Editor: Wave Literature
Người tạo ra tiếng nổ đã tới, là thiên sứ sa đọa Lị La.
Vì không cho Lị La vào, mà tính tình của thiên sứ sa đọa không hề tốt, cho nên cứ vậy trực tiếp đập nát cửa trang viên Liên minh Thương nhân.
Khi Ni Cổ Lạp Tư chạy tới nơi đã nhìn thấy thiên sứ sa đọa đã từng gặp ở Lâm Đông Thành, hắn biết được quan hệ giữa Hạ Lạc Khắc đại nhân và vị thiên sứ này.
Ni Cổ Lạp Tư nhanh chóng đi theo dã thú đi về phía người đang làm loạn, khi hắn đi tới cửa đã ở đó đang rất hỗn loạn.
May là không có nhân viên nào thương vong, chỉ có cái cửa sắt to lớn kia bị thiên sứ coi là bia xả giận, nổ nát bấy.
Mà mọi chuyện đều được làm rất lưu loát, cô nàng làm xong chỉ hỏi đơn giản một câu:
"Hạ Lạc Khắc ở đâu?"
- -----------
Khi nhân viên đi tới gian phòng của Hạ Lạc Khắc, cửa phòng đã bị khóa, mà bên trong lại không có bất kỳ một lời đáp lại nào.
Họ tìm được thư kí Hắc Long Cẩu Đản của Hạ Lạp Khắc đại nhân, mặt nó mang theo biểu cảm mông lung, thực tế là nó chưa tỉnh ngủ hẳn.
"Cửa phòng Hạ Lạp Khắc đại nhân đã đóng, sao tôi biết được ngài ấy đang làm gì?"
Hắc Long Cẩu Đản sầm mặt lại, tức giận nói với nhân viên, sau đó nằm xuống ổ nhỏ của mình.
Ni Cổ Lạp Tư lúng túng, không nghĩ Hắc Long Cẩu Đản lại không nể mặt như vậy.
Ban đầu hắn có tưởng rằng Cẩu Đản sẽ nể mặt chuyện hắn và Hạ Lạp Khắc đại nhân có quan hệ tốt mà cho hắn một chút sắc mặt, nhưng lại không nghĩ tới chuyện lại như vậy, dù sao thì đấy cũng chính là hắc long đấy.
Cho người khác sắc mặt tốt mới là chuyện lạ đi?
"Tiểu thư Lị La, như ngài thấy đó, có thể Hạ Lạp Khắc đại nhân đã nghỉ ngơi, ngày mai ngài lại tới tìm được không?"
Ni Cổ Lạp Tư quay đầu nói với Lị La.
Nhưng Lị La nghe vậy lại cau mày, không trả lời hắn mà trực tiếp đặt tay lên cửa.
Theo đó là tiếng vang thật lớn.
Toàn bộ cánh cửa đều văng ra ngoài, giống như cửa ở trang viên vậy.
Ni Cổ Lạp Tư đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ cũng cảm thấy bối rối, Lị La làm vậy không sợ Hạ Lạp Khắc đại nhân sẽ chán ghét cô ta hay sao? Dù sao thì làm đàn ông cũng rất ghét bị người làm phiền vào lúc này.
Sau khi Lị La làm nổ tung cửa phòng, trực tiếp bước chân vào, vốn Ni Cổ Lạp Tư không muốn đi theo nhưng hắn lo lắng Hạ Lạc Khắc đại nhân nảy sinh mâu thuẫn rồi bạo lực với Lị La tiểu thư, nếu một ác ma vừa lên chức xung đột với thiên sứ đọa ma thì không đơn giản chỉ là nổ phòng đâu.
Liên minh Thương nhân xử lý chuyện rất tốt, bên cạnh phòng Hạ Lạc Khắc cũng không có người nào khắc.
Chuyện này làm Ni Cổ Lạp Tư cảm thấy vui vẻ, ít nhất sẽ không có nhiều người vậy xem tình cảnh này.
Lị La vọt vào phòng đầu tiên, Ni Cổ Lạp Tư thì đi theo phía sau, gian đầu tiên là phòng khách.
Đi tiếp vào bên trong chính là phòng nghỉ ngơi của Hạ Lạp Khắc đại nhân, nhưng đó là chỗ không thể đi vào, không vào thì mạng cũng mất, ai biết được Hạ Lạc Khắc đại nhân và Mị Ma đang làm gì bên trong phòng chứ?
Ni Cổ Lạp Tư chỉ có thể sai trợ thủ mị ma bên cạnh, và người làm đi theo Lị La.
Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho lần nổ thứ ba, nhưng chuyện lại không hề xảy ra như trong dự kiến của hắn.
"Ni Cổ Lạp Tư đại nhân, ngài tới đây một chút."
Giọng nói của nhân viên truyền tới.
Ni Cổ Lạp Tư hơi ngạc nhiên, do dự một hồi vẫn quyết định đi vào, dù sao lấy tính cách nóng nảy của vị thiên sứ đọa ma này, một hầu lâu như vậy cũng không tạo ra vụ nổ gì thì tình huống chắc cũng không như hắn tưởng tượng.
Ni Cổ Lạp Tư đi vào, quả thật bên trong không giống như hắn đã nghĩ.
Không có hình ảnh khiến người ta đỏ mặt tim đập, Hạ Lạc Khắc ngồi trên giường, đối diện anh là Y Phù Lâm.
Phía dưới hai người là ma pháp trận hình bầu dục.
Mà hiện tại, ma pháp trận đã được khởi động.
Đó cũng là lý do vì sao mấy nhân viên kia gọi Ni Cổ Lạp Tư vào.
"Tất cả không được động!"
Ni Cổ Lạp Tư đột nhiên hô to một tiếng, khi hắn nhìn thấy pháp trận này lập tức cảm thấy không ổn.
Những người ở trong phòng bị một tiếng hô của Ni Cổ Lạp Tư dọa sợ. Họ cử động cũng không dám, chỉ đứng yên tại chỗ, quay đầu nhìn về phía Ni Cổ Lạp Tư.
"Đó là một ma pháp cao cấp dùng để khống chế tinh thần của người khác! Tôi mới chỉ nhìn thấy trong sách cổ, Hạ Lạc Khắc đại nhân đã bị Cố Chí Minh tập kích, ngài ấy và Y Phù Lâm đều bị vây trong trận pháp này rồi!"
Ni Cổ Lạp Tư lộ ra biểu tình sợ hãi, quay đầu nói với hộ vệ ngoài cửa:
"Mau đi tìm ma pháp sư, càng nhiều người càng tốt, muốn phá ma pháp trận này phải cần rất nhiều ma lực!"
Sau khi Ni Cổ Lạp Tư nói xong, lính gác cửa nhanh chóng chạy ra ngoài, họ tím pháp sư thuộc Liên minh Thương nhân.
Ni Cổ Lạp Tư vừa lải nhải vừa đi vòng quanh pháp trận, hắn đang tính toán xem phải mất bao lâu mới có thể làm ra ma pháp trận này, một tháng, hai tháng, hay là ba tháng? Ni Cổ Lạp Tư không có lòng tin, hắn cũng không biết sau khi phá trận pháp này xong, không biết có ảnh hưởng gì tới Hạ Lạc Khắc đại nhân và Y Phù Lâm hay không.
Nhưng dù là bao lâu thì Ni Cổ Lạp Tư cũng hạ quyết tâm, nhất định phải cứu được Hạ Lạp Khắc đại nhân ra ngoài. Dù sao thì ngài ấy đã trợ giúp hắn vô số lần, hắn tuyệt đối không thể nhìn Hạ Lạp Khắc đại nhân rơi vào hiểm cảnh mà khoanh tay nhìn được, dù là phải táng gia bại sản, cũng phải mời đội ma pháp sư giỏi nhất tới giúp Hạ Lạp Khắc đại nhân thoát ra khỏi trói buộc của trận pháp.
Còn về phần lấy đâu ra tài sản khi mà hắn vừa móc hết toàn bộ tiền của mình để trợ giúp Hạ Lạp Khắc đại nhân thì đương nhiên là do Liên minh Thương nhân thanh toán!
Đang lúc Ni Cổ Lạp Tư ra một quyết định lớn lao, hắn không hề chú ý tới Lị La đã đi tới cạnh giường, cô ta nhìn ma pháp trận, đưa tay lên đặt trên một điểm của pháp trận rồi nhấn xuống.
Toàn bộ ma pháp trận đột nhiên biến mất.
"Hô..."
Hạ Lạc Khắc mở mắt, thở ra một hơi, xoa mồ hôi trán.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài không sao chứ!" Ni Cổ Lạp Tư hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, hắn thấy Hạ Lạp Khắc đại nhân đột nhiên tỉnh lại, còn có ma pháp trận đột nhiên biến mất không thấy.
Ma pháp trận trong truyền thuyết bị Thiên sứ sa đọa ấn một cái liền biến mất, điều này thật quá đáng sợ, chẳng lẽ đây chính là thực lực của thiên sứ đọa ma?
Mặc dù Hạ Lạc Khắc đã thức tỉnh nhưng Y Phù Lâm lại rơi vào hôn mê hoàn toàn, cô ta ngã xuống giường nhưng hô hấp vẫn bình thường, chắc hẳn không có nguy hiểm gì tới tính mạng.
Hạ Lạc Khắc ôn nhu đắp chăn lên người Y Phù Lâm, mà Lị La nhìn hình ảnh trước mắt lại hơi quay đầu đi, trong lỗ mũi phát ra tiếng khó chịu khó nhận ra:
Hừ.
Xôn xao trong phòng hiển nhiên đã làm thức tỉnh sủng vật của anh ở bên ngoài.
Con vẹt đỏ lắc lông vũ, phất cánh bay vào trong phòng. Sau đó đậu trên bả vai của Hạ Lạc Khắc, khóe mắt vẫn còn còn giọt nước, nói:
"Tốt quá, Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài không sao, vừa rồi tôi khẩn trương gần chết, tôi sợ ngài cả đời cũng không tỉnh lại, nếu vậy thì coi như xong rồi! Ngay cả tôi cũng chuẩn bị tinh thần tuẫn táng với ngài đây!"
Con vẹt này có chuẩn bị tâm lý tuẫn táng hay không Hạ Lạc Khắc cũng không rõ, nhưng khi anh thấy nó nói lưu loát như vậy, biểu tình hơi sững lại.
"Này."
Khoảng chừng hai giây sau, Hạ Lạc Khắc nâng tay lên, gọi Lị La.
"Đã xảy ra chuyện gì? Hạ Lạc Khắc, tôi nghe nói ngài định mang Y Phù Lâm tham gia dạ tiệc, nhưng lại không hề nghe qua ngài ngồi ở nơi này nghiên cứu ma pháp trận."
Lị La nhíu mày, Hạ Lạc Khắc bị vây trong ma pháp trận cô ta không quan tâm, tức giận là vì anh và Y Phù Lâm lại ngồi chung ở trên giường.
Dĩ nhiên, cũng có thể là do Thiên Sứ đọa ma trời sinh không có biểu tình đi.
"Xảy ra vài chuyện nhỏ, tôi sẽ nói với cô sau." Hạ Lạc Khắc nói với Lị La, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Ni Cổ Lạp Tư nói:
"Ni Cổ Lạp Tư Hạ Lạp Khắc đại nhân, cảm ơn ngài vì đã chạy tới kịp thời. Tôi hy vọng ngài có thể tăng cường một chút phòng vệ xung quanh, tôi có vài chuyện muốn thương lượng riêng với tiểu thư Lị La."
Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, Ni Cổ Lạp Tư ngầm hiểu gật đầu, nói với nhân viên xung quanh:
"Tất cả lui ra ngoài, chuyện vừa xảy ra không ai được nói ra ngoài, hiểu chưa?"
Ngay khi Ni Cổ Lạp Tư nói xong, những nhân viên trong phòng lập tức lui ra ngoài, sau đó Ni Cổ Lạp Tư thi lễ với Hạ Lạc Khắc xong cũng ra ngoài nốt.
Là một lĩnh chủ hút máu dày dặn kinh nghiệm, hắn rõ ràng chuyện ma pháp trận trong truyền thuyết này không thể làm lộ ra ngoài được, mà chuyện Hạ Lạp Khắc đại nhân và Y Phù Lâm bị kẹt bên trong ma pháp trận nhất định không phải chuyện trùng hợp, theo cuộc đối thoại vừa rồi, hẳn là do Hạ Lạp Khắc đại nhân cố ý làm như vậy, có thể liên quan tới bí mật quan trong nào đó, hắn vẫn không nên biết thì hơn.
Ngay khi Ni Cổ Lạp Tư và nhóm người làm lui ra ngoài, Lị La xoay người khóa cửa lại, thuận tay đặt một trận pháp nhỏ ở chốt cửa, sau đó nhìn Hạ Lạc Khắc, nói:
"Bây giờ có thể nói tình huống cho tôi chưa?"
"Đơn giản mà nói thì tôi phát hiện trong cơ thể tiểu thư Y Phù Lâm có một con quái vật, ma lực của nó rất cường đại, hơn nữa lại ngụy trang giỏi, trước đó tôi không hề phát hiện ra nó, tôi tin rằng cô cũng vậy." Hạ Lạc Khắc bước xuống giường, sau đó bưng lên tách trà hoa cúc đẫm máu uống dở trên bàn, nói tiếp:
"Chuyện xảy ra tiếp theo tựa như cô vừa thấy, tôi tiền vào bên trong thân thể của tiểu thư Y Phù Lâm, muốn nói chuyện với con quái vật kia một chút, thử xem lai lịch của nó và khuyên nó có thể ra ngoài hoạt động một chút hay không, nhưng nhìn nó thoạt nhìn rất vui vẻ lại không tính ra ngoài, thậm chí còn muốn coi chúng tôi là bạn cùng phòng với nó."
"Nói vậy thì tôi vừa cứu ngài?" Lị La nhướn mày nhìn Hạ Lạc Khắc.
"Chuẩn xác mà nói thì người cô vừa cứu là con quái vật kia, nếu như không phải cô chặt đứt ma pháp trận của tôi thì có thể con quái vật kia đã bị tôi đánh chết trong thân thể của Y Phù Lâm." Hạ Lạc Khắc nhíu mày nói:
"Nói thật, tôi rất muốn kéo con quái vật kia ra ngoài làm sủng vật."
Hạ Lạc Khắc vừa nói xong, không biết vì sao mà con vẹt đỏ như lửa đang đậu trên vai anh lập tức run rẩy lông chim, trợn to mắt như đang nhớ về quá khứ.
"Nhưng như vậy cũng tốt, sau này sẽ không có cơ hội kéo nó ra ngoài nữa, nhưng muốn đi vào nói chuyện với nó tiếp cũng không phải chuyện đơn giản như vậy."
Hạ Lạc Khắc nói xong thì nhìn Lị La, kỳ quái hỏi:
"Nhưng tại sao cô lại tới đây, nếu tôi không nhớ lầm thì cô hẳn phải ở Duy đa Lợi Á bắt phi long chứ?"
"Đúng là không có cự long để ngồi thật đáng tiếc, phi long cũng tạm được nhưng tôi đột nhiên nhận được tin ngài tham gia dạ tiệc nên tôi đã tới đây."
Hai tay Lị La chống lên thành giường, đôi chân mang giày da đạp mạnh một cái, cả người lập tức ngồi bên cạnh Hạ Lạc Khắc:
"Đến nơi này, xem như là một quyết định chính xác, xem ra tôi đã giúp ngài một tay."
"Coi là vậy đi, cảm ơn cô, vậy tối nay cô sẽ rời đi sao?"
Hạ Lạc Khắc mỉm cười hỏi Lị La.
"Không, tôi ngủ ở phòng này." Lị La lắc đầu, sau đó chỉ về phía Y Phù Lâm nói:
"Tôi ngủ với cô ta một phòng, ngài sang phòng khác."
- -----
Hạ Lạc Khắc bị đuổi ra ngoài, bị đuổi ra khỏi phòng của chính mình, nhưng ngược lại anh lại không quan tâm lắm, mặc dù ở trong phòng có một mị ma và một thiên sứ đọa ma.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân, đây không phải là một lựa chọn sáng suốt, chẳng lẽ ngài không nghĩ kỹ đã để Lị La tiểu thư ở chung phòng với Y Phù Lâm hay sao, có thể Y Phù Lâm không sống qua tối nay được mất."
Ngay khi Hạ Lạc Khắc rời khỏi phòng, giọng nói của Bố Lỗ vang lên trong đầu anh.
"Anh cho rằng tiểu thư Lị La là ác ma giết người không nháy mắt hay sao? Trước khi đọa ma cô ấy đã từng là thiên sứ, tin tôi đi, cô ấy chắc chắn sẽ không làm gì Y Phù Lâm."
Hạ Lạc Khắc nói với Bố Lỗ. Nhưng Bố Lỗ vẫn rất lo lắng:
"Chính ngài cũng đã nói rồi, trước khi đọa ma cô ấy từng là thiên sứ, nhưng hiện tại cái gì cũng không thể nói trước được, mặc dù tôi thấy dáng vẻ của Y Phù Lâm không phải bình hoa dễ chết như thế, nhưng đó cũng chỉ là thuận miệng nói thôi, Hạ Lạp Khắc đại nhân cũng không nên tưởng là thật đó."
"Chuyện nhàm chán gạt sang một bên đi."
Hạ Lạc Khắc vừa đi vừa nói:
"Chuyện tối hôm nay còn rất nhiều đó."