Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 180

Lạc Thục Anh nhận được thứ rượu vang này thì trong lòng cũng vui vẻ, đã lâu rồi mới có thứ khiến nàng cảm thấy hứng thú như vậy.

- Đây là khế ước đất của hai mươi cửa hàng trong thành, vương gia hãy nhận lấy.

Phạm Thiên đưa tay nhận lấy khế đất và cất đi rồi nói:

- Sau này ta sẽ phải kiếm ăn trên địa bàn của phu nhân rồi, mong phu nhân chiếu cố thêm.

Lạc Thục Anh cười đáp:

- Vương gia nếu bắt đầu buôn bán thì chỉ với thứ rượu vang này thôi cũng có thể thu được vô số tài phú rồi.

Phạm Thiên nói:

- Được phu nhân coi trọng như vậy thì trong lòng ta rất vui vẻ, nếu như sau này ta có buôn bán vật phẩm gì mới nhất định sẽ gửi tới để cho phu nhân được thưởng thức trước. Nếu nó không thể lọt vào mắt xanh của phu nhân thì thứ đó có lẽ cũng không ai thèm mua.

Lạc Thục Anh khẽ cười đáp:

- Vương gia biết lấy lòng nữ nhân như vậy khó trách vương phi không thể thoát khỏi ma trảo của ngươi.

Phạm Thiên trò chuyện với Lạc Thục Anh thêm một lát rồi cuối cùng liền cáo từ rời đi.

Khế ước đất đai tới tay thì Phạm Thiên đã có thể bắt đầu đi kiểm tra những căn cửa hàng của mình rồi.

Hai mươi cửa hàng của Phạm Thiên trải rộng khắp Dương Anh hải cảng mà không nằm tập trung ở một nơi. Phạm Thiên trước đi kiểm tra những căn cửa hàng ở gần biển trước.

Phạm Thiên đi tới cửa hàng đầu tiên thì thấy nơi này khá cũ kỹ và bẩn thỉu nên cho hai binh sĩ trở về phi chu rồi mang theo 100 người quay chia ra bắt đầu dọn dẹp những cửa hàng của hắn.

Phạm Thiên mất vài tiếng đồng hồ để kiểm tra hết tình hình những cửa hàng của mình thì thấy chúng ngoại trừ có chút cũ kỹ và bụi bặm do lâu ngày không ai dùng tới ra thì cũng không có vấn đề gì lớn. Chỉ cần sửa sang lại là có thể sử dụng được.

Phạm Thiên dưới tay có tới 1000 thuộc hạ thì muốn sửa chữa lại những cửa hàng này cũng không khó. Phạm Thiên cho người đem toàn bộ 20 cửa hàng này dọn dẹp sạch sẽ nhưng trước mắt hắn sẽ chỉ sử dụng một vài nơi mà thôi.

Phạm Thiên cử đám thuộc hạ của mình chia ra sử dụng những cửa hàng bỏ trống làm nơi ở tạm thời sau đó thì mang theo Hàn Mai Tuyết và tiểu Ly đi theo mình tới tòa hải đảo của hắn.

Những tên binh sĩ kia dù sao cũng là người của Lạc Thiên hoàng triều, Phạm Thiên hiện tại thiếu nhân lực nên đành phải dùng tạm. Hắn dự định sau này sẽ đào tạo tâm phúc cho mình sau, còn bây giờ thì hắn không muốn những người này biết được bí mật của mình.

Phạm Thiên bắt đầu thôi động phi chu bay về phía tây nam. Tiểu Ly là lần đầu được nhìn thấy biển nên cực kỳ phấn kích nhìn ra ngoài, ngay cả Hàn Mai Tuyết cũng bị cảnh biển cuốn hút.

Hải đảo của Phạm Thiên nằm cách bờ khoảng 1000 dặm (500km) nếu dùng phi chu bay thì sẽ mất khoảng 5 tiếng đồng hồ. Nhưng nếu mở hết tốc lực ra để bay thì chỉ mất hơn 1 tiếng mà thôi.

Sau hơn một tiếng đồng hồ tiểu Ly đang đứng ở trên mũi phi chu hóng gió biển thì bỗng nhiên hô lên:

- Thiếu chủ! Có đảo, phía trước có đảo!

Phạm Thiên nhìn ra thì thấy phía trước có một hòn đảo khá lớn thì liền đem phi chu hạ xuống bờ biển. Phi chu hoàn toàn có thể hạ cánh trên đất liền, chẳng qua lúc trước trong Dương Anh hải càng không có nơi nào đủ rộng để đáp phi chu nên hắn mới thả neo ở ngoài cảng thôi.

Phạm Thiên đứng trên phi chu chỉ thấy đảo này biển xanh cát trắng bờ biển chạy dài sang hai bên trước mắt thì là một hàng cây thưa nhưng thân cao tán rộng tạo ra một khu vực rộng lớn tránh nắng. Phía sau là một khu rừng rậm rập cùng một ngọn núi khá cao nằm ở giữa.

- Đẹp quá!

Tiểu Ly nhìn thấy bờ biển thì tính ham chơi liền nổi lên. Nàng nhảy khỏi phi chu và bắt đầu chạy tới bờ biển nghịch cát. Hàn Mai Tuyết cũng ngẩn người trước vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt của tòa mỹ lệ hải đảo này.

Phạm Thiên tiền kiếp cũng đã được thấy biển nhưng chưa từng được tới một hòn đảo nhiệt đới đẹp như thế này.

- Một nơi như thế này chọn làm lãnh địa quả thật rất tốt.

Phạm Thiên nói với Hàn Mai Tuyết và tiểu Ly đang dạo chơi trên bờ biển một tiếng sau đó tiến sâu vào trong hòn đảo.

Phạm Thiên đi thẳng vào trong thì thấy cây cối nơi này rất tốt, xung quanh cũng có động vật sinh sống nhưng tạm thời không thấy dấu hiệu của yêu thú. Càng vào sâu thì địa hình cũng bắt đầu trở nên dốc hơn.

Phạm Thiên đạp khinh công chạy lên trên núi và thấy được một sơn nhai rộng lớn bao quanh đỉnh núi đằng sau có một cái thác lớn nước chảy trắng xóa bên dưới là một con suối nên xem ra trên đảo không thiếu nước ngọt.

- Chọn nơi này làm sơn môn cũng không tệ.

Phạm Thiên lấy ra tấm Thăng Long Lệnh và nói:

- “Hệ thống, ta muốn kiến lập bang phái”

Hệ thống đáp:

“Đang tiến hành quét địa hình, xin chờ… quét địa hình hoàn tất, đã thiết lập lãnh địa bang. Xin mời ký chủ đặt tên bang phái”

Phạm Thiên nghĩ một chút rồi đáp:

- Tiêu Dao Phái.

Phạm Thiên cảm thấy mình trước là chưởng môn phái Tiêu Dao thì nghĩ thành lập Tiêu Dao Phái và khiến nó phát dương quang đại tại dị giới này.

“Khởi tạo bang phái thành công, chúc mừng ký chủ nhận được Phi Long Ấn”

Phạm Thiên còn chưa kịp kiểm tra xem thứ Phi Long Ấn này là gì thì cảnh tượng xung quanh đã bắt đầu biến đổi.

Chỉ thấy phần sơn nhai bắt đầu trở nên bằng phẳng và trên mặt đất được lát đá chứ không còn là mặt cỏ nữa. Một tòa đại điện nguy nga xuất hiện ở giữa tựa lưng vào đỉnh núi, bên trên có một tấm bảng ghi ba chữ vàng.

Ngự Thiên Điện!

“Cấp độ bang phái hiện tại là 1, hệ thống bang phái đã được mở ra”

Phạm Thiên cảm thấy có chút nóng lòng mở ra hệ thống bang phái ngay cả Phi Long Ấn cũng quên kiểm tra.

- “Mở ra hệ thống bang phái!”

Một giao diện hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt Phạm Thiên. Hắn chỉ thấy ở bên trên được chia ra làm năm mục khác nhau.

[Tổng quan]

[Thành viên]

[Lãnh địa]

[Kiến trúc]

[Bảo khố]

Phạm Thiên trước hết kiểm tra phần tổng quan trước.

[Tổng quan]

Tiêu Dao Phái

Cấp bang phái: 1

Tài nguyên: 0

Bổ trợ bang phái: Cấp 1

Nhiệm vụ: chưa có

Bí cảnh: Cấp 1

Phạm Thiên sau đó liền kiểm tra những mục còn lại.

[Thành viên]

Số lượng thành viên: 1

Phạm Thiên - Chưởng Môn

Độ trung thành: 100

Cống hiến: 0

Quản lý thành viên

Phạm Thiên thử chọn quản lý thành viên thì nó liền hiện ra hai mục.

[Nhật ký hoạt động]

[Quản lý chức vụ]

- “Mở nhật ký hoạt động”

[Nhật ký hoạt động]

18/7/9583 14:27:03 Thành lập Tiêu Dao Phái

Phạm Thiên thấy hệ thống ghi rõ ràng tới từng giây hoạt động của mình thì ngạc nhiên, hắn thử suy nghĩ xem [Nhật ký hoạt động] rốt cuộc là để làm gì.

Ghi lại hành động sao…

Trong đầu Phạm Thiên xuất hiện một suy nghĩ, hắn liền hỏi hệ thống:

- “Hệ thống, ta có thể kiểm tra được hoạt động của tất cả các thành viên mọi lúc mọi nơi phải không?”

Hệ thống liền đáp:

“Đúng vậy, ngoài ra những người được ký chủ trao quyền cũng có thể kiểm tra nhật ký hoạt động của thành viên khác ngoại trừ bản thân ký chủ và những người có quyền hạn cao hơn”

Phạm Thiên liền hiểu ra tác dụng của [Nhật ký hoạt động] có được thứ này chẳng khác nào hắn có khả năng kiểm soát mọi hoạt động của thành viên trong môn phái. Như vậy nếu như xuất hiện kẻ phản bội thì hắn có thể thông qua hệ thống để tìm ra kẻ đó.

Như vậy Phạm Thiên không cần lo tới chuyện trong môn phái xuất hiện nội gián của thế lực khác.

Phần [Quản lý chức vụ] thì lại khá dễ hiểu, hắn có thể dùng nó để tiến hành trao quyền và chức vụ cho các thành viên.

Hiện tại danh sách thành viên chỉ có một mình Phạm Thiên nên mục này tạm thời là vô dụng.

Còn lãnh địa cũng vậy, giờ ngoại trừ hải đảo này thì Phạm Thiên hoàn toàn không có lãnh địa nào khác.

Phạm Thiên tiếp tục kiểm tra tới phần kiến trúc.

[Kiến trúc]

Đại điện: Cấp 1

Truyền công điện: Cấp 1

Nhiệm vụ đường: Cấp 1

Bí cảnh: Cấp 1

Bảo khố: Cấp 1

Tổng cộng có 5 loại kiến trúc, cần phải tăng cấp toàn bộ 5 loại kiến trúc mới có thể thăng cấp bang phái.

[Bảo khố]

Điểm cống hiến: 0

Cống hiến vật phẩm

Danh sách vật phẩm:

Tiểu Hoàn Đan - 10 ĐCH

Bảo khố có thể thu về các loại vật phẩm và các thành viên có thể dùng điểm cống hiến để trao đổi lấy vật phẩm mà mình cần. Có điều hiện giờ chỉ có một mình Phạm Thiên nên những giao diện này đều là vô dụng.

- Nơi này tại sao lại có một tòa đại điện ở đây!?

Trong lúc Phạm Thiên đang kiểm tra hệ thống bang phái thì Hàn Mai Tuyết cùng tiểu Ly liền xuất hiện. Hai nàng đang dạo chơi ở bờ biển bỗng nhiên nhìn thấy một con đường mòn xuất hiện và họ đi theo đó tới trước một đoạn cầu thang đá dẫn lên tới nơi này.

Phạm Thiên hai mắt sáng lên, nơi này không phải có hai con mồi đây sao?

- ------☆☆☆☆-------
Bình Luận (0)
Comment