Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
Phi Không Đĩnh vĩ đại chậm rãi dừng ở bên ngoài Lâm Đông Thành, đây không phải lần đầu tiên Trảo Căn Bảo tới Lâm Đông Thành, nhưng nhìn thành phố ngầm tối đen như mực trước mặt thì trong lòng cậu ta vẫn có chút bồn chồn lo lắng.
Không có cách nào, bối cảnh trò chơi này được làm y như thật.
"Chuẩn bị hạ xuống rồi, giữ ổn định đi!"
Địa Tinh Vưu Đạt, kỹ sư ma năng kiêm người điều khiển Phi Không Đĩnh, hô lớn với mấy trăm người chơi đang ngồi trên Phi Không Đĩnh.
Trảo Căn Bảo khẩn trương bắt lấy thành ghế bên người, những người chơi khác cũng làm động tác tương tự.
Hai ngàn người chơi không phải tất cả đều lên thuyền, mà là do Hạ Lạc Khắc chọn lựa chỉ mấy trăm người, chủ yếu là vì Phi Không Đĩnh không có cách nào chứa nổi hai ngàn người.
Vì sao lại không dùng Truyền Tống Môn trực tiếp đến Lâm Đông Thành ư? Bởi vì sau khi Lâm Đông Thành mất đi ma lực được cung ứng, tất cả Truyền Tống Môn đều không thể sử dụng được nữa rồi.
Các người chơi còn lại sau khi Phi Không Đĩnh hạ cánh, có thể thông qua trang bị phù văn truyền tống trên Phi Không Đĩnh để đến.
Đám người Trảo Căn Bảo bọn họ có thể gọi là quân tiên phong rồi.
Sau khi Phi Không Đĩnh hạ cánh, các người chơi liền lao ra ngoài, sau đó bắt đầu xây dựng căn cứ của mình, đơn giản chỉ là dùng đá vây thành một vòng tròn mà thôi.
Căn cứ được xây dựng trước đó đã bị Lâm Đông Thành dỡ bỏ, chẳng qua hiện tại bọn họ đã trở lại.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, Lâm Đông Thành nhìn qua... Có phần không quá giống ạ."
Lúc Hạ Lạc Khắc xuống Phi Không Đĩnh, giọng nói của Bố Lỗ vang lên trong đầu Hạ Lạc Khắc.
"Dù sao năng lượng trung tâm thành phố ngầm đều bị hút khô rồi, không có ma lực tới chiếu sáng cũng là chuyện rất bình thường."
Hạ Lạc Khắc cũng không cảm thấy có gì lạ, hiển nhiên anh biết Lâm Đông Thành đã xảy ra chuyện gì.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, thì ra tất cả những thứ này đều nằm trong kế hoạch của ngài! Để cho An Đức Lỗ cố ý mang pho tượng đi, sau đó lợi dụng pho tượng hút khô năng lượng trung tâm thành phố ngầm Lâm Đông Thành, triệt để làm tê liệt lưới phòng ngự của bọn họ, sau đó lại lừa vào người chơi đến càn quét. Thế là Lâm Đông Thành chính là của chúng ta rồi!"
Bố Lỗ hưng phấn nói:
"Sau đó chúng ta liền lợi dụng cư dân Lâm Đông Thành, làm căn cứ vững chắc để chúng ta chinh phục thế giới, mà bắt đầu từ thử nghiệm thứ 3, chúng ta có thể lợi dụng vật tư của Lâm Đông Thành, để chi trả cho việc tiêu hao của trên vạn người chơi, từng bước một mở rộng địa bàn! Thực không dám giấu diếm, Hạ Lạc Khắc đại nhân, trong hơn mười ngày ngài biến mất, tôi cực kỳ đau buồn, vốn là định tiến hành kế hoạch báo thù, nhưng là vì Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài không có ở đây, tôi liền không cách nào tiến hành kế hoạch này một cách hoàn mỹ được. Thật sự là đáng tiếc ạ, chẳng qua cũng không sao, hiện tại Hạ Lạc Khắc đại nhân ngài trở lại rồi, chúng ta một lần là có thể bắt được Lâm Đông Thành!"
"Anh đang đang nói cái gì vậy?"
Hạ Lạc Khắc cũng không có hưng phấn như Bố Lỗ, mà nhìn về phía tòa thành thị an tĩnh phía trước:
"Chúng ta cũng không phải là kẻ xâm lược gì cả, thay vì phát động một chiến dịch chinh phục, chẳng lẽ anh không biết là việc buôn bán càng thêm dễ dàng hơn sao? Huống chi, mục tiêu của ta cũng không phải là Lâm Đông Thành nhỏ bé như vậy."
"Hỡi các dũng sĩ Vĩnh Hằng Quốc Độ!"
Hạ Lạc Khắc đứng trước mặt các người chơi đang hưng phấn, hô một tiếng, đồng thời thả ra uy áp của chính mình, khiến cho tất cả bọn họ tiến vào hình thức cốt truyện:
"Sau đây các bạn sẽ phải đối mặt với những gì, tôi cũng không rõ lắm, nhưng Đại Ác Ma thiếu chút nữa đã chinh phục được toàn bộ thế giới. Di sản hắn để lại khẳng định không chỉ đơn giản có vậy, có thể các bạn sẽ chết, có thể phải dâng lên sinh mạng của mình. Nhưng các bạn hãy nhớ kỹ, tất cả hy sinh của các bạn đều vì hòa bình của thế giới! Đi theo tôi nào, hỡi các dũng sĩ, không nên hoảng hốt, cũng không cần có bất cứ e ngại nào, bởi vì trận đấu mà mọi người sắp bước vào là vì chính lý tưởng của các bạn!"
Hạ Lạc Khắc vừa kêu gọi vừa hô xong, các người chơi không còn chịu uy áp nữa liền thi nhau hô lên:
"Vì trang bị! Vì gia cụ!"
"Vì Long tộc!"
"Con mẹ nó đám nhãi con Long tộc, hôm nay chúng tao sẽ dùng cơm liên minh để giội giết chết chúng mày!"
"Wahhhh!"
Sau đó, những người chơi bị kích động này liền theo Hạ Lạc Khắc, đi tới Lâm Đông Thành cô quạnh một mảnh...
- - -
Trảo Căn Bảo cũng ở trong đội ngũ, Âu Ngật Mâu và Báo Tử Đầu Linh Sung cũng đi theo sau anh ta, hiện tại cảnh tượng chiến dịch vẫn xảy ra ở Lâm Đông Thành, chẳng qua kẻ địch liền từ tín đồ Cổ Thần, biến thành đại ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ thiếu chút nữa đã chinh phục được thế giới, nói chính xác là những gì hắn ta lưu lại.
Nhưng mặc kệ có như thế nào, mỗi một chiến dịch, các người chơi đều có thu hoạch rất phong phú, bây giờ đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
Chẳng qua lúc các người chơi đến cửa Lâm Đông Thành, bọn họ liền phát hiện ra tình huống có phần không đúng.
Bởi vì trong Lâm Đông Thành ngay cả một người cũng không có, chỉ có một pho tượng đá.
Một loạt các pho tượng đá đa dạng màu sắc, hình dáng và tạo hình, có đi đường, có đứng, có đang hé miệng ăn gì đó, cái loại cảm giác này thật giống như trong nháy mắt mọi người đều hóa đá vậy.
"Này là đang chơi trò gì vậy, Mỹ Đỗ Toa đến đây sao?"
Âu Ngật Mâu nhìn pho tượng cổ quái chung quanh, sau khi bọn họ tiến vào Lâm Đông Thành, liền không đi theo Hạ Lạc Khắc nữa, mà đi đến các cửa hàng chung quanh để cướp đoạt. Nhưng cũng giống như các Thạch Đầu Nhân ở bên ngoài đường phố, các cửa hàng chung quanh Lâm Đông Thành đều như bị hóa đá vậy, bao gồm cả những cái gia cụ. Âu Ngật Mâu thử vài lần với hi vọng có thể vác những gia cụ này đi, nhưng tất cả đều giống như những tảng đá mọc lên từ dưới đất, cho dù anh ta có dùng bao nhiêu sức cũng không ôm đi được, nếu dùng võ khí đi chặt mà nói, cũng chỉ có thể để lại một vết cắt mà thôi.
Càng ngày càng nhiều người chơi chạy loạn ở nơi này, sau khi phát hiện ra không có gì có thể lấy đi được, bọn họ lại thất vọng chạy về bên cạnh Hạ Lạc Khắc, mà Hạ Lạc Khắc lại không hề ngăn cản hành động của các người chơi.
Hạ Lạc Khắc không hề để ý đến hiện trường hóa đá cổ quái hai bên đường, mà trực tiếp đi tới đại sảnh thành chủ Lâm Đông Thành.
Trong đại sảnh tòa thành vĩ đại, cũng giống như tất cả người vật và kiến trúc bên ngoài, tất cả đều biến thành những tảng đá màu xám.
Ở nơi này không phải là những pho tượng với đủ các trạng thái sinh hoạt như bên ngoài, mà là một đám Địa Tinh, người sói hoặc là dã thú nhân gì gì đó, trên mặt họ đều hiện vẻ kinh hoàng.
Trên thực tế càng đến gần đại sảnh thành chủ, lại càng có thể nhìn thấy nhiều người trên đường phố đang nhìn về phía vị trí đại sảnh thành chủ.
Bên ngoài đại sảnh thành chủ, là một đống lớn những tảng đá vỡ vụn như thể có một tảng đá vĩ đại nào đó đã bị đập nát.
Các người chơi líu ríu nghị luận, dù sao một đường từ cửa thành đến đây, bọn họ đều không nhìn thấy bất cứ kẻ địch nào, lại càng không thể lấy đi gì đó, một đường tiến thẳng vào đây chỉ giống như "đi ngang qua sân khấu cốt truyện".
"Xem ra chúng ta là đến làm khách rồi."
Một vương tọa bằng đá được đặt ở cửa đại sảnh, có một người đang ngồi trên vương tọa bằng đá đó.
Đứng bên cạnh người nọ còn có một thượng vị ác ma có cánh, một thượng vị ác ma đã hóa đá, và An Đức Lỗ.
Mà trên mặt An Đức Lỗ, còn có thể nhìn thấy vẻ tự hào, sự hưng phấn và kiêu ngạo, nếu như đứng từ góc độ quan sát một tác phẩm nghệ thuật mà nói, pho tượng đá này được chế tác vô cùng hoàn mỹ.
Mà ngồi trên vương tọa bằng đá đó... là một nhân loại.
"Ngày hôm qua là sinh nhật của một người bạn sách... Và tôi muốn gửi lời chúc mừng sinh nhật đến người bạn đó." - Tôm Pippi bị bỏ rơi.
PY "Chiến binh Nano" nhân loại đã trở thành quá khứ và khắp thế giới bây giờ chính là những cỗ máy giết người. Một thế gới hoàn toàn xa lạ và nguy hiểm, trẻ sơ sinh sẽ sống sót ra sao, và ý nghĩa của sinh tồn là gì?