Editor: Wave Literature
Tại cứ điểm công tước Ước Khắc, các người chơi Duy Đa Lợi Á đang nhanh chóng nói với nhau tin tức về những kỵ sĩ lạ xuất hiện bên ngoài tòa thành công tước, nói cho những người chơi khác còn chưa biết, hơn nữa còn chuẩn bị phòng ngự cho việc có thể xuất hiện quái vật tấn công thành sau đó.
Người chơi Duy Đa Lợi Á đã quen với quái vật tấn công, từ khi Duy Đa Lợi Á khai phá mở rộng đến bây giờ, đã nhiều lần xuất hiện tình huống quái vật tấn công, mà sau mỗi lần có quái vật tấn công, các người chơi Duy Đa Lợi Á đều thu hoạch được đủ thứ nên bọn họ rất hoan nghênh hoạt động như vậy.
Bây giờ lại có hoạt động quái vật tấn công, sao bọn họ có thể không chào đón chứ?
Ngược lại Lan Tư Lạc Đặc có chút hồi hộp, hoặc nói là có vẻ bình thường, đang chỉ huy các người chơi chuẩn bị phòng ngự, ví dụ như xây dựng ngựa khổng lồ chất đống trước trại, ở trước lối đi duy nhất bố trí thêm chướng ngại vật.
Chỉ làm những công việc này, Lan Tư Lạc Đặc vẫn cảm thấy không quá yên tâm, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Những kỵ binh cứu viện công tước, bá tước này đều đã đến rất gần Duy Đa Lợi Á ở cứ điểm công tước Ước Khắc.
Lúc mấy ngàn kỵ sĩ vây quanh toàn bộ cứ điểm Duy Đa Lợi Á, không ít người Duy Đa Lợi Á vẫn còn đang nhàn nhã dạo bên ngoài cứ điểm, đa số những người này đều bị bọn kỵ sĩ bắt hết, mà những người chơi bị tóm này, ít nhiều ngay từ đầu bọn họ cũng đã không có ý định chạy trốn.
Các người chơi nhìn thấy kỵ sĩ xuất hiện, còn tưởng là công tước cử người ra bắt bọn họ, hò hét xông về phía bọn chúng, liều mạng cầu xin bọn chúng bắt mình đi. Chỉ cần bị bắt đi, gia nhập vào đại quân chiến sĩ nô lệ, là có thể đi lên đỉnh cao cuộc đời giống như A Phi, bao nhiêu chuyện tốt thì sao bọn họ phải chạy trốn chứ?
Các người chơi không suy xét những kỵ sĩ này không phải công tước, mà là đến cứu viện nhóm bá tước công tước, bọn chúng cũng không có mộng tưởng xây dựng một đại quân nô lệ chinh phục thế giới.
Để hoàn thành nhiệm vụ cứu viện và ra quyết định, bọn chúng phải làm suy yếu sức mạnh của Duy Đa Lợi Á xuống càng thấp càng tốt.
Sau khi vây bắt hàng loạt người chơi đầu hàng, rồi thẩm vấn họ, bọn chúng liền xử lý toàn bộ người chơi.
Nhóm bá tước này không có nhà tù nào có thể giam giữ được số lượng người chơi nhiều như vậy, càng không nói, gần một ngàn người chơi đầu hàng, nhưng chỉ hơn trăm người, bọn họ đều đã xử lý toàn bộ không chút do dự.
Khi nhóm bá tước liên tục giết hai đợt không ngừng những người chơi đầu hàng, trong từ điển Duy Đa Lợi Á, những người chơi này cũng từ trên diễn đàn và truyền miệng của những người khác, biết được, đối với những kỵ sĩ đầu hàng này, thà trực tiếp chết chứ không có bất cứ nhiệm vụ bất ngờ nào.
Nếu không có nhiệm vụ nào khác thì không cần phải khách sáo với bọn chúng, các người chơi cũng trực tiếp khởi xướng tấn công với đội bá tước.
Bá tước Thiêu Mại ý chí mạnh mẽ nhanh chóng cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng mà Kiều Trị tóc vàng đã từng cảm thấy.
Chiến đấu ngay từ đầu, đội bá tước Thiêu Mại vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, thậm chí có một lần bọn chúng sắp sửa tiến được vào trong cứ điểm, những con ngựa khổng lồ còn có chướng ngại vật ngăn cản bọn chúng, cũng đều bị bọn chúng dọn sạch không còn gì.
Bọn chúng dùng lửa đốt cháy hết những con ngựa khổng lồ và chướng ngại vật.
Còn những người chơi bên ngoài cũng đều bị bắt giết hết toàn bộ. Sau đó khởi xướng tấn công nơi đóng quân.
"Bá tước Thiêu Mại." Ngay lúc đội bá tước chuẩn bị tấn công, một kỵ sĩ đi đến bên cạnh bá tước Thiêu Mại nói:
"Nơi trú quân Duy Đa Lợi Á lựa chọn này rất đặc biệt, tôi vốn cho rằng đám người Duy Đa Lợi Á chỉ dựa vào dũng khí và sự thô bạo, không ngờ rằng còn có những tài năng chất lượng cao như vậy."
"Quả thật tôi cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng cho dù cứ điểm dễ thủ khó công như vậy thì cũng chẳng là gì với chúng ta cả." bá tước Thiêu Mại mang theo nụ cười tự tin, nói với người phía sau:
"Đẩy pháo của chúng ta lên đây!"
Bá tước Thiêu Mại hô xong liền có mấy người hỗ trợ, đẩy ba cỗ pháo to đùng lên.
Trong cứ điểm các người chơi nhìn cỗ pháo to đùng được đẩy lên, ngay từ đầu bọn họ không ngờ rằng thứ vũ khí lạnh mà họ sẽ trải qua còn có thứ đồ chơi pháo này, dù sao thì trong tưởng tượng bình thường của bọn họ thì thế giới mặt đất là xã hội vào thời Trung Cổ.
Nhưng trong trò chơi, không có gì tốt hơn thực tế.
Bá tước Thiêu Mại cho đẩy pháo ra đương nhiên không thể nào chỉ đơn giản dùng thuốc nổ và đạn pháo, phát huy uy lực của pháo, mà sẽ dùng loại đạn ma năng giống như thế giới ngầm.
Chẳng qua bọn họ không phải sử dụng sức mạnh ma pháp, mà là sức mạnh tri thức hoặc là nói theo cách khác là sức mạnh Thánh Quang.
Động lực phát ra đạn pháo không phải là thuốc nổ nổ mạnh sinh ra, mà là một thứ đồ chơi như động cơ treo sau mông pháo, trước khi phóng ra phải được đổ đầy nước, sau đó bỏ thêm đạn pháo vào trong pháo, loại đạn pháo này là đạn pháo chứa đầy sức mạnh Thánh Quang, cụ thể chế tạo thế nào thì chỉ có các giáo sĩ của nhà thờ mới biết được.
Bá tước Thiêu Mại cũng không phải là giáo sĩ, ông ta không có hứng thú với việc chế tạo ra đạn pháo Thánh Quang, chỉ cần có thể dùng là được rồi.
Sử dụng bình thường đạn pháo phóng ra cũng không có uy lực gì quá lớn, nhưng thế giới này cũng không phải thế giới thường, ngay trước khi pháo bắn ra thì có một giáo sĩ tiến hành thêm Thánh Quang vào, lúc ông ta đang lải nhải đọc đọc thì pháo trong ba cỗ pháo được đẩy ra đều chìm trong ánh sáng Thánh Quang.
Các người chơi nhìn toàn bộ trước mắt đều bị khiếp sợ, không ngờ rằng sức mạnh Thánh Quang có thể sử dụng như vậy, Bá Tước Thiêu Mại ra lệnh một tiếng, ba cỗ pháo đồng thời phóng ra, cùng với đạn pháo phát ra hào quang chói mắt bay đến cứ điểm Duy Đa Lợi Á, sau đó nổ tung giữa không trung.
Theo sau chính là trận nổ mạnh khiến không ai có thể mở to mắt, trong nháy mắt phá hủy toàn bộ nơi trú quân.
Các biện pháp phòng thủ chỉ làm bằng cọc gỗ, căn bản không thể chống lại được đợt bắn pháo thứ hai của bá tước Thiêu Mại, chỉ mới bắn một lượt, mà đã gần như phá hủy toàn bộ mọi thứ trong cứ điểm rồi.
Thứ duy nhất hoàn hảo không hư hại gì chỉ có ma pháp trận bùa chữ được ma pháp bảo vệ.
Đối với các người chơi thì có ma pháp trận bùa chữ là đủ rồi.
- - - - - - - - - - - -
Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á.
Lan Tư Lạc Đặc vừa mới từ tòa thành đi ra, cũng cảm thấy bầu không khí của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á có gì đó không đúng, rất nhiều người chơi không mặc quần áo từ cửa hồi sinh đi ra, hơn nữa còn hùng hùng hổ hổ.
"Đồ chơi cái gì chứ, quái vật tấn công tiêu diệt chúng ta chỉ trong nháy mắt, đây không phải chỉ là Game online thôi sao? Chẳng lẽ là một âm mưu độc lập sao?"
"Thật là đáng sợ, tôi cũng chưa phản ứng kịp thì người đã không còn!"
"Nhanh lên, quay lại xem trang bị có còn hay không nào, cốt truyện bị giết kiểu này chắc là vẫn còn trang bị chứ!"
"Nếu mất trang bị, tôi sẽ giết chết mẹ đứa bày ra!"
Những người chơi này hô to gọi nhỏ, sau đó thần tốc chạy về phía cửa truyền tống, Lan Tư Lạc Đặc không cần hỏi cũng biết, chắc chắn là có vấn đề xảy ra bên cứ điểm công tước Ước Khắc rồi.
Lúc anh ta xuyên qua đại sảnh cửa truyền tống chuẩn bị từ cửa truyền tống bước vào lãnh địa công tước Ước Khắc thì hamster Lão Đại đột nhiên ngăn cản, nói với anh ta:
"Bá tước Cách Lạp Ma Căn đại nhân, xin ngài chờ một chút, nữ vương Duy Đa Lợi Á đại nhân ra lệnh cho tôi không cho ngài đến công tước Ước Khắc."
"Nhưng cứ điểm của chúng ta ở lãnh địa công tước rất có thể bị tấn công, tôi nhất định phải đến chỉ huy bọn họ phòng ngự, nếu không bọn chúng từ cửa truyền tống đến đây thì ngay cả nữ vương Duy Đa Lợi Á cũng có thể sẽ gặp nguy hiểm."
Lan Tư Lạc Đặc mới vừa nói xong, hamster Lão Đại nở nụ cười, sau đó tiếp tục nói:
"Đây là chuyện không thể nào xảy ra, cho dù bọn chúng thực sự đến đây, cũng không uy hiếp được nữ vương đại nhân, ngài chỉ cần nghe theo lệnh của nữ vương đại nhân, ở lại thành phố tự do Duy Đa Lợi Á là được, đây cũng là vì nghĩ đến an toàn của ngài thôi."
Hamster Lão Đại cũng không giải thích nhiều, nhưng Lan Tư Lạc Đặc có thể suy đoán được, đây chắc chắn là vì nữ vương Duy Đa Lợi Á tin tưởng các con dân của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á có thể hồi sinh không giới hạn, quả thật có được năng lực hồi sinh như vậy, dù là kẻ địch nào cũng không cần e ngại.
Nhưng thân là một kỵ sĩ danh tiếng, vào lúc nguy hiểm lại trốn ở cuối cùng, cách này cũng quá khó xử cho Lan Tư Lạc Đặc, anh ta còn muốn giải thích gì đó, để mình tranh thủ ra tiền tuyến chiến đấu.
Nhưng hamster Lão Đại không cho anh ta cơ hội đó, thông báo xong với Lan Tư Lạc Đặc rồi, Lão Đại liền quay trở về tòa thành trong thành phố, ngay lúc Lan Tư Lạc Đặc định đuổi theo thì nhìn thấy Cách Ni Vi Nhân đi về phía anh ta:
"Bá tước Lan Tư Lạc Đặc, tôi nghe nói cứ điểm tại lãnh địa Ước Khắc của chúng ta bị kẻ khác tập kích, là công tước Ước Khắc phản công sao?"
Nhìn thấy ánh mắt vô cùng lo lắng của Cách Ni Vi Nhân, Lan Tư Lạc Đặc lập tức giải thích nói:
"Xin đừng lo lắng, bây giờ tình huống cụ thể vẫn chưa rõ lắm, phải tin vào sức mạnh của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ giúp đỡ Cách Ni Vi Nhân tiểu thư, cướp lại lãnh địa công tước."
Giống như một kỵ sĩ danh tiếng thực thụ, Lan Tư Lạc Đặc thẳng sống lưng, nói với nữ sĩ đang lo lắng trước mặt.
"Thật ngại quá, nhưng tôi không phải Cách Ni Vi Nhân tiểu thư. Tôi nghĩ tôi đã nói trước với bá tước ngài rồi, tôi không phải phụ nữ."
Cách Ni Vi Nhân lộ vẻ khó xử, nhưng Lan Tư Lạc Đặc cũng hiểu rõ gật gật đầu.
Lãnh thổ công tước đáng ra phải được thừa kế bởi cậu ta nhưng lại bị cướp đi, buộc phải chạy trốn, nếu là mình thì cũng sẽ lựa chọn giấu giếm thân phận thật sự ngụy trang thành một chàng trai, điều đó tương đối dễ dàng.
Không biết từ lúc nào, Lan Tư Lạc Đặc đã nhận định sự thật Cách Ni Vi Nhân chính là một cô gái mà hoàn toàn xem nhẹ lời những người khác nói, dù sao bây giờ Cách Ni Vi Nhân đã là vợ của anh ta, nữ vương Duy Đa Lợi Á là Lĩnh Chủ của anh ta, cô đã đích thân định đoạt hôn ước, cũng không dễ để xé bỏ như vậy.
Tuy Lan Tư Lạc Đặc gật đầu, nhưng Cách Ni Vi Nhân cũng không cho rằng anh ta chấp nhận cách nói của mình, thực ra cậu ta đã rất nhiều lần giải thích cho anh ta, nhưng sau một thời gian Lan Tư Lạc Đặc vẫn sẽ hiểu lầm cậu ta là một cô gái. Bây giờ cũng không phải lúc quan tâm đến việc này, cậu ta tiếp tục nói với Lan Tư Lạc Đặc:
"Việc chiến đấu tại cứ điểm, nếu có gì cần tôi, xin trực tiếp nói cho tôi biết, đừng nhìn tôi thế này, thực ra tôi cũng có thể cầm vũ khí, cưỡi ngựa ra chiến trường chiến đấu."
Lan Tư Lạc Đặc vốn đang muốn nói gì, nhưng bên cạnh có người chơi vẫn luôn nghe đoạn đối thoại của bọn họ nói chen vào:
"Cô muốn ra chiến trường xem một vòng không? Chúng tôi có thể bảo vệ cô, nhiệm vụ này giao cho chúng tôi đi!"
Có một người chơi xung phong nhận việc, người chơi khác vừa nghe anh ta nói vậy lập tức phản ứng kịp, vào xem cốt truyện, thật không ngờ lại khai thác được nhiệm vụ bất ngờ trong cốt truyện, đây không phải là nhiệm vụ bí mật sao?
Hộ tống Cách Ni Vi Nhân quanh cứ điểm một vòng có thể được phần thưởng lớn, vậy thì nhiệm vụ này cũng quá dễ dàng rồi.
"Chọn tôi đi, Câu lạc bộ Yoga A Phi chúng tôi là bang hội mạnh nhất ở thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đấy."
"Tôi mạnh hơn, vũ khí của tôi đã đạt đến cấp 5 rồi, chọn tôi đi chọn tôi đi."
"Cách Ni Vi Nhân, cô có biết người tôi sùng bái nhất là cô không, hãy để tôi làm kỵ sĩ bảo vệ cô, tôi sẽ bảo vệ cô an toàn, cho dù tôi có chết 1 vạn lần cũng sẽ không để cô phải chịu tổn thương gì đâu!"
"Các ông thật sự vì nhiệm vụ bất ngờ mà làm vậy thật sao? Tiết tháo cũng không cần à?"
Những người chơi này cứ kêu hô như vậy nên Lan Tư Lạc Đặc căn bản không có cơ hội nói gì với Cách Ni Vi Nhân, đương nhiên Cách Ni Vi Nhân cũng không quá quen thuộc với sự nhiệt tình của các người chơi, có chút kích động giơ tay lên, muốn ngăn cản các người chơi nhiệt tình.
Bên này xôn xao hấp dẫn càng nhiều người chơi đến đây hơn, mà ở phía sau, có người chơi khác bên cửa truyền tống la lên:
"Toàn bộ trang bị cũ tôi mua, nhưng đều bị hai phát đạn của bọn chúng bắn tan ra rồi, cái trò chơi rác rưởi này mau trả trang bị lại cho tôi!"
"Không phải nói là khu vực an toàn à?"
"Quái vật tấn công lại còn đánh vào khu quản lý an toàn, ngay cả nữ vương cũng sẽ giết cho ông xem!"
"Mau đến nơi đóng quân hỗ trợ, những kỵ sĩ cũng tấn công đến rồi!"
Cùng với các người chơi la lên, càng ngày càng nhiều người chơi từ cửa truyền tống vào cứ điểm lãnh địa công tước Ước Khắc, hơn nữa còn vùi đầu vào cuộc chiến căng thẳng.
Cách Ni Vi Nhân cảm động nhìn những người chơi này không ngừng lao vào chiến đấu, tất cả bọn họ đều vì giúp mình giành lại lãnh địa công tước Ước Khắc, mà còn không ngừng phấn đấu, khóe mắt cậu ta ngấn lệ.
Lan Tư Lạc Đặc thấy biểu cảm của Cách Ni Vi Nhân, anh ta lập tức rút kiếm của mình ra để trên mặt đất, nói với Cách Ni Vi Nhân:
"Xin yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giúp cô giành lại lãnh địa công tước Ước Khắc."
"Cảm ơn anh, bá tước Cách Lạp Ma Căn đại nhân."
Cách Ni Vi Nhân lộ vẻ cảm động, nhìn Lan Tư Lạc Đặc, sau đó cũng nhìn các người chơi bên cạnh nói:
"Cũng cám ơn các anh, cảm ơn mỗi người các anh đã giúp tôi giành lại lãnh địa công tước Ước Khắc, tôi muốn tất cả những người đã trả giá bằng máu và mạng sống của mình vì vùng đất này, đều nhận được hồi báo xứng đáng, mỗi người các anh đều sẽ được khắc chữ vào đồ vật trên lãnh địa của tôi, đời sau của tôi sẽ ghi khắc tên các anh!"
Giọng Cách Ni Vi Nhân càng lúc càng lớn, mà những người chơi này cũng rất chờ mong, xem ra phần thưởng sau này sẽ rất phong phú!
Bọn họ lại càng nhiệt tình hơn, chen lấn đi qua cửa truyền tống, đến chiến đấu với nhóm kỵ sĩ cứu viện bá tước.
Một cuộc chiến giữa lãnh địa công tước Ước Khắc và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chính thức bắt đầu.