên Lãng quăng quân hàm trên vai áo mặc lúc huấn luyện ở nhà, hai người cầm quần áo để thay theo, tới nhà tắm lớn mới mở gần đó.

Lúc đổi giày, tôi nói giỡn: "Tiếc là phân riêng khu nam và nữ nếu không hai ta có thể ngâm chung một bồn tắm lớn rồi." Dán sát lại tai anh: "Uyên ương nghịch nước, kích thích nhỉ?" Viên Lãng giả vờ khẽ thấp giọng thương lượng: "Được đó, anh thấy trên biển có viết là có phòng đơn xa xỉ, bồn tắm lớn, kiểu phương Tây, TV, ghế sô pha cũng có. Anh thuê một phòng nhé?" Tôi gật đầu: "Được, thuê một phòng, khoảng 1380 đồng một đêm, cùng lắm thì tháng sau em không mua gì cả." Hai người đụng đầu vào nhau, cười ha ha không ngừng.

"Giặt xong thì tới phòng chiếu phim ở phòng khách nhỏ tìm em." Tôi nói xong, mỗi người đi về một phía.

Mùi thông Phần Lan và mùi dứa hòa vào nhau trong phòng tắm hơi, có cảm giác rừng sâu kỳ lạ, dội một gáo nước lên tảng đá lửa, hơi nướng nóng bao vây toàn thân trong nháy mắt. Tắm hơi xong thì lau lưng, cái lạnh cuối mùa thu biến mất không thấy tăm hơi.

Thay đồ tắm ra ngoài, tôi dò xét ở cửa phòng chiếu phim. Một bàn tay vươn ra từ trong góc, ngay sau đó lòng bàn tay đánh về phía sau, làm thế tay chắp lại về phía tôi. Tôi vui vẻ, bước nhanh tới.

Viên Lãng mặc áo tắm, đang đắp chăn mỏng, trên tai đeo tai nghe, trên tủ đầu giường có một ly sữa tươi nhà tắm tặng. Chỗ bên cạnh giường trống không, tôi đàng hoàng, không khách khí ngã lên, người phục vụ ôm chăn mỏng tới, cúi xuống hỏi có cần bóp chân không. Tôi nhìn chân Viên Lãng, đáp: "Hai người!"

Người mát-xa xoa bóp huyệt vị trên chân một cách chuyên nghiệp, tôi nghiêng đầu qua hỏi Viên Lãng: "Lại đây, em ngửi chút...Anh không tắm nước bỏ thêm hoa à?" Viên Lãng Anh không như mấy bà già em, tắm cánh hoa gì chứ?" Tôi cười hì hì, vươn tay để dưới mũi anh: "Aiz, em tắm hoa hồng, mùi thơm không?" Anh trừng mắt: "Nữ hoàng? Em chờ về nhà ăn xin đi." Tôi mắt điếc tai ngơ với sự uy hiếp của anh: "Em là nữ hoàng, anh chính là vương hậu." Anh khẽ gọi: "Lee Dong Wook đâu có đàn ông như anh?" Tôi nghĩ tới cảnh Viên Lãng mặc trang phục nữ, cười đến thắt cả ruột. Viên Lãng đã mát-xa xong, vươn một chân qua đá tôi: "Cười đi, cười đi, cười nữa coi chừng lăn xuống giường đó."

Hình ảnh trên màn hình lớn phía trước chớp động, từng thước phim lướt qua khuôn mặt Viên Lãng, mắt hơi khép vừa như đang ngủ vừa như không phải. Tôi dịch dịch tới cạnh anh, lặng lẽ vươn chân vào chăn anh, đá bắp chân anh, ngay sau đó dán lại. Nhiệt độ của anh truyền khắp toàn thân tôi qua chân anh.

Giây phút hạnh phúc ấm áp này, tôi sẽ giữ kỹ trong lòng cả đời.
Bình Luận (0)
Comment