Gả Vào Hào Môn, Tôi Bị Anti Toàn Mạng

Chương 21

Tôi sững sờ hồi lâu.

 

Mãi đến hôm nay tôi mới biết, bao nhiêu sóng gió tôi từng phải chịu đựng đến từ đâu. Mặc dù bây giờ mọi chuyện đã qua, nhưng không ai có thể dễ dàng quên đi những tổn thương sâu sắc.

 

Tôi rối bời, vô thức mở điện thoại, lướt web một cách ngẫu nhiên. Kết quả phát hiện trên mạng tràn ngập tên của tôi.

 

[Cắt ghép những khoảnh khắc tuyệt vời trong câu chuyện tình yêu của Kiều Linh và Thiệu tổng.]

 

[Là Song Ngọc hay là Nhất Linh: Cuộc bình chọn của cư dân mạng!]

 

[Lúc livestream Kiều Linh nói gì bên tai Thiệu tổng vậy, có ai biết đọc khẩu hình dịch giúp không?]

 

[Bóc phốt tất cả 'phốt' của Kiều Linh trong ba năm qua, có bạn nào bị lừa không?]

 

Tay tôi cầm điện thoại run lên nhè nhẹ, phát ra tiếng hét thầm lặng, cố gắng nhớ lại xem ban ngày tôi đã làm những gì.

 

Không trang điểm, mặc quần áo xấu xí, còn vô tư tiết lộ rất nhiều chuyện.

 

Tôi sụp đổ, trừng mắt nhìn Thiệu Dữ Nhất, nghiến răng nghiến lợi hỏi:

 

"Anh đã biết từ lâu rồi?"

 

Anh ấy dời mắt, khẽ "ừm" một tiếng.

 

"... A a a em muốn đánh c.h.ế.t anh!"

 

Tôi hét lên, vung gối ôm lên. Thiệu Dữ Nhất giữ chặt hai tay tôi, ôm tôi vào lòng. Tôi vùng vẫy một cách quyết liệt, thật sự có chút tức giận rồi.

 

"Có livestream tại sao anh không nói với em, chẳng lẽ em còn không phối hợp với anh sao? Tất cả mọi người đều biết, chỉ có mình em như kẻ ngốc bị dắt trong bóng tối, anh thấy vui lắm sao!"

 

"Không phải vậy."

 

Thiệu Dữ Nhất siết chặt vòng tay, giọng khàn khàn, nhưng ngữ khí lại rất nghiêm túc.

 

"Vì anh muốn để người khác nhìn thấy em chân thật hơn, tốt đẹp hơn."

 

"Muốn em không còn bị chỉ trích, được mọi người chân thành công nhận và chúc phúc."

 

Tôi sững người.

 

Thiệu Dữ Nhất chậm rãi nâng mặt tôi lên, nhẹ nhàng nói: "Anh biết em là một cô gái rất rất tốt, anh muốn để tất cả mọi người đều biết điều này."

 

Tôi chớp mắt chậm rãi, nhất thời không nói nên lời.

 

Tim bỗng nhiên trở nên rất lạ, tê dại đến khó tin.

 

Không phải là tôi không thích Thiệu Dữ Nhất, nhưng khi đối mặt với anh, tôi luôn vô thức giữ lại một chút.

 

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng khoảng cách giai cấp giữa tôi và anh thực sự quá lớn.

 

Tôi không muốn bị tổn thương.

 

Nếu tình cảm trao đi không nhiều, tôi có thể thu hồi lại toàn vẹn.

 

Không ngờ anh đều biết.

 

Tôi cụp mắt xuống, lẩm bẩm.

 

"Sao anh không nói trước với em một tiếng, lỡ như em nói gì không nên nói, làm gì không tốt thì sao?"

 

Thiệu Dữ Nhất cười cười, "Nếu có gì không ổn, anh sẽ lập tức cởi áo, để livestream trở thành trạng thái hài hòa."

 

Tôi im lặng, lần đầu tiên phát hiện anh ấy lại vô liêm sỉ như vậy.

 

Tôi tự hỏi, nếu tôi ngã xuống, liệu tôi có dũng khí đứng dậy lần nữa không.

 

 

Tôi rất chắc chắn, tôi có.

 

Vậy tại sao không dũng cảm một chút, thuận theo trái tim mình chứ, khóe môi cong lên, tôi đáp lại nụ hôn của Thiệu Dữ Nhất.

 

(Hết)

 
Bình Luận (0)
Comment