Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 304

Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

"Đương nhiên không thành vấn đề."

Hạ Lạc Khắc lấy một viên bảo châu màu trắng trong ngực ra, nói:

"Vì không có thời gian, tôi lược bớt đi nguyên nhân và bối cảnh cùng với tất cả lời vô nghĩa khác, đơn giản mà nói, vật này là bảo châu thế thân, vốn dĩ nếu sử dụng là có thể làm ra 'bằng chứng'. Tát Mạch Nhĩ ra khỏi địa ngục Minh giới, có thể nói ngoài nhóm ma vương muốn từ địa ngục Minh giới đi ra, những người khác có được cơ bản không có ích lợi gì. Thế nhưng nếu như coi vật này như một trạm trung chuyển đến thế giới dưới lòng đất, như vậy chúng ta đã có thể xâm lược thế giới trên mặt đất sớm hơn mấy trăm năm."

"Xâm lược thế giới trên mặt đất?"

"Không sai!"

Hạ Lạc Khắc nói rất khẳng định: "Dưới tình huống bình thường nếu như không có một lượng lực quân đội lớn, muốn xâm lược thế giới trên mặt đất, sợ là chúng ta vừa đi tới liền bị đội quân bao vây. Nhưng nếu có viên bảo châu thế thân này, chúng ta có thể đặt một thành phố ngầm ở trung tâm thế giới trên mặt đất, mở rộng thành phố ngầm của chúng ta, đây không phải là điều quan trọng, chủ yếu nhất là tôi có thể chiêu mộ chủng tộc trên thế giới trên mặt đất."

"Chiêu mộ nhân loại và tinh tinh?"

Lỵ La hỏi: "Điều này có liên quan gì đến tấn công Thiên quốc sao?"

"Trên mặt đất có rất nhiều tài nguyên chúng ta cần, hơn nữa có thể rất tiện để đạt được, chủng tộc dưới mặt đất muốn quang minh chính đại hoạt động trên mặt đất là điều không quá thực tế. Thế nhưng lợi dụng chủng tộc trên thế giới mặt đất hoàn toàn có thể thuận tiện thu được những vật liệu này, chúng ta có thể trồng nhiều thực vật mà thế giới dưới lòng đất không có, chúng ta còn có thể thu hoạch rất nhiều khoáng chất hiếm có, thậm chí là đất ở trên đó đều tràn đầy hương vị mặt trời, tin rằng loại đất cay này nhất định sẽ được những chủng tộc dưới lòng đất hoan nghênh."

Hạ Lạc Khắc lưu loát nói xong, thế nhưng Lị La lại rất hờ hững hỏi: "Trước mắt, tôi nghĩ những điều tôi nghe được đều là kế hoạch kiếm tiền thô sơ của một thương nhân, cũng không nghe được điều tôi cảm thấy hứng thú như kế hoạch phản công Thiên quốc."

"Không, có lẽ cô đối với việc phản công Thiên quốc có chút hiểu lầm, Lỵ La."

Hạ Lạc Khắc lắc đầu, nói rằng: "Muốn phản công Thiên quốc, điều cần thiết nhất là cái gì? Là nhân thủ, là có càng nhiều trang bị, là càng nhiều tài nguyên và vũ khí, mà những điều này mặc kệ là cái nào thì đều cần ma thạch! Kiếm tiền chính là bước đầu tiên để chúng ta tiến công chiếm đóng Thiên quốc."

"Nói như anh, dường như có chút đạo lý."

Lị La gật đầu, trầm tư một chút.

"Mặt khác, tôi còn có một chuyện, mong cô có thể phối hợp một chút."

Hạ Lạc Khắc nghiêm túc nói:"Tôi dự định sắp tới sẽ xây dựng thành phố ngầm ở thế giới mặt đất, tôi sẽ phân phối năm nghìn người dân tiến lên thế giới trên mặt đất làm việc, thế nhưng thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ cũng phải tiếp tục mở rộng, còn có liên minh thương nhân khen thưởng, cùng với bồi thường của địa ngục Minh giới. Đến lúc đó tôi có thể sẽ bận bịu làm mấy thứ này, không có biện pháp quản lý trên mặt đất, mà thành phố ngầm ở trung tâm cũng cần cung cấp một lượng ma lực lớn..."

"Từ từ, cái khác tôi đều có thể hiểu được, thế nhưng cung cấp ma lực, lẽ nào ma lực của anh còn thiếu sao? Cho dù là thượng vị ác ma bình thường nhất thì ma lực dự trữ cũng đủ để chống đỡ lượng ma lực mấy chục vạn dân cư lớn nhỏ dưới thành phố ngầm yêu cầu chứ?"

Lị La cau mày hỏi ngược lại.

"Không, tình huống lần này có chút khác biệt, nơi cần tiêu phí ma lực chủ yếu cũng không phải vì duy trì thành phố nhỏ, chờ đến lúc đó cô sẽ biết."

Hạ Lạc Khắc nói rất mơ hồ, có điều lúc Lị La nghe được Hạ Lạc Khắc giải thích, cũng không đi hỏi lại cái gì.

Về phần tình huống cặn kẽ trong việc thành lập căn cứ trên mặt đất, Hạ Lạc Khắc chuẩn bị rút thời gian cùng Lỵ La bàn bạc thật kỹ lưỡng, dù sao không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể giải thích rõ ràng.

Hiện tại, Hạ Lạc Khắc cần trở lại phòng họp, tiếp tục bàn bạc, có liên quan đến chuyện khen thưởng và bồi thường.

Gần đây thợ rèn Tân Ba bề bộn nhiều việc.

Mặc dù là mở ra lò luyện lớn, anh ta cũng dạy dỗ hàng trăm người học việc, thế nhưng đám tiểu Lục Vì non nớt vẫn thích đến nơi này tự sửa chữa trang bị của mình hơn.

Đương nhiên loại chuyện như thăng cấp trang bị chỉ có thể tiến hành ở chỗ Tân Ba.

"Keng!"

Tân Ba đột nhiên gõ búa xuống một cái, nhìn trang bị đã được mình sửa chữa tốt, sau đó ném cho Địa tinh trước mắt, hướng về đội ngũ thật dài bên ngoài hô to một tiếng:

"Thời gian nghỉ ngơi đến rồi, sáng mai trở lại đi!"

"A! Mới qua nửa đêm một chút mà!"

"Sớm như vậy đã đóng cửa sao?"

"Tôi vừa mới dậy làm nhiệm vụ hàng ngày! Đừng như vậy chứ!"

Tuy rằng mấy người chơi kêu rên một trận, thế nhưng Tân Ba sớm đã luyện thành thân kinh bách chiến không hề lay động với chuyện này, thậm chí ở sâu trong nội tâm còn có chút buồn cười.

Tân Ba về đến căn phòng nhỏ của mình, em họ Mộc Pháp Sa của anh ta, còn thầy huấn luận mới Mạc La Tư liền mang theo trà hoa cúc đẫm máu tới.

Hai người đều không phải lần đầu tiên đến thăm Tân Ba, rất thuần thục tìm nơi ngồi xuống, Tân Ba đốt một thành kim loại cho mỗi người, sau đó đưa cho bọn họ.

"Két két két..."

Mạc La Tư hút một hơi kim loại, phả ra làn khói xanh nhè nhẹ.

"Mấy người có nghe việc mở họp ngày hôm qua không? Lại muốn mở rộng đấy, nghe nói lần này mở rộng cần đến 5000 người đó."

"Thật là đáng sợ, Hạ Lạc Khắc đại nhân trong thời gian ngắn như vậy đã biến từ một trăm người, mở rộng đến 5000 người, rốt cuộc lĩnh chủ đại nhân làm thế nào mà được vậy?"

Mặt Mộc Pháp Sa đầy vẻ sùng bái.

"Mở rộng thì mở rộng, làm tốt chuyện của mình là được rồi."

Tân Ba treo thanh sắt lên, còn đang điều chỉnh công cụ trên tay, chuẩn bị cho công việc ngày mai.

"Được rồi, dạo này Dã Thú thế nào?"

Mạc La Tư đột nhiên nhỏ giọng hỏi.

"Còn không phải là dáng vẻ cũ sao, có điều tôi nghe nói, cha vợ già của anh ta đuổi anh ta ra ngoài, rất có thể là sớm biết âm mưu của An Đức Lỗ..."

Tân Ba cũng nhỏ giọng nói.

"A? Nói như vậy, thành chủ tiền nhiệm Dương Thông Đầu là vì bảo vệ Dã Thú sao?"

Mộc Pháp Sa cũng hạ giọng theo.

"Ai biết được, chỉ là có một lời đồn nói như vậy, nghe Học Phách nói, loại nhân vật lớn như Tát Mạch Nhĩ này, muốn uy hiếp Dương Thông Đầu là chuyện rất đơn giản."

Tân Ba phun ra một hơi thuốc, nói:

"Có điều cũng không có liên quan gì tới chúng ta."

"Ai nha, đúng là đáng sợ, thời gian trước có chuyện xảy ra." Mạc La Tư lắc đầu:

"Vợ của tôi hỏi tôi có phải là thầy giáo của những anh hùng đó không, tôi đều có chút ngượng ngùng."

"Ôi? Mẹ tôi cũng tới hỏi tôi vấn đề này..."

Mộc Pháp Sa cũng có chút kinh ngạc, chỉ có Tân Ba không nói gì thêm, mà chỉ quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Bên ngoài cửa sổ, đám người da xanh đang ở bên ngoài dọn gạch, gần đây bọn họ đang khai quật lãnh địa mới có diện tích lớn, hiển nhiên là đang chuẩn bị cho những thành viên mới sắp đến.

Ai có thể nghĩ tới, đám người da xanh nhìn như bình thường, phương diện tinh thần còn có chút vấn đề như vậy lại có thể nhiều lần cứu vớt Lâm Đông Thành chứ?
Bình Luận (0)
Comment