Gã Đàn Ông Xấu Xa

Chương 180

Hàn Tuấn cười nhẹ, hôn lên khóe môi thiếu niên: "Em đang thổ lộ với tôi sao?"

Lâm Lang không đáp, tựa hồ có chút kích động, cũng có chút buồn rầu.

Trong khe mông cậu có chất lỏng chảy ra, nhỏ giọt lên người Hàn Tuấn, hắn mới sực nhớ còn chưa giúp Lâm Lang tắm rửa, vội ngồi dậy trên giường, ôm lấy cậu, bảo: "Đi tắm trước rồi ngủ."

Lâm Lang ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, rồi lại nghịch ngợm tiếp cận khóe miệng hắn, y như tiểu yêu tinh quyến rũ người. Lúc đứng dưới vòi hoa sen phòng tắm, thiếu niên còn cố ý kéo căng mông, gò mông tuyệt đẹp đầy cám dỗ thoáng cái khơi dậy dục vọng trong hắn, phía dưới nháy mắt cương cứng, hắn quả quyết kéo cậu qua ấn lên tường, thúc vào từ sau lưng. Lâm Lang rên hết sức phóng đãng, ngâm nga khe khẽ, trơn ướt mềm mại hệt cái miệng nhỏ bên dưới. Hắn bị dụ dỗ gần như mất khống chế, vừa hổn hển cắm rút vừa cảnh cáo: "Còn không thành thật nữa, hôm nay em đừng mong đi đường."

Tiểu yêu tinh này, học được kỹ xảo dụ dỗ từ đâu vậy, chẳng lẽ muốn ép khô hắn bằng được?

Lâm Lang sớm đã thẹn đến nỗi nói không nên lời, tuy rằng si mê sức lực của hắn trong cơ thể mình, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng hạ mình nổi. Hắn làm càng lúc càng mạnh, cậu cắn ngón tay mình, ai oán nói: "Ừm... Anh chơi chết em đi..."

Thân mình hắn chấn động, bèn vỗ cái đét lên bờ mông cong mẩy: "Còn lẳng lơ hả?!"

Nhưng thiếu niên bị hắn vỗ một phát, thế mà bắn ra luôn. Lâm Lang xấu hổ tột đỉnh, suýt nữa đứng không vững xụi lơ xuống đất, cả người dựa hết lên cánh tay hắn vòng quanh hông mình. Hắn nghiến răng một cái, đột nhiên nâng cậu lên rồi ngồi xuống sàn. Lâm Lang vẫn đang nhắm mắt, phát hiện vật to của hắn rút ra ngoài, miệng kiềm lòng chẳng đậu mà rên thành tiếng, eo bất ngờ bị hắn đè mạnh một phát, mông tức khắc an vị. Cậu kêu thảm một tiếng, nói không nên lời là sung sướng hay đau đớn, dương v*t của hắn đạt đến chiều sâu chưa từng có, tựa hồ muốn đâm xuyên cả trái tim cậu. Thân thể Lâm Lang theo bản năng nảy lên như co giật, nhưng mỗi lần đều bị tay hắn giữ lại. Cậu ngưỡng cổ gào khóc, nhất thời hôn mê bất tỉnh. Tuy nhiên, thân thể lại phản bội cậu, huyệt sau quấn riết lấy cây gậy thô to của hắn như biết mấp máy, không ngừng thít chặt rồi giãn ra. Chưa bao giờ thể hội cảm giác tuyệt vời đến vậy, Hàn Tuấn hưng phấn cực điểm, cựa mình đặt thiếu niên dưới thân, tranh thủ đâm rút thật nhanh rồi xuất tinh trong niềm khoái cảm thoáng chốc này.

Bị làm triệt để đến ngất đi như vậy vẫn là lần đầu với Lâm Lang. Cho nên, khi tỉnh dậy trên giường, cậu thực tình chẳng dám ngẩng đầu lên, rốt cuộc vỡ lẽ cái gọi là tự làm tự chịu. Hàn Tuấn lại thấy thỏa mãn, khóe môi ngậm cười, dường như có chút ngạo mạn và đắc ý: "Bảo bối thẹn thùng à?"

Vành tai Lâm Lang đỏ rực, nằm nghiêng trên giường, giả bộ chưa tỉnh lại.

Quan sát từ góc độ này, Lâm Lang quả thật vô cùng xinh đẹp. Tướng mạo Lâm Lang thuộc loại hình sạch sẽ thanh tú, nên dù đẹp cũng chỉ có thể dùng từ dễ nhìn để hình dung là thích hợp nhất. Nhưng Lâm Lang giờ đây phải hình dung bằng xinh đẹp, toàn thân ửng hồng trơn bóng, thân hình thon dài mướt mát, hạ thân và vết hõm nơi eo đẹp tuyệt mà gợi cảm, thấp thoáng mùi vị phong lưu sau khi được yêu thương. Hắn ngắm sườn mặt đẹp như tranh của thiếu niên, phát hiện hóa ra con trai cũng có thể mô tả bằng xinh đẹp. Hắn nghĩ, ngay cả những thiếu niên đẹp đẽ trên màn ảnh cũng thua xa Lâm Lang, đặc biệt là hương vị độc đáo ấy, trên người Lâm Lang phảng phất hương vị "do chính cậu tạo ra", chọc người yêu thương, vừa ngây ngô, vừa phóng đãng.

Tình yêu và tình dục của đàn ông luôn gắn kết chặt chẽ, một trong những biểu hiện quan trọng của tình dục là theo đuổi "sắc". Ai cũng hy vọng người yêu của mình xinh đẹp, anh tuấn, cao lớn hoặc thon thả, có thể giới thiệu với người ta, mình nhìn cũng thấy cảnh đẹp ý vui. Đương nhiên tiêu chuẩn "sắc" của mỗi người mỗi khác, ai cũng có yêu cầu mục tiêu và sở thích thẩm mỹ riêng, không nhất định phải đẹp trai kinh người hay khuynh quốc khuynh thành. Mặc kệ Hàn Tuấn chịu thừa nhận hay không, hoặc liệu hắn có dám nói thật với Lâm Lang, nhưng từ cái nhìn đầu tiên hắn đã coi trọng Lâm Lang, kỳ thực chỉ vì mã ngoài đẹp đẽ của cậu. Nói cách khác, giả sử Lâm Lang không ưa nhìn đến vậy, giữa họ sẽ chẳng bao giờ xuất hiện tình trạng dây dưa không dứt còn quấn bện vào nhau. Ngay từ phút giây mới gặp mặt, hắn quả thực bị diện mạo của Lâm Lang thu hút, chính lần tim đập thình thịch đầu tiên này khiến hắn bắt đầu chú ý Lâm Lang, tiến tới yêu trọn vẹn con người cậu.

Một người vốn dĩ xinh đẹp như hoa, sau gương mặt bị hủy hoại, biến thành tầm thường hoặc xấu xí không chịu nổi, song người yêu của hắn/cô vẫn yêu thương hắn/cô như thuở ban đầu, bởi người ấy yêu chính con người hắn/cô chứ không phải vẻ ngoài, dạng chuyện này chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết hay TV, với cuộc sống hiện thực, diện mạo một người vẫn tương đối quan trọng trong việc giữ lửa tình yêu. Ai chẳng ôm ấp lòng yêu cái đẹp, đối phương phù hợp với hình mẫu người yêu mình hằng mong mỏi trong tim, từ đó mới nảy sinh xao xuyến, đây cơ hồ là nền tảng nảy mầm của mọi cuộc tình trên thế gian, bất luận đương sự có thừa nhận hay không.

Tỉnh cảm của con người thực chất rất kỳ lạ, ấn tượng lần đầu đặc biệt quan trọng. Từ ánh nhìn đầu tiên, nếu bạn cho rằng người nào đó thật thuận mắt, trừ phi sau này tiếp xúc nhiều thấy người nọ quá không đáng tin, bằng không ấn tượng của bạn với người ấy sẽ chẳng đổi thay bao nhiêu, ngược lại cũng thế. Tức là yêu ghét của một người dành cho người khác trên cơ bản đã quyết định từ ấn tượng ban sơ của cả hai. Hơn nữa, ấn tượng đầu tiên đôi khi sẽ mạnh đến mức ảnh hưởng tới quá trình giao tiếp tương lai. Ví như Hàn Tuấn, cái nhìn đầu tiên Lâm Lang cho hắn lại thình lình đánh trúng sợi dây nào đó trong lòng hắn, kể từ đây, bất kể Lâm Lang làm gì nói gì, trong mắt hắn đều trở nên tốt đẹp. Thứ cảm xúc rung động này cũng ngày một sâu sắc, từ rung động biến thành thích, mãi đến một hôm hắn nhận ra mình nảy sinh xúc động tình dục khó nén với Lâm Lang, tình yêu rốt cuộc dâng trào mãnh liệt, cuối cùng hoàn toàn bắt giữ hắn, khiến hắn chìm sâu vào mê đắm.

Chuyện xảy ra với hắn là vậy, Lâm Lang cũng không khác gì. Dẫu Lâm Lang có thanh cao tới đâu chăng nữa, kỳ thực cũng không tránh nổi vấn đề tầm thường kia. Nếu Hàn Tuấn không phải cao lớn anh tuấn, cậu có lẽ sẽ không rung rinh sớm như bây giờ. Sở dĩ cậu nói "sẽ không rung rinh sớm như bây giờ", mà không phải "sẽ không rung rinh", là bởi tính Lâm Lang vốn thế. Vì bất luận Hàn Tuấn trưởng thành thế nào, hay đổi lại bất kỳ ai cũng vậy, nếu theo đuổi Lâm Lang mãnh liệt ngay thời điểm cậu chưa rành thế sự, sau cùng đều sẽ đả động trái tim cậu. Nhưng rõ ràng bề ngoài của Hàn Tuấn góp sức không ít, cậu yêu Hàn Tuấn tha thiết nhường ấy cũng vì cảm thấy Hàn Tuấn là người đàn ông ưu tú nhất trần đời, trong đó dĩ nhiên bao gồm tướng mạo. Cậu luôn cho rằng Hàn Tuấn của mình đẹp trai chẳng ai bì kịp, mặc kệ suy nghĩ này có bao hàm "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" hay không.

Đành rằng xao xuyến thuở đầu bắt nguồn từ vẻ ngoài của Lâm Lang, song Hàn Tuấn lại rất mong chờ được thấy dáng vẻ Lâm Lang khi về già. Hắn từng tưởng tượng hình ảnh cả hai cùng già đi, tâm trạng lúc ấy hưng phấn vô cùng. Bởi khi họ đều già đi, hắn mới có thể xác định cả đời của người hắn yêu đều thuộc về hắn. Có người từ thuở thiếu niên non xanh đến tận khi tóc trắng xóa vẫn thuộc về hắn, đây là niềm kiêu hãnh lớn nhất đời hắn sinh ra từ ham muốn độc chiếm mạnh mẽ.

Diện mạo đại khái là toàn bộ nội dung chứa đựng trong nhất kiến chung tình, bởi cái gọi là nhất kiến chung tình, mấu chốt nằm ngay chữ "kiến", chẳng qua chỉ là cái liếc mắt ngắn ngủi, thứ nhìn thấy được chỉ là người đối diện rốt cuộc có chạm trúng sợi dây kia trong tim mình hay chăng.

Trong sinh hoạt thực tế, nếu hai người nhất kiến chung tình không phát giác quá nhiều điểm bất hòa tại quá trình chung sống tương lai, mức độ tươi mới cùng khả năng kéo dài của tình yêu và hôn nhân sẽ bền vững, chắc chắn hơn xa lâu ngày sinh tình, thêm nữa còn bảo đảm sự thuần nhất trong tình yêu. Vì lâu ngày sinh tình nghĩa là mới đầu hai người không hợp mắt nhau, nếu đã không hợp mắt, chứng tỏ người ấy vẫn kém một chút so với hình mẫu lý tưởng của mình, ít nhiều gì cũng không quá viên mãn. Tình yêu tuyệt vời nhất là vừa gặp đã thương, hai người ở chung giống như cá gặp nước, là tình yêu trọn vẹn nhất, đồng thời khó đạt được nhất.

Nói tới điều này, Hàn Tuấn là nhất kiến chung tình, còn Lâm Lang là lâu ngày tình thâm. Song Hàn Tuấn chưa từng cảm thấy bị thiệt, bởi đối với cái người mù tịt trên tình trường ngay cả tình yêu là gì cũng chẳng rõ như Lâm Lang, dù thích hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên cũng chưa hẳn đã nhận ra. Hắn vẫn tin chắc Lâm Lang ban đầu cũng có cảm giác với hắn, chỉ là bản thân không ý thức được mà thôi. Do khi hai người cùng hồi tưởng chuyện cũ, Lâm Lang miêu tả cảm giác với hắn lúc ấy bằng hai chữ "đặc biệt". Đứng trước một người hướng nội, không giỏi biểu đạt và tình cảm phát triển chậm chạp, hai chữ "đặc biệt" xem như đáp án không tệ rồi.

Nhất kiến chung tình là tình yêu biết bao người mong ước tha thiết. Trên đời có hằng hà chúng sinh, có thể cùng ai đó nhất kiến chung tình để rồi bên nhau trọn đời, quả thực ít ỏi chẳng có mấy. Hàn Tuấn cúi đầu nhìn Lâm Lang dụi vào khuỷu tay mình ngủ say, cõi lòng hạnh phúc không sao tả xiết. Hắn thấy mình may mắn quá đỗi, người nằm trong lòng là người hắn vừa gặp đã yêu.

Ngoài trời vẫn mưa không ngớt, khỏi nghĩ cũng biết nhiệt độ bên ngoài khá thấp. Hiện tại là thời điểm hoa xuân rực rỡ nhất, sau trận mưa chẳng biết sẽ tàn úa bao nhiêu, hoa đương tươi tốt thế mà nói tàn là tàn. Chính vì ôm ý nghĩ thương cảm như thế, Lâm Lang vùi mình trong lòng hắn mới cảm thấy càng thêm ấm áp miên man.

Lâm Lang là tiểu tư sản nội tâm lãng mạn, dẫu xuất thân nông thôn, sinh hoạt có dạo thật gian nan, cậu cũng từng hướng tới phù hoa, khát vọng một cuộc tình oanh oanh liệt liệt được tất cả mọi người ủng hộ, nhưng giờ đây, cậu cảm thấy có oanh liệt khắc cốt minh tâm ngần nào cũng không bằng nương tựa lẫn nhau giờ khắc này. Bên cạnh có một người thương yêu con người cậu, bầu bạn với cậu, sáng sớm thức dậy cùng nhau mở mắt, cùng nhau đánh răng, chờ cậu trưởng thành thêm tí nữa, họ lại cùng nhau cạo râu, cùng nhau ăn sáng, tiếp đó cùng nhau đi làm. 
Bình Luận (0)
Comment